Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 824: Chương 824: Nụ cười này quả thực tuyệt




Thiên Hồng Tinh.

Trong lòng tất cả rất nhiều sinh vật nữ tính ở đó run lên, theo bản năng lui ra phía sau vài bước.

Các cô thật sự không có cách nào tưởng tượng, trên đời lại có người có thể cười ra nụ cười tà ác như vậy.

Tuy nhiên cũng có số rất ít nữ tính sinh vật giống như Đại Âu Thánh Chủ, sử dụng ánh mắt đắm đuối nhìn chằm chằm vào Vương Hạo, bộ dạng hận không thể nuốt sống Vương Hạo.

Nguyệt Ly cũng không nhịn được rùng mình một cái, nắm thật chặt kiếm lớn hàn băng trong tay, dường như chỉ cần Vương Hạo có bất kỳ động tâm nào, cô lại bảo vệ sự trong sạch của mình vậy.

Tiểu Hồ Ly nắm chặt đuôi lông xù của mình, sau đó nhào vào trong lòng Triệu Y Linh tìm kiếm sự che chở.

Triệu Y Linh cũng không tốt hơn, cũng là một biểu tình phòng sói.

- Mẹ nó!

Tất cả sinh vật nam tính ở đó đều chợt chửi một tiếng thô tục, biểu thị nụ cười này quả thực tuyệt.

Bị nữ sắc lang nhìn thấy, đó chính là tiết tấu tình một đêm.

Bị phụ nữ đàng hoàng nhìn thấy, đó chính là kỹ năng tất sát đột nhiên tập kích, đóng gói mang về nhà!

Đúng lúc này, một tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên.

Mọi người vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Âu Dương Nguyên Tu đã đến, đồng thời một tát hung hăng đánh vào trên mặt của Đại Âu Thánh Chủ.

Giờ phút này, trong nháy mắt Đại Âu Thánh Chủ giật mình tỉnh lại, sau đó vẻ mặt hoảng sợ nhìn Âu Dương Nguyên Tu.

Âu Dương Nguyên Tu thản nhiên nói:

- Xem ra cô cũng không để ý tới lời tôi nói, nếu như vậy, tôi sẽ đưa cô xuống địa ngục đi!

- Không cần!

Đại Âu Thánh Chủ hoảng sợ kêu lên:

- Tôi thật sự không có phản bội anh, chẳng qua là người này có mị thuật mạnh hơn tôi...

Âu Dương Nguyên Tu ngắt lời nói:

- Không cần giải thích, lại riêng việc vừa rồi cô đắm đuối nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia, điều này đủ để chứng minh cô vẫn phóng đãng không chịu nổi.

- Âu Dương Nguyên Tu, anh quá bạc tình...

Đại Âu Thánh Chủ tức giận mắng to.

Nhưng cô ta còn chưa nói dứt lời, ba gã phía sau Âu Dương Nguyên Tu lại xuất hiện ở trước mặt của cô ta, tất cả đều nâng lên nắm đấm có kích thước giống như quả bóng đánh về phía cô ta.

- Tam Đại Kim Cương!

Đồng tử của Đại Âu Thánh Chủ chợt co lại, không hề nghĩ ngợi trực tiếp bay ra ngoài.

- Chạy đi đâu!

Tam Đại Kim Cương hét lớn một tiếng, trên nắm tay có một năng lượng dao động làm cho lòng người khiếp sợ, cả ba người đồng thời nhanh chóng đánh về phía Đại Âu Thánh Chủ.

- Âu Dương Nguyên Tu, nếu anh không niệm tình xưa, cố ý muốn giết chết bản cung, vậy thì mọi người lại chết chung đi!

Trên mặt của Đại Âu Thánh Chủ hiện lên một tia tức giận, sau đó hóa thành một đạo hồng quang, không lùi mà tiến về phía Tam Đại Kim Cương công kích.

Âu Dương Nguyên Tu thản nhiên nói:

- Thật đúng là không biết tự lượng sức mình, ngay cả người đứng đầu vũ trụ của vũ trụ Vô Cực cũng không phải là đối thủ của Tam Đại Kim Cương, chỉ tiện nhân như cô cũng muốn đồng quy vu tận, thật đúng là mộng tưởng hão huyền.

- Ầm ầm ầm...

Một giây tiếp theo, Đại Âu Thánh Chủ và Tam Đại Kim Cương va chạm, phát ra một tiếng nổ lớn kinh thiên.

Thiên Hồng Tinh cũng không chịu nổi, trong vết nứt dữ tợn lập lòe ra tia sáng chói mắt.

- Không tốt, chạy mau!

Vẻ mặt tất cả mọi người ở đó biến đổi, một giây cũng không dám chậm lại, nhanh chóng chạy như bay về phía trong vũ trụ.

Chân mày Vương Hạo nhíu lại, nhanh chóng ném Kiếm của Chúa Tể ra ngoài.

- Ngao...

Lúc này, Kiếm của Chúa Tể phát ra một tiếng rồng ngâm, nhanh chóng biến thành Tổ Long dài vạn mét, dẫn theo đoàn người Vương Hạo nhanh chóng rời đi.

Sắc mặt của Nguyệt Ly nghiêm trọng nói:

- Đây là Tam Đại Kim Cương của Tam Thần Sơn, bọn họ là Chí Tôn Thiên cấp, tùy tiện một người cũng có thể chiến thắng được Thiên Đạo của vũ trụ Địa cấp, ba người cùng tiến lên, cho dù là người đứng đầu vũ trụ vũ trụ Địa cấp cũng rất khó chống lại bọn họ.

Triệu Y Linh hơi nhíu mày nói:

- Sinh mạng được vũ trụ Thiên cấp sinh ra đều kinh khủng như vậy sao?

Nguyệt Ly liên tục gật đầu, vô cùng nghiêm túc nói:

- Sinh mạng do vũ trụ Thiên cấp sinh ra tuyệt đối khủng khiếp hơn so với sự tưởng tượng, bằng không mọi người cũng sẽ không liều mạng chém giết đoạt pháp tắc của vũ trụ khác tới hoàn thiện vũ trụ của mình.

Tiểu Hồ Ly hiếu kỳ hỏi:

- Người đầu lĩnh kia là ai vậy? Tôi nghe người ta gọi hắn là Âu Dương Nguyên Tu?

Nguyệt Ly khẽ nói:

- Âu Dương Nguyên Tu là bá chủ của Tam Thần Sơn, đồ đệ duy nhất của Bắc Hiên, cho dù tu vi chỉ mới là Thiên vị cảnh, nhưng hắn không chỉ nắm giữ thánh đồ ngôi sao trong chín đại thánh thể, còn nắm giữ trái tim Cửu Khiếu Linh Lung, thiên phú mạnh mẽ vượt xa bạn cùng lứa tuổi, được khen là một trong nhị kiêu của vũ trụ Đa Nguyên.

Trong nháy mắt tai thỏ của Tiểu Bạch dựng lên, cảm thấy vô cùng hứng thú với trái tim Cửu Khiếu Linh Lung của Âu Dương Nguyên Tu.

Triệu Y Linh không nhịn được hỏi:

- Nhị kiêu của vũ trụ Đa Nguyên? Còn một người nữa là ai vậy?

Nguyệt Ly đáp lại:

- Còn một người nữa là đệ nhất thiên tài của đại liên minh hủy diệt vũ trụ, Hạo Thiên, hắn nắm giữ bàn tay của thượng đế, còn nắm giữ thiên thể vũ trụ cường đại hơn chín đại thánh thể, được người đời gọi là đệ nhất yêu nghiệt trong lịch sử của vũ trụ Đa Nguyên.

- Chỉ với loại người này cũng dám xưng là nhị kiêu sao?

Vương Hạo bĩu môi, vẻ mặt ghét bỏ nói:

- Những kẻ hư danh này cũng chỉ ở trong thời điểm lão tử không có xuất thế đi ra ngoài quét cảm giác tồn tại, chờ lão tử xuất thế, thời đại này nhất định thuộc về một mình lão tử.

Mắt hạnh của Tiểu Hồ Ly lóe ra ánh sao, cô phát hiện dáng vẻ tự tin này của Vương Hạo thật sự quá đẹp trai hơn, khiến cho cô căn bản không có sức chống cự.

Đúng lúc này, tiếng Âu Dương Nguyên Tu ngửa mặt lên trời cười to truyền đến.

- Thật đúng là buồn cười, tiểu tử cậu cho rằng cậu là ai? Lại dám nói khoác không biết ngượng, nói thời đại này thuộc về cậu?

Nguyệt Ly liếc mắt nhìn Vương Hạo, cảm thấy Vương Hạo nói lời này thật sự không tính là khoác lác.

Chỉ dựa vào trên người hắn có hai đại thánh thể gia tăng, còn có thể hai thần thông lớn, điều này quyết định hắn nổi danh trong vũ trụ Đa Nguyên.

Về phần thời đại này có thuộc về Vương Hạo hay không, cái này lại phải xem Vương Hạo lớn lên thế nào.

Dù sao muốn từ thiên tài chuyển hóa thành cường giả siêu cấp, trong này tồn tại rất nhiều biến số.

Cho dù có cường giả siêu cấp hộ tống bảo vệ, cũng không ai dám bảo đảm những thiên tài này tương lai chính là cường giả siêu cấp cả.

Cho nên con đường này vẫn cần phải tự mình bước đi, đời người còn cần tự mình đi.

Tuy nhiên tỷ lệ Vương Hạo thành công quả thật cao hơn so với người bình thường quá nhiều.

Triệu Y Linh cầm trường thương chỉ tói, lạnh lùng nói:

- Ông đuổi theo chúng tôi làm gì?

Âu Dương Nguyên Tu cười lạnh nói:

- Tiểu tử này dám câu dẫn nữ nhân của tôi, vậy đã phạm vào tử tội, cô nói tôi muốn làm gì?

- Muốn giết chết hắn, hỏi trường thương trong tay của tôi trước xem nó có đáp ứng hay không đã!

Triệu Y Linh vung trường thương, toàn thân lóe ra từng lôi điện màu vàng, giống như đại tướng quân uy phong lẫm liệt.

- Lại là thánh thể Lôi Linh, còn đạt tới Chí Tôn huyền cấp!

Chân mày Âu Dương Nguyên Tu nhíu lại, liếc mắt nhìn Nguyệt Ly bên cạnh, hắn cảm giác muốn giết chết Vương Hạo sợ rằng không dễ dàng như vậy.

Dù sao người nắm giữ thánh thể Lôi Linh, thánh thể Băng Linh đều mạnh hơn hắn, lúc này nếu như bọn họ liên thủ, vậy hắn chưa chắc có thể chiếm được lợi ích gì.

Vương Hạo có lòng tốt khuyên nhủ:

- Tôi nói này, ông mới chỉ là Thiên vị cảnh học thể hiện làm gì? Vẫn nên mau về nhà tìm mẹ đi! Nếu như để cho bị nữ nhân của tôi đánh tới không ngóc đầu lên được, vậy quá mất mặt xấu hổ.

Âu Dương Nguyên Tu lạnh lùng nói:

- Tiểu tử đáng chết, trốn sau lưng nữ nhân tính là bản lĩnh gì, có giỏi chúng ta một đấu đấu!

Vẻ mặt Vương Hạo khinh bỉ nói:

- Lão tử dựa vào bản lĩnh ăn bám, dựa vào cái gì phải một đấu một với ông?

Triệu Y Linh khẽ xoa mi tâm, kẻ xấu xa này lại bắt đầu không bình thường...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.