Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 260: Chương 260: Nhân Sinh Dũng Mãnh.




- Chúc mừng Sư Vương, chúc mừng Sư Vương.

Vương Hạo tiến lên, ôm quyền chúc mừng, nói:

- Tiểu công chúa Sư Tình có mị lực vô hạn, vừa thành niên đã khiến thiếu tộc trưởng Hổ tộc si mê như vậy, ta thấy không bằng ngài cứ trực tiếp đồng ý, mọi người nói đúng không?

Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đó đều lên tiếng phụ họa theo.

- Ta cũng thấy vậy, hai người này một người chưa cưới, một người chưa gả, đúng là cặp đôi do trời đất tạo nên.

- Thiếu tộc trưởng Hổ Thiên rất xứng với tiểu công chúa Sư tộc, môn đăng hộ đối.

- Hôm nay là lễ thành nhân của tiểu công chúa, ta thấy không bằng cứ thế nhân đôi niềm vui.

- ...

Sắc mặt Sư Hùng có chút rối rắm, Sư tộc và Hổ tộc liên minh quả thật mang lại nhiều lợi ích hơn, nhưng bọn họ căn bản không phải là cùng một chủng tộc, nữ nhi của hắn sẽ thích Hổ Thiên sao?

- Nữ nhi không lấy chồng!

Đầu Sư Tình dựa vào lòng Sư Hùng, gào khóc. Ở trong mắt nàng, Hổ Thiên này chính là một người quái dị, nàng không muốn gả cho Hổ nhân.

Sắc mặt Sư Hùng càng rầu rĩ, nếu nữ nhi của hắn không đồng ý, vậy chuyện Hổ Thiên mạo phạm nữ nhi của hắn nên giải quyết thế nào?

Phải biết rằng Hổ Thiên là thiếu tộc trưởng Hổ tộc, nếu như phạt nặng hắn, Hổ tộc tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý định, nếu như phạt nhẹ, vậy uy nghiêm của Sư tộc bọn họ có còn giữ được nữa hay không?

Nghe thấy Sư Tình nói không muốn lấy chồng, tất cả mọi người ở đó đều lập tức lặng ngắt như tờ, tất cả đều cúi thấp đầu, ai cũng không dám nói chuyện.

Nếu Sư Tình không gả, điều này cũng đại biểu Sư tộc và Hổ tộc xem như sẽ kết thù. Tuy không tính là mối thù thâm cừu đại hận gì, nhưng cũng sẽ tồn tại một vết sẹo?

Vương Hạo nhìn thấy không ai dám nói chuyện, mình cũng không phải nhân vật tiêu điểm của tất cả mọi người ở đó, liền lặng lẽ lùi về phía sau Sư Hùng, sau đó nhẹ nhàng nâng lên ngón giữa của mình, sử dụng ra kỹ năng khiến toàn dân trở thành kẻ thù chung, dùng ngón giữa khiêu khích.

Cảnh tượng như vậy vừa lúc bị Hổ Thiên đứng ở đối diện nhìn thấy. Lúc này, hai mắt Hổ Thiên càng đỏ hơn, dục vọng trong lòng hắn lập tức biến mất, thay vào đó là sự phẫn nộ, phẫn nộ đến mất lý trí.

- Đi chết đi!

Một giây tiếp theo, Hổ Thiên hét lớn một tiếng, giống như phát điên, lao về phía Sư Hùng, chính xác hơn là lao về phía Vương Hạo đang đứng sau Sư Hùng.

Nhưng tất cả bán thú nhân ở đây và Sư Hùng đều không biết những chuyện này, tất cả bọn họ đều cho rằng Sư Tình từ chối Hổ Thiên, khiến Hổ Thiên không muốn sống nữa, dự định giết Sư Tình.

Lúc này, Tiểu Bạch đang được Mộng Kỳ ôm chợt khởi động thuật ẩn thân, sau đó nhảy từ trong lòng Mộng Kỳ xuống.

- Tiểu tử, ngươi đi đến đó làm gì?

Mộng Kỳ tìm Tiểu Bạch khắp nơi, nhưng dù thế nào nàng cũng không thể tìm thấy vật nhỏ này.

- Làm càn!

Sư Hùng giận dữ, vung tay lên, một cơn lốc trực tiếp đánh Hổ Thiên bay ra ngoài, sau đó hung hăng đập vào một cây cột trong phòng yến hội.

Tiểu Bạch ẩn thân nhảy lên một cái, nhân lúc ảnh hưởng của khí lực đánh bay ra ngoài, chân sau giơ lên, chợt đá vào trái tim của Hổ Thiên.

- A…

Lúc này, hai mắt Hổ Thiên đột nhiên trợn to, ngực đau xót, sau đó nghiêng đầu một cái, hơi thở không còn.

Tất cả chuyện này đều xảy ra trong chớp mắt, chờ khi đám bán thú nhân kịp phản ứng thì Hổ Thiên đã tắt thở.

- Tại sao lại có thể như vậy được?

Sắc mặt Sư Hùng đại biến, hắn cũng chỉ đẩy nhẹ lại thôi, vì sao Hổ Thiên lại chết như vậy được?

Đồng thời, Sư Hùng cũng cảm giác chuyện xảy ra quá nhanh, nhưng Hổ Vương chỉ có một nhi tử là Hổ Thiên này, hiện tại, còn có mấy trăm ánh mắt nhìn hắn giết Hổ Thiên, nếu Hổ Vương không tức giận mới gọi là chuyện lạ.

Mộng Kỳ trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng như vậy, nàng khẳng định, vừa nãy nhất định là Tiểu Bạch giết Hổ Thiên, nhưng bởi vì vật nhỏ này thật sự quá nhỏ, trong nháy mắt cũng không có bán thú nhân nào phát hiện ra.

- Ưm…

Mộng Kỳ sửng sốt, cảm thấy trên vai đột nhiên xuất hiện thêm một vật, không cần nghĩ cũng biết đây chính là thỏ ngốc Tiểu Bạch vừa mới rời đi.

Lúc này, Vương Hạo đã lặng lẽ thu lại tất cả những điều này, sau đó phát sóng đoạn video này cho Hổ tộc xem. Hắn tin rằng không đến mấy giờ nữa, Hổ tộc nhất định sẽ xông qua đánh Sư tộc, đòi một công đạo.

- Thiếu tộc trưởng chết, thiếu tộc trưởng chết rồi…

Hộ vệ của Hổ Thiên run rẩy rống to lên, bọn họ không thể tin được, một khi tin tức Hổ Thiên chết đi được truyền lại, Hổ Vương nhất định sẽ hoàn toàn không do dự giết chết bọn chúng.

- Sư Vương, hiện tại Hổ tộc nhất định sẽ không từ bỏ ý định, ta thấy không bằng tiên phát chế nhân!

Một sư nhân khẽ nói bên tai Sư Hùng.

Sư Hùng nhíu mày, hắn cảm giác chuyện này không đơn giản như vậy, hắn dùng bao nhiêu sức lực bản thân hắn biết, không có khả năng chỉ tí sức lực ấy đã giết chết được Hổ Thiên, ở phương diện này nhất định có ẩn chứa bí mật không ai biết.

- Tất cả mọi người ở đây ai cũng không được phép đi ra ngoài. Bản vương thật sự muốn xem xem, là ai đang cố ý để hai Vương Tộc lớn chúng ta tranh đấu với nhau.

Ánh mắt của Sư Hùng sáng như điện bắn phá một vòng, hắn đã làm vương nhiều năm nay, nếu ngay cả chút mưu kế ẫy cũng không nhìn thấu, thì đó mới thực sự là đồ ngu.

Khi ánh mắt Sư Hùng lướt đến người Vương Hạo, trực giác nói cho hắn biết, đây chính là hung thủ.

Bởi vì Hổ Thiên vừa nói với hắn, tộc Ngưu Đầu nhân mới có một vị vương mới, hơn nữa vị vương này hết sức kiêu ngạo, không chỉ sỉ nhục Hổ nhân, còn chuẩn bị dẫn dắt Ngưu Đầu nhân quật khởi, hi vọng hắn và Hổ tộc sẽ cùng đè ép tộc Ngưu Đầu nhân này xuống.

Hắn cũng đồng ý vô cùng sảng khoái, dù sao một khi Ngưu Đầu nhân quật khởi, sau đó lại phát sinh đại chiến, bọn họ biết đi đâu tìm đội cảm tử không sợ chết?

Nhưng bây giờ, Hổ Thiên đã chết, hai Vương Tộc lớn nếu xử lí không tốt, chắc chắn đại chiến sẽ lập tức mở ra, nếu hai Vương Tộc lớn khai chiến, thủ lĩnh một tộc lợi hại như vậy tuyệt đối là người hưởng lợi.

Cho nên không phải do hắn không nghi ngờ, nhưng tất cả những điều này đều chỉ ra Ngưu Đầu nhân ở chính là người phá rối bên trong.

Nhưng khiến Sư Hùng không nghĩ ra là lúc Hổ Thiên tử vong, Vương Hạo hình như lùi về phía sau hắn, căn bản không có cách nào ra tay ở ngay dưới mí mắt hắn?

Nếu quả thật không phải là Ngưu Đầu nhân, vậy còn ai muốn khiến hai Đại Vương tộc chiến đấu với nhau, sau đó hưởng lợi từ trong đó?

Cảm nhận được ánh mắt của Sư Vương, Vương Hạo bĩu môi, cho dù cho hắn suy nghĩ nát óc, cũng không nghĩ ra cái gì gọi là bật hack nhân sinh dũng mãnh.

Lúc này, toàn bộ người tham dự bữa tiệc ở đại sảnh đã sôi trào.

- Dựa vào cái gì không cho chúng ta rời đi?

- Sư Vương ngươi không cảm thấy mình quá bá đạo sao?

- Đúng vậy! Mình không may giết Hổ Thiên, hiện tại lại làm cái gì vậy? Định đẩy chậu phân này lên đầu chúng ta sao?

- Mấy trăm ánh mắt ở đây đều nhìn thấy, ngươi đừng có trốn tránh, không chịu trách nhiệm.

- Sư Vương ngươi thông minh, không có nghĩa là chúng ta ngu dốt.

- Nơi này có vương các tộc của hành tinh Thú Vương, không phải nơi để cho ngươi làm càn.

- Ngày hôm nay chúng ta chắc chắn phải đi, ta xem ngươi định làm thế nào?

- Hành tinh Thú Vương mặc dù có hai Vương Tộc lớn, nhưng không phải chuyện gì cũng do vương tộc các ngươi quyết định.

- ...

Nhìn tất cả mọi người ở đó đã bắt đầu xuất hiện cục diện không thể khống chế, Sư Hùng vung tay lên, mấy nghìn binh sĩ Sư tộc nhanh chóng bao vây toàn bộ đại sảnh của bữa tiệc.

- Hi vọng các vị phối hợp một chút, chờ bản vương điều tra xong, nhất định sẽ bồi tội với mọi người, nhưng nếu ai không phối hợp, cũng đừng trách bản vương không khách khí.

Sư Hùng lạnh lùng nói.

Vương Hạo nhún vai:

- Nếu Sư Vương đã quyết định tra rõ, vậy cứ điều tra! Dù sao cây ngay không sợ chết đứng, chúng ta đi ăn cơm trước.

Nói xong, hắn lại bắt đầu ăn đặc biệt nhiệt tình, hoàn toàn không có cảm giác bản thân đang bị vây khốn.

Mộng Kỳ đỏ mặt len lén liếc nhìn Vương Hạo. Nàng phát giác tâm tính của Vương Hạo thật sự quá tốt, rõ ràng tất cả những điều này đều là trò quỷ do hắn gây ra, nhưng hắn lại có thể bình tĩnh như vậy, thật sự không hổ danh là nam nhân của nàng, quả nhiên có dáng dấp của người làm nên chuyện lớn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.