Thiên Mã tinh.
Trong một căn nhà trọ, Hi Dung Hiên vội vội vàng vàng thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Hắn vừa cắm chốt ở bên ngoài sơn trang Thiên Kiếm, kết quả nhìn thấy hình ảnh Vương Hạo đại sát bốn phương, cảnh này khiến hắn sợ đến mức sút nữa thì tè ra quần.
Hắn thật sự không có cách nào tưởng tượng được, một học sinh THPT bình thường trên địa cầu này, sao trong khoảng thời gian ngắn ngủi một năm.
Không chỉ trở thành nguyên soái của Quân bộ, là cổ đông lớn thứ hai của công ty Thiên Hỏa, là phó hội trưởng của Dược Tề Công Hội, đồng thời còn nắm giữ chiến lực nghịch thiên như vậy.
Đương nhiên đây không phải nguyên nhân khiến hắn chuẩn bị rời đi, nguyên nhân thật sự là hắn đã cho Thất Ma nhìn ảnh chụp của Kiếm Thái Phong, kết quả Thất Ma khiếp sợ đến mức lúc này hạ ra lệnh rút lui.
Biểu thị vị này, tổ chức khủng bố DY bọn họ không thể trêu vào.
Một khi trêu vào, như vậy tổ chức khủng bố DY nhất định sẽ biến mất ở Liên Bang Tinh Tế.
- Đám tình báo đần độn này, thậm chí ngay cả lão quái vật này cũng không điều tra ra, may mà lão tử nhanh trí chụp được tấm hình, nếu không thật sự phải đi báo cáo với Diêm vương.
Hi Dung Hiên hầm hừ, thì thầm nói một câu.
Thật ra trong lòng Hi Dung Hiên cũng hiểu rõ, chuyện này thật sự không thể trách bên tình báo.
Tuy tổ chức khủng bố DY bọn họ có vị Thất Ma đạt tu vi Vũ Thánh này, nhưng bởi không được thế lực khắp nơi chào đón, nên trước sau đều không phát triển nổi. Không phát triển được thì đương nhiên tin tức tình báo cũng khó mà nhanh chóng thu thập được.
Hơn nữa loại nhân vật như Kiếm Thái Phong có đẳng cấp rất cao, ngoại trừ Thất Ma có tu vi Vũ Thánh này có thể biết được, thật sự sẽ không có nhiều người biết được.
Cho nên phát sinh loại tình huống như hiện tại, cũng không thể đổ hết lỗi lầm lên ngành tình báo.
- Thùng…
Đúng lúc này, cửa lớn trực tiếp bị đá ra.
- Ai! !
Hi Dung Hiên bị giật mình, nhanh chóng quay đầu lại, cảnh giác nhìn về phía cửa chính.
Khi Vương Hạo dẫn theo ba vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu, Cô Dương đi tới, mắt của Hi Dung Hiên chợt co lại, trong lòng hết sức bi thương, lẽ nào ngày hôm nay hắn lại phải chết ở chỗ này sao?
Vừa vào cửa, Tiền Vạn Dương nhanh chóng kéo cái ghế ra phía sau Vương Hạo.
Vương Hạo ngồi xuống, khẽ cười nói:
- Hi Dung Hiên, mọi người đều là người quen cũ, không đến mức dùng loại vẻ mặt này chứ?
- Vương Hạo, ngươi muốn làm gì?
Hi Dung Hiên cảnh giác nhìn Vương Hạo, hắn không tin tiểu hồ ly giết người không chớp mắt như Vương Hạo tới đây để ôn chuyện với hắn.
- Không có gì, chỉ là muốn thông qua ngươi để hợp tác với Thất Ma.
Vương Hạo lại cười nói.
- Hợp tác sao?
Hi Dung Hiên sửng sốt, Vương Hạo này lại định giở trò quỷ gì đây?
Nhưng hợp tác với tổ chức DY, rõ ràng không phải chỉ cần hắn liền có thể làm chủ, vẫn nên để Thất Ma tới nói chuyện với Vương Hạo!
Nghĩ tới đây, Hi Dung Hiên mở vòng tay trí năng ra, toàn bộ tin tức trong hình ảnh xuất hiện cùng bóng người của Thất Ma.
- Hi Dung Hiên, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Thất Ma hỏi.
- Ma Chủ, không phải ta tìm ngươi, là Vương Hạo tìm ngươi.
Hi Dung Hiên liên tục xua tay, chỉ vào Vương Hạo ngồi ở chỗ đó.
Thất Ma quay đầu lại nhìn về phía Vương Hạo, không nhịn được cười gằn, nói:
- Vương Hạo, ngươi làm nổ một chiếc chiến hạm của ta, còn khiến thủ hạ đắc lực Khô Ma của ta trọng thương, hiện tại ngươi lại còn dám đến tìm ta.
Vương Hạo vẻ mặt vô tội:
- Chuyện này Thất Ma cũng không nên trách ta, ai bảo chiến hạm của ngươi không chịu được công kích như vậy, ta mới phóng ra ba viên đạn đạo nó liền nổ tung, điều này có thể trách ai đây?
- Ba viên đạn đạo?
Thất Ma tức giận, nổi trận lôi đình, chuyện này sao có thể là ba viên? Đây rõ ràng là mười tám viên có được hay không! !
Vương Hạo phất tay áo, vẻ mặt ghét bỏ nói:
- Con người ngươi thực là đồ lòng dạ hẹp hòi, có mỗi chuyện phá một chiếc chiến hạm mà nói mãi không chán, thật sự không có tiền đồ.
Thất Ma cảm giác bản thân sắp tức đến nổ phổi, tiểu tử này tới đây để công kích hắn sao?
Kinh phí của tổ chức khủng bố DY bọn họ vốn có hạn, cho dù chiến hạm bị nổ không phải loại chiến hạm cao cấp như Dũng Khí, nhưng bọn họ cũng phải thắt lưng buộc bụng một thời gian dài mới mua được loại này, sao có thể nói không truy cứu liền không truy cứu?
Mọi người ở đây đều lặng lẽ cúi đầu, bọn họ vô cùng chắc chắn, nếu không phải cách một màn ảnh, chắc chắn Thất Ma đã sớm tháo Vương Hạo ra thành tám khối.
- Vương Hạo, ngươi tìm ta rốt cuộc có chuyện gì?
Thất Ma lạnh giọng hỏi.
Vương Hạo khẽ cười nói:
- Không có gì, ta chỉ muốn hợp tác với tổ chức khủng bố DY các ngươi.
- Hợp tác sao?
Thất Ma gật đầu, hỏi:
- Ngươi muốn bắt cóc, vơ vét tài sản, hay là giết người diệt khẩu?
Vương Hạo dùng ánh mắt xem thường nhìn Thất Ma:
- Ta chính là người đứng đắn, sao có thể làm ra loại chuyện như vậy, ta định mời ngươi cùng kinh doanh hợp pháp với ta.
- Làm chuyện buôn bán sao?
Khóe miệng của Thất Ma giật giật, giận dữ hét:
- Vương Hạo, ngươi cmn đang chơi ta có đúng không, lão tử là phần tử khủng bố, phần tử khủng bố…
- Phần tử khủng bố thì sao?
Vương Hạo bĩu môi:
- Ai quy định phần tử khủng bố lại không thể làm chuyện kinh doanh hợp pháp?
Thất Ma phát điên:
- Vương Hạo, lão tử có nguyên tắc, có phẩm hạnh của một phần tử khủng bố, một ngày là phần tử khủng bố, cả đời là phần tử khủng bố…
Vương Hạo kinh sợ đứng ngây ra tại chỗ, người này còn không biết xấu hổ hơn cả hắn, phần tử khủng bố có phẩm hạnh từ khi nào vậy?
Tiền Vạn Dương khẽ nói:
- Lão đại, ta nghe nói tổ chức khủng bố DY đều là một đám người điên, điều bọn họ hướng tới chính là tự do giết chóc, không phải loại an phận thủ thường.
Vương Hạo gật đầu, vẻ mặt xin lỗi nói:
- Thất Ma đại ca, vừa nãy thật sự xin lỗi, là tiểu đệ sỉ nhục phẩm hạnh nghề nghiệp của các ngươi, thật ra chúng ta còn có một phương án hợp tác khác, bảo đảm không khiến mọi người thất vọng về thân phận của các ngươi.
Thất Ma trầm giọng, lạnh lùng hỏi:
- Hợp tác thế nào?
Vương Hạo khẽ cười nói:
- Ta đi bạch đạo, ngươi đi hắc đạo, nếu chúng ta hợp tác, số tiền cỏn con này tính là cái thá gì? !
Thất Ma nổi lên hứng thú:
- Vậy ngươi định hợp tác như thế nào?
Khóe miệng Vương Hạo cong lên:
- Hai người chúng ta hợp tác đơn giản chính là mưu lợi, ta cung cấp cho ngươi một ít tư liệu bí mật, ngươi dẫn theo huynh đệ đi làm việc, sau khi giải quyết xong việc, mọi người ngồi xuống chia tiền, chỉ đơn giản như vậy.
Thất Ma gãi cằm, gật đầu nói:
- Phân tích rất logic, từ trước tới nay cũng bởi chúng ta không có quan hệ ở bên trong, cho nên mới dẫn đến việc mỗi khi chúng ta làm hoạt động khủng bố, lúc nào cũng ở thế bị động.
Lúc này, Hi Dung Hiên đứng dậy:
- Vương Hạo, ngươi nói rất hay, nhưng theo ta thấy, vị trí của ngươi tuy rất lớn, nhưng căn bản không có quyền lực thực sự, cho nên ngươi định tiết lộ tin tức bên trong cho chúng ta kiểu gì?
- Ngươi là đồ ngu sao?
Vương Hạo bĩu môi:
- Ta nói là hợp tác, đương nhiên nghĩa là các ngươi phải giúp ta lên chức, sau đó ta sẽ giúp các ngươi phát tài!
Vừa dứt lời, mọi người ở đây đều há hốc mồm, tên khốn kiếp này nói nhảm nhiều như vậy, hóa ra là mang chủ ý dùng tay không bắt sói trắng.
Thất Ma lạnh lùng nói:
- Tổ chức khủng bố DY chúng ta không có cách nào nhúng tay vào chuyện của quân bộ.
Vương Hạo mỉm cười:
- Các ngươi không có cách nào nhúng tay, nhưng đôi khi muốn nắm quyền, không nhất thiết cứ phải đi con đường chính quy, vượt qua đường tắt có lẽ sẽ nhanh hơn không phải sao?
- Ha ha! !
Thất Ma đột nhiên cười ha hả:
- Ngươi không muốn đi lên bằng con đường chính quy rất hợp với ý ta. Ta cũng cảm giác được hai người chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.
- Đó là chuyện đương nhiên, người từng hợp tác với ta đều phải giơ ngón tay cái lên.
Vương Hạo khẽ cười nói.
Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương và Trần Diệu trợn mắt, dường như bọn họ từng nhìn thấy đồng bạn hợp tác lúc trước quả thật đều dựng thẳng ngón tay cái lên, nhưng cuối cùng tất cả đều bị Vương Hạo bán đi?