Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 823: Chương 823: Quyết định thu hắn




Vũ trụ Vô Cực.

Thiên Hồng Tinh.

Mây đen che phủ trên bầu trời, núi lửa trên mặt đất phun trào, cảnh tượng giống như thế giới diệt vong.

- Cứu tôi!

Tà Tôn nhìn về phía Minh Tôn cầu xin, hi vọng bằng hữu này có thể cứu giúp hắn.

Minh Tôn nhíu mày, toàn thân dâng lên một sóng khí tức dao động, chuẩn bị ra tay cứu Tà Tôn.

Vương Hạo liếc mắt nhìn Minh Tôn, thản nhiên nói:

- Tôi có thể giết một Chí Tôn Địa cấp, như vậy lại có thể giết thêm một người, nếu như ông muốn đến tham gia náo nhiệt, tôi có thể thành toàn cho ông.

Mí mắt của Minh Tôn run lên, chẳng biết tại sao trong lòng lại âm thầm có cảm giác sợ hãi, giống như chỉ cần hắn động tay một cái, như vậy người chết kế tiếp chính là hắn vậy.

Tất cả mọi người ở đó kinh hãi nhìn về phía Vương Hạo, giọng nói vang lên.

- Mẹ nó, Vương Hạo này rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?

- Một Vũ Thần lại có thể uy hiếp tới Chí Tôn Địa cấp, đây xác định không phải là nói đùa chứ?

- Nếu như anh có bản lĩnh của hắn, anh cũng dám phách lối như vậy.

- Hắn lại có thể có thánh thể Thuần Dương và thánh thể Bạch Hổ, như vậy có còn để cho người ta sống nữa hay không chứ!

- Hắn nắm giữ bàn tay của thượng đế, cho nên có thể hắn đã cướp đoạt thánh thể Bạch Hổ, thánh thể Thuần Dương này.

- Nhìn không giống vậy!

- Tôi nhìn cũng không giống, thần tộc Thiên Minh cướp đoạt thể chất đặc biệt, không quan tâm làm thế nào đều sẽ có chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào đó, nhưng Vương Hạo này vô cùng bình thường mà?

- Không quan tâm hai thánh thể lớn gì đó, hiện tại tôi lại muốn biết hắn làm thế nào vừa có Lục Đạo Luân Hồi của thần tộc Thiên Thánh, còn có bàn tay thượng đế của thần tộc Thiên Minh.

- Tôi cũng muốn biết, phải biết rằng muốn lĩnh ngộ thần thông Thần tộc này, huyết mạch phải đủ tinh khiết mới được.

- Không sai, trong lịch sử không có một người nào có hai thần thông lớn của Thần tộc mà còn có thể đột phá bản thân.

- Tiểu tử này thật đúng là tồn tại giống như câu đố, khiến người ta nhìn không hiểu nổi!

- Không trách được tiểu tử này dám đơn thương độc mã xông vào đại hội tàn sát ma, thì ra hắn lợi hại như vậy!

- Hiện tại hắn lại cướp đoạt một vị Chí Tôn Địa cấp, người này lại thật biến thái.

- ...

Không lâu sau, ở dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Tà Tôn biến thành một bộ da bọc xương.

Vương Hạo đã ở dưới ánh mắt trợn mắt há hốc mồm của mọi người, thành công đột phá đến Vũ Thần cấp năm.

Giờ phút này, tất cả mọi người ở đó cảm giác mình sắp nổi điên, một Chí Tôn Địa cấp lại chỉ có thể đủ cho Vương Hạo đột phá một đẳng cấp nhỏ, như vậy có cònđể cho người ta sống nữa hay không hả?

- Ực ực...

Nguyệt Ly nuốt nước miếng, cảm giác thế giới quan của mình đã hoàn toàn sụp đổ.

Một Chí Tôn Địa cấp chỉ có thể khiến cho Vương Hạo đột phá một đẳng cấp nhỏ, không thể nghi ngờ điều này nói rõ tên biến thái này còn có thủ đoạn khác chưa có dùng ra, bằng không trong cơ thể hắn tuyệt đối sẽ không chứa được lực lượng khủng khiếp như vậy.

Vương Hạo thở dài nói:

- Thánh thể Vũ Trụ đúng là tốt, đáng tiếc đột phá này thật sự quá khó khăn.

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn kinh thiên vang lên.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Đại Âu Thánh Chủ và Tương Văn Đào nhanh chóng va chạm, sau đó từng người ngã bay ngược ra ngoài.

- Vèo...

Tương Văn Đào đột nhiên phun ra một búng máu, khí tức trong người trong nháy mắt trở nên hỗn loạn không chịu nổi.

Đại Âu Thánh Chủ che miệng cười khanh khách nói:

- Tiểu tử, cho dù lực lượng của cậu có đạt tới đứng đầu vũ trụ, đáng tiếc đạo hạnh vẫn quá cạn, thậm chí ngay cả một mị nhãn của bản cung cũng không chịu nổi.

- Anh...

Tương Văn Đào lộ ra vẻ mặt không cam lòng, khí tức bắt đầu chậm rãi suy giảm, rõ ràng truyền thừa của đứng đầu vũ trụ có hạn chế về thời gian.

- Ôi...

Tất cả mọi người ở đó bi ai thở dài, có lẽ đây chính là số mạng!

Tà Tôn ngẩng đầu, hấp hối nói:

- Thánh Chủ cứu tôi, tôi cảm thấy tôi còn có thể cứu được.

Đại Âu Thánh Chủ lạnh lùng nói:

- Lại có thể bị một tiểu hài tử xấu xa đánh cho tàn phế, thật đúng là một phế vật!

Tà Tôn hoang mang kêu lên:

- Thánh Chủ cứu tôi, sau này tôi nhất định tận tâm hầu hạ cô.

Ánh mắt của Đại Âu Thánh Chủ rơi vào trên thân của Vương Hạo, liếm liếm môi đỏ mọng nói:

- Bản cung chưa bao giờ thiếu nam nhân, chết một người cũng không sao cả, hơn nữa, ở đây có một người trẻ tuổi sức lực cường tráng, bản cung quyết định thu hắn.

Vương Hạo rùng mình một cái, bụng có một ngọn lửa vô danh thiêu đốt, trong lòng chỉ còn lại một ý nghĩ, đẩy cô ta!

- Đây là mị thuật!

Vương Hạo vô cùng kinh ngạc, vội vàng sử dụng kỹ năng kèm theo danh hiệu tiểu vương tử hãm hại phụ thân, vô liêm sỉ.

Đây là kỹ năng có thể bảo vệ cho bản tâm, không để ý tới đồn đại vô căn cứ và các loại quyến rũ.

Đại Âu Thánh Chủ kinh ngạc kêu lên:

- Làm sao có khả năng, một Vũ Thần làm sao có khả năng ngăn cản được mị thuật của bản cung?

- Không có gì không có khả năng!

Vẻ mặt Vương Hạo chính khí nói:

- Mặc dù mị thuật của cô có thể khiến cho người ta rơi vào thế giới phấn hồng không có cách nào tự mình thoát ra, nhưng đối với tôi một chính nhân quân tử toàn thân chính khí, trong sạch liêm khiết có thâm niên, quyến rũ của thế giới phấn hồng không có bất kỳ tác dụng gì.

- Phì...

Hắn vừa nói dứt lời, tất cả mọi người ở đó đều phỉ nhổ.

Vừa rồi còn là vua ăn cơm mềm có thâm niên, hiện tại biến hóa nhanh chóng là chính nhân quân tử có thâm niên, tên khốn kiếp này còn có thể cần chút mặt mũi không?

Nhất là câu toàn thân chính khí, trong sạch liêm khiết, loại người không có phẩm hạnh như hắn làm sao nói ra được những lời nói mất trí đó hả?

Tiểu Hồ Ly lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn về phía Vương Hạo, phát hiện bộ dạng của Vương Hạo khi khoác lác thật sự quá tuyệt.

Triệu Y Linh khẽ xoa mi tâm, cảm giác sau này mình sống với một người một thỏ một hồ ly này sẽ đặc biệt ầm ĩ.

Đại Âu Thánh Chủ liếm liếm môi đỏ mọng.

- Bản cung thích nhất loại chính nhân quân tử như cậu, nhất là bộ dạng các người bị ép buộc, càng làm cho bản cung muốn ngừng mà không được.

Tiểu Hồ Ly, Triệu Y Linh tiến lên trước một bước, bảo vệ Vương Hạo ở sau người, sử dụng hành động nói cho tất cả mọi người đây là nam nhân của các cô, ai cũng không thể động vào dù chỉ một cái.

- Mẹ nó, nội dung vở kịch này không đúng!

Vương Hạo chợt chửi tục một tiếng.

Đúng lúc này, một âm thanh nặng nề vang lên.

- Đại Âu Thánh Chủ, tôi nói với cô, nữ nhân từng bị Âu Dương Nguyên Tu tôi động qua, đời này cho dù có sống như quả phụ, cũng không thể đi tìm nam nhân khác.

- Âu Dương Nguyên Tu!

Đồng tử của Đại Âu Thánh Chủ chợt co lại, vẻ mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.

- Đệ nhất thiên tài của Tam Thần Sơn, Âu Dương Nguyên Tu!

Tất cả mọi người ở đó trợn tròn hai mắt, trong nháy mắt trong đầu hiện lên hình ảnh người đứng đầu vũ trụ lần trước bị giết.

- Ầm ầm ầm...

Đột nhiên, một tiếng nổ giống như kinh thiên động địa từ phía xa truyền đến.

Vương Hạo ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy bốn bóng người mang theo khí thế cường đại lao đến, khí tức vô cùng cường hãn này giống như che trời lấp đất cuốn ra thiên địa.

Mọi người ở đây hoảng sợ kêu lên thành tiếng.

- Quả nhiên là Âu Dương Nguyên Tu của Tam Thần Sơn, còn có Tam Đại Kim Cương của Tam Thần Sơn.

Đại Âu Thánh Chủ không ngừng kêu lên:

- Không phải như anh nghĩ đâu, là thiếu niên này hắn câu dẫn tôi!

- Tôi ngất, loại lời nói mất trí này cô cũng nói ra miệng được!

Vương Hạo xắn tay áo lên, cảm giác không dạy dỗ cho kẻ dâm đãng này, cô ta cũng không biết được sự lợi hại của dâm trùng nhỏ.

Lúc này, khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, lộ ra một nụ cười hèn mọn lại mê người.

Giờ phút này, thế giới yên tĩnh.

Đại Âu Thánh Chủ ngây dại, cảm giác nụ cười tà ác này khiến cho cô ta không có cách nào tự mình thoát ra, có kích động bất chấp tất cả cũng phải lấy được Vương Hạo.

Về phần Âu Dương Nguyên Tu, cô ta đã sớm ném đến chín tầng mây...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.