Trong vũ trụ tối đen.
Trong chiến hạm Dũng Khí của Vương Hạo.
- A…
Cô Dương bị một đám binh sĩ ấn trên mặt đất, hắn phát ra một tiếng kêu thê thảm.
Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu ở một bên không nhịn nổi hít một hơi lạnh, chỉ thấy Vương Hạo lấy ra một ống kim cực lớn, cười tà ác đi đến trước mặt Cô Dương, sau đó đâm thẳng trên mông của Cô Dương, điên cuồng rút máu của Cô Dương.
- Được rồi, không cần kêu loạn nữa!
Vương Hạo hài lòng bơm máu vào trong ống nghiệm, hoàn toàn không để ý tới Cô Dương đang nửa sống nửa chết.
- Vương Hạo ca giỏi thật!
Tiểu Bạch dùng gương mặt lông lá nhỏ nhắn cọ lên má của Vương Hạo.
Sau khi Vương Hạo và Thất Ma thỏa hiệp hợp tác, Thất Ma đưa ra hai điều kiện, một là lấy máu của Tiểu Bạch, hai là thuốc giải bệnh Tang Thi.
Mà Vương Hạo cũng không do dự, trực tiếp đồng ý.
Chỉ có điều, Tiểu Bạch là vũ khí bí mật do hắn cẩn thận bồi dưỡng, đương nhiên không đành lòng cho, vì thế liền dùng máu của Cô Dương để thay thế.
Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu nhìn Cô Dương với ánh mắt đồng tình, nếu sau khi Thất Ma trở về dùng máu này để bồi dưỡng sinh vật nhân bản, vậy chẳng phải trong nháy mắt Cô Dương sẽ có thêm vô số nhi tử hay sao?
Vương Hạo vỗ vai của Cô Dương, an ủi nói:
- Cô huynh, cuộc sống riêng của ngươi luôn hỗn loạn, không biết có bao nhiêu nhi tử ở bên ngoài, hiện tại có thêm một đứa hay một đám thật ra cũng không có khác biệt, cứ xem rạng danh tổ tông đi.
- Phụt phụt…
Cô Dương lập tức phun ra, đây là rạng danh tổ tông hay sao?
Căn bản là bán con có được không!
Nếu lão tổ tông nhà hắn biết được chuyện này, nhất định phải từ trong mộ nhảy ra để kéo hắn vào đấy.
Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu khẳng định chắc chắn, sở dĩ Vương Hạo làm như vậy, nhất định là ngưỡng mộ cuộc sống như công tử đào hoa của Cô Dương, nếu không sẽ không có làm hại Cô Dương như vậy.
Lúc này, cửa khoang Dũng Khí mở ra, Thất Ma đi vào.
- Vương Hạo, đã giúp ngươi giải quyết xong chuyện này, thứ ta cần đâu?
Thất Ma híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch đang ăn cà rốt trên vai của Vương Hạo.
Nếu không phải suy xét đến hợp tác lâu dài, hiện tại hắn thật sự muốn bắt con thỏ này về nghiên cứu thật kỹ.
Vương Hạo gật gật đầu, ném ống thí nghiệm chứa máu tươi cho Thất Ma.
- Đây là máu của Tiểu Bạch, còn thuốc giải của virus Tang Thi ta đã gửi cho ngươi rồi.
Thất Ma tiếp nhận máu, vội vàng mở vòng tay trí năng, chỉ nhìn thấy trong đó là một công thức hóa học vô cùng rườm rà, cùng với tỉ lệ thảo dược cần thiết.
- Ta cần trở vể nghiên cứu thật kỹ thuốc giải này, ta đi trước đây.
Thất Ma ném cho một câu, nhanh chóng quay lưng rời khỏi.
Tiền Vạn Dương không nhịn được, hỏi:
- Lão đại, Thất Ma cần thuốc giải virus Tang Thi để làm gì?
Cô Dương giải thích nói:
- Điều này ta có biết một chút. Nghe nói tổ chức khủng bố DY có được một công thức thuốc cũ nát trong di tích thượng cổ, theo công thức đó giới thiệu, nhân loại thượng cổ sử dụng thuốc này cho trẻ sơ sinh, nó không chỉ có thể khởi động không gian Thứ Nguyên, còn có thể nâng cao thể chất con người lên gấp năm lần.
- Năm lần!
Mọi người đều hít một hơi lạnh, nhân loại thượng cổ cũng quá khủng khiếp rồi?
Cô Dương thở dài một hơi.
- Tuy rằng các thế lực lớn đều nghiên cứu qua công thức thuốc cổ xưa này, đáng tiếc căn bản không có tác dụng, sau cùng chỉ còn lại một mình Thất Ma còn đang nghiên cứu, hơn nữa Thất Ma còn hung tàn sử dụng người sống để làm thí nghiệm.
Vương Hạo bĩu môi khinh thường.
- Ta khinh, cái gì còn lại một mình Thất Ma làm nghiên cứu. Ta thấy chính là mấy gã nghiêm túc kia nghĩ cho thanh danh của mình nên mới không nhúng tay, hơn nữa còn nhắm một con mắt mở một con mắt cho một mình Thất Ma điều phối.
Cô Dương gật gật đầu.
- Nguyên soái đại nhân nói rất đúng, nếu nghiên cứu không thành công, vậy thì một mình Thất Ma sẽ gánh tất cả hành vi phạm tội. Nếu thành công thì các thế lực lớn sẽ ngay lập tức hủy diệt tổ chức khủng bố DY, cướp đoạt thành quả lao động.
Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu rùng mình một cái, lần đầu tiên bọn họ phát hiện đấu tranh giữa các lãnh đạo cấp cao lại đen tối như vậy, căn bản không để ý sự sống chết của bá tánh.
- Đừng quản những chuyện này, chúng ta hãy nói về chuyện gần đây đám con cháu quý tộc đã gây cho ta bao nhiêu rắc rối trước đi!
Vương Hạo hỏi.
Tiền Vạn Dương vội vàng báo cáo:
- Lão đại, khoảng thời gian gần đây, đám con cháu quý tộc do Quán Thế dẫn đầu đã gây chuyện thị phi khắp nơi, còn sử dụng tên của lão đại.
Trần Diệu gật đầu nói:
- Theo ta điều tra, trước mắt bọn Quán Thế đang ở trên một tinh cầu cấp năm của Phỉ Tinh, bọn họ không chỉ chiêu binh mãi mã, còn thu mua rất nhiều công ty lớn, nghe nói mỗi ngày đều có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Cô Dương sững sốt một cái.
- Thu mua công ty? Mấy tên con cháu nhà giàu này làm chuyện này sao?
Tiền Vạn Dương cẩn thận nói:
- Nghe nói bọn chúng đều lấy danh nghĩa của lão đại cưỡng chế thu mua những công ty kiếm được tiền, ta nghĩ đây là chủ ý của đám lão già quý tộc.
Vương Hạo lạnh lùng cười nói:
- Lấy danh nghĩa của lão tử thu mua công ty, thật sự là quá to gan!
Nghe nói thế, ba vị tiểu đệ rùng mình một cái thật mạnh, toàn bộ bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng Vương Hạo đã tức giận, hơn nữa còn là vô cùng giận dữ.
Với tính cách vô pháp vô thiên của Vương Hạo, đám con cháu quý tộc kia tuyệt đối sẽ gặp xui xẻo lớn rồi.
…
Tổng bộ Quân bộ.
Một chiếc phi thuyền cũ nát lắc lư hạ cánh.
Khi một đám binh sĩ tiến lên trước để xem, lập tức trố mắt.
Chỉ thấy bên trong chiếc phi thuyền vũ trụ không quá lớn này không ngờ có năm, sáu chục ngàn người chen lấn, hoàn toàn là người ép người, người đè người, chỉ cần có một chút khe hở nhất định phải nhét thêm người.
Sau khi Hàn Hiên bị kéo ra từ trong phi thuyền ra lập tức chạy thẳng đến văn phòng của Quán Tân Hùng để tìm kiếm sự an ủi.
Trong văn phòng.
Quán Tân Hùng biểu hiện lạnh lùng đến đáng sợ.
- Cái tên Thất Ma đáng chết này, không ngờ ngay cả chiến hạm của Quân bộ ta cũng dám cướp.
Hàn Hiên không vui, khóc.
- Đại tư lệnh, đều là Vương Hạo âm thầm tiết lộ tin tức, cho nên mới khiến Thất Ma bắt được cơ hội này, nếu không sáu chiếc chiến hạm Dũng Khí căn bản không thể mất được.
- Vì sao tiểu tử Vương Hạo lại thông đồng với Thất Ma chứ?
Quán Tân Hùng tỏ vẻ không nói nên lời, hắn hoàn toàn không hiểu, rốt cuộc tiểu tử Vương Hạo có ma lực gì, vừa gây họa, còn có thể vừa tìm được chỗ dựa.
Thậm chí mấy ngày trước hắn mới làm nổ tung một chiếc chiến hạm của tổ chức khủng bố DY, hôm nay có thể cùng tổ chức khủng bố DY trong ngoài cấu kết lừa cho bọn họ mắc bẫy, đây đều là chuyện của người làm hay sao?
Khiến Quán Tân Hùng không thể chấp nhận nhất chính là phi thuyền của Vương Hạo hỏng rồi, vô cớ rơi ngay Thiên Mã Tinh, còn ở đó quen biết được Kiếm Thái Phong.
Hơn nữa, Kiếm Thái Phong đánh giá tiểu tử này rất cao, còn giúp hắn tống tiền bốn chiếc phi thuyền Dũng Khí của phủ Tổng Thống, khiến quân đoàn trong tay Vương Hạo đang từng bước hình thành chiến lực.
Một binh sĩ đến báo.
- Báo cáo! Đại tư lệnh, chúng ta nhận được tình báo, Vương Hạo không có trở về đại học Thiên Bắc, mà đến Phỉ Tinh.
Quán Tân Hùng cau mày, lạnh lùng nói:
- Phỉ Tinh? Hừ, muốn đi gây rắc rối cho đám người Quán Thế, thật sự không tự lượng sức. Hàn Hiên, ngươi lập tức dẫn theo người đến Phỉ Tinh, cướp hết toàn bộ bảo bối Vương Hạo nhận được trong di tích thưởng cổ về đây cho lão phu.
- Vâng!
Hàn Hiên hành lễ rồi rời đi.
Nhưng trong lòng Hàn Hiên lại buồn vô cùng, hắn thật lòng không muốn giao chiến với Vương Hạo, hai giới hắc bạch đều có người che chở cho tên khốn này, hắn hiểu rõ mình không thể trêu chọc được!