Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 330: Chương 330: Lập di chúc




Phủ Tổng thống, phòng hội nghị

Đại diện các thế lực lớn đều tập trung ở đây.

Tổng thống mở miệng nói:

- Liên quan đến việc tinh hệ Thiên Hộ Tọa, tộc Ám Tinh Linh công kích tộc chúng ta, các vị có ý kiến gì?

Quan Tân Hùng hừ lạnh một tiếng.

- Không có ý kiến gì cả, trực tiếp đánh trả thôi.

Tất cả mọi người ở đó vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, biểu thị đồng tình với ý kiến này.

- Vậy được, chúng ta sẽ khai chiến với tộc Ám Tinh Linh, cho bọn họ biết rằng, tộc chúng ta có thể đánh bại bọn họ một lần, thì cũng có thể đánh bại bọn họ lần thứ hai.

Tổng thống hào khí xông thiên nói.

- Vút vút vút...

Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay vang lên.

Tổng thống ép ép tay.

- Việc khai chiến đã quyết định rồi, vậy liên quan đến việc liên hợp với Liên Bang Diệu Thiên, mọi người thấy thế nào?

Thu Lôi mở miệng nói:

- Ta thấy hợp tác không thành vấn đề, Liên Bang Diệu Thiên cũng không phải đồ ngu ngốc, tự khắc hiểu rõ đạo lý môi hở răng lạnh.

Băng Xảo gật đầu:

- Ta cảm thấy trong thời gian hợp tác, mọi người có thể qua lại với nhau, nhưng tuyệt đối không cho phép đại quân của đối Dương vượt qua đường biên giới.

- Đại quân của đôi bên không được vượt qua đường biên giới, điều này nhất định phải có.

Tổng thống gật đầu.

- Nhưng ta thấy cho tiểu bối hai bên có cơ hội giao lưu, học hỏi lẫn nhau là điều vô cùng cần thiết.

- Tầm nhìn của Tổng thống quả thật lâu dài!

Quan Tân Hùng híp mắt lại, trong lòng không thể không bái phục lão hồ ly này.

Cho tiểu bối hai bên giao lưu là nói cho hay, còn bọn họ nhất định sẽ cho các tiểu bối đi thăm dò tình hình quân sự của Liên Bang Diệu Thiên.

Cứ như vậy, nếu như Ám Tinh Linh bị đánh lui trong thời gian ngắn, vậy đợi đến khi các tiểu bối bắt đầu đứng lên quản việc nhà, bọn họ sẽ hiểu rõ tình hình của đối thủ, trên chiến trường nhất định giành quyền chủ động.

Nếu như không thể đánh lùi Ám Tinh Linh trong thời gian ngắn, vậy thì trong tương lai những tiểu bối này chính là bằng hữu thân mật không khoảng cách.

Cứ như vậy, bọn họ tiến có thể công, lui có thể thủ.

Đương nhiên nếu như Liên Bang Diệu Thiên cũng chơi chiêu này, thì chỉ có thể xem tiểu bối nhà nào không chịu thua kém mà thôi.

Tổng thống khiêm tốn gật đầu.

- Vậy nếu như không còn nghi vấn gì, các vị hãy bắt đầu hành động thôi!

- Đợi đã!

Quan Tân Hùng giơ tay lên nói:

- Thực lực Ám Tinh Linh cường mạnh, lần trước để đánh lui bọn họ phải mất thời gian hơn mười năm, lần này rất có thể cũng sẽ rơi vào một cuộc chiến lâu dài, cho nên lão đại dự tính sẽ cho tiểu bối của các thế lực lớn cùng ra chiến trường rèn luyện bản thân.

Sau khi thế lực các Dương trao đổi, tất cả gật đầu đồng ý, cho rằng chiến trường mới chính là nơi rèn luyện thật sự cho các tiểu bối của nhà mình.

- Nếu như các vị đều đồng ý, vậy chúng ta hãy bắt đầu hành động thôi!

Tổng thống hít một hơi thở sâu, trong đôi mắt lóe ra một vẻ kiên nghị.

Rất nhanh, toàn bộ các thế lực lớn của Liên Bang Tinh Tế bắt đầu cùng nhau hành động.

Quân hỏa của công ty Thiên Hỏa ngừng bán ra ngoài, tất cả đều đầu tư vào cuộc chiến tranh sắp bắt đầu.

Dược Tề Công Hội cũng bắt đầu tăng ca để điều chế thêm một số loại thuốc, đặc biệt là thuốc chữa thương tích, càng phải tích trữ số lượng lớn.

Từng binh đoàn đánh thuê cỡ lớn của công hội Người Thám Hiểm đã tập trung, chỉ đợi đến lúc ra tiền tuyến khai chiến với Ám Tinh Linh

Mà bốn quân đoàn vương bài lớn của quân bộ cũng đã đi tới đường biên giới, đầy đủ trang bị đợi lệnh xuất phát, sẵn sàng chống đỡ sự tấn công của địch.

Đồng thời, phủ Tổng thống cũng tuyên bố lệnh điều quân, điều động tất cả vật tư trên tinh cầu của Liên Bang Tinh Tế, hơn nữa còn phái cả đội quân hộ vệ, bắt đầu hộ tống chở các loại vật chất đến chiến trường tiền tuyến.

Dù sao mục đích của các thế lực lớn chỉ có một, đánh đuổi Ám Tinh Linh, kiên quyết không làm nô lệ.

Ngày hôm sau, đại học Thiên Bắc.

Phó hiệu trưởng Tôn Danh, nhìn chằm chằm Vương Hạo đang dùng bữa sáng.

Nói thật, hắn thật lòng không muốn gặp lại tên tiểu ác ma này, dù sao trước đây Vương Hạo đã từng nổ súng bừa bãi ở đại học Thiên Bắc, đồng thời còn muốn đánh vỡ trứng của hắn, những vệc này dường như vẫn rõ mồn một trước mắt hắn.

Chỉ có điều bây giờ Tô Mộc muốn hắn gọi Vương Hạo, hắn cũng không dám nói không.

- Vương Hạo, ngươi đừng ăn nữa, hãy cùng ta đi gặp hiệu trưởng trước!

Tôn Danh sốt ruột nói.

Hắn thật sự không hiểu, hắn khuyên can mãi, nhưng không ngờ vị gia này ngay cả mông cũng không xê dịch một chút nào, đây không phải khiến cho hắn không có cách nào báo cáo kết quả nhiệm vụ sao?

- Bây giờ gia gia tìm ta chắc chắn không có chuyện gì tốt, ta sẽ không đi đâu!

Vương Hạo bĩu môi, hắn đã nghe thấy việc các thế lực lớn đều đang huấn luyện tiểu bối của nhà mình.

Khiến bọn họ biết thế nào là chiến tranh.

Mà bây giờ Tô Mộc gọi hắn đi, mục đích này không nói cũng tự biết

Nhìn thấy thần sắc vô cùng cố chấp của Vương Hạo, Tôn Danh nhanh chóng suy tính, có nên dùng vũ lực bắt Vương Hạo đi không? Dù sao Tô Mộc cũng vẫn đang đợi ở đó.

Thấy Tôn Danh không mở miệng nói chuyện, Vương Hạo không nhịn được hỏi :

- Vội vàng tìm ta như vậy, chẳng nhẽ gia gia có bảo bối gì cho ta sao?

Tôn Danh trợn mắt.

- Không có, Tô Mộc hiệu trưởng tìm ngươi chỉ là có việc muốn căn dặn!

- Gì...Có việc căn dặn?

Đôi mắt Vương Hạo sáng lên nói:

- Chẳng nhẽ gia gia dự định ra tiền tuyến, nhưng lại lo lắng đại học Thiên Bắc không thể hoạt động bình thường, cho nên muốn ta đảm đương vị trí hiệu trưởng trường đại học Thiên Bắc?

- Không phải!

Sắc mặt Tôn Danh tối sầm lại, vị gia này nên tự biết mình là ai chứ? Cho dù Tô Mộc có bị mù, cũng sẽ không bao giờ giao đại học Thiên Bắc vào tay một kẻ luôn gây họa như hắn.

Nếu như thật sự rơi vào tay Vương Hạo, vậy thì không quá một năm, đại học Thiên Bắc không đóng cửa không được.

- Cái này cũng không phải?

Vương Hạo thất vọng thở dài một tiếng, nhưng lập tức hưng phấn nói:

- Ta biết rồi, gia gia biết ra tiền tuyến nguy hiểm, cho nên dự định lập di chúc, sợ sau khi mình chết không có ai kế thừa tài sản của người!

- Vèo...

Trong nháy mắt Tôn Danh phun ra, nội tâm hoàn toàn sụp đổ, lòng dạ tên khốn khiếp này quá đen tối rồi? Đây không phải đang nguyền rủa Tô Mộc đi chết sao!

Tôn Danh cuối cùng cũng đã dùng hết sức kiên nhẫn của mình, một tay bắt lấy Vương Hạo, kéo hắn tới phòng làm việc của Tô Mộc.

- Hiệu trưởng, Vương Hạo tới rồi!

Tôn Danh cúi người hành lễ nói.

Tô Mộc gật đầu, khẽ nói:

- Hạo Nhi, ta vừa nhận được quyết định của cấp trên, Liên bang Tinh Tế sẽ toàn lực nghênh chiến với tộc Ám Tinh Linh.

Vương Hạo chớp chớp đôi mắt vô tội:

- Nhưng việc này liên quan gì tới ta?

Tô Mộc giận dữ trừng mắt thổi râu mép:

- Ngươi thân là đệ nhất thiên tài của Liên Bang Tinh Tế, tất nhiên phải đứng lên dẫn dắt các tiểu bối.

Vương Hạo bĩu môi, muốn hắn làm hư những tiểu tử đó, hắn tỏ ra rất lành nghề, nhưng muốn hắn dẫn binh đánh trận thì lại tỏ ra không có bản lĩnh này.

- Gia gia biết áp lực này rất lớn, chúng ta có thể từ từ mà.

Tô Mộc vuốt râu cười nói:

- Chỉ có điều để xúc tiến tình hữu nghị giữa hai liên bang lớn, nhân vật cấp cao của hai bên quyết định mở cuộc so đấu, cho các tiểu bối đôi bên có cơ hộithích thể hiện tài năng.

- thích thể hiện tài năng?

Vương Hạo bĩu môi,thích thể hiện tài năng cái gì chứ, rõ ràng là để đôi bênthích thể hiện sức mạnh cơ bắp.

Lần tỷ đấu này chia thành hai nhóm, nhóm thiếu niên có độ tuổi từ mười lăm tuổi đến hai mươi tuổi, nhóm trưởng thành có độ tuổi từ hai mươi tuổi đến hai mươi lăm tuổi, gia gia tin rằng ngươi nhất định sẽ đoạt được danh hiệu đứng đầu ở nhóm thiếu niên.

Tô Mộc vui mừng nhìn Vương Hạo.

Tuy rằng tên tiểu tử Vương Hạo này là người chuyên gây họa, tư tưởng đã thuộc loại không thể cứu vãn được, nhưng thiên phú của hắn quả thực lấp lánh nhất từ xưa đến nay, trên dời hiếm thấy.

- Phần thưởng cho danh hiệu đứng đầu là gì?

Vương Hạo hiếu kỳ hỏi.

Sắc mặt Tô Mộc nghiêm túc nói:

- Lần tranh tài này, hai danh hiệu đứng đầu được tuyển chọn ra đều sẽ nhận được lễ Long Thần Huyết Tẩy.

- Lễ Long Thần Huyết Tẩy!

Hai mắt Vương Hạo chợt sáng bừng lên, kim cốt của hắn đã thành hình, nhưng kim thân này lại cần máu của thần thú mới có thể xây thành...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.