- Cô đừng tự mình đa tình.
Vương Hạo quay đầu trợn trắng mắt.
- Một, cô không đáng tiền, hai, cô không có dịu dàng như Triệu Y Linh bảo bối nhà ta, ta muốn cô làm gì?
- Ta không dịu dàng như Triệu Y Linh?
Nhạc Huyên chỉ vào mình hỏi lại Vương Hạo, cô nghi ngờ mình vừa nghe nhầm, nữ vương bá đạo Triệu Y Linh vậy mà có hình tượng dịu dàng trong mắt Vương Hạo sao?
- Chẳng lẽ ta nói sai sao?
Vương Hạo cho Nhạc Huyên một ánh mắt ghét bỏ.
- Trong mắt bảo bối Y Linh chỉ có mình ta, ai như cô? Ngày nào cũng chạy ra ngoài gây chuyện với Hạ Vi Vi.
Nhạc Huyên trợn trắng mắt, quyết định không quan tâm đến đồ lưu manh khốn nạn này nữa.
Vương Hạo ngẫm lại.
- Ta muốn những tuyệt kỹ kia trong tay cha ngươi, nhất là muốn tuyệt kỹ ngưng tụ đại pháo đó.
- Tuyệt kỹ ngưng tụ đại pháo?
Nhạc Huyên nhăn mày lại, nghĩ đến vừa rồi cha cô chiến đấu với lão ma đầu, hình như giữa hai tay có ngưng tụ một cây pháo lớn, chỉ là họng pháo kia có chút đặc thù, nên bị Vương Hạo nhớ thương.
- Ha ha, ánh mắt của thằng nhóc này không tệ, lại vừa ý môn bắn pháo ba động kia.
Nhạc Viễn Quang cười lớn một tiếng, đi từ xa đến.
- Ba ba, pháo ba động kia rất đặc biệt sao?
Nhạc Huyên tò mò hỏi.
Nhạc Viễn Quang vuốt đầu Nhạc Huyên, cười nói.
- Pháo ba động là dùng chân khí trong cơ thể ngưng tụ thành thân pháo, sau đó hấp thu linh khí trong trời đất, chuyển hóa chân khí thành đạn pháo, nói đúng hơn là, chỉ cần ngưng tụ thành đại pháo, vậy thì có thể bắn ra vô số đạn pháo.
- Thật là lợi hại!
Mắt Nhạc Huyên lóe ra ánh sáng, tất nhiên là cô rất hứng thú với môn bắn pháo này.
Nhạc Viễn Quang cười cười, quay đầu về phía Vương Hạo, nói.
- Tiểu tử, ngươi muốn học môn pháo ba động kia cũng được, chỉ cần cho ta hai viên trái tim thiên sứ là được.
Vương Hạo lắc đầu.
- Vụ mua bán này không công bằng, nếu ngài muốn hai viên trái tim thiên sứ, cần phải đưa hai vũ kĩ không thua kém pháo ba động đến đổi.
- Phụt...
Nhạc Viễn Quang trực tiếp phun, rất nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề.
Phải biết rằng môn pháo ba động này là một món vũ kỹ có thể phát triển, chỉ cần chân khí đủ hùng mạnh, có thể ngưng tụ ra thân pháo chắc chắn, vậy thì có thể thăng cấp để sử dụng vô hạn.
Bây giờ dùng môn vũ kỹ này để đổi hai viên trái tim thiên sứ, cũng phải xem xét vào việc Vương Hạo là con trai của Vương Thiên Dật hắn mới chấp nhận.
Nhưng thằng nhóc này thì tốt rồi, còn đòi hai món như thế, hắn xem vũ kỹ cấp bậc này là cải trắng hả, có trong đất sẵn muốn nhổ thì nhổ à?
- Hạo nhi, không được vô lễ...
Vương Thiên Dật dạy dỗ một câu, nhanh bước đến.
- Con vô lễ thế nào?
Vương Hạo uất ức.
Vương Thiên Dật nghiêm túc dạy dỗ.
- Vũ kỹ pháo ba động của Nhạc thúc thúc ngươi là do một vị siêu cấp cường giả dùng tâm huyết cả đời để sáng chế, đồng thời nó còn là một môn vũ kỹ có thể phát triển, giá của nó không chỉ là hai viên trái tim thiên sứ có thể đổi được, xem như dùng liên bang tinh tế đổi cũng là thiệt lớn.
- Cái gì...
Nhạc Huyên hét lên một tiếng, một môn vũ kỹ mà cũng có thể đổi liên bang tinh tế? Ngài không nói đùa chứ?
Nhạc Viễn Quang thở dài.
- Trước đây ta cũng nghĩ như hai đứa, cảm giác Nhân Tộc chúng ta rất cường đại nhưng khi những cường giả trong tinh hệ cao cấp đến đây, chúng ta nói về những cường giả trong tinh hệ chúng ta, sau đó mới biết được những cường giả của chúng ta chỉ là con sâu cái kiến trong mắt bọn họ, bọn họ chỉ cần dùng một ngón tay thôi cũng có thể hủy diệt một hệ ngân hà.
Nhạc Huyên hít sâu một hơi, trong lòng đã có mục tiêu hoàn toàn mới, cô muốn trở thành một siêu cấp cường giả như thế!
- Cho dù pháo ba động có thể đổi được một hệ ngân hà thì sao?
Vương Hạo bĩu môi.
- Nhưng ở đây nó chỉ đáng giá một viên trái tim thiên sứ, nếu ông không cần, vậy thì thôi đi, ta không hề ép mua ép bán đâu.
- Ngươi...
Nhạc Huyên tức giận trừng mắt nhìn Vương Hạo, tên khốn này đã mở hình thức gian thương ra rồi, cố tình nâng giá lên, nhân lúc cháy nhà hôi của.
- Hạo nhi, con làm vậy là quá đáng rồi.
Vương Thiên Dật nhăn mặt, không ủng hộ thằng nhóc Vương Hạo này làm quá mức.
- Ai quá đáng?
Vương Hạo bĩu môi.
- Sau người con còn có hơn mười vạn tiểu đệ chờ cơm ăn, nếu mà không làm như thế, vậy chúng con phải uống gió đông bắc mà sống à?
Nhạc Viễn Quang cười lớn.
- Vương huynh, ta cảm thấy thằng nhóc này rất được, xem cái tính cách tận dụng mọi thứ này của hắn mà xem, chắc chắn tương lai hắn sẽ đi xa hơn chúng ta.
Vương Thiên Dật nhăn mày lại.
- Ta cũng biết rõ, muốn sinh tồn trong vũ trụ này chỉ dựa vào nghĩa khí, lương thiện thì tuyệt đối không thể sinh tồn được, nhưng hạ độc thủ với người của mình thì quá mức rồi đấy.
Nhạc Viễn Quang nghiêm túc nói.
- Ra tay độc ác với kẻ khác còn đỡ hơn để bọn chúng ra tay với mình!
Vương Thiên Dật chấn động mạnh, hắn nhớ đến vì sao mình lại phải lưu lạc đến Thiên Ma Tinh.
Năm đó hắn thân với binh lính như anh em trong nhà, nhưng trong đám anh em đó, lại có một kẻ phản bội, dẫn mười vạn đại quân vào Thiên Ma Tinh, làm hại bọn họ bị nhốt ở đây tám năm.
Nếu như ông trời cho hắn một cơ hội làm lại, hắn tuyệt đối sẽ không trở thành anh em với binh sĩ, mà trở thành một Nguyên Soái thiết huyết!
Chỉ cần có chút nhân tố nguy hiểm đến đến quân đoàn, vậy thì hắn sẽ không do dự mà giết chết bọn chúng, vậy thì cả vạn đại quân không cần đi theo hắn chịu khổ tám năm trời.
Cũng trong một giây này, hắn hiểu được chữ không chưởng binh có nghĩa là gì, nên từ bây giờ hắn phải nghiêm khắc với bản thân, cũng nghiêm khắc với binh lính.
- Hazz, có lẽ đứa nhỏ này là đúng...
Vương Thiên Dật thở dài, mặc dù trong lòng không đồng ý cách làm của Vương Hạo, nhưng hắn có thể nói gì đây?
Ít nhất thì Vương Hạo dựa vào tính tình này, tạo ra được một đội quân vương bài, hơn nữa phúc lợi của binh sĩ tốt, trang bị mạnh, sống tiêu diêu tự tại.
Hắn thì ngược lại, vất vả lắm mới ngờ được bốn vị hiệu trưởng giúp hắn khống chế đội quân vương bài, kết quả là bắt bọn họ đi theo hắn chịu khổ, làm lương tâm hắn không được yên ổn.
Hắn là người thất bại như vậy, nên không có tư cách đánh giá Vương Hạo đúng hay sai.
- Leng keng, chúc mừng ký chủ làm cho sự tự tin của con cưng Thiên Đạo bị đả kích mạnh, nghi ngờ nhân sinh, lại có ý nghĩ giống với nhân vật phản diện, nhận được 200 vạn tội ác.
Vương Hạo tỏa sáng cả hai mắt, chỉ là có ý nghĩ giống với nhân vật phản diện thôi đã có 200 vạn điểm, vậy nếu lừa vị ba ba này vào tròng luôn, đây là tiết tấu sắp phát tài rồi!
- Đột nhiên ta phát hiện vị ba ba tiện nghi này đúng là một bảo tàng lớn!
Vương Hạo liếc nhìn Vương Thiên Dật.
Hắn phát hiện vì Vương Thiên Dật là cha hắn, nên hắn có thể dễ dàng lợi dụng tầng quan hệ này lấy sự tin tưởng của ông, hơn nữa còn vô thức lây truyền một ít suy nghĩ của nhân vật phản diện cho vị con cưng Thiên Đạo này.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu mà đối tượng là Lý Vân Dương, thì phải lừa thảm hắn, mới có lì xì lớn.
Nhưng đối với vị ba ba tiện nghi này, cần phải dùng chính sách thuyết phục mới được, ít nhất trước khi bí mất lừa ba ba bị lôi ra ánh sáng, hắn phải làm cho ông ấy bị thương, làm cho ông áy náy, làm cho ông ấy nghi ngờ nhân sinh...
================