Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 399: Chương 399: Sứ giả hòa bình




Ngũ Thiên Hậu.

Bát Nhã tinh.

Vương Hạo ngồi xếp bằng dưới một cây đại thụ, quanh thân lóe ra một cổ ánh sáng nhu hòa.

Đột nhiên, thân thể Vương Hạo chấn động mạnh một cái, khí tức quanh người biến thành thô bạo lên.

Ngay sau đó chân khí trong cơ thể nhanh chóng ngưng tụ về phía vùng đan điền, khiến cho lượng chân khí trong đan điền biến thành càng hùng hậu hơn nữa, dần dần tạo thành sương mù.

Sau khi Vương Hạo vận chuyển mấy vòng lớn, không nhịn được thở ra một hơi, cả người thoải mái không nói ra được.

Lúc này hắn đã đột phá Vũ tông cấp 7, chất lượng chân khí trong cơ thể biến thành càng hùng hậu hơn nữa, sau khi chân khí ly thể, tầm bắn xa hơn.

- Hô hô. . .

Vương Hạo thở ra một hơi, hoạt động một chút cái cổ bị cứng lên.

- Khà khà, Đại Bạch mau lại đây a!

Một tiếng cười như chuông bạc truyền đến, khiến cho người ta có loại cảm giác vui thích thể xác và tinh thần.

Vương Hạo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hương Hương đang chơi đùa với Độc Giác Thú trong buội hoa.

Từ sau khi Độc Giác Thú bị thu phục, liền trở thành vật cỡi chuyên dụng của Hương Hương, mỗi ngày đi theo tiểu ăn tạp này nơi nơi tìm thức ăn ngon, đưa đến hình thể cũng phải tròn hơn không ít so với trước đây.

Chỉ có điều khiến cho Vương Hạo không nhịn được đậu đen rau muống chính là, Hương Hương thấy Độc Giác Thú toàn thân trắng như tuyết, cho nên lập tức cho nó một cái tên vô cùng khó nghe, Đại Bạch.

- Thật sự không sáng ý, cái tên Tiểu Bạch đó của chúng ta dễ nghe, đủ lợi hại rồi.

Vương Hạo bĩu môi, hết sức khinh bỉ cái tên Đại Bạch này.

Tiểu Bạch đang ở bên cạnh ăn cà rốt sợ ngây ngốc tại chỗ, hận không thể một cái tát vào miệng rộng trên mặt Vương Hạo. Cái tên kỳ cục không có đặc sắc này, chỗ nào dễ nghe, chỗ nào lợi hại hả! ?

Đồng thời, trong lòng Tiểu Bạch yên lặng chảy xuống nước mắt hối hận. Đều do lúc trước còn trẻ không biết, bị mấy cây cà rốt lừa gạt, mới đồng ý gọi mình gọi là Tiểu Bạch.

- Ông ông. . .

Đúng lúc này, trên không trung đột nhiên vang lên một tiếng động cơ nổ ầm ầm cự đại.

Vương Hạo ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc chiến phủ hảo chiến hạm đột nhiên xuất hiện, hiển nhiên là sử dụng Không Gian Khiêu Dược.

Hơn nữa trên chiếc chiến hạm Chiến Phủ hào kia, còn đặt một cái họng pháo cực lớn, nhìn qua vô cùng uy vũ khí phách.

- Đây là Sứ Giả Hòa Bình!

Vương Hạo mắt sáng rực lên, trong lòng kích động không thôi.

Chiếc chiến hạm Chiến Phủ hào kia chính là chiếc bán lương thực lấy được, đồng thời cũng là chuyên dụng tọa giá của hắn.

Mà đại pháo có tên Sứ Giả Hòa Bình kia, hỏa pháo cấp sáu đánh bị thương, chỉ cần nhắm khóa mục tiêu, như vậy một pháo giết Võ thánh hoàn toàn không thành vấn đề.

Tuy nhiên, giá trị chế tạo của Sứ Giả Hòa Bình lại hết sức đắt, toàn bộ Tinh Tế Liên bang cũng không có mấy thứ. Nhất là đạn pháo trong đó, lại cần mười mấy năm mới có thể chế tạo ra một quả, tuyệt đối là đại sát khí siêu cấp hiếm có.

Mà hắn sở dĩ có thể có được chiếc Sứ Giả Hòa Bình này, là bởi vì hắn mất tất cả quân công, đồng thời thỉnh công ty Thiên Hỏa, Công hội Dược Phẩm, bốn vị hiệu trưởng chắp nối. Hơn nữa Dị tộc thật sự quá kiêu ngạo, cao tầng của hai Liên bang lớn quyết định chèn ép, cho nên mới phải đồng ý cho hắn.

Nếu không loại đại sát khí này, tuyệt đối sẽ không rơi xuống trong tay của hắn.

Tuy nhiên, đạn pháo kia có hơi ít một chút, chỉ có ba viên, cần dùng ít mới được.

- Lão đại, tọa giá của anh đã cải trang hoàn tất.

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu đi tới.

- Sau này không thể gọi nó chiến hạm Chiến Phủ hào.

Vương Hạo ngẫm nghĩ:

- Gọi nó Nhất Hào chiến hạm là được rồi.

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu thiếu chút nữa ngã nhào trên đất. Cái tên này thành tâm dễ nhớ, chỉ có điều cũng quá tùy ý chứ hả! ?

- Lão đại, Manh Manh tiểu thư chế biến cường hóa dược phẩm số lượng có hạn. Nếu dựa theo loại tốc độ này, Thiếu Soái quân đoán chừng cần nửa năm mới có thể cường hóa hoàn tất.

Tiền Vạn Dương có chút bất đắc dĩ nói.

Vương Hạo vì muốn đoạn tuyệt phương thức cường hóa dược phẩm tiết ra ngoài, cho nên chỉ dạy cho một mình Mạch Manh Manh.

Nhưng tốc độ của một người chế biến lại hết sức có hạn, căn bản không thể nào thỏa mãn 500 ngàn Thiếu Soái quân hiện có.

Vương Hạo bĩu môi:

- Chậm chậm cũng được rồi, dù sao ta lại không sử dụng cường hóa dược phẩm.

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu mặt đen lại, thật sự rất muốn lớn tiếng hỏi một câu, lão đại, đây thật là quân đoàn của anh sao! ?

Người khác hận không thể biến hóa một cái chiến lực binh lính của quân đoàn, nhưng Vương Hạo khen ngược, tâm tình tốt muốn đi cường hóa một cái, tâm tình không tốt, có thể bao nhiêu tháng không hỏi tới sự tình quân đoàn.

Loại Nguyên soái kỳ quái này, bọn họ bày tỏ thành tâm chưa từng thấy.

- Lão đại, gần nhất có không ít người đều đi tìm Dị tộc đàm phán.

Tiền Vạn Dương đột nhiên nói.

- Tìm Dị tộc đàm phán! ?

Vương Hạo hứng thú:

- Vậy kết quả của những người đó thế nào?

Tiền Vạn Dương lắc đầu:

- Dị tộc dường như hiểu rõ chúng ta tính toán trì hoãn thời gian, cho nên mọi người đi đàm phán đều chạy về. Đồng thời Dị tộc còn tính toán phát động chiến tranh toàn diện, trước mắt triệu tập hai mươi ức đại quân, dự tính thừa dịp Nhân tộc chúng ta không có cao thủ, xâm lấn hai Liên Bang lớn.

- Hai mười ức!

Vương Hạo ngây ngẩn cả người.

Phải biết, cho dù là Dũng Khí hào loại chiến hạm đỉnh cấp đó, bên trong cũng chỉ có thể chứa 10 vạn người ngồi.

Hiện tại hai mười ức đại quân, nói ít cần phải 2 vạn chiếc chiến hạm Dũng Khí hào. Mà lấy Dị tộc tinh hệ bần cùng, cái này hoàn toàn không có khả năng làm được.

Nếu như Dị tộc chọn lựa vận chuyển qua lại, như vậy hai mười ức đại quân kai đi tới trên địa bàn Nhân tộc há có thể làm gì? ! Chẳng lẽ chỉ trên mặt đất cùng Nhân tộc chắp vá trận giáp lá cà sao! ?

Có thể coi là chắp vá trận giáp lá cà, cái này cũng cần phải ngồi phi thuyền đi tới cái tinh cầu này trước mới được.

Nhưng Nhân tộc lại không phải là đồ ngốc, rốt cuộc sẽ không chờ Dị tộc bài binh bố trận, khai chiến nữa chứ! ?

Trần Diệu nói ra:

- Lão đại, tôi nghe nói Dị tộc vừa khai chiến, vừa tranh đoạt tài nguyên, sau đó vừa chế tạo phi thuyền vũ trụ, như vậy không chỉ có khai thác tài nguyên sức lao động đã có, đồng thời còn có thể tập trung lực lượng chế tạo phi thuyền vũ trụ.

- Con mẹ nó!

Vương Hạo kinh hô một tiếng, - Những Dị tộc này là tính toán chơi trò chiến tranh cướp đoạt tài nguyên!

- Chiến tranh cướp đoạt tài nguyên! ?

Tiền Vạn Dương, Trần Diệu hai người vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, không rõ đây là ý gì.

Vương Hạo đảo cặp mắt trắng dã, giải thích:

- Hiện tại Dị tộc giống với dân tọc du mục của thời cổ vậy. Bọn họ giựt tiền, tranh giành lương thực, tranh giành nữ nhân, nhưng lại không cần địa bàn, cho dù sau đó Nhân tộc ra tay, chỉ cần bọn họ lui về Dị tộc tinh hệ, như vậy thì có thể bảo đảm an toàn không lo.

Tiền Vạn Dương, Trần Diệu hai người chợt hiểu, trong nháy mắt đã minh bạch sự tính toán của Dị tộc.

Dị tộc này cũng rõ ràng bản thân mình đánh không lại Nhân tộc, đoạt địa bàn sớm hay muộn sẽ bị đoạt trở về, đồng thời còn có thể bị Nhân tộc phẫn nộ đánh chết, cho nên bọn họ lựa chọn không đoạt địa bàn, chỉ tranh giành tài nguyên.

Cần phải là Nhân tộc đến báo thù, như vậy bọn họ lập tức lui trở lại Dị tộc tinh hệ.

Mà Dị tộc tinh hệ bởi vì tường không gian yếu đuối, cho nên mọi người cũng chỉ có thể sử dụng thế lực của Võ vương cấp chín, như vậy bọn họ ngược lại cũng không sợ Nhân tộc.

Dĩ nhiên một điểm mấu chốt nhất là, Dị tộc tinh hệ bọn họ rất nghèo, nếu như Nhân tộc thật sự muốn phát động chiến tranh, căn bản không có chỗ tốt có thể kiếm, ngược lại cần phải tốn một số lớn chi tiêu.

Thử hỏi loại chuyện không có chỗ tốt này, còn phải cấp lại vốn liếng, những lão gia quý tộc kia biết làm sao! ? Cuối cùng hơn phân nửa lại không giải quyết được gì.

- Vậy lão đại, chúng ta còn cần tham hợp đi vào hay không a! ?

Tiền Vạn Dương hỏi.

Vương Hạo gãi gãi cằm:

- Trước tiên liên lạc với Thủy Dao hội trưởng cho tôi, tôi có chút ít vấn đề cần hỏi cô ta.

Tiền Vạn Dương không dám thất lễ, nhanh chóng bấm số Thủy Dao, hội trưởng của Công hội Dược Phẩm. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.