Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 425: Chương 425: Ngươi thay lòng đổi dạ rồi!




Trước cửa căn cứ.

Người phụ nữ trung niên kéo tay Vương Hạo, Nhạc Huyên đi, kích động kêu lên với người bên trong.

- Mọi người mau ra đây, con trai nguyên soái đến rồi.

Trong chốc lát, cả quân trướng sôi trào, một đám người nhanh chóng chạy ra.

- Con trai của Nguyên Soái đại nhân sao? Chẳng lẽ vị Thiếu Soái đại nhân kia?

- Có lẽ là vậy, nghe người vừa đi vào nói, vị này cũng không phải là Thiếu Soái đâu, mà lúc mười tám tuổi đã trở thành Nguyên Soái rồi.

- Lên làm nguyên soái được gì, chênh lệch quá xa so với nguyên soái của chúng ta.

- Đúng vậy, nghe nói Thiếu Soái đã kí khế ước cắt đất đền tiền với dị tộc.

- Nếu như Nguyên Soái đại nhân mà thấy, chắc sẽ đánh chết thằng con vô dụng này.

- Gì, nói vậy là không đúng, Thiếu Soái đại nhân chỉ mới 18 tuổi, hắn biết cái gì chứ? Rõ ràng là có kẻ vu oan giá họa.

- Đúng vậy, chắc chắn là cao tầng quân bộ đồng ý với dị tộc, sau đó bắt Thiếu Soái đại nhân đi kí kết.

- Những quý tộc kia muốn phá hủy thanh danh của Thiếu Soái đại nhân, đúng là đáng ghét.

- Thiên Ma Tinh vừa xuất hiện trở lại, Thiếu Soái đại nhân không do dự đi vào cứu phụ thân, điều này cho thấy hắn là người trọng tình trọng nghĩa, không có chuyện phản bội nhân tộc đâu.

- Có đạo lý, chắc chắn là ánh mắt của những quý tộc kia quá xấu, làm cho chúng ta bị nhốt ở đây thì thôi, còn hãm hại cả cốt nhục của Nguyên Soái đại nhân.

- Đừng để chúng ta ra ngoài được, nếu không ta sẽ chém chết con rùa đen Quan Tân Hùng khốn khiếp kia.

...

Nhạc Huyên trợn trắng mắt, cái này có quan hệ gì với bọn quý tộc kia chứ? Rõ ràng đều là do Vương Hạo tự mình quyết định đấy, nếu mà những quý tộc ngoài kia nghe được những lời này, chắc chắn sẽ gộc ba lít máu.

Tiểu Bạch bỗng nhiên nhảy vèo một cái từ sau mũ áo của Vương Hạo ra, cái đầu nhỏ nhìn quanh bốn phía.

Ngay khi Tiểu Bạch nhìn thấy tòa bảo tháp vàng rực rỡ dựng đứng giữa dòng sông đen, ánh mắt không thể rời khỏi nữa, bên khóe miệng cũng chảy xuống bọt nước trong suốt.

Vương Hạo tò mò nhìn lại, chỉ thấy trên đỉnh bảo tháp có một nhóm lửa đỏ cháy rực, tỏa ra hơi nóng, giống như có thể đốt sạch tất cả mọi thứ trên thế gian.

- Ngọn lửa này...

Đồng tử của Vương Hạo co rụt lại, nếu hắn đoán không nhầm, khí tức của nó cực kì giống với khí tức của Lôi Chi Bản Nguyên trong tay hắn.

Nhưng ngọn lửa đỏ rực này không có năng lượng nhiều như Lôi Chi Bản Nguyên, nó chưa được một phần ngàn nữa.

- Leng keng, hệ thống nhắc nhở, chúc mừng kí chủ phát hiện một viên xá lợi Hỏa Chi Bản Nguyên.

- Xá lợi Hỏa Chi Bản Nguyên?

Vương Hạo nhịn không được hỏi lại hệ thống.

- Viên xá lợi này có thể làm được gì?

Hệ thống trả lời.

- Xá lợi chính là kết tinh năng lượng của cường giả thượng cổ sau khi chết, được gọi là xá lợi vĩnh hằng, nó cũng giống như tinh thạch truyền thừa trong tay ký chủ, chúng đều là xá lợi vĩnh hằng, nếu đã được hình thành, vậy sẽ tồn tại vĩnh hằng.

- Tinh thạch truyền thừa chính là xá lợi vĩnh hằng? Đều là di vật của cường giả thượng cổ sau khi chết để lại?

Vương Hạo sững sờ.

- Vậy tại sao lại có tinh thạch truyền thừa bình thường, tinh thạch truyền thừa thần cấp đây? Chẳng lẽ chúng không giống nhau sao?

- Đó là vì mỗi cường giả thượng cổ trước khi chết đều có kì ngộ khác nhau.

Hệ thống giải thích.

- Tinh thạch truyền thừa bình thường mà ngươi nói, chính là di vật hấp thu thuộc tính Hậu Thiên của cường giả khi chết, mà tinh thạch truyền thừa Thần Cấp, chính là di vậy của cường giả Tiên Thiên, còn phần xá lợi bổn nguyên này, chính là di vật hấp thu thuộc tính bổn nguyên của cường giả sau khi chết.

- Ý của ngươi là, nếu ta dung hợp xong Lôi Chi Bản Nguyên, vậy thì có thể hấp thu Hỏa Chi Bản Nguyên này được sao?

Vương Hạo kích động, hai chủng nguyên tố có cùng trên một người, sao hắn không kích động được chứ!

- Ký chủ tu luyện võ diệu Thiên Ma Quyết, có thể hấp thu gần hết tất cả năng lượng trong thiên hạ, hình thành chân khí riêng của bản thân, nên dù là thuộc tính Hậu Thiên hay là Tiên Thiên, chỉ cần kí chủ gặp được, vậy thì đừng buông tha.

Hệ Thống nhắc nhở.

- Hấp thu gần như tất cả năng lượng trong thiên hạ.

Đôi mắt của Vương Hạo lóe sáng, loại năng lượng bá đạo này, tuyệt đối chính là độc nhất trong vũ trụ.

Đồng thời, Vương Hạo cũng cực kỳ chờ mong, sau khi hắn đột phá được Võ Vương, hấp thu tất cả các loại năng lượng thuộc tính vào với nhau, thì chân khí sẽ có uy lực mạnh thế nào đây?

- Vương Hạo, ngươi nói nếu bản bảo bảo thỏ mà biến thành con thỏ lửa, vậy có xinh đẹp hay không?

Đôi mắt của Tiểu Bạch sáng ngời nhìn xá lợi Hỏa Chi Bản Nguyên, khóe miệng còn nhỏ giọt nước miếng.

Vương Hạo bĩu môi.

- Đó là của ta, ngươi đừng có mong chờ!

Tiểu Bạch uất ức nhìn Vương Hạo.

- Vương Hạo, ngươi thay lòng đổi dạ mất rồi!

Vương Hạo trợn trắng mắt, tức giận nói.

- Ta thay lòng đổi dạ đấy, ngươi có thể làm gì được ta?

Tiểu Bạch rưng rưng hai mắt, nghẹn ngào khóc lên.

- Hu hu, Vương Hạo không còn yêu bảo bảo thỏ nữa...

Mọi người ngạc nhiên nhìn Tiểu Bạch, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy con thỏ có linh tính đến vậy.

- Con thỏ kia thật đáng yêu.

- Các ngươi xem, nó không chỉ biết nói, còn khóc nữa, khóc ra nước mắt luôn.

- Ta nghe người bên ngoài nói, Thiếu Soái đại nhân có một con Thần Thỏ, hôm nay thấy được còn lợi hại hơn so với truyền thuyết.3

- Ta cũng nghe nói, mặc dù bên ngoài con thỏ này đáng yêu cực, nhưng thực lực không hề kém.

- Đúng vậy, nghe nói con thỏ này có không gian thứ nguyên, bên trong đó có rất nhiều vũ khí nóng, hỏa lực cực kì mạnh.

- Thật hay giả? Một con thỏ chơi súng ống đạn dược sao?

-...

Nhạc Huyên đau lòng ôm con thỏ vào ngực, hung dữ nhìn Vương Hạo một cái.

- Vương Hạo, Tiểu Bạch chính là con thỏ mà ngươi tự tay nuôi lớn, sao ngươi có thể nói nó như vậy được, ngươi xem, nó khóc thật đau lòng.

Vương Hạo trợn trắng mắt, con thỏ này không biết học ai, ngày càng không biết xấu hổ, lại biết giả vờ đáng thương, tranh thủ sự đồng tình của người khác, sau đó lợi dụng dư luận áp bức bắt hắn đầu hàng.

Nhưng con thỏ ngu ngốc này không thấy hắn là ai à, chút tài mọn này mà hắn không rõ được sao?

Tiểu Bạch ngẩng đầu nhìn Vương Hạo, phát hiện hắn vẫn thờ ơ như cũ, nó lập tức lấy mũ giáp ra đội lên đầu, vung cái chân nhỏ lên, một khung cơ giáp khổng lồ xuất hiện.

- Quỷ hẹp hòi Vương Hạo, ngươi không giúp ta, bản bảo bảo thỏ tự mình đi cướp!

Tiểu Bạch nhướng mày, không chế cơ giáp lao về phía bảo tháp màu vàng óng giữa dòng sông đen.

Thấy như vậy, tất cả mọi người xôn xao.

- Con thỏ này đúng là thần thỏ, lại có thể biết chơi cơ giáp.

- Khung cơ giáp kia ít nhất là cấp bốn, vậy mà nó cũng có thể khống chế được, tinh thần thật là khủng khiếp.

- Lần đầu tiên ta nghe thấy một con thỏ có thể khống chế cơ giáp đấy, đúng là như trong truyền thuyết nói, con thỏ này thật là đáng sợ.

- Ta không ngờ là, bên ngoài nó đáng yêu đến thế, lại có chiến lực khủng bố như vậy.

- Nếu như không biết thực lực của con thỏ này từ trước, chắc chắn sẽ bị lật thuyền trong mương.

- Đúng vậy, tuyệt đối chính là đòn sát thủ.

- Không đúng, con thỏ này khống chế cơ giáp vào trong sông kìa!

- Rõ ràng là muốn đến bảo tháp vàng kim kia, xong đời, cơ giáp mất luôn.

- ...

- Ôi...

- Ha ha...

Ngay khi cơ giáp bay đến trên sông đen, chỉ nghe thấy từng tiếng cười rợn tóc gáy vang lên, làm cho người nghe sợ run người.

Bỗng nhiên, cơ giáp run rẩy mãnh liệt, giống như bị cái gì đó túm lấy, rơi bịch xuống dòng sông.

----------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.