Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 749: Chương 749: Hy sinh vì nghĩa




Thiên Mệnh không gian.

Băng Lộ tức giận đến mức cứ dậm chân, chỉ hận không thể tha Vương Hạo tới đây treo ngược đánh cho một trận hả giận.

Vương Hạo đột nhiên kêu lên:

- Tiểu Lộ Lộ, hôm nay cái miệng nhỏ nhắn của ngươi có gì đó không đúng!

- Chỗ nào không đúng?

Băng Lộ sửng sốt, giơ tay lên lấy ra một cái gương nhỏ soi soi, kết quả không phát hiện có chỗ nào kỳ quái.

Vương Hạo đi tới trước mặt Băng Lộ, khóe miệng khẽ nhếch lên nói:

- Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy hôm nay cái miệng nhỏ nhắn của ngươi cách ta có chút xa không?

Vừa dứt lời, Băng Lộ mới kịp phản ứng, biết tên khốn này lại muốn hôn nàng rồi.

Nhưng ngay khi Băng Lộ muốn né tránh, nụ cười đê tiện làm cho nàng không nhịn được run rẩy, một lần nữa hiện ra trong tầm mắt của nàng.

Chợt, Băng Lộ cảm giác được đôi môi đỏ mọng của mình lại bị tên khốn kiếp này hôn trộm.

- Leng keng, chúc mừng kí chủ khi dễ được người đại diện Thiên Đạo, đạt được một cơ hộ thăng cấp siêu cấp.

Hai tròng mắt Vương Hạo chợt sáng lên, cứ như vậy, hắn đã có ba cơ hội thăng cấp siêu cấp, kim tệ sống lại siêu cấp có thể thăng cấp rồi.

- Vương Hạo!

Băng Lộ tức giận đẩy Vương Hạo ra, tên khốn này thật sự quá không xem người đại diện Thiên Đạo coi vào đâu.

- Khụ khụ. . .

Ý Thức Vũ Trụ ho khan nói:

- Vương Hạo, ngươi về trước chuẩn bị một chút, sáng sớm ngày mai lên đường.

Vừa dứt lời, một đạo kim quang bao trùm lấy Vương Hạo và Tiểu Bạch, sau đó biến mất ngay tại chỗ.

Băng Lộ tức giận dậm chân:

- Vũ Trụ Ý Thức, tại sao ngươi lại dung túng Vương Hạo như thế?

Ý Thức Vũ Trụ thở dài nói:

- Không phải là ta dung túng hắn, mà là ta không có cách gì xử lý hắn, nếu nhốt hắn tại lãnh thổ cấm, tên tiểu tử này không chỉ có thể chạy ra, còn có thể thay hình đổi dạng, hiện tại chúng ta lại chỉ có thể trông cậy vào hắn một mình xâm nhập phía sau địch, nếu chọc cho hắn không vui, bỏ gánh không làm, vậy vũ trụ không phải sẽ thật sự bị phá hủy? Cho nên ngươi hãy cố gắng nhẫn nhịn một chút.

Băng Lộ tức phát điên, cái này thật sự không có chỗ giải oan rồi.

Nếu như để tên vô lại Vương Hạo kia biết chuyện này, vậy sau này hắn nhất định sẽ càng được voi đòi tiên.

...

Tinh vực.

Thủy Tinh tinh.

Một đạo kim quang rơi xuống đất, thân ảnh Vương Hạo và Tiểu Bạch hiển hiện ra.

Ánh mắt của mọi người đồng loạt rơi xuống người Vương Hạo, rất muốn biết người này vừa rồi đi chỗ nào.

Tiểu Bạch cắn cà rốt nói:

- Vương Hạo, bọn người kia nhìn bổn cục cưng thỏ làm gì? Chẳng lẽ bổn cục cưng thỏ gần đây càng trở nên đáng yêu?

Vẻ mặt Vương Hạo ghét bỏ nói:

- Thỏ, nói chuyện phải có lương tâm một chút, những người này rõ ràng là đang nhìn đệ nhất soái ca của vũ trụ này, cộng thêm chúa cứu thế siêu cấp, làm gì thèm để ý đến con thỏ như ngươi?

Tất cả mọi người đầu đầy hắc tuyến, một người một thỏ này thật không biết cái gì gọi là xấu hổ?

Đúng lúc này, giọng nói của Băng Lộ vang lên:

- Vương Hạo, đừng quên, tìm một số đồng đội, lực lượng của một người rốt cuộc vẫn có hạn.

Con ngươi các chúng thần chợt co rụt lại, vội vàng kinh hô.

- Đây là thanh âm của người đại diện Thiên Đạo!

- Không sai, lần trước ở lãnh thổ cấm, Vương Hạo đã bắt người đại diện Thiên Đạo.

- Nói cách khác, vừa rồi người mang Vương Hạo đi, chính là người đại diện Thiên Đạo?

- Có lẽ là người đại diện Thiên Đạo!

- Nhưng không đúng! Lần trước Vương Hạo vừa hôn vừa sờ người đại diện Thiên Đạo, bọn họ hẳn phải là cừu địch mới đúng!

- Đúng vậy! Bọn họ hẳn là cừu địch, nhưng vừa rồi người đại diện Thiên Đạo rõ ràng rất quan tâm Vương Hạo.

- Lẽ nào Vương Hạo đã thu phục được người đại diện Thiên Đạo?

- Khốn khiếp, thượng cổ tứ đại Chí Tôn chỉ có thể liên thủ chém giết Thiên Đạo, nhưng Vương Hạo lại một mình cua Thiên Đạo.

- ...

Các đệ tử Băng cung trợn mắt há hốc mồm, mặc dù bọn họ nghe nói vị thiếu cung chủ này rất cố chấp, nhưng thật tâm không nghĩ tới có cố chấp đến trình độ này.

Lại vừa hôn vừa sờ người đại diện Thiên Đạo, cuối cùng còn thành công ngủ với người đại diện Thiên Đạo, thật là thần tượng!

Vẻ mặt Lâm Thi Kỳ kiêu ngạo, thật không hổ là nhi tử của nàng, nhân sinh ép cách chính là cao, muốn ngủ là ngủ với nữ nhân cường đại.

Vương Thiên Dật lắc đầu, đối với vị nhi tử vô pháp vô thiên này, thật sự không biết nên nói cái gì cho phải, đây quả thực là đồ lưu manh!

Bất Tử Hiên Thiếu nhíu mày, rất hèn hạ hỏi:

- Huynh đệ, người đại diện Thiên Đạo tìm ngươi làm gì? Không phải lại ép buộc ngươi đấy chứ?

Vương Hạo than thở nói:

- Vừa rồi ta đến họp ở chỗ của người đại diện Thiên Đạo, nàng nói có ngoại địch xâm lấn, tứ đại Chí Tôn đã chết ba, trọng thương một, vũ trụ của chúng ta sắp diệt vong rồi.

- Cái gì! !

Vừa dứt lời, hai tròng mắt Bất Tử Hiên Thiếu trợn tròn, thật sự không dám tưởng tượng đến tin tức vừa nghe được.

Tất cả chúng thần cũng sôi trào, trong nháy mắt bắt đầu xôn xao.

- Không thể nào? Tứ đại Chí Tôn đã chết ba?

- Ngoại địch này mạnh thế nào? Lại giết ba vị Chí Tôn!

- Nếu vũ trụ diệt vong, vậy chúng ta phải làm sao?

- Nói nhảm, đương nhiên là chết rồi!

- Ta không muốn chết, chẳng lẽ không có cách nào sao?

- Ai biết, hỏi Vương Hạo xem.

- ...

Vương Hạo bi tráng nói:

- Vì có thể giữ mạng sống cho mọi người, ta quyết định một mình xâm nhập vũ trụ của đối phương, đến thẳng đảo Hoàng Long, buộc bọn hắn trở về canh phòng.

- Tê tê. . .

Tất cả mọi người hít sâu một hơi, đây quả thực là kế hoạch tuyệt mệnh thập tử vô sinh!

Đồng thời, ánh mắt các chúng thần nhìn về phía Vương Hạo cũng không giống với lúc trước, bất kể người này từng làm qua bao nhiêu chuyện xấu, nhưng hắn có thể dưới tình huống thời khắc nguy nan đứng ra hy sinh vì nghĩa.

Vậy hắn chính là anh hùng, siêu cấp anh hùng không thể thay thế được.

Sắc mặt Chính Nghĩa cũng thay đổi, hắn vốn còn muốn tìm Vương Hạo báo thù, nhưng dưới tình huống này, khiến cho hắn thật sự không cách nào hạ thủ.

Bất Tử Hiên Thiếu không nhịn được nhìn Vương Hạo đánh giá, trong lòng hết sức hoài nghi tính chân thực của câu chuyện Vương Hạo vừa nói.

Phải biết rằng, người này một giây trước còn so sánh cảm giác tồn tại với một con thỏ, một giây sau biến thành anh hùng dân tộc bi tráng, biến hóa này không khỏi cũng quá nhanh đi?

Chính Nghĩa nhẹ giọng nói:

- Vương Hạo, bây giờ là thời khắc nguy cơ của vũ trụ, ân oán của chúng ta tạm thời để qua một bên trước, ta sẽ cùng đi với ngươi, đi cứu vũ trụ của chúng ta.

Vừa dứt lời, chúng thần toàn trường vội vàng hưởng ứng .

- Đúng vậy, chúng ta cùng đi!

- Không hợp lại thì phải chết, còn không bằng oanh liệt liều một trận.

- Không sai, mọi người cùng liều mạng!

- Kiên quyết không làm vong quốc nô!

- ...

Vương Hạo giơ tay lên ra hiệu:

- Ta biết các vị đều là hảo hán, nhưng tu vi của các ngươi quá cao, nếu đi sẽ dễ dàng bị người ta phát hiện.

- Chuyện này. . .

Vẻ mặt chúng thần không cam lòng, bọn họ chán ghét phải ngồi chờ chết.

Vương Hạo tiếp tục nói:

- Nhưng mọi người có thể trợ giúp ta hoàn thành nhiệm vụ lần này, bảo vệ vũ trụ chúng ta không bị ngoại địch chà đạp.

Chính Nghĩa hỏi:

- Phải làm thế nào trợ giúp ngươi?

Vương Hạo lại cười nói:

- Ta có thần thông tước đoạt, chỉ cần các vị cho ta tước đoạt ít đồ, vậy nhiệm vụ lần này tuyệt đối có thể hoàn thành.

Đám người Bất Tử Hiên Thiếu, Thịnh Văn Kiệt, Lôi Thần, Long Thần trợn mắt há hốc mồm, người khác có lẽ chỉ biết môn thần thông này của Vương Hạo có thể so sánh với Thiên Minh Thần Tộc, cho rằng nó không phải quá lợi hại.

Nhưng những người tận mắt nhìn thấy môn thần thông này đều biết rõ môn thần thông này kinh khủng như thế nào.

Nếu bảy tám chục vị chúng thần thật sự đồng ý để cho Vương Hạo tước đoạt, vậy hình ảnh đó làm cho người ta không dám tưởng tượng. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.