Vương Hạo mỉm cười để một phong lì xì vào trong khay.
- Xin hỏi trong này là gì?
Sư nhân lễ phép hỏi.
Vương Hạo khẽ cười nói:
- Là chi phiếu năm nghìn vạn thú vương kim tệ.
Tất cả bán thú nhân ở đây đều bị dọa giật mình, tộc Ngưu Đầu nhân này bỏ ra số lượng thật lớn!
- Mời vào bên trong!
Sư nhân vội vàng nghênh đón Vương Hạo và Ngưu Khí tiến vào phòng yến hội.
Sau khi tiến vào, Ngưu Khí sốt ruột lôi kéo Vương Hạo:
- Vương, ngươi cho Sư tộc năm nghìn vạn thú vương kim tệ, sau này chúng ta lấy gì ăn?
Vương Hạo liếc mắt nhìn Ngưu Khí, thản nhiên nói:
- Một tờ chi phiếu giả, ngươi kích động cái rắm?
- Giả… giả sao?
Mắt trâu của Ngưu Khí trợn trừng, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Hạo, lừa dối Sư Vương trắng trợn như vậy, đây không phải là tình tiết tìm chết chứ?
Vương Hạo không để ý đến con trâu ngốc này, nhanh chóng tiến vào phòng yến hội, bắt đầu chú trọng việc ăn thật nhiều.
Thấy thế, Ngưu Khí cũng không suy nghĩ nữa, bước nhanh theo Vương Hạo, cùng ăn.
Lúc này, Hổ Thiên đi tới trước mặt Vương Hạo, cười khẩy nói:
- Ngươi đúng là nên ăn nhiều một chút, nếu không lát nữa lại thành quỷ chết đói.
Vương Hạo giơ ly rượu lên đưa cho Hổ Thiên, khẽ cười nói:
- Vậy ngươi có muốn uống một chén với ta hay không, coi như tiễn ta một đoạn đường?
Hổ Thiên cười ha ha đứng lên:
- Bản thân ngươi còn biết mình sắp chết, ta cần gì phải tính toán với ngươi nhiều như vậy, một chén này ta sẽ uống cùng ngươi.
Nói xong liền đón lấy chén rượu Vương Hạo đưa tới, ực một cái, uống cạn.
- Cứ từ từ hưởng thụ, thời gian còn lại của ngươi cũng không còn nhiều đâu!
Hổ Thiên cười lớn một tiếng, xoay người rời đi.
Vương Hạo bật cười lắc đầu nói:
- Phải là ngươi cứ từ từ hưởng thụ, thời gian còn lại không nhiều. Chén rượu kia xem như ta mời ngươi…
- Hừ, người này thật đáng ghét!
Trên vai Vương Hạo truyền đến một giọng nói trẻ con đầy tức giận.
Nghe tiếng nói này, Ngưu Khí lập tức sửng sốt, mắt trâu mở to, chăm chú nhìn chằm chằm vào vai Vương Hạo, nhưng kết quả lại không phát hiện ra cái gì cả.
Nhưng hắn vẫn có thể cảm ứng được, hình như ở trên vai Vương Hạo có thứ gì đó, chẳng qua nó đang ẩn thân.
- Được rồi. Đừng tức giận nữa, ăn khối bánh ga-tô đi.
Vương Hạo bưng một khay bánh lên cho Tiểu Bạch đang ẩn thân ngồi trên bả vai hắn.
Lúc này, Mộng Kỳ khoác áo của Vương Hạo đi tới, đưa tay túm lấy Tiểu Bạch trên vai Vương Hạo, sau đó ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng xoa nắn.
- Ngươi cái đồ hồ ly tinh này, lại dám bắt nạt thỏ bảo bảo ta.
Thân thể Tiểu Bạch hiện ra, tức giận, trừng mắt nhìn Mộng Kỳ.
- Tiểu tử, chuyện ngươi lừa gạt ta, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ngày hôm nay dù ngươi có nói cái gì cũng phải theo ta về nhà.
Vẻ mặt Mộng Kỳ hài lòng ôm Tiểu Bạch, chết cũng không buông tay. Đối với con thỏ có thể nói, lại thông minh này, dù chỉ là một chút lực miễn dịch với thỏ nhỏ ngốc ngếch dễ thương này, nàng cũng không có.
Vương Hạo nhìn Tiểu Bạch trong lòng Mộng Kỳ, trong lòng đắc ý không chịu được. Trước đây, hắn chính là nhìn trúng bề ngoài ngốc nghếch dễ thương của Tiểu Bạch, biết điểm này sẽ trở thành thần khí tán gái của hắn, nên mới tốn nhiều sức lực bồi dưỡng nó như vậy.
Kể từ bây giờ, đã có thể thấy hiệu quả đặc biệt thành công, không có nữ nhân có thể chống đỡ được vẻ ngoài ngốc nghếch dễ thương của nó.
Không để ý tới Tiểu Bạch đang vật lộn, Mộng Kỳ tò mò hỏi:
- Tiểu công chúa Sư Tình đã uống xong Mị Lực Tứ Xạ, nhưng ngươi muốn làm gì?
- Đương nhiên là khiến Hổ tộc đại chiến với Sư tộc?
Vương Hạo mỉm cười nhìn Phương Chính ở phía trước đang cùng tiểu công chúa Sư Tình mời rượu Hổ Thiên.
Hổ Thiên vừa uống chén rượu kia, trong rượu bị hắn thả vào một loại thuốc không màu không vị, đây là một loại thuốc có thể tăng cường hormone nam tính trong cơ thể giống đực.
Nhưng ở tình huống bình thường, nó sẽ không thể hiện ra rõ ràng.
Cần phải gặp nguyên nhân nào đó kích thích hormone nam tính trong cơ thể giống đực, như vậy loại thuốc này sẽ lập tức nâng cao hormone nam tính trong cơ thể giống đực lên mấy trăm lần, khiến nam nhân đặc biệt có tâm tình kích động.
Hắn đữa Mị Lực Tứ Xạ cho Mộng Kỳ, vừa lúc có thể kích thích hormone nam tính trong cơ thể giống đực.
Hiện tại, Mộng Kỳ thành công khiến tiểu công chúa Sư tộc sử dụng nó, như vậy nếu Hổ Thiên không kích động mới gọi là chuyện lạ. Đến lúc đó, thiếu tộc trưởng Hổ tộc ở trong lễ thành nhân của tiểu công chúa Sư tộc lại dám phi lễ với vị tiểu công chúa này, Sư Vương không nổi giận mới là chuyện lạ.
Hắn chỉ cần ở bên cạnh, gây thêm chút xích mích, đêm nay, hai Vương Tộc lớn này chắc chắn sẽ xảy ra đại chiến.
- Để Sư tộc đại chiến với Hổ tộc?
Vẻ mặt Mộng Kỳ nghi ngờ nhìn Hổ Thiên và tiểu công chúa Sư Tình. Nàng hoàn toàn không hiểu nổi, cũng nghĩ không ra, chỉ một lọ Mị Lực Tứ Xạ làm sao có thể khiến hai tộc đại chiến?
Khi Mộng Kỳ chú ý tới hai mắt của Hổ Thiên bắt đầu ửng đỏ, hơi thở cũng dần trở nên gấp gáp, nàng lập tức quay đầu nhìn về phía Vương Hạo.
- Hổ Thiên này rất ngu ngốc, ta đưa hắn một chén rượu, ai ngờ hắn lại thật sự dám uống hết.
Vẻ mặt Vương Hạo vô tội, nhún vai.
Mộng Kỳ bị dọa cho giật mình, lá gan của tên này cũng quá lớn!
Lại dám khiêu khích Hổ tộc, dám hạ độc Sư Tâm thành. Nếu như chuyện này bị Sư Vương biết được, nhất định lửa giận ngút trời.
Đến lúc đó Hổ tộc, Sư tộc cùng tiến lên, cho dù trong tay hắn nắm giữ trăm vạn Ngưu Đầu nhân, cũng không chống đỡ nổi!
- Ngươi không muốn sống nữa sao? Nếu như chuyện này bị điều tra ra, Hổ Thiên sẽ không có việc gì, còn ngươi lại xong đời.
Mộng Kỳ lôi kéo Vương Hạo, nhanh chóng đi ra phía ngoài:
- Nhân lúc vẫn chưa có người nào phát hiện, ngươi mau rời đi.
- Yên tâm!
Vương Hạo kéo Mộng Kỳ, tự tin cười nói:
- Nếu ta đã dám làm như vậy, đương nhiên ở phía sau đã chuẩn bị chu đáo.
- Chuẩn bị ở phía sau?
Mộng Kỳ tò mò nhìn Vương Hạo.
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến một tiếng thét chói tai:
- A… Ngươi làm gì, mau thả công chúa ra!
Trên bữa tiệc, tất cả bán thú nhân đều quay đầu lại nhìn, chỉ thấy thiếu tộc trưởng Hổ tộc Hổ Thiên ôm thật chặt tiểu công chúa Sư tộc Sư Tình, bá đạo cường hôn nàng.
Thị nữ bên cạnh công chúa và hộ vệ của Hổ Thiên lập tức gấp rút vội vàng giật Hổ Thiên lại, nhưng Hổ Thiên căn bản không quản những điều này, đôi mắt vẫn đỏ ngầu, mạnh mẽ cưỡng hôn Sư Tình.
Thấy cảnh tượng như vậy, tất cả bán thú nhân ở đây đều khiếp sợ tới mức ngây người, đây là tình huống gì? Lẽ nào Hổ tộc, Sư tộc, hai vương tộc lớn này muốn tổ chức luôn đám hỏi sao?
- Im miệng!
Sư Vương Sư Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, vẻ mặt tức giận vọt tới trước mặt Hổ Thiên, tách Hổ Thiên và Sư Tình ra, sau đó không chút do dự, trực tiếp tặng cho Hổ Thiên một cái tát.
Hổ Thiên bị tát bay ra ngoài, nhưng mắt vẫn đỏ bừng. Hắn chưa bao giờ cảm thấy một nữ nhân của Sư tộc lại đẹp đến thế. Hiện tại, hắn càng có loại kích động không phải nữ nhân Sư tộc này thì không cưới.
- Phụ vương… Hu hu!
Sư Tình sợ hãi nép vào lòng Sư Hùng, gào khóc, nàng vừa thành niên, chưa từng gặp phải thứ sắc lang này, không, phải là sắc hổ.
Mắt Hổ Thiên đỏ lên, thở hổn hển, lớn tiếng kêu lên:
- Sư Vương, đêm nay, ta chính thức cầu hôn nữ nhi của ngươi, nữ nhi của ngươi sẽ trở thành tân nương của ta!
Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều bừng tỉnh.
- Mẹ nó, Hổ tộc và Sư tộc đang muốn làm đám hỏi luôn sao?
- Đám hỏi cái rắm, đây là liên minh!
- Hai Vương Tộc lớn liên minh với nhau, đây là tình tiết muốn thâu tóm toàn bộ tài nguyên của Hành tinh Thú Vương!
- Ở tinh hệ dị tộc, không nhìn tu vi, chỉ xem ai có thể nắm giữ tài nguyên nhiều hơn, người đó sẽ là chủng tộc cường đại hơn.
- Đúng vậy, chỉ có chỉnh hợp tài nguyên, mới có khả năng khiến Vũ Vương đưa dị tộc tinh hệ đi lên, khiến bọn họ đột phá thành Vũ Đế.
- Những Vũ Đế sẽ ở bên ngoài chinh phục những tinh hệ khác, tìm kiếm nơi mới để dừng lại cho chủng tộc này.
- ...
Mộng Kỳ khẽ xoa đầu đau nhức:
- Ngươi không chỉ không khiến hai vương tộc này chiến tranh với nhau, còn khiến bọn họ có cơ hội liên minh, khiến chuyện này càng không thể cứu vãn.
- Hiện tại muốn đưa ra kết luận hãy còn quá sớm.
Vương Hạo mỉm cười, nhấc chân đi về phía Sư Hùng…