Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 328: Chương 328: Nữ vương đại nhân đến rồi (thượng)




Đại học Thiên Bắc.

Chiến hạm hiệu Dũng Khí chậm rãi hạ xuống.

Toàn bộ học sinh phía dưới đều không nhịn được kinh ngạc kêu lên.

- Đây chính là chiến hạm cấp cao của Liên Bang Tinh Tế, hiệu Dũng Khí?

- Thể tích này thật sự quá khủng khiếp, chỉ là áp bức cường đại này, đã khiến ta có một loại cảm giác không thể thở được.

- Nhất định Vương Hạo đã quay về rồi, trừ hắn có thể nắm giữ hiệu Dũng Khí ra, còn ai có tư cách nữa?

- Nghe nói tinh hệ Thiên Hộ Tọa tấn công chúng ta, hai đại liên bang liên thủ, chúng ta có nên đi theo Vương Hạo để tạo dựng sự nghiệp không?

- Không nên mộng tưởng hão huyền, cái Vương Hạo cần chính là quân Vương Bài, chúng ta căn bản không đủ tư cách.

- Ài, thật là đáng tiếc.

- …

Chính vào lúc các học sinh đang thán phục chiến hạm hiệu Dũng Khí, một vị nữ tử cao quý như băng sơn Tuyết Liên, dẫn theo một đám nữ nhân áo đen đi tới.

Khí tức cực mạnh đó cùng với dung nhan tuyệt thế, khiến tất cả mọi người ở đó trở nên yên lặng.

Tất cả sinh vật nam tính đều hít thở dồn dập, cảm giác dường như mình đang yêu vậy.

Nhìn thấy các nam sinh có biểu cảm như vậy, nữ sinh bên cạnh tức giận trực tiếp giẫm vào chân, trong lòng muốn hét to lên, đây là hồ ly tinh của nhà nào, không nhốt ở trong nhà, không có việc gì thả ra làm gì?

- Khi Vương Hạo bước ra khỏi chiện hạm hiệu Dũng Khí, nhìn thấy vị mỹ nhân băng sơn này, trong nháy mắt sững sờ tại chỗ.

Tiền Vạn Dương ngơ ngác nói:

- Trời ạ, bà cô này làm sao có thể đuổi theo đến tận đây chứ?

-

Cô Dương hiếu kỳ hỏi:

- Vị mỹ nhân này là ai? Tại sao nguyên soái đại nhân nhìn thấy nàng lại có biểu cảm như vậy?

Trần Diệu lắc đầu thở dài nói:

- Đây chính là nữ vương băng sơn chúng ta gặp được lần trước, khi ở Liên Bang Diệu Thiên cứu Thu Lôi thiếu gia, nàng vốn tên Triệu Y Linh, là tôn nữ của Triệu Khôn nguyên soái, sau khi nàng vị lão đại của chúng ta bắt trong tay, thì vẫn theo đuổi không tha, chỉ là ta không nghĩ tới nàng sẽ đuổi theo đến tận đây.

- Nữ vương băng sơn của Liên Bang Diệu Thiên?

Vẻ mặt sùng bái của Cô Dương nhìn chằm chằm Vương Hạo, quả nhiên không hổ danh là nam nhân khiến nữ nhân phát điên, loại điên cuồng có thể vượt qua khoảng cách hai đại liên bang theo đuổi nam nhân, hắn đúng thật chưa từng gặp qua, cũng chưa từng nghĩ qua.

Tiền Vạn Dương khẽ nói:

- Ngươi không nên hâm mộ.

Tu vi của vị nữ vương đại nhân này mạnh hơn rất nhiều so với lão đại, hơn nữa tính khí cũng vô cùng khủng khiếp, ta dự đoán lão đại bây giờ đang rất đau đầu.

- Chắc sẽ không thảm như vậy đâu?

Cô Dương quay đầu nhìn Triệu Y Linh, chí thấy khóe miệng Triệu Y Linh lộ ra một nụ cười ngọt ngào, khoảnh khắc này băng tuyết thiên địa đều tan chảy, trong nháy mắt mặt đất hồi xuân.

- Đột nhiên ta cảm thấy cuộc sống sau này, ta sẽ rất thê thảm.

Khóe miệng Vương Hạo giật lên một cái, tối thiểu trước lúc tu vi của hắn chưa hoàn toàn vượt qua Triệu Y Linh, thì đừng có mà nghĩ đến việc ra ngoài lăng nhăng.

Cô Dương nhìn Vương Hạo với một ánh mắt đồng tình, tuy rằng hắn và Vương Hạo tiếp xúc không nhiều, nhưng cũng biết Vương Hạo là người không thể ngồi yên một chỗ được.

Nếu như vị nữ vương đại nhân này thật sự kinh khủng như vậy, thì e rằng cuộc sống sau này của Vương Hạo sẽ thật sự rất thê thảm.

- Ngươi nhìn thấy ta hình như không thấy vui?

Đôi mắt hạnh nhân của Triệu Y Linh khẽ híp lại, lóe ra một vẻ nguy hiểm.

- Làm sao có thể?

Vương Hạo mở rộng hai cánh tay, nhanh chóng ôm Triệu Y Linh vào lòng.

Khóe miệng Triệu Y Linh cong lên một nụ cười hài lòng, không hề từ chối, cũng ôm lấy Vương Hạo.

Nhìn thấy cảnh tượng này, đột nhiên tất cả sinh vật nam tính ở đó như tỉnh giấc mộng, từ trong lồng ngực truyền ra những âm thanh đang bị nghiền nát

- Vì sao vị nữ thần này lại ở bên Vương Hạo?

- Trời ạ, bản thiếu gia đẹp trai tuấn tú, tuổi trẻ tài cao, nhưng tại sao lại phải ở cùng một thời đại với Vương Hạo.

- Thực sự quá bi ai! Ở thời đại này, vầng sáng bị Vương Hạo che mất không nói làm gì, bây giờ ngay cả nữ thần cũng rơi vào vòng tay của hắn.

- Cuộc sống này không có cách sống tiếp rồi...

- …

Vương Hạo trợn mắt, đám gia súc này vẫn chưa nhìn thấy tiểu vũ trụ của Triệu Y Linh bùng phát, bằng không căn bản không bao giờ xem nàng như nữ thần, mà xem nàng như nữ vương để cung kính, sau đó ngoan ngoãn quỳ lạy.

- Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?

Triệu Y Linh hiếu kỳ hỏi.

Đôi mắt của Vương Hạo hiện lên tình cảm dịu dàng vô hạn.

- Gần đây ta nhớ nàng đến gầy cả người, cho nên đang nghĩ lát nữa sẽ đi ăn cơm ở đâu.

- Nói năng ngọt xớt!

Triệu Y Linh trừng mắt nhìn Vương Hạo một cái, nhưng trong lòng cảm thấy rất ngọt ngào.

Vương Họa chợt run mạnh lên một cái, trong nháy mắt như bị điện giật.

Tuy rằng tính tình Triệu Y Linh có phần hơi bá đạo, nhưng hình dạng tuyệt đối là một đại mỹ nhân tuyệt thế, một cái nhìn thôi cũng có thể lấy đi hồn phách của người khác một cách dễ dàng.

Khóe miệng Triệu Y Linh cong lên một nụ cười, tiếp sau xem Vương Hạo sẽ thoát khỏi Ngũ Chỉ Sơn của nàng như thế nào.

Lúc này, Hương Hương bay đến bên cạnh Vương Hạo, ôm lấy cơ bắp của Vương Hạo, vui mừng cười nói:

- Vương Hạo, Vương Hạo, lúc nào chúng ta sẽ ăn cơm vậy?

- Lại ăn cơm?

Sắc mặt Vương Hạo đen lại, rốt cuộc cái bụng của tên hay ăn này lớn đến mức nào?

- Vị này là?

Trong nháy mắt sắc mặt Triệu Y Linh trở nên lạnh lùng, một luồng khí tức áp chế mạnh mẽ khiến tất cả mọi người ở đây cảm thấy có chút khó khăn khi hít thở.

Đồng thời, trong lòng Triệu Y Linh cảm thấy vô cùng tủi thân, trong khoảng thời gian cách xa Vương Hạo này, nàng cảm thấy bản thân đã mắc bệnh tương tư, trong đầu đều là nụ cười có chút xấu xa đó, cùng với những hình ảnh khi ở cùng với Vương Hạo.

Cho nên khi nàng nghe thấy hai liên bang lớn chuẩn bị liên thủ, lập tức đi tìm gia gia của nàng để được sắp xếp vào đoàn ngoại giao, chỉ vì muốn gặp tên xấu xa này.

Nhưng tên xấu xa này lại sống rất tốt, bên cạnh vĩnh viễn không thiếu nữ nhân, hơn nữa đều là mỹ nữ.

Vương Hạo cười rạng rỡ:

- Ta nói đây là vệ sĩ của ta, nàng có tin không?

- Vệ sĩ?

Đột nhiên toàn thân Triệu Y Linh bùng phát ra một đường lôi quang, trong nháy mắt khí tức khắp người khiến những tầng mây trên bầu trời bị quấy động.

- Vũ Đế!

Tất cả mọi người ở đây hoảng sợ nhìn Triệu Y Linh, luồng khí tức này không hề sai, tuyệt đối đạt đến cấp Vũ Đế

- Má của ta ơi, thảo nào nguyên soái lão đại nói sắp gặp xui xẻo rồi, nữ vương đại nhân đó, rõ ràng là nữ đế đại nhân mà?

Cô Dương sợ đến mức mồ hôi lạnh liên tục tuôn ra.

- Yêu nghiệt!

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu ngơ ngác nhìn Triệu Y Linh, nếu như bọn họ nhớ không lầm, Triệu Y Linh chắc mới chỉ có 22 tuổi, nhưng không ngờ ở độ tuổi 22 đã đột phá đến Vũ Đế, việc này khiến người ta bắt đầu nghi ngờ đời người!

- Vèo vèo…

Một giây tiếp theo, đột nhiên Triệu Y Linh biến mất ngay tại chỗ, lập tức có tiếng gió rít vang lên.

- Ừ…

Bước chân Hương Hương xoay chuyển, dễ dàng tránh thoát một đòn của Triệu Y Linh, hơn nữa nghẹo đầu tò mò nhìn Triệu Y Linh, thật sự nàng không hiểu tại sao vị tiểu thư này lại công kích nàng.

Cái gì?

Đôi mắt hạnh nhân của Triệu Y Linh chợt co lại, tuy rằng nàng không dùng hết toàn lực, nhưng để người ta dễ dàng tránh thoát như vậy, đây có chút buồn cười rồi.

Vương Hạo hừ lạnh một tiếng:

- Y Linh, bây giờ đã tin Hương Hương là vệ sĩ rồi chứ?

Hương Hương liên tục gật đầu, vỗ ngực nói:

- Hương Hương rất lợi hại, bảo vệ Vương Hạo chỉ là chuyện nhỏ!

Triệu Y Linh cúi đầu đi đến trước mặt Vương Hạo, ôm lấy cánh tay Vương Hạo lay động giống như trẻ con làm sai chuyện vậy.

Vương Hạo ngơ ngác nhìn bộ dạng nũng nịu của Triệu Y Linh, có một loại cảm giác không thật, đây chính là nữ vương đại nhân bá đạo đó sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.