Sư Tâm thành, chủ thành của Sư tộc, tất cả người bên trong đều là người của Sư tộc.
Lúc này, trong Sư Tâm thành có tinh quang chói lòa, tiếng người ồn ào.
Trong một tòa trang viên xa hoa có một đám bán thú nhân với trang phục sang trọng. Bọn họ đều là những người trẻ tuổi, tài tuấn đến từ các chủng tộc bán thú nhân lớn trong Vương Đô.
Sau khi nhận được lời mời của Sư Vương Sư tộc, toàn bộ đều mang theo lễ vật qua đây chúc mừng lễ thành nhân mười tám tuổi của tiểu công chúa Sư Tình, nữ nhi của Sư Vương,.
Trong đám người, Vương Hạo cùng Ngưu Khí sóng vai đi về phía trước.
- Vương, nơi này thật lộng lẫy.
Ngưu Khí giống như bà già Lưu lần đầu đến gặp quan viên lớn, tiếng kêu kinh ngạc không ngừng vang lên.
- Đẹp không?
Vương Hạo khẽ cười nói:
- Nếu như ngươi thích, sau này Ngưu Đầu nhân cũng sẽ có.
- Thật sao?
Ngưu Khí vui mừng bất ngờ, kêu to.
- Đương nhiên!
Vương Hạo tự tin gật đầu.
- Ngưu Ma Vương!
Một giọng nói ẩn chứa niềm vui bất ngờ cùng e thẹn truyền đến. Ngay lập tức, bọn họ nhìn thấy Mộng Kỳ mặc một bộ lễ phục dạ hội màu hồng nhạt, bắp đùi xinh đẹp, lộ lưng, cổ váy khoét sâu hình chữ V, tiến từng bước một về phía Vương Hạo.
- Mẹ nó, nàng ăn mặc cũng quá lộ liễu rồi!
Mắt Vương Hạo giống như hổ đói rình mồi, nhìn chằm chằm vào Mộng Kỳ, Mộng Kỳ bị hắn nhìn chằm chằm, mặt cũng đỏ bừng, đầu nhỏ cúi thấp đi tới, hắn mới dừng lại.
- Đáng ghét!
Mộng Kỳ thẹn thùng trừng mắt với Vương Hạo, nhưng trong lòng lại vô cùng đắc ý, dù sao những bán thú nhân xung quanh cũng không biết thưởng thức vẻ đẹp của nàng.
Vương Hạo cởi áo khoác xuống, phủ lên người Mộng Kỳ, vừa nghiêm túc lại trịnh trọng nói:
- Loại y phục này mặc không đúng chỗ, chờ ta có thời gian rảnh rỗi, ta sẽ đích thân giúp nàng sửa đổi, hiện tại cũng không cần mặc ở đây để tránh mất mặt xấu hổ.
Mộng Kỳ phong tình vạn chủng trừng mắt nhìn Vương Hạo, nói cái gì không đúng chỗ, không phải muốn nàng mặc ngắn một chút sao? Ghê tởm nhất chính là lại còn không muốn để người khác thấy, thực sự là đại sắc lang bá đạo.
- Được, sau này ta sẽ không mặc nữa, chỉ mặc cho ngươi xem thôi, được chưa?
Mộng Kỳ khép mở môi đỏ mọng, nhỏ giọng nói bên tai Vương Hạo.
Vương Hạo chợt run một cái, quả nhiên là hồ ly tinh, sau khi xác nhận quan hệ liền nhiệt tình giống như lửa hừng hực thiêu đốt, từng hành động, từng cử chỉ đều kích động lửa nóng dưới bụng hắn, hắn hận không thể lập tức hóa thân thành sói.
- Phù phù…
Vương Hạo hít mấy hơi thật sâu, lấy một bình nhỏ đưa cho Mộng Kỳ, khẽ nói:
- Đổ cái này vào trong nước trái cây, cho tiểu công chúa Sư Tình kia uống.
- Đây là cái gì?
Mộng Kỳ nhanh chóng nhận lấy bình nhỏ, hiếu kỳ hỏi.
- Cái này gọi là Mị Lực Tứ Xạ, sau khi uống vào sẽ làm nữ nhân tản ra một loại mùi thơm kỳ lạ, người khác phái ngửi thấy thứ mùi này, sẽ kích phát hormone giống đực của bọn họ.
Vương Hạo giải thích.
- Đồ tốt như vậy ngươi lại để cho một con sư tử?
Mộng Kỳ tức giận, trừng mắt với Vương Hạo.
Vương Hạo đảo mắt, nghĩ thầm, đại tỷ, mị lực của ngươi câu hồn như vậy, nếu lại dùng thêm loại Mị Lực Tứ Xạ, chẳng lẽ muốn hắn không còn mạng sống nữa sao?
- Trong lòng ta, nàng là nữ nhân lý tưởng nhất, những loại thuốc như thế này sẽ chỉ khiến nàng mất đi mị lực tự nhiên.
Vương Hạo thâm tình nhìn Mộng Kỳ.
- Quỷ sứ!
Mộng Kỳ lập tức e thẹn đứng dậy, giẫm chân, dùng áo khoác của Vương Hạo che kín thân thể, sau đó nhanh chân bỏ chạy. Nàng sợ cứ tiếp tục ở đây chờ đợi, đêm nay cũng sẽ bị đóng gói mang đi.
- Vương, ngài xem!
Ngưu Khí vội vàng lôi kéo Vương Hạo.
Vương Hạo quay đầu lại nhìn, chỉ thấy sắc mặt của thiếu tộc trưởng Hổ tộc Hổ Thiên thâm trầm, đang đi về phía hắn.
- Ngưu Ma Vương, ngươi lại dám sử dụng đạn đạo tinh không giả để hù dọa chúng ta…
Hổ Thiên nghiến răng nghiến lợi nhìn Vương Hạo. Ngày hôm qua, sau khi bọn họ trở về, suốt đêm thương thảo xem đối phó với cái đạn đạo tinh không này như thế nào, nhưng đột nhiên lại có người đến báo, nói cái đạn đạo này là giả.
Nghe tin này, toàn bộ Hổ tộc giận tím mặt, Ngưu Ma Vương đáng chết này không chỉ sỉ nhục, lừa gạt Hổ tộc bọn họ, còn lừa dối tình cảm của Hổ tộc bọn họ, hừ, trêu chọc Hổ tộc bọn họ.
Điều này nếu có thể nhịn, như vậy, sau này Hổ tộc ở trên hành tinh Thú Vương, ở toàn bộ tinh hệ dị tộc cũng không còn chút uy tín gì.
Cho nên không hề bất ngờ, toàn bộ cao tầng của Hổ tộc đều nhất trí quyết định, nhất định phải xuất binh đánh Ngưu Đầu nhân, để cho người đời biết rằng chọc vào Hổ tộc sẽ có số phận như thế nào.
Nhưng vì đề phòng Sư tộc tới làm ngư ông đắc lợi, bọn họ nhất định phải liên kết với Sư tộc cùng tiến lên.
Vừa lúc tiểu công chúa của Sư tộc Sư Tình tổ chức lễ thành nhân, bọn họ dự định mượn cơ hội lần này, để nói chuyện hợp tác với Sư Vương.
Về phần Sư tộc có đồng ý hay không, bọn họ cảm giác nhất định không thành vấn đề, dù sao Ngưu Đầu nhân quật khởi, lợi ích của Sư tộc cũng sẽ chịu ảnh hưởng, bởi vậy hắn không thể không xuất binh theo.
- Hù dọa các ngươi thì sao? Ai bảo các ngươi đều đần độn như nhau!
Vương Hạo bĩu môi khinh thường.
- Ngươi…
Lửa giận của Hổ Thiên sôi trào, nắm chặt nắm đấm, hắn muốn tiến lên đánh một trận với Vương Hạo.
- Thiếu tộc trưởng bớt giận…
Hộ vệ vội vàng kéo Hổ Thiên lại, khuyên nhủ:
- Thiếu tộc trưởng, hôm nay là lễ thành nhân của tiểu nữ nhi Sư Vương được sủng ái nhất, nếu ngài ra tay ở chỗ này, Sư Vương nhất định sẽ giận dữ. Đến lúc đó, chúng ta sẽ gặp phải phiền toái không cần thiết.
Sư Vương cũng không keo kiệt, mời tất cả các loại vương cùng với thanh niên tài tuấn, cũng có thể thấy được, hắn có bao nhiêu sủng ái với vị tiểu nữ nhi này.
Nếu thật sự gây sự ở chỗ này, Sư Vương nhất định sẽ giận dữ. Đến lúc đó, cho dù có thể bình an vô sự rời đi, nhưng chắc chắn sẽ phải bỏ ra một cái giá rất lớn.
Chỉ vì Ngưu Ma Vương này mà bỏ ra cái giá lớn như vậy, cảm giác thật sự không cần thiết.
- Phù phù…
Hổ Thiên thở hổn hển, tức giận trừng Vương Hạo:
- Ngươi chờ đó, qua đêm nay, ta nhất định khiến ngươi phải hối hận khi đi tới thế giới này.
Nói xong, mặt Hổ Thiên lạnh lùng dẫn theo thủ hạ hộ vệ rời đi.
- Xí, đùa cái gì vậy!
Vương Hạo bĩu môi:
- Còn chờ qua đêm nay? Ngươi có thể sống sót qua đêm nay hay không hãy nói tiếp!
- Vương, vì sao bọn họ không thể sống qua đêm nay?
Ngưu Khí sờ sờ sừng trâu, hắn nhìn Hổ Thiên đang sinh long hoạt hổ, không hề có bộ dáng sắp chết?
Vương Hạo khẽ xoa mi tâm, bất đắc dĩ nói:
- Hắn sẽ bị ngươi làm phiền chết.
Ngưu Khí xoa xoa đầu trâu, vẻ mặt nghi ngờ:
- Bị ta làm phiền chết sao?
- Hoan nghênh các vị đến Sư Tâm thành…
Một giọng nói vang dội truyền đến.
Vương Hạo quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một người mang vương miện đang đứng trên võ đài, một Sư nhân uy vũ không tầm thường, bao quanh toàn bộ gương mặt là bộ lông màu vàng, vừa nhìn đã đoán ra hắn chính là vương của Sư tộc, Sư Hùng.
Bên cạnh Sư Hùng, còn có một công chúa mặc váy, nhưng lại mang một cái đầu sư nhân, không cần nghĩ cũng biết, đây là nhân vật chính đêm nay, tiểu công chúa Sư Tình.
- Các vị bận rộn như vậy, còn có thể bớt chút thời gian tới đây tham dự lễ thành nhân của nữ nhi bản vương, bản vương ở chỗ này xin cảm ơn các vị.
Sư Hùng mỉm cười nói lời cảm tạ.
- Sư Vương khách khí.
- Sư Vương thực sự quá khách khí, tiểu công chúa Sư Tình thành niên là chuyện lớn của hành tinh Thú Vương, chúng ta làm sao có thể không tới được.
- Chúc mừng Sư Vương có một nữ nhi xinh đẹp động lòng người như vậy.
Sư Hùng thoả mãn gật đầu:
- Hiện tại ta xin tuyên bố, yến tiệc bắt đầu.
Vừa dứt lời, đám khách vang lên tiếng hoan hô, sau đó bắt đầu tiến vào phòng yến hội.
Nhưng ở cửa phòng yến hội, có sư nhân đang thu lễ vật của các vị khách…