Tinh hệ Thiên Lô.
Ma Sát tinh.
Một tinh cầu cấp sáu.
Đây là hành cung của Nữ Vương Ám Tinh Linh.
Đám người Vương Hạo bị một đội binh sĩ áp giải đến một tòa cung điện vàng son lộng lẫy.
Một đường đi cùng nhau, Vương Hạo hiểu rõ Ám Tinh Linh tộc cực kỳ nghiêm khắc với chế độ đẳng cấp, địa vị của nữ giới ở đây cao chưa từng có, mà đàn ông chỉ là nô lệ, binh sĩ trên chiến trường, hoặc là công cụ sinh sôi đời sau mà thôi.
Ngay cả đứa con trai do Nữ Vương Ám Tinh Linh sinh cũng vậy, đều bị xem là kẻ vô dụng, địa vị của bọn họ vẫn không cao bằng nữ Ám Tinh Linh cao.
Tiền Vạn Dương có chút lo lắng nói.
- Lão Đại, ngài nói chúng ta có bị bắt làm nô lệ không?
Vương Hạo nhún vai.
- Ai biết, dù sao ta cũng có Linh Giới cầu, nếu xảy ra chuyện gì thật, thì ta cũng có thể rời đi ngay lập tức được.
Hai tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu lập tức nhích đến gần Vương Hạo, giống như làm vậy mới có cảm giác an toàn vậy.
Ba người Quan Tân Hùng, Thất Ma, Liêu Tuyết Phong cực kỳ tò mò, rất muốn biết Linh Giới Cầu là gì?
Ngay khi mọi người đi đến quảng trường, một giọng nói thanh thúy vang lên.
- Các ngươi là người của Nhân Tộc cao đẳng sao?
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ Ám Tinh Linh có làn da ngăm đen đang liếm láp cặp môi đỏ mọng, tò mò nhìn bọn họ, dáng vẻ thèm chảy nước miếng, dù kẻ đần cũng biết cô ta đang muốn gì.
Trần Diệu nuốt ngụm nước bọt.
- Lão đại, nữ Ám Tinh Linh kia muốn gì thế?
- Cái này mà ngươi cũng không biết sao?
Vương Hạo cho Trần Diệu một ánh mắt ghét bỏ.
- Cô ta đang nhăm nhe nhóm chúng ta, mà hình như sắp nhịn không nổi nữa rồi.
- Ha ha, không tệ, chúng ta còn chưa từng chơi Nhân Tộc cao đẳng đâu! Còn là đệ nhất thiên tài tinh hệ Thiên Dương nữa chứ!
Đúng lúc này, trên quảng trường có hơn mười nữ Ám Tinh Linh xuất hiện, mấy cô đó đều có dáng vẻ thèm chảy nước miếng, kiểu như gái ngành thiếu đàn ông mấy chục năm rồi, bây giờ thấy được khách hàng vậy.
- Mẹ nó, chỗ này thật là nồng nặc khí tức âm loạn.
Vương Hạo thở dài, bình phục lại tâm tình của mình, hắn không thể thích nổi mấy cô đen thui kiểu thế này, hắn chỉ thích mấy em gái xinh tươi trắng trẻo mọng nước mà thôi.
Ba vị Võ Thánh Quan Tân Hùng, Liêu Tuyết Phong và Thất Ma bước lên phía trước, bao vây Vương Hạo lại, đó là thần tài của bọn họ đấy, phải bảo vệ thật tốt mới được.
Đúng lúc này, một giọng nói nũng nịu chọc người thương yêu vang lên.
- Hi hi... Nghe nói Chiến Vô Địch là đệ nhất thiên tài của tinh hệ Thiên Dương, không biết bổn vương có thể hiểu biết sâu thêm chăng?
Vương Hạo quay đầu lại nhìn, hắn thấy một nữ Ám Tinh Linh rung động lòng người đi đến, cái dáng người đầy đặn kia, vòng eo nhỏ nhắn khiến người ta thèm nhỏ dãi, nhất là cái đuôi nhỏ sau lưng, cứ lắc qua lắc lại, như muốn quyến rũ người khác.
Nhưng mà, làn da vẫn đen thui, đúng là khó mà nuốt nổi.
- Ngươi là nữ vương Ám Tinh Linh tộc?
Vương Hạo hỏi.
Nữ Vương Ám Tinh Linh mỉm cười gật đầu.
- Bổn vương chính là Nữ Vương Ám Tinh Linh tộc, ngươi có thể gọi bổn vương là Thanh Y Nữ Vương.
- Nước sông thanh, lại liên y.
(Nước sông trong vắt, lại có gợn sóng thướt tha.)
Vương Hạo gật gật đầu.
- Đúng là một cái tên hay.
Mắt của Nữ Vương Thanh Y tỏa sáng, ấn tượng cực kỳ không tệ với vị thiên tài tinh hệ Thiên Dương này.
- Tên của ta hay như vậy sao?
Nữ Vương Thanh Y nhẹ cười hỏi.
Vương Hạo nhếch lông mày.
- Mặt hồ phẳng lặng, gió nhẹ thổi qua, gợn sóng thướt tha nổi lên, từng đợt nối tiếp từng đợt!
- Khanh khách...
Nữ Vương Thanh Y che miệng cười rộ lên.
- Không ngờ đệ nhất thiên tài của tinh hệ Thiên Dương lại là một lãng tử trăng gió như vậy, lại còn đùa giỡn cả bổn vương, lợi hại, đúng là lợi hại...
Quan Tân Hùng, Thất Ma, Liêu Tuyết Phong bị dọa sợ, Chiến Vô Địch đúng là vô địch, lại dám mở miệng đùa giỡn Nữ Vương Ám Tinh Linh tộc như vậy, hắn không muốn giữ cái mạng nhỏ nữa sao?
- Bịch bịch...
Lúc này, rất nhiều bước chân nặng nề vang lên, một đội binh sĩ Ám Tinh Linh chạy đến, vây quanh quảng trường chật như nêm cối.
- Nữ Vương đại nhân vậy là có ý gì?
Vương Hạo nhăn mặt, sao không biết đối phương không có ý tốt chứ.
Nữ Vương Thanh Y cười nói.
- Bổn vương vừa nói rồi, muốn xem đệ nhất thiên tài của tinh hệ Thiên Dương lợi hại thế nào.
- Giết!!
Vừa dứt lời, tiếng kêu giết chóc vang lên, hơn mười nam Ám Tinh Linh có tu vi Võ Vương hóa thành bóng đen xông về phía Vương Hạo.
Lúc bấy giờ, chân khí tung hoàng, công kích chằng chịt về phía Vương Hạo, bọn họ cố ý nhắm vào những điểm yếu trên cơ thể, làm cho hư không cũng rít lên từng tiếng đáng sợ.
Vương Hạo hừ lạnh một tiếng, bỏ qua tiếng rít trong hư không, bàn chân hắn đạp ra một bước, thân hình di chuyển quỷ mị tạo thành rất nhiều tàn ảnh trong hơ không, phóng về đám binh sĩ đang giết đến.
Đồng thời, trong tay hắn còn xuất hiện một cây kiếm lớn, lôi điện màu tím lóe lên trên thân kiếm, nương theo xung lượng và kiếm khí theo tốc độ, công thêm lực xuyên thấy của lôi điện, mỗi kiếm giống như sấm sét bổ xuống.
- A!!
Ánh kiếm lóe lên, một tiếng kêu thảm thiết kèm theo sau, chỉ thấy một nam binh lính Ám Tinh Linh tộc không kịp né tránh, cả cánh tay bị chặt đứt đoạn.
- Cái gì!
Sắc mặt của mấy nữ Ám Tinh Linh bên cạnh lập tức thay đổi, công kích cuồng bạo như vậy, dù thế nào cũng không phải là do một Võ Vương cấp hai tạo ra đâu?
Vương Hạo vẫn không thay đổi sắc mặt, ánh kiếm lại lóe ra, một đạo kiếm khí lăng lệ như dải lụa hung hăng đánh xuống, một kiếm đã đánh tan vài tên Võ Vương gần đó.
- Phốc!
Ngay khi cự kiếm tiếp xúc với vũ khí của đối thủ, mấy tên Võ Vương kia còn cảm giác như cánh tay vừa đánh vào núi sắt lớn, máu tươi phun ra, chân khí trong cơ thể sôi trào lên, khí tức lập tức uể oải xuống, mất đi lực chiến đấu.
Đồng thời, máu tươi bọn họ phun ra giống như có gì đó dẫn dắt, hóa thành từng đạo năng lượng chảy vào cơ thể Vương Hạo, làm cho khí tức quanh người hắn biến thành màu hồng đỏ.
- Cái này...
Nữ Vương Thanh Y nhăn mày liễu lại, nhìn Vương Hạo như đang đi vào chốn không người, trong lòng cực kỳ khiếp sợ, không hổ danh là đệ nhất thiên tài của tinh hệ Thiên Dương.
Kiểu càng giết người càng hăng như Chiến Vô Địch càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, hắn vốn không phải là người, mà là một cỗ máy giết người bọc da.
- Giết!
Lúc này, mấy nữ Ám Tinh Linh bên cạnh cũng nhịn không được, bắt đầu đánh về phía Vương Hạo.
Mặc dù các cô cũng có tu vi Võ Vương, nhưng khí tức lại mạnh hơn mười mấy lần các nam binh sĩ.
Đây cũng là nguyên nhân địa vị của nữ Ám Tinh Linh luôn vững như núi thái sơn, thực lực mạnh mẽ quyết định tất cả.
- Con dấu bùa hộ mệnh!
Hai con mắt của Vương Hạo trừng lớn, hình xăm tấm chắn nhỏ trên ngực biến thành một màn sáng lớn, bọc cả người hắn lại.
- Ầm ầm...
Một giây sau, chân khí cuồng bạo nổ tung trên người Vương Hạo, ánh lửa ngút trời nuốt chửng lấy hắn, khí tức nóng rực lan tỏa khắp mọi nơi.
- Lão đại!
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu muốn chạy lên giúp đỡ, nhưng bị ba người Quan Tân Hùng gắt gao giữ chặt.
- Đừng có nhao nhao lên như vậy, hắn không có chuyện gì.
Sắc mặt của Quan Tân Hùng ngưng trọng, cuối cùng hắn đã cảm nhận được sự khủng bố của đệ nhất thiên tài tinh hệ Thiên Dương rồi, điều này đã vượt qua suy nghĩ của hắn.
Ngay khi các nữ Ám Tinh Linh tộc đang không ngừng công kích vào chỗ cũ, bỗng nhiên trong ngọn lửa truyền ra tiếng cười của Vương Hạo.
- Đánh rất thoải mái sao? Vậy thì đến lượt ta phản kích rồi, pháo Ba Động!
Vừa dứt lời, linh khí tring trời đất không ngừng hội tụ về phía ngọn lửa, một quả cầu năng lượng màu tím xua tan ánh lửa, đâm vọt về phía mấy nữ Ám Tinh Linh tộc kia.
Nhưng vẫn chưa hết, từng đợt quả cầu năng lượng màu tím không ngừng được bắn ra, mỗi lần bắn tương đương với pháo cấp bốn nổ súng.
- Ầm ầm...
Một giây sau, tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, ánh lửa và tiếng nổ không ngưng vang vọng khắp hành cung của Nữ Vương Ám Tinh Linh tộc.
- Ực ực...
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu nuốt ngụm nước miếng, bọn họ phát hiện vị lão đại này lại càng biến thái hơn rồi.
Chỉ thấy giữa hai tay Vương Hạo đang ngưng tụ một họng pháo màu tím, mà chính giữa họng pháo không ngừng tạo ra những quả cầu năng lượng màu tím, sau đó bắn thẳng về phía những nữ Ám Tinh Linh Tộc kia...
------------------