Hành tinh Tử Duyệt.
Đây là tinh cầu cấp ba, kinh tế của tinh cầu vô cùng phát triển. Hơn nữa theo kinh tế phồn vinh, ở đây cũng trở thành trung tâm văn hóa giải trí, rất nhiều minh tính trong giới giải trí đều đến đây hốt vàng. Lúc này, trên một con phố phồn hoa, phi thuyền Quang Long khổng lồ dần dần hạ xuống, thu hút rất nhiều ánh mắt của người đi đường trên phố.
- Đây là phi thuyền gì, vì sao chưa gặp qua?
- Đây là phi thuyền Quang Long của Liên Bang Diệu Thiên, nhưng vì sao nó lại ở Liên Bang Tinh Tế chứ?
- Các ngươi xem phía trên còn có biểu tượng của công ty Thiên Hỏa, Dược Tề Công Hội, Quân bộ phải không?
- Người này là ai? Hắn không muốn sống nữa sao? Không ngờ dám dán biểu tượng của ba thế lực lớn?
- Không biết, nhưng có thể lái phi thuyền Quang Long chạy trong Liên Bang Tinh Tế, hơn nữa còn dán biểu tượng của ba thế lực lớn, thân phận nhất định rất lớn.
- Có lớn hay không còn phải xem người này có bản lĩnh dán biểu tượng của ba thế lực lớn hay không.
- Chờ lát nữa xem thì sẽ biết thôi.
- …
Sau khi phi thuyền Quang Long mở cửa ra, Vương Hạo và hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu đi ra, Linh Linh thì ở lại trông phi thuyền. Sau khi đám người đi bộ trên phố nhìn thấy ba thiếu niên này, bọn họ hoàn toàn ngơ ngác, vì sao lại là ba thiếu niên? Điều này thật không khoa học!
- Lão đại, đệ đã thăm dò qua, công ty truyền thông lớn nhất trên hành tinh Tử Duyệt là truyền thông Trục Mộng.
Tiền Vạn Dương chỉ vào một tòa nhà lớn ở trước mặt cách đó không xa nói.
Vương Hạo hỏi:
- Vậy thực lực của truyền thông Trục Mộng như thế nào?
Tiền Vạn Dương vội vàng nói:
- Truyền thông Trục Mộng này có hàng triệu chó săn, hơn mười ngàn phóng viên, có công ty con ở hơn năm mươi tinh cầu cấp ba, tin tức có thể bao trùm được hai mươi phần trăm diện tích của Liên Bang Tinh Tế.
Vương Hạo nhíu mày nói:
- Chỉ có hai mươi phần trăm thôi sao?
Trần Diệu vội vàng giải thích nói:
- Lão đại, số lượng tinh cầu của Liên Bang Tinh Tế thật sự quá nhiều, công ty tư nhân này có thể làm được trình độ như vậy đã là giỏi lắm rồi, chỉ có phía chính phủ mới có thực lực làm được bao phủ toàn diện.
Vương Hạo gật đầu, tuy rằng trong lòng không quá hài lòng về diện tích bao phủ như vậy, nhưng cũng không có cách nào khác, dù sao về phương diện tài chính hay là kỹ thuật khoa học công ty tư nhân cũng không thể nào so sánh với chính phủ.
- Chiếc phi thuyền này là của các ngươi sao?
Một âm thanh nặng nề truyền đến từ sau lưng của ba người. Vương Hạo quay đầu nhìn, chỉ thấy một cảnh sát nam mặc đồng phục đang quan sát bọn họ.
- Làm gì?
Tiền Vạn Dương hỏi.
Cảnh sát chỉ vào phi thuyền Quang Long.
- Ở đây là nơi công cộng, không phải chỗ đậu phi thuyền, làm phiền các ngươi lái phi thuyền đi.
- Đần độn!
Vương Hạo liếc nhìn cảnh sát một cái, sau đó nhấc chân đi đến truyền thông Trục Mộng. Cảnh sát nhíu mày lại, trong lòng vô cùng không vui, có kích động muốn lên dạy dỗ tiểu tử này một trận, nhưng phi thuyền Quang Long ở bên cạnh khiến hắn vô cùng không chắc chắn, dù sao người có thể lái được loại phi thuyền này, suy nghĩ cũng biết thân phận rất lớn. Nhưng logo của ba thế lực lớn trên phi thuyền, nhưng khiến hắn cảm thấy ba thiếu niên này rất đáng ngờ, bởi vì xưa nay hắn không nghe nói qua người nào có thể dán nhãn hiệu của ba thế lực lớn này. Nghĩ đến đây, cảnh sát lấy hết can đảm chặn đường của Vương Hạo, vẻ mặt lạnh lùng nói:
- Hiện tại ta nghi ngờ các ngươi là gian tế của Liên Bang Diệu Thiên, muốn xem giấy chứng minh nhân dân của các ngươi.
Nghe xong, đám người vây xem không liên quan ùn ùn nghị luận.
- Gian tế? Nói đùa phải không?
- Ta cảm thấy rất có khả năng là gian tế, dù sao phi thuyền Quang Long thật sự là tài sản của Liên Bang Diệu Thiên.
- Ta cũng có cảm giác này, nhãn hiệu của ba thế lực lớn làm sao đồng thời xuất hiện trên một chiếc phi thuyền chứ?
- Không sai, ta chưa từng nghe nói qua trong Liên Bang Tinh Tế có ai có tư cách dán nhãn hiệu của ba thế lực lớn.
- Vậy ba thiếu niên này cũng quá ngốc đi?
- Chắc hắn là thông minh lại bị thông minh hại, cho rằng dán thêm vài cái cho an toàn, kết quả lại bại lộ rồi.
- …
Tiền Vạn Dương lạnh lùng hừ một tiếng, lấy huy chương đại tướng ra.
- Mở to con mắt chó của ngươi nhìn cho rõ, lão tử là đại tướng của Quân bộ, vị này là nguyên soái thứ năm của Quân bộ.
Âm thanh vừa dứt, toàn trường lập tức yên lặng không có tiếng động, một lúc sau bộc phát ra tiếng cười lớn chưa từng có.
- Ha ha, cười chết lão tử rồi, không ngờ người này nói hắn là đại tướng!
- Người thiếu niên dẫn đầu kia là nguyên soái? Còn là nguyên soái thứ năm! Thật sự xem lão tử đần độn sao! Liên Bang Tinh Tế tổng cộng chỉ có bốn vị nguyên soái.
- Nếu hắn là nguyên soái, vậy chẳng phải lão tử là đại tư lệnh sao?
- Những thiếu niên này tuyệt đối là đần độn, cho rằng cầm theo mấy cái huy chương thì có thể mạo nhận đại tướng, nguyên soái.
- Ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, không ngờ còn có loại đần độn như vậy.
- Ba thiếu niên dán nhãn hiệu của ba thế lực lớn, còn mạo nhận đại tướng và nguyên soái của Quân bộ, như vậy cũng quá giả rồi!
- …
Trong lúc tất cả mọi người đều giễu cợt ba người Vương Hạo, trên trán của người cảnh sát lại xuất hiện từng dòng mồ hôi lạnh, vừa rồi hắn ôm tâm lý khiến ba tiểu tử này chết một cách rõ ràng, đã quét qua huy chương trong tay của Tiền Vạn Dương, kết quả tin tức đúng hết. Đây thật sự là huy chương đại tướng do Quân bộ phát, hơn nữa phía trên còn có hình ảnh và tin tức của Tiền Vạn Dương. Tuy rằng hắn không hiểu vì sao những thiếu niên này lại trở thành đại tướng, nguyên soái, nhưng sự thật bày ra trước mắt, hắn không thể không tin. Đồng thời hắn cũng không cho rằng có người có thể hack được hệ thống của Quân bộ, ngụy tạo những tư liệu này.
- Đại… Đại tướng đại nhân…tiểu…tiểu nhân có mắt không biết Thái Sơn…
Cảnh sát ấp úng nói không thành lời. Tiền Vạn Dương lập tức cảm thấy tư cách của hắn tăng vọt, cả người cũng cao lớn hơn không biết bao nhiêu đẳng cấp, phải biết hắn xuất thân từ tinh cầu cấp một, cảnh sát của tinh cầu cấp ba đối với hắn chính là ngưỡng mộ. Nhưng sau khi đi theo Vương Hạo, những người trước đây cao không thể với tới không ngờ lại cung kính khom lưng với hắn, cảm giác này thật sự quá…đã!
Tiền Vạn Dương vỗ một bạt tai lên đầu của cảnh sát, lạnh lùng nói:
- Đại tướng cái gì, không thấy nguyên soái ở đây sao?
Cảnh sát dọa đến liên tục gật đầu, đi đến trước mặt Vương Hạo cầu xin tha thứ. Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người vây xem không liên quan lập tức ngơ ngác, đây là tình hình gì? Chẳng lẽ ba thiếu niên này thật sự là nguyên soái thứ năm, đại tướng gì đó sao? Đây cũng quá vớ vẩn rồi chăng? Bọn họ chưa từng nghe nói qua, có người có thể làm được nguyên soái Quân bộ ở độ tuổi tuổi mười bảy, mười tám như vậy!
Ngay lúc này, hàng loạt âm thanh hưng phấn từ xa tiến lại gần.
- Mau lên, ở ngay trước mắt!
Vương Hạo quay đầu nhìn, chỉ thấy từng người mang theo máy ảnh xông tới, hiển nhiên đó là phóng viên và đám chó săn nghe được ở đây có tin tức liền lập tức chạy tới.
- Lão đại, huynh xem…
Trần Diệu kéo Vương Hạo, chỉ vào một bóng dáng xinh đẹp trong đám người kia. Vương Hạo quan sát bóng dáng xinh đẹp đó một lát, chỉ thấy một mỹ nữ da trắng xinh đẹp chân dài đang lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn bọn họ, nhất là bộ vũ khí kia càng khiến người ta đặc biệt chú ý. Đồng thời, nữ tử này cho hắn cảm giác hình như có quen biết, có cảm giác quen thuộc.
- Lão đại, lão đại không quen sao?
Tiền Vạn Dương khẽ nói:
- Nữ tử này chính là Phan Giai Di của phân viện số 11, phòng phát thanh truyền hình, lúc đó sau khi tổ chức DY đánh phân viện số 11, nàng đã từng phỏng vấn huynh.
Vương Hạo bỗng nhiên gật đầu, lập tức hắn nhớ ra Phan Giai Di là ai, nếu hắn không nhớ nhầm, lần trước Phan Giai Di đã cắn hắn một cái…