Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 359: Chương 359: Mượn đao giết người




Minh Thần tinh.

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu khẩn trương nhìn Vương Hạo bên trong Thần Long huyết.

Cuộc so tài này cũng sắp kết thúc rồi, nhưng vị lão đại này lại chưa hề có ý tứ đi ra, thực tế đúng là làm cho người ta lo lắng.

Đúng lúc này, thân thể Vương Hạo đột nhiên chấn động, Thần Long huyết màu vàng như nước sông vỡ đê, điên cuồng dung nhập vào trong máu thịt.

Sau nửa ngày, đôi mắt Vương Hạo đột nhiên mở ra, trong hai tròng mắt đen xì như mực, lướt trên một chút tinh quang vẫn còn như thực chất. Lần này sau khi hắn tiếp nhận Thần Long Huyết Tẩy lễ, không chỉ có kim thân luyện thành, tu vi cũng thành công đột phá đến Võ tông cấp năm.

Vương Hạo thở ra một hơi, cảm thụ lực lượng vô cùng hồ đồ trong cơ thể, cả người thoải mái không nói ra được. Chẳng qua là hắn muốn khống chế cổ lực lượng này còn cần phải cố gắng thích ứng một chút.

- Lão đại, anh không sao chứ?

Tiền Vạn Dương tiến lên đỡ Vương Hạo, quan tâm hỏi han.

Vương Hạo phất tay áo:

- Tôi không sao, chỉ cần thích ứng một cái, thì tốt rồi.

Tiền Vạn Dương gật đầu, vội vàng báo cáo nói:

- Lão đại, tôi mới vừa nhận được tin tức, con dòng cháu giống trong học viện hoàng gia đều bận rộn chiêu binh.

- Chiêu binh!?

Vương Hạo sửng sốt một chút:

- Bọn người kia muốn làm gì? Sẽ không đến đánh ta chứ!?

Trần Diệu lắc đầu, thấp giọng nói:

- Lão đại, hiện tại tất cả quân đội của hai đại liên bang đều bị Ám Tinh linh tộc kéo lại, nhưng Dị Tộc tinh hệ cũng bắt đầu không yên, cho nên không thể không chiêu mộ binh lính mới, khiến cho con cháu của những quý tộc này mau sớm đi trấn áp những dị tộc đó.

- Không thể nào!

Vương Hạo gãi gãi cằm, lẩm bẩm nói:

- Dị tộc lại có thể biết vào lúc này nhảy ra ngoài kiếm tiện nghi sao!?

Tiền Vạn Dương gật đầu, thận trọng nói:

- Lão đại, tôi còn nhận được một tin tức, Quan Tân Hùng nhận mệnh Quan Thiên làm Nguyên soái Thứ sáu, dự tính để anh và hắn cùng đi đánh bại dị tộc.

Vương Hạo nhíu mày lại, hừ lạnh một tiếng:

- Lão Ô Quy chết tiệt, đây là muốn mượn đao giết người a!

Trần Diệu nghi ngờ nói:

- Lão đại, lão Ô Quy đó cho dù ăn hết tim gấu gan báo, cũng không dám vào thời điểm này ra tay với lão đại anh chứ!?

Tiền Vạn Dương liên tục gật đầu, hiện tại Vương Hạo đã xưa đâu bằng nay rồi. Hắn không chỉ có ba đại thế lực của Tinh Tế Liên bang, tứ đại trọng điểm đại học ở phía sau đỡ lưng, còn có Triệu gia của Diệu Thiên Liên bang chống đỡ, lại có được lão quái vật Kiếm Thái Phong thưởng thức.

Thử hỏi đối mặt nhiều thế lực lớn như vậy, cho dù Quan gia thống lĩnh Quân bộ, cũng không dám tùy ý ra tay với Vương Hạo.

Huống chi, hiện tại bên cạnh còn có Ám Tinh linh tộc, dị tộc đang nhìn chằm chằm, lúc này trở mặt không thể nghi ngờ là tự chui đầu vào rọ.

- Vậy các người nói, dựa vào quan hệ giữa ta và Quan Tân Hùng, ông ta sẽ đem loại chuyện tốt này giao cho ta chứ?

Vương Hạo cười lạnh hỏi.

Tiền Vạn Dương cau mày đáp:

- Lão đại nói có đạo lý, sức chiến đấu cao nhất của dị tộc là Võ vương cấp chín, căn bản không tạo thành uy hiếp quá lớn, để cho Quan Thiên đi dư dả, đồng thời còn có thể độc thôn quân công, không có đạo lý loại chuyện tốt này chia đều cho lão đại.

Trần Diệu gật đầu tỏ vẻ chợt hiểu:

- Không sai, ai cũng biết Ngũ nguyên soái đó của lão đại là thứ bù nhìn, trong quân đoàn có chín phần mười binh lính đều là người của Quan Tân Hùng. Cái này nếu là thật sự xảy ra điều gì bất ngờ, dựa vào nhân mã trong tay chúng ta muốn trở về có thể khó khăn.

Tiền Vạn Dương hỏi:

- Vậy lão đại, chúng ta bây giờ phải làm gì?

- Nếu bọn họ muốn chơi, vậy thì theo bọn họ chơi là được rồi.

Khóe miệng Vương Hạo nổi lên một tia cười lạnh:

- Tiền Vạn Dương, lập tức liên lạc những con nhà giàu đó của Quan Thế cho tôi, bảo bọn họ đến tập hợp trên tinh cầu của tôi.

- Vâng!

Tiền Vạn Dương gật đầu, bắt đầu gửi đi mệnh lệnh tập hợp.

Trần Diệu đề nghị:

- Lão đại, hiện tại các thế lực lớn đều đang chiêu mộ binh lính, chúng ta có cần đi tìm người khác liên hiệp hay không?

Vương Hạo bĩu môi:

- Tìm những người hợp tác không đáng tin cậy, còn không bằng ta đi tìm lão ma đầu Thất Ma đó.

- Thất Ma!

Trần Diệu nuốt ngụm nước bọt, trong lòng có cái trực giác nói cho hắn biết, Vương Hạo lại muốn làm chuyện gì rồi.

Trong lòng Tiền Vạn Dương mặc niệm ba phút cho con cháu của những quý tộc đó. Hiện tại gia trưởng của bọn họ đều đi tiền tuyến rồi, không có ai đỡ lưng cho bọn họ, cái này không phải tùy Vương Hạo nắn bóp a!

Huống chi, Vương Hạo ngay cả tổ chức khủng bố DY cũng định dùng, nếu những đứa con nhà giàu này có thể tốt hơn, đó mới gọi là quái sự.

Chỉ chốc lát, Phi thuyền Quang Long hào cấp tốc bay lên không:

- Chạy tới tinh cầu cấp ba của Công hội Dược phẩm tặng.

. .

Sách Phỉ tinh.

Quán rượu Tiêm Khiếu.

Âm nhạc kích động mạnh mẽ đinh tai nhức óc.

Quan Thế cùng với một đám con dòng cháu giống, vừa uống rượu ngon, vừa cùng người đẹp tận tình lay động.

Đột nhiên, Trí Năng thủ hoàn trên cổ tay Quan Thế vang lên. Hắn tò mò mở ra vừa nhìn một cái, bị hù thiếu chút nữa tè ra quần.

- Lập tức tắt nhạc đi!

Quan Thế quát to một tiếng, âm nhạc kích động mạnh mẽ lập tức ngừng lại.

- Quan thiếu làm sao vậy?

Có người hiếu kỳ hỏi.

Quan Thế thở dài:

- Vương Hạo phát tới mệnh lệnh triệu tập, tôi không biết là có nên đi hay không.

- Ha ha, tôi còn tưởng là chuyện gì.

Một tên con dòng cháu giống cười nói:

- Quan thiếu cậu đây là bị Vương Hạo hù dọa, cậu cũng không nghĩ một chút, có chín phần mười binh lính trong trong quân đoàn của Vương Hạo đều là người của chúng ta, chỉ cần chúng ta cùng đi, sợ hắn cái rắm a!

Quan Thế ngẫm nghĩ, cảm giác vô cùng có đạo lý.

Lần trước Vương Hạo đánh tới Sách Phỉ tinh, chém hắn một tay, đây là bởi vì bên cạnh hắn không có đại quân bảo vệ.

Nhưng lần này bọn họ dẫn theo đại quân đi đến, nghĩ cũng biết không cần phải sợ Vương Hạo, thậm chí còn có thể hạ mã uy hắn, báo mối thù cụt tay lúc trước.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Quan Thế cười lớn một tiếng:

- Không chơi nữa, chúng ta bây giờ phải đi, bản thiếu đã không thể chờ đợi muốn nhìn một chút bộ dáng Vương Hạo bị giật mình rồi.

Lời vừa nói xong, con dòng cháu giống tại chỗ đua nhau cười ha hả.

- Ha ha , chờ Vương Hạo thấy được chín phần mười binh lính của quân đoàn mình đều không nghe hắn, hình ảnh kia nhất định rất mỹ diệu.

- Cái này có thể trách ai, ai bảo hắn bán đi tất cả quân hàm a!

- Đây gọi là gì, tự gây nghiệt thì không thể sống!

- Tuy nhiên mọi người đều phải cẩn thận một chút, Vương Hạo người này luôn luôn điên cuồng, ngàn vạn lần không được chọc giận hắn.

- Không sai, khiến cho hắn khó chịu thì tốt rồi, ngàn vạn không thể chọc giận hắn, nếu không một số Đông Phong đạo đạn bay đến sẽ không tốt.

- Sợ cái gì, chúng ta lần này lái chiến hạm đi, còn sợ Vương Hạo sao?

- Lời này không tệ, Vương Hạo hắn có hỏa lực, chúng ta cũng không phải là không có, ai sợ ai a!

- Đúng vậy, chỉ cần phải chúng ta không động thủ trước, lý ấy ngay bên chúng ta, Vương Hạo muốn nhảy cũng nhảy không lên.

. . .

Sau khi thương thảo, các vị con dòng cháu giống đua nhau triệu tập thủ hạ là binh lính mình, lên chiến hạm đi đến hội hợp cùng Vương Hạo, tính toán khiến cho hắn nhìn một chút quân đoàn này rốt cuộc do ai định đoạt.

Cùng lúc đó, tiểu bối của các thế lực lớn trong hai đại liên bang, đều đang liều mạng chiêu mộ binh lính, chuẩn bị đi chống đỡ dị tộc xâm lấn.

Dù sao đối với bọn tiểu bối này mà nói, lần xuất chinh này đối thủ có chiến lực không cao, không chỉ có không có nguy hiểm quá lớn, còn có thể thu được quân công.

Nếu như cái này có thể bỏ lỡ, chính bọn họ cũng sẽ không tha thứ chính mình.

Vì thế, một cuộc chiêu binh được triển khai như hỏa như đồ, mà cao thủ cấp bậc Võ vương càng là chủ lực của trận đại chiến này, đương nhiên nhận lấy chú ý của thế lực khắp nơi. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.