Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 484: Chương 484: Không đến phiên ngươi quyết định.




- Ầm ầm...

Trên quảng trường, tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, Vương Hạo vẫn không có ý muốn dừng lại.

Hắn phát hiện ra, món vũ kỹ Pháo Ba Động học được từ chỗ Nhạc Viễn Quang này đúng là không tệ, chỉ cần dùng chân khí ngưng tụ ra chân pháo, vậy có thể hấp thu linh khí vô hạn trong trời đất để nã pháo.

Hơn nữa, tinh cầu Ma Sát này, là một tinh cầu cấp sáu đấy, hoàn toàn không cần lo lăng việc không đủ linh khí để dùng.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất là, hắn có bùa hộ mệnh ở đây, nên hoàn toàn không cần sợ những Nữ Ám Tinh Linh có tu vi Võ Vương này phá hủy phòng ngự, nên hắn có thể thoải mái thỏa thích dùng pháo bắn chết đám Ám Tinh Linh tộc này.

Nữ Vương Thanh Y nhăn chân mày lá liễu lại, cô phát hiện công kích của Vương Hạo không chỉ cường đại, mà còn có lực lượng thần thánh đặc biệt khắc chế Ám Tinh Linh tộc nữa, chỉ bằng những thứ này, nếu đánh ngang cấp bậc, không một nữ Ám Tinh Linh nào có thể làm đối thủ của Vương Hạo được.

Đồng thời, cô cũng phát hiện trên người Vương Hạo có hai điều bí ẩn.

Một là thân thể không biết mệt mỏi, lúc chiến đấu có thể hấp thu năng lượng từ máu tươi của đối thủ, nó không chỉ bổ sung được sự tiêu hao của bản thân, mà còn càng đánh càng hăng, đúng là một loại thể chất đáng sợ.

Hai là tấm chắn nhỏ trước ngực, nếu như mở tấm chắn này ra, rõ ràng có thể miễn dịch được công kích của Võ Vương, dù là liên tục oanh tạc, cũng không thấy tấm chắn kia run lên tí nào.

- Đệ nhất thiên tài tinh hệ Thiên Dương, đúng là không phải khoác lác mà thành...

Nữ Vương Thanh Y nhịn không được cảm khái một tiếng, sau đó kêu lên.

- Tất cả dừng tay cho bổn vương!

Nghe vậy, tất cả mọi Ám Tinh Linh đều dừng công kích trong tay lại, thành thật đứng yên tại chỗ.

- Ầm ầm...

Nhưng tiếng nổ lớn vẫn không ngừng, bọn họ thấy Vương Hạo vẫn không có ý dừng lại, vẫn đang nổ pháo loạn xạ như trước.

Hai vị tiểu đệ Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu nhịn không được xoa xoa huyệt thái dương, biết vị lão đại này đã đến giờ rồi, muốn hắn dừng lại, trừ phi Nữ Vương Ám Tinh Linh đích thân ra tay mới được.

- Hừ!

Thanh Y hừ lạnh một tiếng, cả trời đất như bị khóa lại, ai cũng cảm giác được một cỗ uy áp khổng lồ, ép người ta đứng yên không dám nhúc nhích.

Vương Hạo cũng không tốt hơn bọn họ bao nhiêu, bởi vì đẳng cấp chênh lệch quá lớn, hắn không thể giãy giụa được chút nào.

Vương Hạo bĩu môi, quyết định tạm thời không so đo với Nữ Vương Ám Tinh Linh tộc này, nếu không thì hắn đã lấy dược tề Táng Thiên ra, sau đó hạ độc toàn bộ cái Ma Sát Tinh này.

Đương nhiên, hắn chỉ yy trong lòng vậy thôi, chứ nếu cho hắn cũng không làm.

Bởi vì Vương Hạo dùng Lục Nhâm Thần tính ra, ở sâu trong Ám Tinh Linh tộc, cũng chính là trên Ma Sát Tinh này, có một lão quái vật tồn tại, cũng chính là nhân vật siêu cấp trên Võ Tôn, lão quái vật này đã nằm ngoài phạm vi mà dược tề Táng Thiên có thể đáng ngã.

Cho dù hắn sử dụng dược tề Táng Thiên, cũng không độc ngã được lão quái vật này, cuối cùng cũng chỉ lãng phí một lọ dược tề thôi.

Cho nên, việc bây giờ hắn cần phải làm là, dẫn lão quái vật này ra khỏi Ma Sát Tinh, sau đó hắn sẽ hạ độc toàn bộ người trên tinh cầu này, rồi sẽ hốt hết toàn bộ bảo bối mà Nữ Vương Ám Tinh Linh Tộc cất giấu.

- Chiến Vô Địch, bổn vương hỏi ngươi, ngươi đến Ám Tinh Linh tộc ta làm gì?

Nữ Vương Thanh Y lạnh giọng hỏi.

Vương Hạo nhún nhún vai.

- Ta đang làm nhiệm vụ thí luyện của gia tộc, bọn họ bắt ta đến lấy bông hoa Sinh Mệnh của ngươi.

- Chỉ bằng ngươi?

Nữ Vương Thanh Y nhịn không được cười ha ha.

Cô là cường giả siêu cấp Võ Tôn cửu cấp, nếu có kẻ dưới mi mắt của cô mà trộm được bảo bối, vậy thì cô sẽ cắt cổ cho bớt xấu hổ rồi.

Mà cho dù Vương Hạo có trộm được bông hoa Sinh Mệnh thì sao? Hắn làm sao để rời khỏi chỗ này?

Phải biết rằng Ám Tinh Linh Tộc của cô xưng bá tinh hệ Thiên Lô, mà cô có quyền khống chế tuyệt đối cả Ám Tinh Linh Tộc, cho dù Vương Hạo có chạy được một ngày, hắn cũng không thể chạy ra khỏi tinh hệ Thiên Lô được.

Mà chỉ cần không chạy ra khỏi tinh hệ Thiên Lô, với chút tu vi này của hắn, sẽ nhanh chóng bị bắt trở lại thôi.

- Hình như ngươi rất tự tin?

Vương Hạo nhếch khóe miệng lên.

- Chúng ta có đánh cược hay không, chỉ cần hai ngày, ta sẽ mang bông hoa Sinh Mệnh rời khỏi đây?

Nữ Vương Thanh Y hừ lạnh đầy khinh thường.

- Chiến Vô Địch, nơi này là tinh hệ Thiên Lô, không phải là tinh hệ Thiên Dương, bổn vương không có thời gian chơi với ngươi.

Vương Hạo mỉm cười, ấn mở vòng tay trí tuệ nhân tạo, hắn phát ra một hình ảnh bản tôn đang dùng kỹ năng Tiểu Dâm Trùng mỉm cười.

Hai mắt của Nữ Vương Thanh Y phát sáng, cô vừa nhìn nụ cười của Vương Hạo trong đoạn video, đã phát hiện ra ngủ với người đàn ông này còn thích hơn ngủ với 3000 nam sủng, nên chắc chắn cô phải ngủ được với hắn.

- Kẻ này gọi là Vương Hạo, hắn chính là tiền đặt cược của ta, nếu ta thua, vậy thì hắn chính là của cô...

Vương Hạo nhếch khóe miệng lên.

- Vương Hạo!

Nhìn Vương Hạo trong đoạn băng kia, ba vị Võ Thánh Quan Tân Hùng, Thất Ma, Liêu Tuyết Phong hét lên một tiếng, tất nhiên bọn họ không ngờ rằng Chiến Vô Địch lại dùng Vương Hạo làm tiền đặt cược.

Đồng thời, suy nghĩ của ba người cũng bay xa, căn cứ vào các đầu mối mà suy đoán.

Vài ngày trước, lúc bọn họ còn ở biên cảnh, Chiến Vô Địch đã cam đoan với Hoàng Hùng, chỉ cần cho hắn đủ lợi ích, chắc chắn sẽ làm cho Vương Hạo câm miệng.

Bây giờ Chiến Vô Địch lại đưa Vương Hạo ra làm tiền đặt cược, điều này có nghĩa là, Vương Hạo bị Chiến Vô Địch bắt nhốt từ đầu rồi phải không?

Nghĩ đến đây, cả ba đều có cảm giác chắc chắn là vậy, hai con hổ đánh nhau, chắc chắn có một kẻ thắng, dù Chiến Vô Địch không đánh lại Vương Hạo đi nữa, nhưng thủ đoạn của hắn không phải là thứ mà Vương Hạo có thể sáng bằng.

Nữ Vương Thanh Y cười lạnh một tiếng.

- Bổn vương đã từng nói, nơi này là tinh hệ Thiên Lô, không phải là tinh hệ Thiên Dương, chưa đến phiên ngươi quyết định.

Vương Hạo bĩu môi.

- Nếu cô không muốn, vậy ta đi đây.

- Ngươi cho rằng Ám Tinh Linh Tộc là chỗ nào? Ngươi muốn đến là đến, muốn đi là đi sao?

Nữ Vương Thanh Y cười lạnh, cô vung tay lên, một đám binh sĩ Ám Tinh Linh Tộc bao vây bọn họ lại.

Ba vị Võ Thánh Quan Tân Hùng, Thất Ma và Liêu Tuyết Phong chảy mồ hôi lạnh đầy trán, trong lòng cầu nguyện tuyệt đối không nên ra tay, nếu không thì mấy người bọn họ không đủ cho Nữ Vương Ám Tinh Linh tộc nhét kẽ răng.

- Ngươi muốn làm gì?

Vương Hạo không nhanh không chậm nói.

Nữ Vương Thanh Y trả lời.

- Bổn vương chỉ muốn người đàn ông gọi là Vương Hạo kia, chỉ cần ngươi giao hắn ra, vậy thì bổn vương đảm bảo các ngươi có thể an toàn ra khỏi đây!

- Ngươi đang mớ ngủ chưa tỉnh hả?

Vương Hạo bĩu môi.

- Ta là người thừa kế Chiến Gia, bây giờ ta cứ đi ra ngoài đấy, xem thằng con nào dám ra tay với ta?

Nữ Vương Thanh Y nhăn chân mày lá liễu lại, nói thật, chỉ bằng thân phận của Chiến Vô Địch thôi, cô đúng là không dám ra tay thật.

Bởi vì nếu chọc giận con quái vật khổng lồ Chiến Gia này, vậy thì Ám Tinh Linh Tộc sẽ lâm vào cảnh chiến tranh.

Mà bây giờ Ám Tinh Linh Tộc đang chuẩn bị tiến giai vào chủng tộc cao đẳng một cách toàn diện, nếu như có chiến tranh cấp cao bạo phát, vậy sẽ kéo dài thời gian tiến giai.

Nhưng Vương Hạo là đàn ông cực phẩm, làm cho lòng cô ngứa ngáy khó nhịn, luôn nghĩ đến hắn.

Bỗng nhiên, Nữ Vương Thanh Y mỉm cười, vừa rồi có một suy nghĩ lóe lên trong đầu cô, có một biện pháp có thể trọn vẹn cả đôi đường, nếu khống chế được Chiến Vô Địch, vậy thì cô đã khống chế được Chiến Gia trong tay, vậy thì người đàn ông cực phẩm như Vương Hạo cũng chạy không thoát.

Mà phương pháp để khống chế một người, Ám Tinh Linh Tộc của cô có rất nhiều...

-----------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.