Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 345: Chương 345: Làm giống thật quá!




- A…

Tống Kiệt che lại cánh tay phun máu, phát ra một tiếng kêu thê thảm.

Nhìn cảnh này, mi mắt của mọi người xung quanh giật lên một cái, có thể thử như vậy sao? Không ngờ lấy dao găm đâm thẳng vào đó.

- Ai da, thật sự chảy máu rồi, cánh tay silicone của ngươi làm giống thật quá!

Vương Hạo lộ vẻ bất ngờ.

Giống thật con khí

Đây rõ ràng là thật có được không!

Những người xung quanh đều không còn khả năng chửi mắng, tuy bọn họ biết Vương Hạo rất vô sỉ, nhưng sau khi gặp được mới biết hắn còn vô sỉ hơn lời đồn.

- Hoa hoa…

Ngay lúc này, một đám thiếu niên, thiếu nữ đeo logo của Liên Bang Diệu Thiên lập tức lao tới.

- Hoa hoa…

Nhìn thấy đoàn người của Liên Bang Diệu Thiên, bên Liên Bang Tinh Tế cũng không tỏ vẻ yếu thế, lập tức cũng đi qua đây.

Lập tức, hai liên bang biến thành hai trận doanh, đối đầu với nhau.

Mạn Vân nhíu mày lại, lạnh lùng hừ một tiếng.

- Toàn bộ trở về, nếu có người dám gây sự, trực tiếp hủy bỏ tư cách dự thi.

Nghe xong, người của Liên Bang Diệu Thiên sáng mắt lên, lần lượt chỉ trích.

- Hiện tại Vương Hạo đã đánh người, còn chảy máu, chẳng lẽ hắn không nên hủy bỏ tư cách sao?

- Không sai, Vương Hạo vô cớ làm Tống Kiệt bị thường, nên hủy bỏ tư cách dự thi.

- Hủy bỏ tư cách dự thi của Vương Hạo!

- Hủy bỏ tư cách dự thi của Vương Hạo!

- …

Nhìn thấy Liên Bang Diệu Thiên cùng nhau hô hoán, bên Liên Bang Tinh Tế lại yên lặng kỳ lạ, giống như hoàn toàn không có ý giúp Vương Hạo.

Bởi vì bọn họ đều biết chiến lực của Vương Hạo mạnh bao nhiêu, nếu Vương Hạo thật sự tham gia thi đấu, vậy thì bọn họ chỉ có thể tranh đoạt hạng nhì, không có duyên với hạng nhất.

Nhưng nếu Vương Hạo không tham gia thi đấu, vậy thì bọn họ sẽ có cơ hội đi tranh đoạt một chút.

Hai nữ Hạ Vi Vi, Lạc Huyên vừa hội hợp với Tuyết Thiên Cầm, liền nghe thấy âm thanh hủy bỏ tư cách thi đấu của Vương Hạo.

- Tên Vương Hạo này sao lại không thể yên tĩnh một chút chứ?

Tuyết Thiên Cầm đau đầu xoa xoa giữa hai chân mày.

Hạ Vi Vi tức giận nói:

- Nếu hắn có thể yên tĩnh, vậy hắn không gọi là Vương Hạo.

Lạc Huyên thở dài một hơi.

- Tên xấu xa này thật sự không thể ngừng được, chẳng lẽ hắn không biết bị hủy bỏ tư cách thi đấu thì sẽ bỏ lỡ rửa tội thần long huyết hay sao?

Ngay lúc này, một tiếng cười như chuông bạc vang lên.

- Vi Vi, Lạc Huyên tỷ, Thiên Cầm tỷ…

Ba nữ xoay đầu nhìn, chỉ thấy Mạch Manh Manh giống như bướm hoa lao vào lòng Hạ Vi Vi.

- Manh Manh!

Tuyết Thiên Cầm nuốt một ngụm nước bọt, mắt hạnh phát sáng nhìn Mạch Manh Manh.

Đối với ám linh thể như nàng, Mạch Manh Manh tu luyện Độc Sư chính là miếng bánh kem cực kỳ ngon, giống như sư phụ của nàng Thu Linh Hàn nhìn thấy Băng Xảo vậy, hoàn toàn không thể nào tự khống chế được.

Mạch Manh Manh nhìn Tuyết Thiên Cầm cười rạng rỡ, nàng sợ nhất là Tuyết Thiên Cầm sẽ ôm nàng để liếm.

- Manh Manh, sao ngươi đến đây?

Lạc Tuyên hiếu kỳ hỏi.

- Sư phụ khiến ta đến đây, nói dược tề sư có thể tham gia chiến đấu.

Mạch Manh Manh bĩu môi, hiển nhiên không muốn tham gia thi đấu lần này.

- Ngươi cũng tham gia!

Tuyết Thiên Cầm phấn khích ôm lấy Mạch Manh Manh, hôn thật mạnh trên gương mặt trắng nõn mịn màng.

- Ặc…

Mạch Manh Manh đau đầu vô cùng, nàng nên sớm biết sẽ như vậy.

- Vương Hạo, ngươi muốn làm gì?

Đột nhiên, một âm thanh khinh khủng truyền đến.

Bốn nữ xoay đầu nhìn, lập tức cũng bị dọa, chỉ thấy tên khốn Vương Hạo lại lấy ra pháo bắn đạn đạo đông phong.

Nếu thật sự khiến tên khốn này bắn ra, vậy thì tiểu bối của hai liên bang lớn lập tức sẽ chết không chỗ chôn thân, xuất hiện vết nứt chưa từng có.

Vương Hạo lộ vẻ uất ức nói:

- Ta cũng không thể tham gia thi đấu nữa, lấy vũ khí ra xem không được hay sao?

Nghe xong, sắc mặt của mọi người đều đen tối, xem đại gia ngươi kìa! Rõ ràng là uy hiếp.

Mạn Vân thay đổi sắc mặt.

- Vương Hạo, mau dừng tay, ai nói phải hủy bỏ tư cách tham gia thi đấu của ngươi?

- Trọng tài Mạn Vân thật là người chính trực, lời của những tiểu nhân này quả nhiên không thể nào dao động được ngài, tại hạ khâm phục khâm phục…

Vương Hạo lộ vẻ khâm phục nhìn Mạn Vân.

Vừa dứt lời, tuyển thủ tham dự thi đấu của Liên Bang Diệu Thiên lập tức nổi giận.

- Vương Hạo, ngươi nói ai là tiểu nhân?

- Ngươi hãy nói cho rõ ràng, bằng không hôm nay lão tử nhất định không xong với ngươi.

- Ngươi làm trọng tài như thế nào, loại người này có tư cách gì tham gia thi đấu?

- Nếu như ngươi để Vương Hạo tham gia thi đấu, vậy thì bản thiếu gia sẽ đi đâm đám rùa con của Liên Bang Tinh Tế.

- Đúng, đâm chết đám tôn tử của Liên Bang Tinh Tế…

- …

Nghe xong, bên Liên Bang Tinh Tế lập tức không vui, bọn họ vỗ tay hoan nghênh khi các ngươi mắng Vương Hạo, nhưng sau cùng kéo bọn họ vào là có ý gì?

- Nói ai đó, lão tử đứng ở đây, ngươi đâm xem nào!

- Còn đâm lão tử, nói cho ngươi biết, hôm nay lão tử còn phải đâm chết đám khốn kiếp các ngươi.

- Làm bộ sói đuôi lớn cái gì, bản thiếu gia sẽ một phát bắn chết các ngươi.

- Vương Hạo, đừng do dự, trực tiếp khai pháo!

- Không sai, nổ chết đám rùa con này!

- …

Nhìn thấy tình hình lần nữa mất kiểm soát, Mạn Vân cười khổ, nàng đã sớm nhận được thông báo của cấp trên, lần này nhất định phải chú ý nhiều đến kẻ gây họa Vương Hạo.

Ban đầu nàng cũng không xem trọng, cho rằng một thiếu niên mười tám tuổi có thể gây ra rắc rối lớn thế nào.

Nhưng kết quả, lần thi đấu này còn chưa bắt đầu, đã khiêu khích hai liên bang lớn chửi mắng nhau, thậm chí còn lôi ra đạn đạo đông phong.

Ngay lúc này, chỉ thấy Vương Hạo giơ ngón tay giữa với đám tuyển thủ dự thi của Liên Bang Diệu Thiên, kẻ thù chung của toàn dân tự có kỹ năng ngón giữa khiêu khích.

Lập tức, tuyển thủ dự thi của Liên Bang Diệu Thiên sững sốt một lát, sau đó trong lòng dâng lên cơn giận không tên.

- Giết!

Một giây sau, tuyển thủ dự thi của Liên Bang Diệu Thiên sát khí ngập trời, xong tới chỗ tuyển thủ dự thi của Liên Bang Tinh Tế.

Nhìn thấy cảnh này, tuyển thủ dự thi của Liên Bang Tinh Tế nổi giận.

- Ta khinh, xem Liên Bang Tinh Tế chúng ta là giấy hồ hay sao!

- Huynh đệ, lấy vũ khí!

- Lên!

- …

- Ầm ầm ầm…

Trong nháy mắt, chân khí ngang dọc thiên địa, không ngừng vang lên tiếng ầm ầm.

Vừa mới bắt đầu chiến đấu, Vương Hạo đã sử dụng dầu xoa lòng bàn chân tốc độ ánh sáng, chạy mất rồi.

Ba người Lăng Tiêu, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu cũng nhanh chóng đi theo, trong lòng đã không còn sức lực mắng chửi Vương Hạo được nữa, tên này thật sự quá biết gây sự.

- Ding dong, chúc mừng ký chủ khiêu khích đại chiến, giành được năm mươi ngàn điểm tội ác, nếu tiếp theo chiến tranh nâng cấp, còn có phần thưởng.

- Chỉ có năm mươi ngàn, những gã này thật quá vô dụng.

Vương Hạo bĩu môi, nhảy lên một cây to, lấy ra một thùng bắp rang ăn ngon lành.

Lăng Tiêu cười khổ nói:

- Sư đệ, nếu lớn chuyện, ngươi rất có khả năng thật sự mất tư cách dự thi đấy.

Vương Hạo không để ý phất tay.

- Yên tâm đi, nếu bọn họ không cho ta dự thi, vậy ta cam đoan một quả đạn đạo đông phong sẽ khiến bọn họ biết được cái gì gọi là chua xót.

- Khụ khụ…

Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu lập tức bị sặc, lĩnh ngộ của lão đại đối với vô sỉ đã là vô địch rồi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.