Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 400: Chương 400: Làm chuyện nổi bật




Đường dây được nối.

Thủy Dao mặc đồ ngủ, ngồi ở đầu giường ngáp một cái.

- Tiểu tử thúi, đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, liên lạc ta làm cái gì?

Thủy Dao lười biếng hỏi.

Vương Hạo đảo cặp mắt trắng dã:

- Em nói nha bà chị, em chỗ này là ban ngày có biết không, còn chị tu vi cao như vậy, cũng cần ngủ sao! ?

Thủy Dao phong tình vạn chủng nguýt mắt Vương Hạo một cái:

- Tiểu tử thúi, cậu chẳng lẽ không biết nữ nhân cần ngủ để dung mạo xinh đẹp sao? Cái này có quan hệ gì với tu vi có cao hay không.

Vương Hạo trong nháy mắt bị tức nói không ra lời, nữ nhân này quả nhiên phiền toái.

- Khụ khụ. . .

Vương Hạo tằng hắng một cái, hóa giải lúng túng nói:

- Tôi muốn hỏi một chút, trì hoãn Dị tộc đến mức nào, mới có thể có được 10 viên không gian bảo thạch?

Thủy Dao sắc mặt lạnh xuống:

- Đương nhiên là khiến cho Dị tộc đó không có sát lục, không có bắt nhân tộc làm đầy tớ, nếu có thể, trực tiếp diệt đi mười tám đời tổ tông của bọn họ.

- Sát lục, làm đầy tớ! ?

Vương Hạo sửng sốt một chút, quay đầu nhìn hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu.

Tiền Vạn Dương vội vàng nói:

- Lão đại, căn cứ tình báo mới nhất thống kê sau khi hai mươi ức đại quân của Dị tộc hội tụ, cướp bóc đốt giết trên18 hành tinh, không chuyện ác nào không làm. 240 ức dân thường bị giết, 50 ức dân thường bị bắt đi trở thành đầy tớ.

- Con mẹ nó, những người dân thường đó đều là heo sao? Không đúng, cho dù heo cũng biết phản kháng.

Vương Hạo sợ ngây ngốc tại chỗ, nhân số cao hơn gấp mấy chục lần người của Dị tộc, sao lại bị hành hạ đến chết như vậy, đây cũng thật là không có ai rồi.

Tiền Vạn Dương cười khổ nói:

- Lão đại, người dân không phải là võ giả, bọn họ luyện võ là vì cường thân kiện thể, sống lâu hai năm, hơn nữa tu vi phổ biến không cao, căn bản không có lực sát thương.

- Ta xem không phải là không có lực sát thương, mà là không có cốt khí.

Vương Hạo bĩu môi, trong lòng vô cùng xem thường những người dân thường đó.

Cần phải biết đây chính là gần 300 ức dân thường, chỉ cần bọn họ không sợ chết chém giết, cho dù Dị tộc có 20 ức đại quân, đồng thời trời sanh thuộc tính cơ sở mạnh hơn so với Nhân tộc, bọn họ cũng có thể đánh tới khiến cho Dị tộc tâm kinh đảm hàn.

Thế nhưng những người dân đó không có làm như vậy, mà là bỏ vũ khí trong tay xuống lựa chọn đầu hàng, cho rằng Dị tộc sẽ bỏ qua bọn họ, kết quả lại chịu khổ Dị tộc tru diệt.

Đồng thời chuyện này cũng khiến cho hắn nhớ tới chiến tranh xâm lược Trung Hoa. Năm đó Nhật Bản tuy rằng vũ khí lợi hại, nhưng cứ có chút nhân số như vậy, cuối cùng vẫn sống sờ sờ trên cả vùng đất Trung Hoa hoành hành hơn 14 năm.

Cái này nếu nói là Nhật Bản lợi hại, kết quả kia lại nói cho tất cả mọi người, chỉ cần có cốt khí, có tôn nghiêm, như vậy thì tính toán vũ khí rơi ở phía sau, địch nhân cường đại, vậy cũng có thể chiến thắng.

Cho nên không có lực sát thương hoàn toàn là viện cớ, không có cốt khí mới là thật.

- Ai!

Thủy Dao thở dài:

- Vương Hạo cậu nói rất đúng, người dân thường không có lực sát thương chỉ có viện cớ, bọn họ thiếu chính là cốt khí. Nhưng chúng ta nghĩ không thông, bọn họ tại sao lại thiếu cốt khí như thế.

Vương Hạo bĩu môi:

- Đây hết thảy không phải là chơi mánh mà những quý tộc lão gia kia thích nhất sao! ?

Có quan hệ gì với quý tộc chứ?

Thủy Dao vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

- Đương nhiên là có quan hệ!

Vương Hạo gật đầu:

- Nếu như không lừa phỉnh đến già những người dân thường đó, vậy làm sao có thể khiến cho sự thống trị bọn họ được an ổn a! ?

- Cái này. . .

Thủy Dao nhíu mày lại, cảm giác Vương Hạo nói rất có lý.

Nhân số của người dân bình thường trên vạn vạn ức lần so với quý tộc, nếu như người dân thường ba ngày hai đầu gây ra chuyện, cho dù quý tộc lợi hại hơn nữa, cũng có một ngày diệt vong.

Cho nên quý tộc lựa chọn lừa phỉnh dân thường từ nhỏ, những thứ giá trị quan không tốt truyền vào trong đầu của bọn họ, sau đó thâm căn cố đế, cuối cùng sáng tạo ra loại người dân thường không có cốt khí, còn nghe lời đó.

- Được rồi, những chuyện này sau này hãy nói, ngươi hay là nói cho tôi biết trước, cần phải như thế nào mới có thể có được 10 viên không gian bảo thạch! ?

Vương Hạo không nhịn được hỏi.

Thủy Dao ngẫm nghĩ:

- Kế hoạch gần nhất của chúng ta là phản công Ám Tinh Linh tộc, tranh thủ sau trận chiến nghỉ dưỡng sức, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra cần thời gian một tháng.

- Hay nói cách khác, chỉ cần bảo đảm Dị tộc đàng hoàng một tháng, như vậy tôi có thể có được 10 viên không gian bảo thạch đúng không?

Vương Hạo hỏi.

Thủy Dao trầm mặc một hồi, mới đáp:

- Để cho an toàn, tôi cảm thấy cậu cần kéo lại Dị tộc hai tháng, nhưng mà chỉ cần Ám Tinh Linh tộc bị đánh lui, như vậy chúng ta sẽ lập tức phái 10 vị Võ thánh đi qua, khiến cho toàn quân Dị tộc bị diệt.

Khóe miệng Vương Hạo khẽ nhếch lên:

- Nếu như tôi làm một số sự tình xuất cách, có phải là cũng có thể hay không! ?

Thủy Dao ngẫm nghĩ, gật đầu đáp:

- Tình huống bây giờ nguy cơ, nếu như cậu có thể bảo đảm Dị tộc đàng hoàng bất loạn, khiến cho chúng ta phía sau an định chuyên tâm đối phó Ám Tinh Linh tộc, như vậy ta cho phép cậu làm một số sự tình xuất cách.

- Được, có câu nói này của cô thì tốt rồi.

Vương Hạo phất tay hẹn gặp lại, sau đó cúp cuộc nói chuyện.

- Lão đại, anh có nắm chắc không! ?

Tiền Vạn Dương không nhịn được hỏi.

Trần Diệu có chút lo lắng nói:

- Lão đại, anh đã giết 50 triệu đại quân của Dị tộc, hiện tại Dị tộc truy nã anh, làm gì sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh chứ?

Vương Hạo ngẩng đầu kiêu ngạo:

- Chỉ cần tôi tự thân xuất mã, cũng chưa có chuyện gì mà tôi không giải quyết được.

Nói xong, Vương Hạo vỗ tay một cái, ra hiệu hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu đi theo. . .

..

Đường biên giới.

Bên trong căn phòng của Thủy Dao.

Thủy Dao ngáp một cái, gương mặt buồn ngủ.

- Vương Hạo tiểu tử ngu ngốc kia, cuối cùng phải xuất thủ rồi, hy vọng lần này cậu ta gây động tĩnh không nên quá lớn.

Thủy Dao xoa nhẹ ánh mắt nhập nhèm, đầu ngã xuống gối mềm mại.

- Leng keng. . .

Nhưng ngay khi Thủy Dao mới vừa ngã xuống, Trí Năng thủ hoàn lại vang lên.

- Ai vậy! Không biết người đẹp cần ngủ để giữ gìn nhan sắc sao! ?

Thủy Dao hầm hừ tức giận bò dậy. Nếu như là người không liên quan gì, cô nhất định giết chết tên khốn kiếp đó, cho hắn biết kết quả quấy rầy người đẹp ngủ là gì.

Mà sau khi Thủy Dao mở mắt ra, lập tức cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất, chỉ thấy một người con gái mặc khôi giáp xuất hiện trong hệ thống truyền tin toàn hình ảnh, biểu tình tư thế hiên ngang, giống như nữ tướng quân uy phong lẫm lẫm.

- Mộc Dao, sao cô rảnh rỗi tới tìm tôi thế?

Thủy Dao hít hà hỏi.

- Cô vẫn như cũ, thích ngủ nướng.

Mộc Dao cười nói:

- Tu vi của Cung chủ đã hoàn toàn củng cố, hiện tại đã xuất phát, nhiều nhất một năm sẽ tới Ngân Hà tinh hệ.

- Cung chủ đích thân đến!

Thủy Dao kinh hô một tiếng.

Mộc Dao gật đầu:

- Cung chủ có thông báo, đợi thiếu cung chủ chiến đấu nhiều chút nữa, đây có trợ giúp đối với việc thức tỉnh sau này.

Thủy Dao cười khổ một tiếng:

- Mộc Dao cô không nên nói đùa, vị thiếu cung chủ gạt trời giảo hoạt, quỷ kế đa đoan, gặp tiểu bối cùng tuổi đều phải gài bẫy vào chỗ chết đó, cho dù chiến đấu cũng là một chiêu bại địch, còn gặp người tu vi cao thâm, lập tức bắt đầu mượn thế chắp nối, sau đó uy bức lợi dụ, từ đó mò chỗ tốt, muốn cho hắn chiến đấu nữa, đồng thời còn toàn lực chiến đấu, hoàn toàn không có khả năng.

Mộc Dao sửng sốt một chút, hỏi:

- Cô xác định người cô nói là thiếu cung chủ chứ! ?

Thủy Dao gật đầu.

- Không sai, chính là thiếu cung chủ, Vương Hạo.

Mộc Dao vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, lẩm bẩm nói:

- Cung chủ tính tình rất mềm mỏng, phẩm cách của Vương Thiên Dật kia cũng vô cùng chính trực, sinh ra đứa con không nên gian trá giảo hoạt, chẳng lẽ đột biến gien rồi! ?

- Đột biến hay không đột biến thì ta không biết, nhưng ta biết ta phải đi ngủ.

Thủy Dao duỗi người, ngắt cuộc nói chuyện, sau đó ngã đầu đi nằm ngủ. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.