Hành tinh Thiên Bắc là chỗ tinh cầu chủ viện của đại học Thiên Bắc.
Đẳng cấp của viên tinh cầu này cao tới cấp bốn, nhưng sau khi được nhân lực gia tăng, linh khí phía trên hoàn toàn có thể sánh ngang với tinh cầu cấp năm.
Lúc này, phi thuyền hiệu Quang Long chậm rãi đáp xuống một tòa thành thị phồn hoa của hành tinh Thiên Bắc.
Một lát sau, Vương Hạo dẫn theo hai tiểu đệ đi xuống.
- Lão đại, trong chủ viện của đại học Thiên Bắc có tổng cộng năm mươi ngàn vạn sinh viên, nhưng thật sự tinh anh lại chỉ có là những sinh viên có trên ba bảng Thiên, Địa, Nhân.
Tiền Vạn Dương nói ra tư liệu mình điều tra được.
- Ba bảng Thiên, Địa, Nhân?
Vương Hạo hiếu kỳ hỏi:
- Danh sách trên ba bảng này có bao nhiêu tinh anh?
Tiền Vạn Dương liền vội vàng nói:
- Yêu cầu thấp nhất để tiên vào Nhân Bảng chính là cần có một môn võ kỹ đạt được Hồn Nhiên Thiên Thành, tu vi đạt được Vũ Tông. Yêu cầu của Địa Bảng cao một chút, hai môn võ kỹ đạt Hồn Nhiên Thiên Thành, tu vi đạt được Vũ Vương. Về phần Thiên Bảng lại càng biến thái hơn, yêu cầu vào bảng là lĩnh ngộ ba môn võ kỹ đạt được Hồn Nhiên Thiên Thành, đồng thời lĩnh ngộ võ đạo đạt tới áo nghĩa chí cao, Thiên Nhân Hợp Nhất, yêu cầu tu vi vẫn là Vũ Vương.
Trần Diệu theo một câu.
- Nghe nói trong đại học Thiên Bắc, sinh viên có thể lên Thiên Bảng tổng cộng chỉ có mười người.
Vẻ mặt Vương Hạo nghi ngờ nói:
- Không phải nói Thiên Nhân Hợp Nhất không dễ lĩnh ngộ sao? Vì sao hiện tại những sinh viên này cũng có thể lĩnh ngộ vậy?
Tiền Vạn Dương vội vàng giải thích:
- Lão đại, bọn họ đương nhiên không thể so với lão đại được, khi bọn họ lĩnh ngộ Thiên Nhân Hợp Nhất, thấp nhất cũng là bốn mươi tuổi.
- Bốn mươi tuổi?
Vương Hạo sửng sốt một chút, từng tuổi này cũng có thể tính là sinh viên sao?
Trần Diệu giải thích:
- Lão đại, ở đại học Thiên Bắc, 50 tuổi mới tính là tốt nghiệp.
Vương Hạo thở dài nói:
- Cùng học tập với đám cặn bã này thực sự nỗi bi ai của học bá như ta!
Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu lặng lẽ cúi đầu, hận không thể vẽ vòng tròn trên mặt đất nguyền rủa Vương Hạo không tìm được bạn gái, nếu như những người trên Thiên bảng đều là cặn bã, vậy bọn họ tính là cái gì? Ngay cả cặn bã cũng không bằng sao?
Vương Hạo đột nhiên nói:
- Ta chắc hẳn được xếp hạng ở trên bảng danh sách kia chứ?
Hai người của Tiền Vạn Dương, Trần Diệu sửng sốt, lấy các loại số liệu của Vương Hạo hiện tại, hắn lên Nhân Bảng cũng không có bất kỳ vấn đề gì.
Nhưng trong yêu cầu tiên vào Địa Bảng và Thiên Bảng, Vương Hạo ngoại trừ tu vi không đạt tiêu chuẩn ra, tất cả mọi thứ còn lại đều vượt tiêu chuẩn, vậy rốt cuộc phải tính thế nào?
- Ầm ầm ầm...
Đúng lúc này, phía trước bọn họ đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, trong nháy mắt có ánh lửa trùng thiên lan tràn khắp thiên địa.
- Có chuyện gì vậy?
Vương Hạo tò mò nhìn về phía trước, chỉ thấy trên đường phố phía trước có hai đoàn người đang khai chiến, nhìn thoáng qua bọn họ tối thiểu phải có hơn một nghìn người.
Tiền Vạn Dương vội vàng nói:
- Lão đại, ta nghe được, chủ viện và phân viện của đại học Thiên Bắc khác nhau, ở đây không có bao nhiêu kỷ luật ràng buộc, chỉ cần không giết người, như vậy việc gì cũng có thể làm...
- Chỉ cần không giết người, cái gì cũng có thể sao?
Trong nháy mắt, đôi mắt Vương Hạo sáng lên, trong tay hắn đã lấy ra hai khẩu súng tự động cấp bốn, sau đó hai chân chợt đạp xuống đất, hóa thành từng tàn ảnh, chạy như bay về phía chỗ nghìn người phía trước đang hỗn chiến.
- Lão đại, ta còn chưa nói hết.
Tiền Vạn Dương yếu ớt nói.
- Chỉ cần không giết người thì tất cả đều có thể làm, nhưng sau đó phải bồi thường tổn thất cho nhà trường...
Tay Trần Diệu ôm đầu.
- Ta cảm giác, trăm vạn Tinh Tế tệ chúng ta vừa lường gạt sắp rời chúng ta mà đi rồi.
Tiền Vạn Dương thở dài nói:
- Hiện tại, tiền không tính là gì cả, dù sao năng lực kiếm tiền của lão đại tn ai cũng biết, bây giờ lại lo lắng cho trứng của những sinh viên này!
Trần Diệu chợt rùng mình một cái, Tiền Vạn Dương không nói hắn thiếu chút nữa quên mất, Vương Hạo chính là cuồng ma có tiếng đánh vỡ trứng, hiện tại đến nơi không có kỷ luật này, nơi chỉ nói chuyện bằng nắm đấm ngày, vậy hắn còn không phải giống như cá gặp nước sao?
- Bịch bịch bịch bịch...
- A...
Chỉ chốc lát, trên đường phố vang lên vô số tiếng súng, đồng thời còn có từng tiếng kêu thê thảm kèm theo.
Chỉ thấy, hai chân của Vương Hạo nhẹ nhàng điểm lên trên mặt đất, thân thể giống như một luồng gió mát lao qua đám người, khẩu súng tự động trong tay hắn bắn ra từng ánh lửa.
Đồng thời, bên tai của Vương Hạo cũng không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ chặt đường con cháu người ta, thu được 1 điểm điểm tội ác.
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ chặt đường con cháu người ta, thu được 1 điểm điểm tội ác.
-...
Trên mặt Vương Hạo tươi cười, càng bắn càng hăng hái, ở đây ít nhất có mấy nghìn nam nhân, nếu như đều bắn trúng, vậy hắn lại có mấy nghìn điểm tội ác.
Sau khi hệ thống thăng cấp, đây là lần đầu tiên hắn đại khai trương.
Rất nhanh, người của hai bên lại phát hiện Vương Hạo là tồn tại chẳng phân biệt địch hay ta.
- Tất cả mọi người dừng tay!!!
- Tất cả mọi người dừng tay!!!
Nghe được lão đại của hai bên đều kêu dừng, các tiểu đệ thi nhau ngừng lại.
Nhưng súng tự động trong tay Vương Hạo vẫn liên tục không dừng bắn ra tiếng súng đoàng đoàng đoàng.
- Tiểu tử, ngươi là ai?
Một nam tử tay cầm trường thương đánh bay viên đạn do Vương Hạo bắn tới, sắc mặt thâm trầm hỏi.
Vương Hạo ngừng lại, tay hắn cầm súng tự động, phách lối nói:
- Từ hôm nay trở đi, chủ viện của đại học Thiên Bắc chính là địa bàn của lão tử, đám cặn bã các ngươi đều phải giao phí bảo vệ, nếu như không muốn giao, lại bắt hoa hậu giảng đường tới trừ nợ, bằng không lão tử sẽ bắn cho tất cả các ngươi thành tàn phế.
Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đó lập tức sôi trào, từng tiếng nói phẫn nộ chê bai vang lên.
- Trời ạ, tiểu tử này ở đâu tới, các huynh đệ xông lên, chém hắn!
- Ta khinh, một học viên mới vừa đến chủ viện của đại học Thiên Bắc lại dám kiêu ngạo đến mức độ này, lão tử nhất định phải dạy hắn phải làm người như thế nào.
- Tiểu tử này cho rằng tiến vào chủ viện thì ngon sao! Lão tử nói cho ngươi biết, lúc này chỉ là mới bắt đầu thôi.
- Không nói nữa, mọi người cùng nhau tiến lên, để cho tiểu tử này hiểu rõ cái gì gọi là người.
- Cũng chỉ là Vũ Tông cấp một mà kiêu ngạo cái rắm.
-...
Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu trợn mắt há hốc mồm, lão đại khiêu khích như vậy thật sao?
Vương Hạo nhìn mấy nghìn người chen chúc tới, bĩu môi khinh thường, sau đó tay hắn vung, một khẩu đại bác cực lớn xuất hiện ở trước người.
- Đậu má nó, đây là đại bác tổn thương cấp năm!
Người xống tới trước mặt cảm thấy lá gan như muốn nứt ra, hắn vội vàng dừng lại, không dám tiến lên nữa.
- Đại bác tổn thương cấp năm không đều bị hạn chế mua sao?
- Đúng vậy! Vì sao người này lại có thể nắm giữ?
- Là hạn chế mua, nhưng đối với những người có quan hệ vẫn có thể mua được.
- Tiểu tử này muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn định sử dụng đại bác tổn thương cấp năm ở trong đại học Thiên Bắc sao?
- Tuy rằng phạm vi lực sát thương của đại bác không lớn, nhưng thành phố này cũng sẽ không chịu nổi.
- Đúng rồi, hắn lấy khẩu đại bác này đâu ra?
- Chắc hẳn là nhân loại mới gặp vận may thôi.
- Tạm thời không quan tâm tới những điều này, chúng ta phải rời đi trước đó, dù sao uy lực của đại bác có thể tổn thương được cả Vũ Đế, nhưng chỉ cần chạy nhanh, nó sẽ không có uy hiếp quá lớn.
- Chạy cái gì mà chạy, ta cũng không tin hắn dám nã pháo.
- Đúng, có bản lĩnh thì hắn nã pháo đi!
- Nói vậy cũng không sai, hắn có bản lĩnh thì nã pháo ở đại học Thiên Bắc đi!
- Ngươi nã pháo đi!
- Ngươi nã pháo đi!
-...
Sắc mặt của hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu hoàn toàn đen cả lại. Lại có người dám khiêu khích Vương Hạo như vậy, TM lẽ nào đây chính là không tìm đường chết thì không phải chết trong truyền thuyết sao?
Đồng thời, hai người cũng lặng lẽ tránh sang một bên, mở ra hộ thuẫn năng lượng của mình, lẳng lặng chờ vụ nổ lớn tiếp theo...