Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 716: Chương 716: Năm cửa ải.




Thiên Vực.

Tinh Hải.

Tất cả mọi người đều tìm kiếm bốn phía, bọn họ muốn xem hai vị Tri Thiên Mệnh và Quái Kiệt Thánh Sư kia thế nào.

Bỗng nhiên, có người hét lên một tiếng.

- Đây không phải là tên Vương Hạo lừa gạt cả thế giới kia sao?

Vừa dứt lời, đã kích thích một tầng sóng lớn xung quanh.

- Vương Hạo? Hắn còn có gan đi ra ngoài hay sao?

- Ai cho hắn lá gan này vậy, hắn không sợ người bên ngoài chém hắn thành trăm mảnh hay sao?

- Chém thành trăm mảnh thì chưa đến mức, dù sao hắn chỉ có thể lừa gạt người đời, chứ chưa làm cho ai tổn thất gì cả, ai lại đi chém hắn cơ chứ?

- Nói cũng đúng, mọi người không bị tổn thất gì cả, đúng là không ai đi chém hắn, nhưng thành danh của hắn sẽ trở nên thật là xấu.

- Ta cảm giác, hắn sẽ đi nước bọn của người đời dìm chết.

- Chết cái rắm, các ngươi đừng quên, tên này chết rồi có thể vô địch, ngay cả Thiên Đạo cũng không phải là đối thủ của hắn.

- Loại chuyện lừa gạt ma quỷ thế này mà ngươi cũng tin à?

- Là Thiên n trước khi chết đã nói ra, đương nhiên ta sẽ tin tưởng.

- Ngớ ngẩn, nếu thật sự hắn có bản lĩnh như vậy, thì hắn còn cần lừa gạt người đời hay sao?

- Hình như cũng có lý, nếu hắn chết rồi có thể vô địch, vậy thì dù là thanh danh hay là tiền bạc, chỉ cần nháy mắt đều có cả, cần gì phải đi gạt người đời.

- Liên Minh Chính Nghĩa này làm cái gì vậy, sao phải đi tung tin đồn khắp nơi?

..

Phía trên mặt biển.

Bạch Diễm nghe được đám người kia, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ, nắm đấm kêu răng rắc, hắn tuyệt đối không thể nào quên được, hình ảnh Vương Hạo giết chết Thiên n.

Hùng Phi lôi kéo Bạch Diễm, khuyên nhủ.

- Nhị ca, chúng ta chỉ có hai người, mà bên cạnh còn có ba ma đầu kia nữa, nếu như hai chiến cùng với Vương Hạo, chắc chắn sẽ gặp thua thiệt lớn, bây giờ phải chờ lão đại đến rồi tính tiếp.

Bạch Diễm hít sâu một hơi, cố gắng làm cho bản thân mình bình tĩnh.

Đúng lúc này, Thịnh Văn Kiệt bất đắc dĩ đi từ trong phi thuyền ra.

Hắn vốn nghĩ rằng bản thân có thể tu luyện một lúc.

Nhưng không ngờ rằng, quái vật không bao giờ chết này đã phát hiện ra ngay.

Bất Tử Hiên Thiếu cười nói.

- Vương Hạo, người còn lợi hại hơn cả tưởng tượng của ta nhiều, vậy mà có thể mang theo cả Tri Thiên Mệnh và Quái Kiệt Thánh Sư đến cùng.

- Vương Hạo!!

Thịnh Văn Kiệt cực kỳ nghi hoặc, đó không phải là Vương Tiểu Bạch sao? Sao lại gọi người này là Vương Hạo chứ?

Mà nếu hắn nhớ không nhầm, Vương Hạo kia là Chúa Cứu Thế, bây giờ đang bị giam trong Cấm Vực mới đúng, sao có thể xuất hiện ở đây được?

- Mang theo cả Tri Thiên Mệnh đi cùng?

Lâm Mộng Mộng nghiêng cái đầu nhỏ, quan sát tỉ mỉ Lăng Tiêu, Ái Nhi, Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu, cô muốn xem thử ai là Tri Thiên Mệnh.

Đám người Lăng Tiêu trợn trắng mắt, cảm giác con nhóc này đúng là hết thuốc chữa, đến bây giờ mà vẫn không phát hiện ra bản thân mình chính là Tri Thiên Mệnh.

Tất cả mọi người đều sôi trào, bọn họ không ngờ rằng, hai đại Kỳ Nhân thời Thượng Cổ, vậy mà lại đi cùng một với một kẻ chuyên lừa gạt người đời như Vương Hạo.

Ba người này đứng chung một chỗ, đúng là tiết tấu muốn gây sự đấy, hơn nữa còn là chuyện lớn luôn!

Vương Hạo cười nói.

- Không có cách nào, ai bảo danh tiếng của Bất Tử Hiên Thiếu ngươi quá lớn, ta không thể không kéo theo hai vị kỳ nhân đi cùng được.

Bất Tử Hiên Thiếu cười to.

- Ngươi đúng là chuẩn bị thật đầy đủ, nếu không chúng ta chơi một trò chơi thì thế nào?

- Trò chơi gì?

Vương Hạo cảm thấy cực kỳ hứng thú.

Bất Tử Hiên Thiếu cười nói.

- Khảo nghiệm của truyền thừa Vũ Diệu Ma Thần đã bị ta sửa lại, tất cả có năm cửa, nếu ai có thể thông qua được đầu tiên, vậy thì có thể lấy được truyền thừa Vũ Diệu Ma Thần, đồng thời, để gia tăng sự kích thích, bản thiếu sẽ tự phế tu vi, nếu như ai có thể đánh bại được bản thiếu, khi có thể lấy được bảo bối mà bản thiếu cất giữ.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người xung quanh đều sôi trào.

- Ta không nằm mơ chứ? Bất Tử Hiên Thiếu lại muốn tự phế tu vi.

- Có lẽ là sợ chúng ta không dám đi vào, nên chỉ có thể làm vậy.

- Nếu như hắn tự phế tu vi, vậy thì chúng ta không cần sợ hắn nữa.

- Thắng hắn hay không không phải là vấn đề, chúng ta cần phải qua được 5 cửa ải mới được, nếu như kéo dài càng lâu, tu vi của Bất Tử Hiên Thiếu lại tăng lên thì khổ.

- Chẳng phải đã nói rồi sao, nếu qua cửa càng nhanh, thì có thể nhẹ nhõm đánh thắng được Bất Tử Hiên Thiếu.

- Không sai, thông qua được càng nhanh, vậy thì có nghĩa là tu vi của Bất Tử Hiên Thiếu càng thấp.

- Người này đúng là một tên điên, ngay cả cái này cũng dám chơi.

- Hắn là quái vật không chết được, có cái gì mà không dám chơi chứ?

- Đúng rồi đấy! Nghe nói cả Tứ Đại Chí Tôn đều bị hắn cắm sừng, cuối cùng ngay cả bắt hắn lại cũng không có biện pháp.

- Bất tử đúng là đồ tốt, muốn chơi thế nào thì có thể chơi thế đó!



- Phá cho bản thiếu!

Bất Tử Hiên Thiếu bấm một chỉ quyết, tại bộc phát ra một loại khí tức rất là hỗn loạn.

- Ầm ầm…

Lúc này, trong người Bất Tử Hiên Thiếu bộc phát ra từ loại âm thanh hỗn loạn, miệng phun ra một ngụm máu tươi, khí tức cũng nhanh chóng giảm xuống đến cực điểm, không khác gì một người bình thường.

Thấy vậy, cả đám người nhịn không được rùng mình một cái, trong cái vũ trụ này, có lẽ chỉ có mình người này mới dám chơi như vậy.

- Vương Hạo, bản thiếu sẽ ở chỗ sâu nhất của cung điện chờ các ngươi, muốn truyền thừa, muốn bảo bối, vậy thì cứ đến đây!

- Mọi người còn chờ cái gì nữa, nhanh chóng xông lên nào!

Lúc này, tất cả mọi người đều sôi trào, có hơn vạn người không sợ chết lao về phía cung điện.

Bọn họ đều mong rằng bản thân mình nhanh chóng qua được năm cửa ải khảo nghiệm kia, lấy được truyền thừa Vũ Diệu Ma Thần, còn có bảo khố của Bất Tử Hiên Thiếu.

Chỉ trong chốc lát, cửa cung điện bị đẩy ra, hơn vạn người chen chúc lao vào cung điện.

Lâm Mộng Mộng lôi kéo Vương Hạo, cực kỳ kích động nói.

- Anh họ, chúng ta nhanh chóng đi vào đi!

Thịnh Văn Kiệt cau mày nói.

- Không cần phải lo lắng, không phải vừa rồi các ngươi cũng nghe được sao, Bất Tử Hiên Thiếu đã sửa lại khảo nghiệm của Vũ Diệu Ma Thần, vậy thì cũng có nghĩa là, 5 cửa ải này đều nằm trong tay của Bất Tử Hiên Thiếu.

Lâm Mộng Mộng nghiêng cái đầu nhỏ hỏi.

- Bất Tử Hiên Thiếu nắm trong tay thì có vấn đề gì?

Thịnh Văn Kiệt nghiêm túc nói.

- Ở thời Thượng Cổ, người ta gọi hắn là Hiên Tiện Nhân, ngươi nghĩ năm cửa ải này hắn đã bỏ ra 100 vạn năm để thiết kế, sẽ làm cho người tuyệt vọng đến nhường nào?

Bỗng nhiên Vương Hạo cười ha ha nói.

- Ha ha, ta không ngờ rằng Bất Tử Hiên Thiếu này có thể ngốc đến đáng yêu như vậy.

Cả đám người đều tò mò nhìn Vương Hạo, sao hắn có thể nói Bất Tử Hiên Thiếu ngốc được chứ, rõ ràng người ta cực kỳ tự tin mà.

Vương Hạo lại cười nói.

- Các ngươi đừng quên rằng, ta đưa các ngươi từ Tinh Vực đến đây bằng cách nào?

Cả đám người mới kịp phản ứng lại, Vương Hạo có thể xác định vị trí để truyền thống đấy.

Bây giờ tu vi của Bất Tử Hiên Thiếu chỉ là số không, trong cung điện còn có cái nguy hiểm gì chứ?

- Anh họ, anh thật là lợi hại!

Lâm Mộng Mộng sùng bái nhìn Vương Hạo, bây giờ cô mới phát hiện ra, vì anh họ của mình thật là xấu xa.

- A…

Đúng lúc này, trong cung điện vang lên từng chữ kêu thảm thiết, giống như gặp được chuyện gì đáng sợ.

Trong chỗ sâu của cung điện.

Bất Tử Hiên Thiếu cười cong cả đôi mắt.

- Muốn thông qua được năm cửa ải khảo nghiệm, chỉ dựa vào thực lực thì còn chưa đủ, còn phải đủ tiện, đủ hung ác, không giống người thường.

Còn chưa dứt lời, một tiếng cười đã vang lên.

- Thật như vậy sao?

--------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.