Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 398: Chương 398: Mị lực cá nhân




Bát Nhã tinh.

Tinh cầu cấp ba.

Địa phương nghỉ dưỡng sức lâm thời của Thiếu Soái quân.

Lúc này, trên một bãi cỏ trống không, Thiếu Soái quân tụ tập ở cùng một chỗ.

- Các người nói Thiếu tướng đại nhân triệu tập chúng ta có chuyện gì?

- Không biết, Thiếu tướng đại nhân dụng binh như thần, chúng ta làm gì có thể đoán được anh ta đang suy nghĩ gì! ?

- Lời này không tệ, chúng ta tới biên giới vẫn chưa tới mười ngày, nhưng Dị tộc bị chúng ta trảm sát không ngờ lại đạt hơn 50 triệu, đây quả thực không dám để cho người tin tưởng a!

- Nói thật, lúc trước đi theo Thiếu tướng đại nhân, trong lòng ta rất không có lòng tự tin, cho rằng đây chỉ là cái đứa nhỏ xấu xí, nhưng ai biết, lại là quân thần.

- Đồng cảm, loại chiến đấu nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa, ta là cả đời cũng chưa thể nghiệm qua.

- Chỉ đáng tiếc chúng ta đã mất đi gần nửa anh em.

- Anh em cũng nhìn ra chút ít, nào có ai đánh giặc không chết người đâu chứ!? Chúng ta dùng 500 ngàn binh lính đổi lấy trảm thủ 50 triệu địch nhân, đây là đại thắng mà trước đây chưa từng gặp.

- Không sai, chúng ta phải nhìn về phía trước, chớ không phải sống trong bi thống.

- Đừng nói nữa, Thiếu tướng đại nhân đến rồi.

- ...

Bọn binh sĩ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vương Hạo và Lăng Tiêu sóng vai đi tới.

Trong phút chốc, bọn binh sĩ ưỡn ngực ngẩng đầu, chỉnh tề gào lên:

- Xin chào Thiếu tướng đại nhân!

Vương Hạo phất phất tay với bọn binh sĩ:

- Chào mọi người!

Lăng Tiêu kéo Vương Hạo, thấp giọng nói:

- Sư đệ, xem ra trải qua hai lần chiến đấu, những binh lính này là thật sự tâm phục em rồi.

- Đó là dĩ nhiên!

Vương Hạo trả lời rất đáng ghét:

- Mị lực cá nhân của em có thể nói là trên đời vô song, chinh phục những binh lính này, đó chỉ là chút chuyện nhỏ đơn giản.

Lăng Tiêu đảo cặp mắt trắng dã, người này quả nhiên là một tên tự mình đa tình đến phát cuồng, khen hắn đôi câu, cái đuôi lập tức vểnh lên tới trời rồi.

Trên một thân cây cách đó không xa.

Ba cô gái Hạ Vi Vi, Nhạc Huyên, Tuyết Thiên Cầm đang ngồi.

Còn bên dưới tàng cây, lại là tụ tinh hội thần, Mạch Manh Manh đang chế biến dược phẩm.

Hạ Vi Vi móc ra một quả táo cắn một cái, mồm miệng không rõ hỏi:

- Các người nói, tên bại hoại Vương Hạo kia lại tính toán giở trò quỷ gì?

- Cái này ai mà biết? Vương Hạo người này có lối suy nghĩ luôn luôn rất nhún nhảy, cũng rất linh hoạt, ai cũng không biết hắn một giây kế tiếp muốn làm gì.

Nhạc Huyên rất tự nhiên đoạt lại quả táo từ trong tay Hạ Vi Vi, sau đó cắn một cái đưa cho Tuyết Thiên Cầm.

- Ta cảm thấy Vương Hạo nhất định là đánh chủ ý với 10 viên không gian bảo thạch ấy.

Tuyết Thiên Cầm ngẫm nghĩ, nhanh chóng ăn sạch quả táo trong tay, kết quả dẫn đến ánh mắt phẫn nộ nhìn của hai cô còn lại.

- Manh Manh, cô cảm thấy Vương Hạo muốn làm gì! ?

Hạ Vi Vi lộn một cái, chân ôm lấy nhánh cây, treo ngược trên cây, cái đầu nhỏ bé xuất hiện trước mắt Mạch Manh Manh.

Mạch Manh Manh bị hoảng sợ, hầm hừ tức giận hỏi:

- Vi Vi, cô làm gì vậy? Không thấy tôi đang chế biến dược phẩm sao?

- Xin lỗi nhé!

Hạ Vi Vi le cái lưỡi nhỏ một cái:

- Hay là cô nói trước xem, Vương Hạo tính toán làm cái gì đi?

- Tôi làm sao biết được!

Mạch Manh Manh nguýt mắt Hạ Vi Vi một cái, sau đó kích động nói:

- Chỉ có điều Vương Hạo ca ca ngày hôm qua đưa cho tôi một phối phương dược phẩm. Đây là loại thuốc cường hóa nhân thể chất, hơn nữa còn là vĩnh cửu cường hóa gấp mười lần, là thuốc cường hóa siêu cấp, siêu cấp, siêu cấp lợi hại.

- Gấp mười lần! !

Hạ Vi Vi kinh hô một tiếng, chân buông lỏng không ôm lấy nhánh cây, trực tiếp rớt xuống cái phịch từ trên cây.

- Manh Manh cô xác định không nói giỡn chứ! ?

Nhạc Huyên, Tuyết Thiên Cầm cũng nhảy xuống từ trên cây, gương mặt cả kinh nhìn Mạch Manh Manh.

Mạch Manh Manh chỉ chỉ cái đầu nhỏ bé, gương mặt sùng bái nhìn Vương Hạo phía trước:

- Vương Hạo ca ca thật là một thiên tài siêu cấp, ngay cả loại dược phẩm siêu cấp lợi hại này cũng có thể nghiên cứu ra được.

Hạ Vi Vi gõ xuống cái đầu nhỏ bé của Mạch Manh Manh, tức giận nói:

- Không được mê muội nữa, nhanh chóng chế biến ra loại thuốc này đi, để cho chúng tôi dùng một chút.

Mạch Manh Manh lập tức ủ rũ cúi đầu, khóc lóc kể lể nghiêm mặt:

- Loại thuốc đó thực tế quá phức tạp đi, tôi học một ngày cũng không học xong.

- Không thể nào!

Ba cô gái kinh hô một tiếng.

Phải biết Mạch Manh Manh có thể nói là thiên tài dược phẩm nổi danh của Công hội Dược Phẩm, trước mắt lại đạt đến cấp ba Dược tông, đồng thời sau trải qua Băng Xảo tỉ mỉ chỉ đạo, cho dù dược phẩm cấp bốn đơn giản một chút đều có thể chế biến.

Nhưng bây giờ cô không ngờ lại chế biến không ra dược phẩm của Vương Hạo đưa cho, loại thuốc ấy rốt cuộc phức tạp nhiều thế nào hả! ?

Lúc này, Vương Hạo đứng ra vẻ tiêu sái làm dáng trước mặt Thiếu Soái quân:

- Các vị đều là siêu cấp chiến sĩ trải qua máu và lửa thanh tẩy, thành công sống sót, đồng thời các vị cũng hướng về phía ta phô bày lòng trung thành của các vị, cho nên ta quyết định khiến cho các vị trở nên càng mạnh mẽ hơn.

Vừa dứt lời, bọn binh sĩ ngây ngẩn cả người, vị Thiếu tướng đại nhân này nói thế có ý gì! ? Chẳng lẽ muốn miễn phí mở ra quyền sử dụng Truyền thừa thủy tinh đối với bọn họ sao! ? Hoặc là cấp miễn phí cho bọn họ sử dụng Tiểu Sinh Mệnh dược phẩm! ?

Ngay vào lúc bọn binh sĩ nghi ngờ, chỉ thấy Vương Hạo giao cho Lăng Tiêu một lọ thuốc màu đen.

Mà sau khi Lăng Tiêu uống xong lọ thuốc màu đen nọ, toàn thân gân xanh nhô ra, sau đó đau khổ hét lớn một tiếng:

- A! ! !

Nhưng bọn binh sĩ lại hai mắt trợn tròn, nhìn chằm chằm Lăng Tiêu. Bọn họ có thể rõ ràng cảm ứng được, nhục thân của Lăng Tiêu đang mạnh lên, thậm chí chân khí trong cơ thể cũng đang không ngừng bị áp súc, chất lượng đã có được sự đề thăng rõ ràng.

Mười mấy phút sau, Lăng Tiêu thở hổn hển nặng nề, toàn thân bị ướt đẫm mồ hôi. Sự đau đớn trên người tuy rằng lui đi, nhưng vẫn như cũ hồi hộp tim đập mạnh và loạn nhịp vô cùng.

- Ào ào. . .

Thấy một màn này, tất cả binh lính tại chỗ trong nháy mắt ồ lên.

- Thiệt hay giả? Thân thể này ít nhất mạnh gấp mười lần so với trước đây.

- Đâu chỉ nhục thân được cường hóa gấp mười lần, ngay cả chất lượng chân khí cũng được cường hóa gấp mười lần.

- Chân khí càng nồng đậm, lại càng chứng minh người này thiên phú càng cường đại, đường đi tương lai càng xa.

- Đi có xa hay không tôi không biết, nhưng tôi biết chân khí của anh ta có lực xuyên thấu rất mạnh.

- Không sai, người ngang cấp tu vi, ngay cả một cú đánh của anh ta đều không tiếp nổi.

- Vừa rồi Thiếu tướng dại nhân dường như nói, khiến cho chúng ta tăng cường thực lực! ?

- Chẳng lẽ, loại dược phẩm đó chúng ta cũng có thể sử dụng! ?

- Nói giỡn a! Tôi đã kích động nói không ra lời rồi.

- ...

Vương Hạo nhìn quanh một vòng, lại cười nói:

- Các người không đoán sai. Loại siêu cấp dược phẩm này đích thật là chuẩn bị cho các người đấy, hay nói cách khác thực lực tổng hợp của các người đều phải đề thăng gấp mười lần!

Vừa dứt lời, toàn trường trong nháy mắt sôi trào.

- Thiếu tướng đại nhân vạn tuế!

- Thiếu tướng đại nhân vạn tuế!

- ...

Vương Hạo giơ tay đè xuống, toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh lại, nhưng từng binh lính một thần tình lại kích động không có cách nào, hơn nữa ánh mắt nhìn về phía Vương Hạo lại nóng rực vô cùng.

- Tuy nhiên ta có lời cảnh cáo muốn nói trước.

Hai tròng mắt Vương Hạo lóe lên một đạo hàn quang:

- Nếu là có người dám chân ngoài dài hơn chân trong, cho dù hắn chạy tới chân trời góc biển, ta cũng sẽ đích thân làm thịt hắn. Ta nghĩ thủ đoạn của ta mọi người cũng đều biết qua, sẽ không có gì hoài nghi chứ! ?

- Trung thành với Thiếu tướng đại nhân!

Vừa dứt lời, Thiếu Soái quân gương mặt nghiêm túc, cùng kêu lên một lời.

Ba cô gái Hạ Vi Vi, Nhạc Huyên, Tuyết Thiên Cầm sắc mặt nghiêm túc, toàn bộ cũng có thể cảm giác được Vương Hạo đã từ con đường quật khởi bước lên đường tranh bá rồi. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.