Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 417: Chương 417: Phản công toàn diện.




Đường biên giới.

Trong vũ trụ đen kịt, có từng ánh lửa không ngừng sáng lên.

Chỉ thấy đại quân Nhân Tộc đang khai chiến với Ám Tinh Linh Tộc.

Lần này Nhân Tộc điều đến mấy ngàn chiếc chiến hạm Dũng Sĩ đỉnh cấp, chiến hạm cấp một nhiều đến hơn vạn chiếc, các loại cơ giáp, phi thuyền đều được tính bằng đơn vị ức.

Nhân viên chiến đấu đạt mốc hơn 100 tỷ, bộ hậu cần có 150 ức người...

Đồng thời, các lão quái vật của hai đại liên băng cũng xuất hiện, Võ Thánh, Võ Đế cũng chen chúc đến.

Dù sao, chỉ cần có thể vận dụng được võ lực thì Nhân Tộc đều vận dụng tất cả, điều này làm cho cuộc chiến vừa nổ ra thì Ám Tinh Linh Tộc đã bị đánh mông.

Bọn họ hoàn toàn không hiểu nổi, vì sao Nhân Tộc từ trước đến giờ chỉ phòng ngự, nay lại bỗng nhiên tiến công mãnh liệt đến thế?

- Tiến công!!!

Trên một tinh cầu, Triệu Y Linh mặc một bộ giáp đen, dẫn đầu đại quân Nữ Võ Thần đi đầu xung trận.

- Giết!

Trong vũ trụ, Quan Anh Kiệt chỉ huy chiến hạm Dũng Sĩ vây công hàng mẫu bọc thép của Ám Tinh Linh Tộc.

- Đi chết đi!

Trên bầu trời, Kiếm Thái Phong cầm một thanh trường kiếm trên tay, kéo lê một kiếm khí dài ngàn mét, chỉ dùng một kiếm đã chém cho hàng bọc thép của Ám Tinh Linh tộc chia làm hai nửa.

Trên một tinh cầu khác, hội trưởng công hội dược tề Thủy Dao thở dài, duỗi tay búng một cái, một ánh sáng màu hồng bao trùm lên cả tinh cầu, sau đó cả tinh cầu yên tĩnh lại, gần như tất cả toàn bộ Ám Tinh Linh Tộc đều sùi bọt mép, trúng độc chết hết.

- Ha ha, hôm nay lão phu muốn đại khai sát giới!

Trong vũ trụ, gia gia Hạ Vi Vi là Hạ Đông Thăng cười lớn một tiếng, hóa thành một ánh sáng vàng kim phóng lên một tinh cầu gần đó, sau đó một tiếng ầm ầm vang lên, tinh cầu nổ tung rồi biến mất trong vũ trụ.

- Lão già họ Hạ này, đúng là quá bạo lực.

Trong vũ trụ, Thầy Trần, sư phụ của Nhạc Huyên lắc đầu, vung tay lên, xuất hiện nhiều hơn mấy trăm viên chân khí, sau đó nhanh chóng biến mất với tốc độ nhanh hơn gấp mười lần so với tốc độ ánh sáng.

Vài giây sau, Ám Tinh Linh Tộc trên hai mươi tinh cầu gần đây đều không tiếng động chết hết.

...

Lúc này, cao tầng Ám Tinh Linh Tộc cực kì phẫn nộ, tưởng Ám Tinh Linh Tộc bọn họ không có cao thủ hả?

- Tất cả tiến vào trạng thái phòng ngự!

- Phát tin tức cho phía trên, chúng ta cần trợ giúp!

- Cao thủ, chúng ta cần có cao thủ!

- Nhân Tộc đã điều động loại cao thủ cấp bậc kia, chúng ta cũng không cần nể tình nữa, phái cao thủ đến đây.

- Muốn đấu với Ám Tinh Linh Tộc chúng ta à, tiếp theo chính là ngày chết của Nhân Tộc.

- Đợi công phá được phòng ngự của Nhân Tộc, chúng ta phải tàn sát hết 1000 tinh cầu.

- 1000 tinh cầu chưa đủ đã nghiền, ta phải diệt một nửa Nhân Tộc!

- Đúng vậy, diệt một nửa, còn một nửa nữa thì bắt chúng làm nô lệ.

- ...

Thời gian trôi qua, Ám Tinh Tinh Tộc bị ép vào giai đoạn phòng ngự.

Nhưng Nhân Tộc vẫn không ngừng tấn công như trước.

Lần này Nhân Tộc xuất động toàn quân, có ý tiêu diệt toàn bộ quân tiên phong Ám Tinh Linh Tộc, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất quay về giải quyết dị tộc.

Mặc dù sau đó bọn họ phải thừa nhận lửa giận của Ám Tinh Linh Tộc, làm cho chiến tranh nâng lên đẳng cấp toàn diện, nhưng so với hai mặt đều có kẻ địch thì tốt hơn nhiều, ngay cả vật tư và chiến lược cũng không cung ứng nổi.

Cho nên, chắc chắn phải đánh, đánh cho sướng đã rồi nói sau.

...

Tinh cầu Thiên Ma.

Một tinh cầu thần bí và quỷ dị.

Mặc dù trên đó có một tòa cung điện vàng son lộng lẫy, nhưng không ai biết bên trong nó có cái gì.

Cũng không biết mỗi lần Thiên Ma Tinh biến mất thì đi vào đâu, nhưng bên trên chắc chắn có bảo bối, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.

Lúc này, bên ngoài không gian của tinh cầu Thiên Ma Tinh, có rất nhiều phi thuyền loại nhỏ đang dừng ở đó.

Bọn họ đều là lính đánh thuê của công hội Mạo Hiểm Giả, bây giờ bọn họ đều đang rất xoắn xuýt, không biết có nên mạo hiểm tiếp hay rút lui đây!

Đúng lúc này, một tiếng gầm thét chấn động giống như đến từ Địa Ngục.

- Rống. . . Vương Thiên Dật, ta xem lần này ngươi có chết hay không. . .

Một giây sau, một giọng nói giống như đại diện cho chính khí trên thế giới vang lên.

- Một tên ma đầu như ngươi mà cũng nghĩ giết ta, trấn cho ta. . .

- Ầm ầm. . .

Vừa dứt lời, một ánh sáng vàng kim từ trong cung điện trên tinh cầu Thiên Ma bạo phát ra.

- A. . . Vương Thiên Dật, ngươi muốn chết. . .

Lúc này, một tiếng kêu thê thảm vang lên, đồng thời có một luồng ánh sáng đen cũng lóe ra.

Đúng lúc này, giọng nói thứ ba vang lên.

- Ha ha, lão ma đầu, ta ngủ một giấc xong rồi, ngươi có nhớ ta nữa hay không!

Lời nói vừa dứt, một cỗ ánh sáng màu xanh thẳm cũng bạo phát ra, ép xuống hai ánh sáng màu vàng kim và màu đen.

- Ha ha, Nhạc huynh tỉnh thật là đúng lúc!

Vương Thiên Dật cười lớn một tiếng.

- Vương huynh thật có bản lĩnh, một người độc chiến cái lão ma đầu này ba năm, để cho ta ngủ một giấc thật dễ chịu.

- Ha ha, ngươi có thể ngủ thoải mái như vậy, đều là nhờ công lao của ta đấy, sau khi trở về, chắc chắn ngươi phải mời ta uống rượu.

- Không có vấn đề, lúc nữ nhi Nhạc Huyên của ta ra đời, lão bà của ta đã tự tay chôn vài hũ siêu cấp Nữ Nhi Hồng, sau khi trở về ta sẽ lấy trộm ra mời ngươi uống.

- Ha ha, Nhạc huynh, ngươi dám trộm rượu mừng kết hôn của con gái ra uống, không sợ nha đầu bạo lực Vân Sơ Dao kia xử đẹp luôn hả?

- Chỉ cần Vương huynh để con trai ngươi cưới nữ nhi của ta, vậy chẳng phải chúng ta có thể uống trắng trợn à!

- Có đạo lý, ngươi và ta là anh em vào sinh ra tử, nếu như con cái không phản đối, sẽ thân càng thêm thân.

- Nữ nhi của ta từ nhỏ đã là Mỹ Nhân bại hoại, con của ngươi lời to rồi, làm sao dám ghét bỏ. . .

- . . .

- Đáng chết, Vương Thiên Dật, Nhạc Viễn Quang, ta muốn các ngươi chết không yên lành! !

Tiếng kêu đã thê thảm nay càng thêm thê thảm hơn.

Nghe được lời đối thoại này, tất cả lính đánh thuê bên ngoài vũ trụ tinh cầu Thiên Ma Tinh đều trợn tròn mắt, vị Trấn Uy nguyên soái kia danh xưng Đệ nhất Thiên tài của nhân tộc thế mà không chết.

Mà nếu bọn họ đoán không sai, Nhạc huynh trong miệng Vương Thiên Dật, hẳn là đệ nhất du hiệp của Tinh Tế Liên Bang, Tật Phong Chi Dực, Nhạc Viễn Quang.

- Mả mẹ nó, hai vị Đại Thần này thế mà không chết!

- Thì ra lí do bọn họ biến mất tám năm, là bị vây khốn ở Thiên Ma Tinh.

- Đúng là yêu nghiệt thật! Mấy vạn năm nay không người nào có thể chạy trốn khỏi tinh cầuThiên Ma Tinh, vậy mà bọn họ có thể sống trên đó tám năm.

- Đáng sợ nhất là, xem tình huống trước mắt, bí mật của tinh cầu Thiên Ma rất có thể bị bọn họ công bố.

- Vậy mười vạn quân Vương bài đâu! ? Bọn họ có còn sống được nữa không?

- Không biết, chắc là không sống nổi.

- Mặc kệ mấy cái đó đi, nhanh truyền tin tức về.

- Đúng, trước mắt Nhân Tộc chúng ta đang đại chiến với Ám Tinh Linh tộc, bây giờ có thêm hai vị này gia nhập thì chắc chắn như hổ thêm cánh.

- . . .

Đồng thời, các dong binh cũng kịp thời phản ứng, nếu như lão ma đầu trong lời của Vương Thiên Dật và Nhạc Viễn Quang nói, chính là nguyên nhân mà tinh cầu Thiên Ma Tinh nguy hiểm.

Vậy bây giờ lão ma đầu này bị Vương Thiên Dật cùng với Nhạc Viễn Quang cuốn lấy, đây không phải là có nghĩa bên trên Thiên Ma Tinh không còn nguy hiểm nữa! ? Mà bọn họ có thể lấy được bảo vật bên trong ra?

Nghĩ đến đây, các dong binh bắt đầu đứng ngồi không yên, nhanh chóng triệu tập người, chuẩn bị lên Thiên Ma Tinh tìm bảo vật.

Mà tin tức Vương Thiên Dật, Nhạc Viễn Quang còn sống truyền ra, có ít người vui mừng, cũng có người sợ hãi…

---------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.