Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 530: Chương 530: Lửa cháy đổ thêm dầu




- Tôi...

Lý Vân Dương há miệng, cảm giác trong cổ họng có thứ gì đó chặn lại, thật sự nói không nên lời, cũng không biết nên nói như thế nào.

Thấy tình cảnh này, Bạch Linh cảm giác đầu óc choáng váng, có thể khiến cho Lý Vân Dương bình thường dứt khoát quyết đoán lộ ra biểu tình như vậy, không cần nghĩ cũng biết, nhất định là nói đến điểm mấu chốt, hắn chính là một gay.

Ba vị Vũ Thần Độc Lam Vương đều kinh hãi, bọn họ thật sự không có cách nào tưởng tượng thiên tài thiếu niên Lý Vân Dương này lại có thể thật là một gay, lẽ nào đầu năm nay thiếu niên đều thích vậy sao?

Vương Hạo kích động lôi kéo Lăng Tiêu, giục Lăng Tiêu nhanh chóng lên trình diễn, trong thời khắc này tuyệt đối là thời cơ tốt nhất để lửa cháy đổ thêm dầu.

Lăng Tiêu đen mặt lại hít một hơi thật sâu, sau đó vẻ mặt bi thống nói:

- Lý Vân Dương, tôi với anh từ nay về sau ân đoạn nghĩa tuyệt!

Nói xong, Lăng Tiêu cảm giác trong dạ dày cuộn lên lợi hại, TM thật sự quá buồn nôn.

- Không có khả năng!

Bạch Linh liên tục lắc đầu, cảm giác mình nhất định là đang nằm mơ.

Độc Lam Vương trợn mắt há hốc mồm, lúc này bọn họ rốt cuộc đã hiểu rõ vì sao Lý Vân Dương không có tiếp nhận tình yêu của tiểu thư bọn họ, hóa ra người này vẫn luôn là gay, làm sao có khả năng cảm thấy hứng thú với nữ nhân được?

- Anh...

Lý Vân Dương tức tới mức sắc mặt tái xanh, toàn thân bạo phát ra một ánh sáng màu vàng mãnh liệt, chuẩn bị trước đoạt lại Long Thần truyền thừa, sau đó giết chết Vương Hạo, đã báo mối thù bị người này sỉ.

- Làm sao có thể!

Lăng Tiêu nhíu mày lại.

- Không phải truyền thừa Long Thần thượng cổ của Lý Vân Dương đã bị tôi hút qua một phần sao? Tại sao thực lực không thấy giảm bớt?

- Tôi nói này sư huynh, anh dù gì cũng là học từ trường cao đẳng ra, thế nào ngay cả chút vấn đề mang tính kiến thức thông thường cũng không hiểu vậy?

Vương Hạo cho Lăng Tiêu một ánh mắt ghét bỏ.

- Người này bị một đao chém đầu, thân thể cũng còn có khả năng hoạt động một hồi, hiện tại anh vừa cướp truyền thừa của Long Thần thượng cổ, dù thế nào cũng sẽ không lập tức hiện ra rõ ràng! Cần phải cho nó chút thời gian hấp hối giãy dụa.

Sắc mặt Lăng Tiêu biến thành màu đen, hắn tiếp nhận qua giáo dục cao đẳng, nhưng loại truyền thừa các Thần thượng cổ loại cao cấp nv, hắn làm sao có thể biết được?

Tiền Vạn Dương có chút lo lắng nói:

- Lão đại, nếu như Lý Vân Dương ra tay, vậy ba vị Vũ Thần có thể cũng ra tay hay không?

Vương Hạo gãi cằm.

- Cũng có loại có khả năng này!

Trần Diệu hỏi:

- Vậy làm sao bây giờ?

- Khiến cho bọn họ khoanh tay đứng nhìn là được rồi!

Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, lấy ra Linh Giới cầu, lắc lư, rơi ra nhân yêu Khố Lạp.

Khố Lạp vừa xuất hiện,

Lý Vân Dương trong nháy mắt sững sờ tại chỗ, đâu lại không phải là người khiến cho hắn không thể quên được, nhưng cũng không có cách nào tiếp nhận, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn trốn tránh sao?

Nhưng Khố Lạp không phải ở Đế tinh sao? Hiện tại sao có thể ở chỗ của Vương Hạo được?

Vào giờ phút này, trong lòng Lý Vân Dương đột nhiên khó chịu, đây là một loại khó chịu chẳng biết tại sao, không thể nói rõ vì sao, dù sao cũng chính là khó chịu.

- Vương Hạo, anh muốn làm gì?

Khố Lạp cảnh giác nhìn Vương Hạo, sau khi Vương Hạo bắt ở Đế tinh đi, hắn lại bị giam giữ, hiện tại Vương Hạo thả hắn ra, rõ ràng sẽ không có chuyện gì tốt.

Vương Hạo mỉm cười, chỉ vào Lý Vân Dương cách đó không xa.

Khố Lạp cau mày quay đầu nhìn lại, trong phút chốc nước mắt tuôn ra khỏi vành mi, bao nhiêu ngày đêm nhớ mong, hắn cuối cùng lại nhìn thấy người nam nhân khiến cho hắn luôn nằm mộng.

Nhìn thấy được cảnh tượng như vậy, Bạch Linh hoàn toàn không có cách nào bình tĩnh được nữa, bọn họ họ mặt mày đưa tình rõ ràng như vậy, nếu như cô còn không biết quan hệ của hai người, vậy cô chính là kẻ đần độn!

Ba vị Vũ Thần Độc Lam Vương hoàn toàn hết chỗ nói rồi, bọn họ phát hiện mình thật sự tụt lại phía sau thời đại này, Lý Vân Dương này lại có thể nam nữ đều thông sát, thật đúng là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết ở trên bờ cát!

Cũng không đúng vậy!

Nếu nam nữ thông sát, vì sao Lý Vân Dương không chấp nhận tiểu thư nhà bọn họ?

Phải biết rằng tiểu thư nhà bọn họ lại là mỹ nhân có tiếng trên tinh hệ Thiên Dương, Lý Vân Dương không có lý do buông tha!

- Vân Dương ca ca...

Khố Lạp kích động khóc, chạy như bay về phía Lý Vân Dương, hắn muốn ở trong lòng nam nhân mình yêu thương thoả thích khóc lóc, thể hiện ra sự tương tư của hắn.

- Khố Lạp? Khố Lạp!

Ánh mắt Lý Vân Dương mê man, giống như đang nhớ lại chuyện cũ.

Đúng lúc này, Vương Hạo bắt Khố Lạp lại, kéo vào trong Linh Giới cầu.

- Vương Hạo, anh vô sỉ, lại có thể bắt một nữ tử yếu đuối.

Lý Vân Dương tỉnh táo, nổi giận gầm lên một tiếng, muốn tiến lên kéo Khố Lạp cứu trở về.

Vương Hạo chợt rùng mình một cái, cảm giác Lý Vân Dương này thật sự buồn nôn, lại có thể xem một nhân yêu trở nữ nhân, có lẽ đây chính là cái gọi là tình yêu đích thực!

Chẳng phân biệt giới tính, chẳng phân biệt tuổi tác... Chỉ cầu một người yêu mình, nhưng điều này thật là buồn nôn!

Bạch Linh ngăn cản Lý Vân Dương, mặt hoa lộ ra sát khí, tức giận nói:

- Lý Vân Dương, nữ nhân vừa rồi là ai! Anh rốt cuộc là thích nam nhân, hay là thích nữ nhân!

- Tôi...

Lý Vân Dương mở miệng, thật sự không biết nên nói cái gì.

Tâm ý và giúp đỡ của Bạch Linh đối với hắn, hắn làm sao không biết, nhưng chính bởi vì biết Bạch Linh bỏ ra cùng tình yêu của cô mới càng khiến cho hắn không có cách nào nói ra chân tướng với cô gái này, hắn chính là sợ tổn thương tới cô gái này.

Vương Hạo ho khan một tiếng, khẽ nói:

- Vị tiểu thư này, thật ra cô sai rồi, người vừa rồi không phải là con giá, chẳng qua là bộ dạng giống con gái thôi.

Ba người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu, Lăng Tiêu đảo mắt, người ta đã tranh cãi túi bụi, nhưng Vương Hạo còn làm mấy chuyện xấu này, thật đúng là quá thất đức.

Tuy nhiên, chỉ cần Lý Vân Dương và Bạch Linh xích mích, như vậy cũng có không tâm tình đi quan tâm bọn họ.

Tiểu Bạch ngồi ở trên vai của Vương Hạo, say sưa ăn cà rốt, trong lòng khỏi phải nói có bao nhiêu kích động.

Đây quả thực là một chuyện hiểu lầm, gây ra ra một đoạn yêu hận gút mắt, tam giác tình yêu, tôi nên yêu ai, lại thêm Vương Hạo ở bên cạnh quấy rối, quả thực còn đặc sắc hơn cả máu chó trên kịch truyền hình.

- Bộ dạng giống nữ nhân?

Bạch Linh sửng sốt một chút.

- Đây là ý gì?

Ba vị Vũ Thần Độc Lam Vương lập tức hiểu rõ, khẽ nói:

- Tiểu thư, nữ nhân vừa rồi không chừng là nhân yêu?

- Nhân yêu!

Bạch Linh kinh ngạc kêu lên một tiếng, hai mắt chấn động nhìn Lý Vân Dương, cô thật sự không nghĩ tới khẩu vị của Lý Vân Dương sẽ nặng đến mức như vậy.

- Tôi...

Lý Vân Dương muốn giải thích, nhưng đây là sự thực, căn bản không có cách nào nguỵ biện, vậy hắn phải giải thích như thế nào?

Vương Hạo lấy ra một sổ bệnh, cười hì hì nói:

- Đây là sổ bệnh án khi Khố Lạp làm giải phẫu cắt đứt, phía trên rõ ràng viết, nam!

Ba người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu, Lăng Tiêu chịu phục, vì đối phó với Lý Vân Dương, người này thậm chí ngay cả bệnh án phẫu thuật của Khố Lạp cũng có, bọn họ không phục không được!

- Vương Hạo, tôi liều mạng với anh!

Lý Vân Dương lại không khống chế được, hai mắt đỏ ngầu xông về phía Vương Hạo.

Ngày hôm nay cho dù hắn chết, cũng muốn kéo tên khốn kiếp Vương Hạo này đi chôn cùng.

Nhưng tác dụng phụ sau khi mất đi một phần Long Thần truyền thừa đã dần dần hiện rõ, khiến cho khí tức Lý Vân Dương cũng đang không ngừng giảm xuống.

Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, hắn cuối cùng đã đợi đến khi tu vi của Lý Vân Dương bắt đầu giảm xuống, hiện tại chỉ cần ngăn chặn Lý Vân Dương năm sáu phút, vậy hắn lại có thể dùng tới cổ vu thuật khiến cho Lý Vân Dương dục tiên dục tử...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.