- A di đà phật, thí chủ có thiên phú dị bẩm, cho nên mới có thể cảm ngộ phật pháp ở trong hồng trần cuồn cuộn, nhưng chuyện này không thích hợp cho tất cả mọi người, vẫn hi vọng thí chủ không nên truyền bá loại tư tưởng này, tránh hại người khác.
- Ai nói nó không thích hợp với người khác?
Vương Hạo cười to nói:
- Tôi nói cho các ông biết, đây là hệ thống phật pháp mới, nó không cần thiên phú, cũng không cần để ý tới người đó có phá giới hay không … Nó chỉ quan tâm trong túi người đó có tiền hay không.
- Xì xào…
Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đó đều xôn xao.
- Đùa kiểu gì vậy, phật pháp truyền thừa vô số năm, từ trước đến nay tôi chưa từng nghe nói có loại hệ thống phật pháp mới gì cả.
- Tu luyện phật pháp sao có thể không nhìn thiên phú? Lẽ nào du côn lưu manh cũng có thể thành Phật!
- Lão phu từ trước tới nay chưa từng nghe nói qua kẻ ăn thịt uống rượu, phá giới cũng có thể lĩnh ngộ phật pháp.
- Hệ thống phật pháp mới gì chứ, tôi thấy chính là hệ thống tà thuật mới.
- Đúng vậy, đây chính là tà thuật, nếu ai cũng có thể lĩnh ngộ phật pháp như vậy còn cần hòa thượng làm gì!
- Còn cần trong túi có tiền? Anh đang buôn bán sao?
- Tôi thật sự chưa từng nghe qua, có tiền liền có thể mua được cảm ngộ phật pháp!
- Người này bị bệnh tâm thần sao, mau đuổi hắn ra khỏi Thiên Phật Tinh, tránh làm bẩn thánh địa thanh tịnh của cửa phật.
- …
Các lão hòa thượng mãnh liệt khiển trách nhưng những hòa thượng trẻ tuổi lại hô hấp dồn dập.
Phải biết vũ trụ Thiên Phật rất tôn trọng phật giáo, tất cả mọi người đều lấy việc thành Phật làm vinh quang.
Nhưng con đường để thành Phật rất gian nan, người có thể thành công đã ít lại càng ít.
Trong đó, có chín mươi chín phần trăm người đều bỏ dở tu phật giữa chừng, rồi chuyển sang tu luyện những phái hệ khác.
Nếu Vương Hạo thật sự có thể tạo được hệ thống phật pháp có hiệu quả tương đồng, vậy sao bọn họ có thể không động tâm, không đi thử một chút!
Các lão hòa thượng trong lòng kêu to: Không ổn!
Những hòa thượng trẻ tuổi rất có thiên phú đều có thể bị triệu hoán đến thánh địa tu hành của phật môn.
Nhưng dù sao bọn họ đều là tiểu hòa thượng mới nhập môn, tâm với Phật Chủ vẫn chưa kiên định, bây giờ lại bị lời nói của Vương Hạo quyến rũ, lập tức xuất hiện dao động.
Nghĩ tới đây, các lão hòa thượng lập tức gửi tin tức cho các lãnh đạo cấp cao của phật môn, hi vọng các lãnh đạo cấp cao có thể phái người tới để ý, quan tâm loại chuyện này.
- Hệ thống phật pháp mới?
Thái Hư cau mày, nói:
- Thí chủ khó tránh khỏi quá cuồng vọng, lẽ nào thí chủ cho rằng mình có thể sánh vai với Phật Chủ?
Vẻ mặt Vương Hạo kiêu ngạo nói:
- Phật Chủ có thể sáng tạo ra phật pháp cũ, sao tôi lại không thể sáng tạo ra hệ thống phật pháp mới! Lẽ nào Phật Chủ nói bình đẳng đều là lừa dối mọi người!
Thái Hư trầm mặc một lúc, nói:
- Thí chủ nói cũng có đạo lý, vũ trụ có thể sinh ra một Phật Chủ, như vậy tức là có thể sẽ lại sinh ra thế hệ Phật Chủ mới.
Vừa dứt lời, tất cả hòa thượng ở đó vô cùng kinh ngạc.
- Nói đùa! Thiếu niên này sao có thể trở thành thế hệ Phật Chủ mới!
- Có thể ở trong hồng trần cuồn cuộn lĩnh ngộ La Hán Kim Thân, có thể thấy được hắn thật sự là một nhân tài kỳ quái.
- Lẽ nào đạo phật muốn tiến hành cách mạng?
- Có lẽ đúng, có lẽ không, nhưng từ trước đến nay thế giới vạn vật đều không ngừng thay đổi.
- Có đạo lý, phật môn đã truyền thừa vô số năm, có lẽ thật sự đã đến lúc xảy ra biến hóa.
- Hiện tại tôi rất lo lắng, nếu điều này là thật, khi tư tưởng cũ mới va chạm nhau sẽ gây ra hậu quả gì.
- Căn cứ lịch sử ghi chép, khi hai tư tưởng cũ mới xung đột nhau đều dùng vũ lực để giải quyết.
- Đúng vậy, lịch sử vĩnh viễn do người thắng viết nên, tư tưởng chính đạo cũng do người thắng quyết định.
- Hi vọng cảnh tượng như vậy không xuất hiện.
- …
- Bộp bộp…
Đúng lúc này, tiếng những bước chân dồn dập vang lên, chỉ thấy một đám hòa thượng mặc võ phục đi tới, dẫn đầu là một hòa thượng có khí thế hung hãn.
- Là đại sư Pháp Chiếu ở Giới Luật Viện!
Mọi người ở đây đều hoảng sợ, vội vàng nhường đường.
Pháp Chiếu lạnh lùng nói:
- Tôi nhận được tin tức, nói ở đây có người không tôn trọng Phật Chủ!
Vương Hạo chỉ Thái Hư, vẻ mặt chính khí nói:
- Là hắn, chính miệng hắn vừa nói vũ trụ có thể sinh ra một Phật Chủ, vậy cũng có thể ở sinh ra thế hệ Phật Chủ mới.
Vẻ mặt của tất cả mọi người ở đó lập tức đen lại, trong lòng xuất hiện một từ á đù thật lớn, vô cùng muốn biết sao ông trời lại khiến loại người không biết xấu hổ này lĩnh ngộ La Hán Kim Thân.
Thái Hư chắp hai tay trước ngực, sảng khoái thừa nhận, nói:
- A di đà phật, lão nạp vừa nãy quả thật có nói vũ trụ có thể sinh ra một Phật Chủ, vậy cũng có thể lại sinh ra thế hệ Phật Chủ mới, nhưng, ý định ban đầu của lão nạp là…
Vương Hạo trực tiếp ngắt lời, nói:
- Người xuất gia không nói dối, nói đúng là đúng, không có gì để giải thích.
Mọi người ở đây đều trợn mắt há mồm, một lần nữa hiểu rõ trình độ không biết xấu hổ của Vương Hạo đã đạt đến đẳng cấp nào.
Lại là người xuất gia không nói dối!
Hắn còn không biết xấu hổ mà nói ra khỏi miệng!
- Thí chủ là?
Pháp Chiếu quan sát Thái Hư từ trên xuống dưới, chung quy cảm giác dường như đã gặp người này ở đâu đó.
- Này, ông rốt cuộc là tới chấp pháp hay là tới nhận người thân thích?
Vẻ mặt Vương Hạo mất hứng kêu lên:
- Hiện tại lão hòa thượng này đều đã thừa nhận mình không tôn trọng Phật Chủ, ông không mau chóng bắt hắn lại, chẳng lẽ còn muốn làm việc trong hộp đêm? Tôi nói cho ông biết, tôi kiên quyết không cho phép phật môn xuất hiện thành phần bại hoại như vậy.
Tất cả mọi người ở đó đều xấu hổ, thật sự không nghĩ ra tại sao phật môn lại sản sinh ra một tên ngoại tộc không biết xấu hổ như vậy.
Đúng lúc này, một giọng nói tức giận vang lên:
- Thật đúng là vô sỉ đến cực điểm, bần tăng chưa từng thấy qua người nào vừa vô liêm sỉ, vừa có da mặt dày như vậy.
Mọi người quay đầu nhìn, chỉ thấy một vị hòa thượng mang vẻ mặt tức giận bước ra, rõ ràng không quen nhìn hành vi vô sỉ của Vương Hạo.
Nhìn thấy người này, tất cả mọi người ở đó đều lui lại, nhường ra một con đường cho vị hòa thượng này.
Đồng thời, tiếng bàn luận, tiếng châm chọc, tiếng cười nhạo cũng vang lên.
- Có kịch vui để xem rồi, Tôn Ngộ Không này quá cuồng vọng, lại có thể bị Phổ Độ bắt gặp.
- Phổ Độ chính là thiên tài siêu cấp ở phật giáo chúng tôi, chỉ dùng hai mươi năm để sáng tạo ra một môn thần công phổ độ chúng sinh, có người nói hắn có thực lực vô cùng cường đại.
- Tôi nghe nói, Chí Tôn cũng khen không dứt miệng môn thần công phổ độ chúng sinh này.
- Nhưng Tôn Ngộ Không này cũng không đơn giản, không ngờ lại có thể lĩnh ngộ La Hán Kim Thân ở trong hồng trần cuồn cuộn.
- Vậy không phải càng có ý tứ sao, hai người mạnh mẽ gặp nhau, nhất định đặc sắc tuyệt luân.
- Tôi chưa thấy đặc sắc ở đâu nhưng tu vi của Phổ Độ đã đạt đến Thiên Vị cảnh, còn Tôn Ngộ Không này mới ở Vũ Tôn cấp ba.
- Ôi, kém hai cảnh giới lớn, cái này không thể đùa.
- …
Phổ Độ đi tới bên cạnh Pháp Chiếu, vẻ mặt chính khí nói:
- Bần tăng có thể làm chứng vị đại sư này vô tội, tất cả đều do vị tên Tôn Ngộ Không này lừa gạt.
Vương Hạo quan sát Phổ Độ, tổng có cảm giác khí tức trên người gia hỏa này gần giống với nhi tử của Thiên Đạo ở vũ trụ bọn họ vậy.
Âm thanh của hệ thống vang lên:
- Vũ trụ này có Thiên Đạo là người tu phật, nên pháp tắc vũ trụ cũng lấy phật làm chủ, người này là phật tử, cũng tương đương với Thiên Đạo hóa ra vũ trụ.
Vương Hạo bừng tỉnh khẽ gật đầu, không trách được tuổi còn trẻ mà lại sáng tạo ra thần công khiến Chí Tôn khen không dứt miệng, còn không quen mắt nhìn hành vi của hắn, chủ động đi ra giữ gìn chính nghĩa, hóa ra là một nhi tử của Thiên Đạo…