Đế Tinh.
Tinh cầu cấp sáu.
Là tinh cầu cấp sáu duy nhất của Liên Bang Tinh Tế, nồng độ linh khí ở trên tinh cầu thuộc vào hàng kinh khủng.
Dù đứng ở phía trên tinh cầu thở sâu một cái, cũng có thể tăng lên một tia chân khí trong cơ thể.
Nếu như có thể sống nhiều năm ở đây, dù là người không tu luyện thì cũng đột phá đến Võ Tông.
Nhưng mà đáng tiếc, diện tích trên Đế Tinh không chênh lệch lắm với Địa Cầu, nếu ngươi không phải là danh môn quý tộc, vậy thì không có cả tư cách đặt chân lên tinh cầu.
Lúc này, bên ngoài không gian vũ trụ gần Đế Tinh, mười một chiến hạm đỉnh cấp của Thiếu Soái Quân chậm rãi bay đến.
Điều này làm cho các đại quý tộc hoảng loạn, Thiếu Soái Quân đi đến Đế Tinh với quy mô lớn như vậy để làm gì? Không lẽ là muốn đánh Đế Tinh luôn chứ?
- Làm sao bây giờ! ?
- Còn có thể làm sao, nhanh chóng phòng ngự đi!
- Không sai, dù Thiếu Soái Quân đến làm gì, chúng ta đều cần phải đề phòng.
- Có đạo lý, xem như Thiếu Soái Quân là đến để mừng thọ, chúng ta cũng không thể lơ là.
- Những thủ vệ trên Đế Tinh đều đi tiền tuyến hết rồi, bây giờ không đủ người thì làm sao bây giờ! ?
- Còn có thể làm sao, nhanh tập hợp thủ vệ của các nhà quý tộc lại.
- Cứ như vậy đi, có lẽ chúng ta có thể kiếm ra 70 vạn người đấy.
- Mở tất cả lớp phòng ngự ra, chỉ cần Thiếu Soái Quân dám đổ bộ lên Đế Tinh, lập tức nổ súng.
- Ra tay cảnh cáo trước, nói cho Thiếu Soái Quân không thể đổ bộ lên Đế Tinh, nếu không thì sẽ xem như đang khiêu khích.
- Cũng không biết Vương Hạo có ở bên trong Thiếu Soái Quân hay không.
- Vương Hạo? Không phải là hân đang ngồi tù sao! ?
- Ngồi tù? Đây chỉ là Vương Hạo chơi đùa vậy thôi, chứ ngươi còn xem là thật à! ?
- Thật đúng là không chịu nổi cái tên này, ngồi tù cũng có thể chơi.
- …
Theo mệnh lệnh của các cao tầng trong Đế Tinh đưa ra, tập hợp hộ vệ trong nhà các đại quý tộc vào một chỗ, tạo thành lính gác tác chiến tạm thời, phòng ngừa Thiếu Soái Quân đổ bộ.
Đồng thời, từng lớp phòng ngự hình cự pháo từ dưới đất bay lên, những chiến hạm cỡ lớn ở gần Đế Tinh cũng quay trở về.
Ngay khi tinh cầu tập hợp võ trang đầy đủ, Vương Hạo lại mang theo hai người Tiễn Vạn Dương, Trần Diệu ngồi phi thuyền loại nhỏ đi vào Đế Tinh, xuất hiện trước một tòa trang viên vô cùng yên lặng và an bình.
Tiền Vạn Dương có chút lo lắng nói.
- Lão Đại, ngài trắng trợn đi đến Đế Tinh như vậy không tốt đâu!
Trần Diệu nhắc nhở.
- Đúng vậy! Thân phận của lão bây giờ là tội phạm, đang bị giam trong nhà tù, không nên xuất hiện ở bên ngoài.
Vương Hạo nhếch miệng.
- Coi như là ngồi tù, cũng phải có nhân quyền chứ, hiện tại ta đi ra hít thở không khí một chút không được sao! ?
Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu kinh ngạc đến ngây người, vị lão đại này đúng là quá trâu bò, làm gì có dáng vẻ của phạm nhân ngồi tù, rõ ràng là đi nhà tù nghỉ phép được không?
Ngay khi Vương Hạo đi xuống phi thuyền, nhìn trang viên phía trước, trong nháy mắt có cảm giác hồi tưởng đến quá khứ.
Căn cứ vào trí nhớ của hắn, nơi này chính là nơi ở trước kia của Trấn Uy nguyên soái, cũng là nơi mà thằng xui xẻo sinh sống từ nhỏ, đồng thời cũng là nơi hắn bị đuổi đi.
- Lão Đại, ngài không sao chứ! ?
Tiền Vạn Dương quan tâm nói.
Vương Hạo thở sâu một hơi.
- Bây giờ ai ở chỗ này?
Trần Diệu vội vàng nói.
- Lão Đại, từ sau khi phụ thân ngài mất tích, nơi này đã thuộc về tài sản của Quan Gia, mà trước đây không lâu, Quan Gia đã thưởng trang viên này cho Lục Nguyên Soái rồi, cũng chính là Quan Thiên đấy.
- Quan Thiên!
Vương Hạo nhếch miệng tạo thành một nụ cười lạnh.
- Con rùa đen Quan Tân Hùng này, lần trước phái Quan Thiên đến để mượn đao giết người, tiếc là ông ta không ngờ được ta lại phát triển nhanh đến thế, bây giờ thù mới thêm nợ cũ, cúng ta tính luôn một lượt.
Tiền Vạn Dương vội vàng nói.
- Lão Đại, căn cứ vào tình báo của chúng ta, bây giờ Quan Thiên đang ở trong trang viên, đồng thời Lý Vân Dương cũng tĩnh dưỡng ở đây,
- Lý Vân Dương dưỡng thương ở chỗ này! ?
Vương Hạo sửng sốt một chút, tò mò hỏi.
- Vậy vết thương của hắn thế nào rồi? Có tốt hơn được chút nào không?
Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu trợn trắng mắt, không biết phải nói gì để hình dung được tâm trạng của mình.
Nếu như để người khác nghe được, chắc chắn sẽ cho rằng Vương Hạo và Lý Vân Dương là huynh đệ thân giao.
Nhưng nếu để người biết quan hệ giữa Vương Hạo và Lý Vân Dương mà nghe được, chắc chắn sẽ mắng Vương Hạo thật dối trá, hại người ta thảm như vậy rồi, bây giờ còn giả mù sa mưa, không phải là dối trá thì là gì?
Tiễn Vạn Dương ho khan một cái rồi nói.
- Ta nghe nói Kura đi bệnh viện cắt mất cái kia, chắc là rất nhanh sẽ biến thành nữ nhân, ngay cả Lý Vân Dương, có tin thì nói hắn giờ cứ si ngốc ngơ ngác, còn có tin thì nói hắn chưa lành khỏi, nhưng trước mắt thì hắn cũng không bài xích Kura nữa, hình như đang tiếp nhận thân phận mới của người kia.
- Ôi chao má ơi!
Vương Hạo rùng mình một cái.
- Lý Vân Dương đúng thật là buồn nôn, lại là một thằng cong. . .
Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu trợn mắt hốc mồm, da mặt lão đại dày hơn tường thành mất rồi! Lẽ nào ngài quên mất, Lý Vân Dương bị người ta cho là cong, còn không phải đều là do công lao của ngài sao! ?
- Lộc cộc. . .
Đúng lúc này, Quan Thiên mang theo một đội binh sĩ đi từ trong trang viên ra, bao vây ba người Vương Hạo lại.
Quan Thiên mặt lạnh nói.
- Vương Hạo! Ngươi không ở trong nhà tù, lại mang theo Thiếu Soái Quân đến Đế Tinh làm gì! ?
Vương Hạo hếch cằm lên nói.
- Đương nhiên là ta đến để thu tiền thuê phòng rồi!
- Thu tiền thuê phòng! ?
Quan Thiên sửng sốt một chút, quay đầu nhìn thoáng qua trang viên, trong nháy mắt rõ ràng lời nói của Vương Hạo là có ý gì, nhưng mà thu tiền thuê phòng cần mang theo cả đại quân đến đây sao! ?
- Vương Hạo, ta muốn ngươi chết không yên. . .
Một tiếng rống giận dữ từ trong trang viên truyền ra.
Đám người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Lý Vân Dương mang theo sắc mặt âm lãnh, kéo một thanh cự kiếm từ trong trang viên lao vụt ra, đồng thời một cỗ khí tức cường đại và hung hãn từ trong cơ thể hắn dâng lên, trong nháy mắt quanh người hắn đã bị lôi quang và ánh lửa bao trùm lên.
- Song thuộc tính Lôi, Hỏa.
Sắc mặt Vương Hạo nghiêm túc lại.
- Hắn không chỉ hoàn thanh được Thiên Đạo phong Vương, còn sử dụng xong tinh thạch truyền thừa, con cưng của Thiên Đạo đúng là kinh khủng thật, dù tâm thần bị đả kích nặng, cũng có thể làm Vương Giả trở về được.
- Đi chết đi! !
Sắc mặt của Lý Vân Dương dữ tợn đáng sợ, chân khí cuồng bạo chậm rãi ngưng tụ vào trên cự kiếm trong tau, bộc phát ra một cỗ kiếm khí vô cùng sắc bén, giống như núi cao rơi xuống, áp bách tên tâm thần người xung quanh.
- Đây chính là Thiên Đạo phong Vương sao, thật sự là vô cùng kinh khủng. . .
Vương Hạo không dám khinh thường, một cỗ chân khí kinh người trong cơ thể mình tuôn ra, cự kiếm cũng xuất hiện trong tay, một tiếng kiếm ngân vang ầm ầm khắp trời đất.
Mọi người ở đây lại bị trùng kích tâm thần, tất cả đều có một suy nghĩ trong đầu, đây là lực lượng của Võ Tông cấp chín sao? Vì sao lại có cảm giác như dù có mười Võ Vương chạy lên, cũng không phải là đối thủ của Vương Hạo đây?
Nhưng khi ánh mắt của mọi người chuyển qua người Lý Vân Dương, thì lập tức cho Vương Hạo một ánh mắt đồng tình.
Nếu Vương Hạo đã đột phá đến Võ Vương, vậy thì Lý Vân Dương sẽ phải thua không nghi ngờ.
Nhưng bây giờ Lý Vân Dương không chỉ có hoàn thành Thiên Đạo phong Vương, còn sử dụng tinh thạch truyền thừa để có được năng lực song thuộc tính, có thể nói là đã tăng thực lực lên mấy chục lần,
Chuyện này đối với Vương Hạo chỉ có tu vi Võ Tông cấp chín, vậy thì hoàn toàn giống như trẻ con đấu với người lớn vậy, không hề có chút phần thắng nào...
_________________________