Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 437: Chương 437: Không gian sụp đổ.




- Aaa...

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Phía bên Vương Hạo, lôi điện rơi xuống như mưa bịu, nhưng vị thiếu niên cương thi bên kia thì vô cùng thê thảm.

Bởi vì che giấu thiên cơ bị Thiên Đạo phát hiện, tất nhiên trừng phạt sẽ nhân lên gấp đôi, cho dù thiếu niên này có tu vi Võ Tôn, nhưng sau hai đạo lôi điện kích phá, khung xương đã bị đánh nát, toàn bộ lục phủ ngũ tạng cũng không may mắn tránh thoát.

Mà ngay cả linh hồn cũng hoàn toàn biến mất, kế hoạch phục sinh vạn năm, cuối cùng bị hủy dưới tay Vương Hạo.

- Ực ực...

Lão ma đầu nuốt ngụm nước bọt trong miệng, cảm giác tiếp theo sẽ có chuyện lớn.

Có thể bố trí một bàn cờ lớn như vậy, lại có thể giúp cho con mình nghịch thiên cải mệnh, chỉ nghĩ thôi cũng biết đó là nhân vật khủng bố thế nào.

Nhất là vị cường giả này đã lựa chọn nơi phục sinh thật vắng vẻ, nhưng ngay lúc sắp thành công, lại bị người ta phá hư mất.

Dùng mông cũng biết, vị cường giả siêu cấp kia sẽ tức giận thành cái dạng gì.

- Ha ha, cuối cùng vẫn là bản bảo bảo thỏ có duyên...

Một tiếng cười vui sướng truyền đến, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên đỉnh tháp kim quang, Tiểu Bạch đang vui vẻ ôm một viên bảo thạch màu vàng óng nhảy nhót.

- Ầm ầm...

Một giây sau, tháp kim quang rung lên, từng vết rách dữ tợn lan ra xung quanh, sông đen cũng bắt đầu sôi trào.

- Rống...

Cự long màu đen ngửa mặt lên trời thét lớn, khóa sắt trên cổ nó bị một đạo lôi điện đánh nát.

- Rống...

Cự long màu đen xoay quanh một vòng, nó rống to một tiếng, sau đó nhổ hai quả cầu màu đen từ trong miêng ra, hai quả cầu năng lượng đó bay về phía Vương Hạo và Tiểu Bạch, sau đó dung nhập vào trong cơ thể hai người.

Làm xong mọi chuyện, cự long màu đen hét lớn một lớn, dùng một Thần Long Bãi Vĩ xông thẳng lên trời, từ nay về sau, rồng thuộc về biển cả, ngao du phía chân trời.

- Long Nguyên!

Thấy như vậy, trong ánh mắt của lão ma đầu tràn đầy sự hâm mộ.

Phải biết rằng đó không phải là con rồng bình thường, mà là long mạch của trời đất.

Chúng do trời sinh đất nuôi, là sứ giả của Thiên Đạo, phụ trách việc đi tuần tra trong vũ trụ, tìm kiếm tinh cầu có tiềm lực, sau đó mang đến sinh cơ cho những tinh cầu đó.

Cho nên những người bắt long mạch đến để nghịch thiên cải mệnh, hoàn toàn là đang tát vào mặt Thiên Đạo, không bị trời đánh thì không đúng rồi.

Mà bây giờ Long Mạch lại chủ động cho Vương Hạo và Tiểu Bạch Long Nguyên, nó giống như một tấm danh thiếp, nếu sau này gặp được long mạch thì bọn họ đều được ưu tiên.

Đương nhiên, bên trong Long Nguyên còn ẩn chứa sinh mệnh lực khổng lồ, chỉ cần tiêu hóa hết, chắc chắn sẽ tăng thêm 1 vạn năm tuổi thọ.

Vương Thiên Dật nhăn mặt lại, nhìn Vương Hạo đang tu luyện, không biết làm thế nào mới đúng.

Bởi vì sau khi trời giáng xuống Thiên Phạt, Long Mạch đã rời đi, Tiểu Bạch lấy đi xá lợi Hỏa Chi Bản Nguyên, thiếu niên kia cũng chết, chỗ nghịch thiên cải mệnh này bị phá hủy hoàn toàn, nên không gian này sẽ rơi vào trạng thái sụp đổ.

Nếu như không tranh thủ thời gian rời đi, vậy thì không ai biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa.

- Ầm ầm...

Tiếng nổ lớn không ngừng vang vọng trong trời đất.

Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện từng vết rách lớn, cả một vùng đất bắt đầu sụp đổ.

Thấy như vậy, mọi người kinh hoàng, không biết nên làm thế nào mới tốt.

- Không tốt, không gian này sắp sập rồi!

- Chúng ta phải làm thế nào?

- Ai nói cho ta biết, cửa của không gian này nằm ở đâu không?

- Ai mà biết được, chúng ta đều thử từ trên trời rơi xuống, dưới đất bay lên cũng không tìm được cửa ở đâu hết.

- Vậy phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ đứng đây chịu chết sao?

- Ta không muốn đâu, chịu khổ tám năm trời là để về nhà mà.

- Đừng có loạn, chúng ta xem lão ma đầu đi chỗ nào rồi đi theo.

- Đúng vậy, lão quái vật kia sống ở đây nhiều năm như thế, chắc chắn biết được cửa ở đâu.

- ...

Tất cả ánh mắt đều rơi trên người lão ma đầu, nhưng lão chỉ lắc đầu cười khổ.

- Lão phu mà biết cửa ở đây, ta đã đẩy đổ tháp kim quang từ lâu, sau đó đi ra ngoài rồi.

Nhạc Viễn Quang bĩu môi.

- Thì ra ngươi cũng không trâu bò gì!

Lão ma đầu tức giận nói.

- Năm đó lão phu còn đang tung hoành vũ trụ thì các ngươi đang nghịch bùn đấy, coi chừng lão phu luyện các ngươi thành vong linh luôn.

- Còn tung hoành vũ trụ nữa chứ? Cuối cùng cũng bị nhốt ở đây sao?

Nhạc Viễn Quang khinh bỉ.

- Ngươi...

Lão ma đầu giận dữ.

- Nếu không phải năm đó lão phu bị người ta bán đứng, sao có thể bị lão già kia bắt được, rồi phong ấn ở đây làm đồ chơi cho con hắn phục sinh chứ?

Nhạc Viễn Quang xua tay.

- Thắng làm vua, thua làm giặc, bây giờ ông có nói nhiều cũng vô dụng, mau nghĩ cách ra ngoài đi.

- Hazz, cũng đúng, thắng làm vua thua làm giặc.

Lão ma đầu thở dài, phất phất tay, làm cho vong linh đều lui ra.

Nếu như không có trăm vị Võ Tôn tự bạo, vậy thì với tu vi siêu cường của hắn, dù không gian này có sụp đổ, vậy thì vẫn có cơ hội sống sót cao.

Nhưng bây giờ trên người đang bị thương nặng, nếu không gian sụp thì hắn cũng tạch luôn.

Vậy thì cứ ngừng chiến trước, nghĩ biện pháp rời khỏi đây mới là chuyện quan trọng.

Nhạc Viễn Quang không để ý đến lão ma đầu nữa, trong lòng nhanh chóng tự hỏi, lối ra sẽ ở chỗ nào đây, nếu như không nhanh chóng đi ra, vậy chắc chắn phải chết ở đây luôn.

Nhạc Huyên kéo kéo góc áo của Nhạc Viễn Quang.

- Ba ba, Vương Hạo có thể biết chỗ này là nơi nghịch thiên cải mệnh, còn biết cách phá nó, vậy thì chắc chắn hắn cũng biết chỗ ra ở đâu.

- Thằng nhóc kia sao?

Lão ma đầu híp mắt, quan sát Vương Hạo đang bị lôi điện bao bọc lại đằng kia.

Không chỉ vừa liếc mắt đã nhìn ra trò đùa của hắn, còn có thể nhìn thấu chỗ nghịch thiên cải mệnh, còn mang theo Lôi Chi Bản Nguyên bên người.

Từ những chuyện này có thể thấy được, thằng nhóc này không đơn giản, thậm chí phải dùng hai từ thần bí để hình dung.

Bởi vì năm xưa lúc hắn còn hoành hành vũ trụ, cũng chưa từng nhìn thấy một thằng nhóc nào mới chỉ hai mươi tuổi đã lĩnh ngộ Thiên Nhân Hợp Nhất như hắn.

Chỉ bằng điều này, chỉ nghĩ thôi cũng biết tương lai của Vương Hạo sẽ khủng bố đến trình độ nào.

Trên dòng sông đen.

Vương Hạo chậm rãi mở mắt ra, một ánh điện xẹt qua đôi mắt đen kịt, chỗ sâu trong đôi mắt lại có một luồng ác liệt rung động lòng người.

Tiếng sấm chớp trên bầu trời cũng hoàn toàn biến mất, dòng sông đen cũng yên ả lại.

Nhưng Vương Hạo vẫn có thể cảm nhận được chân khí thuộc tính lôi vô cùng khủng bố trong đan điền, đây là một loại chân khí có lực phá hoại rất mạnh, nếu hắn có thể dùng đúng cách, vậy thì có thể hủy diệt tất cả mọi thứ.

Mà có thể sử dụng được thuộc tính lôi, vậy thì có nghĩa rằng Vương Hạo đã chính thức bước vào hàng ngũ Võ Vương, có tu vi Võ Vương cấp một.

- Hạo nhi, con không sao chứ?

Vương Thiên Dật quan tâm hỏi.

Vương Hạo khẽ cười nói.

- Phụ thân yên tâm, con không có chuyện gì.

- Không có chuyện gì là tốt rồi, không có chuyện gì là tốt rồi.

Vương Thiên Dật thở phào nhẹ nhõm.

Nhạc Viễn Quang phi người đến bên cạnh Vương Hạo.

- Hiền chất Vương Hạo, mảnh không gian này sắp sụp rồi, con có biết cửa ra ở đâu không.

Vương Hạo trợn trắng mắt.

- Mọi người tốt xấu gì cũng là nhân vật lớn, làm ơn cho trí thông minh online một chút không được sao?

Nhạc Viễn Quang, Vương Thiên Dật đều ngạc nhiên, chẳng lẽ lối ra ở ngay trước mắt bọn họ sao?

-------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.