Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 338: Chương 338: Tăng cường một chút cảm xúc.




Ánh mắt Triệu Y Linh nóng bỏng nhìn Vương Hạo, gương mặt xinh đẹp chợt đỏ lên.

Tuy rằng nàng biết Vương Hạo đang nói nhảm, nhưng nàng không thể cưỡng lại được lời nói của tên lưu manh thối này, cũng như ánh mắt kia làm nàng tan chảy kia.

- Vậy ngươi nói cho ta biết, nếu như có một ngày ta bị người ta giết chết, ngươi có đau lòng vì ta, trả thù cho ta hay không?

Triệu Y Linh nghiêm túc nhìn Vương Hạo.

Vương Hạo nhìn thật sâu vào Triệu Y Linh, lắc đầu nói:

- Ta sẽ không đau lòng vì bất cứ ai, nhưng ta sẽ vì nàng trở thành ma, hủy diệt cả vũ trụ này, cho nó chôn chung với nàng.

Nam nhân ở đó rùng mình một cái, tuy rằng Vương Hạo nói rất nhẹ nhàng, nhưng cũng chấn động tận sâu trong linh hồn, khiến tất cả bọn họ đều có thể cảm nhận rõ ràng, đây không phải đang nói đùa, đây chính là một lời thề vô cùng bá đạo.

Triệu Y Linh si mê nhìn tiểu nam nhân bá đạo này, trái tim nhỏ bé càng không ngừng đập thình thịch, giây phút này nàng phát hiện mình đã say rồi, mãi mãi say đắm trong thế giới của nam nhân này.

Mà giây phút này, tất cả nữ đồng bào ở đó đã thay đổi cách nhìn về Vương Hạo, từ ánh mắt khinh bỉ biến thành trái tim si mê.

Nếu như có nam nhân có thể vì bọn họ thề giống như vậy, cho dù biết rõ nam nhân này không yêu chính mình, là nam nhân cặn bã, tiện nhân… bọn họ cũng sẽ không hề do dự mà tiếp tục chìm đắm.

Vương Hạo xoay đầu trách cứ Tiền Vạn Dương một tiếng.

- Tiểu tử ngươi không phát hiện lão đại của ngươi tạo ra không khí này không dễ dàng hay sao, mau chóng bắn ra đạn đạo tinh không để tăng cường bầu không khí đi.

Vừa dứt lời, vẻ mặt của mọi người đều tối sầm lại.

Quả nhiên tên khốn này là loại vô sỉ, cho dù giả vờ nghiêm túc thế nào, cũng khó giả vờ quá một phút.

Còn bắn đạn đạo tinh không tăng cường bầu không khí cảm xúc, ngươi tưởng đó là pháo hoa sao?

Tiền Vạn Dương liền gật đầu, ngón tay ấn nhẹ lên nút bắn của đạn đạo tinh không.

Trần Diệu thấy tình trạng, vội vàng lấy ra một vật hình trụ, sau khi mở ra một lá chắn năng lượng lập tức bao trùm đám người Vương Hạo ở trong đó.

Trang bị lá chắn năng lượng cấp năm phiên bản nâng cấp này hoàn toàn có thể chống đỡ quả đạn đạo tinh không nổ tung không thành vấn đề gì cả.

Lúc này, phần đuôi của đạn đạo tinh không được đốt lửa, xông thẳng đến đám người Quán Thiên.

Nhìn thấy cảnh này, mọi người kinh hãi vô cùng, không ngờ tên khốn này thật sự dám bắn đạn đạo tinh không, chẳng lẽ hắn không sợ xong chuyện sẽ bị Tô Mộc đánh chết sao?

- Mẹ ơi!

- Chạy nhanh!

- Tên điên Vương Hạo!

- Mọi người mau chóng tránh vào phía sau lá chắn năng lượng Trần Diệu đã khỏi động.

- Tuy rằng chỉ có thể chống đỡ một phần, nhưng khởi động lá chắn năng lượng của chính mình, có lẽ tránh qua đợt này cũng không thành vấn đề.

- …

Học sinh vây xem vội vàng tránh vào sau lưng lá chắn năng lượng, trong lòng cầu nguyện được bình an tránh khỏi.

Đồng thời, đám học sinh cũng tự cảnh cáo trong lòng, sau này tuyệt đối không thể đứng xem Vương Hạo, bởi vì không ai biết được một giây sau tên khốn này sẽ làm ra chuyện gì.

Vẻ mặt của Quán Thiên tối đen, quả nhiên tên khốn này vẫn bắn ra, chẳng lẽ hắn không sợ các thế lực lớn thực hiện lệnh cấm vũ khí với hắn sao?

Không đúng!

Hiện tại, các thế lực lớn đều bận rộn đối phó với Ám Tinh Linh Tộc, căn bản không có thời gian để ý tới Vương Hạo.

Cộng thêm Kiếm Thái Phong chống lưng cho Vương Hạo, cho nên tên khốn này mới dám không kiêng nể như vậy.

Lúc này, phi thuyền vũ trụ của Quán Thiên hạ xuống trước mặt hắn, lá chắn năng lượng cũng theo đó khởi động, che chở Quán Thiên ở phía sau.

Đồng thời, thành thì của đại học Thiên Bắc cũng kiểm tra ra có năng lượng khủng bố công kích, một lá chắn năng lượng khổng lồ lập tức khởi động, bao trùm lại cả trường đại học Thiên Bắc.

- Ầm ầm ầm!!!!

Một giây sau, tiếng động giống như sấm sét kinh thiên vang vọng khắp thiên địa, ánh lửa khổng lồ trong nháy mắt bao trùm cả thiên địa, hơi nóng tràn ra khắp mặt đất, phá hủy mọi thứ có thể.

- Nguyên soái đại nhân, ngươi xem có thể để bọn họ tiến vào không?

Tần Phong kéo Vương Hạo, nhìn đám học sinh chống đỡ gian nan bên ngoài lá chắn năng lượng, trong lòng không đành.

Nghe xong, đám học sinh cảm kích nhìn Tần Phong một cái, sau đó dùng ánh mắt đáng thương nhìn Vương Hạo, hi vọng vị nguyên soái đại nhân này có thể nể tình mọi người đều là học sinh của đại học Thiên Bắc, cho bọn họ vào trong.

Khóe miệng của Vương Hạo cong lên, làm mặt quỷ với học sinh bên ngoài lá chắn năng lượng, le lưỡi.

- Không mở cửa cho các ngươi!

Vừa dứt lời, sắc mặt đám học sinh hoàn toàn tối đen, sâu trong nội tâm bọn họ càng muốn phát cuồng.

Bọn họ chưa từng nghĩ qua, con người có thể vô sĩ đến mức độ này.

Triệu Y Linh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nàng thật sự không hiểu, vì sao một thiên tài siêu cấp lại làm ra chuyện ấu trĩ như vậy.

Đồng thời nàng cũng cảm thấy gánh nặng trên vai của mình rất nặng, ít ra muốn nuôi lớn Vương Hạo thoát khỏi ấu trĩ, con đường này sẽ vô cùng dài.

Khi mọi thứ cuồng phong cuốn mảnh đất xong, khu rừng vốn rậm rạp đã biến mất, biến thành một vùng hoang mạc lạnh lẽo hoang vu, chỉ có đại học Thiên Bắc đang mở lá chắn năng lượng ở nơi xa, trơ trọi đứng vững trên vùng hoang mạc này.

Đồng thời, uy lực do đạn đạo tinh không mang đến khiến cho tinh cầu của đại học Thiên Bắc trong nháy mắt thưa thớt đi một phần mười.

- Ding dong, chúc mừng ký chủ phá vỡ sự yên tĩnh ngàn năm của đại học Thiên Bắc, giành được hai trăm ngàn điểm tội ác.

- Hai trăm ngàn!

Vương Hạo gãi cằm, dùng một quả đạn đạo tinh không trả lại hai trăm ngàn điểm tội ác, cảm thấy rất đáng giá!

- Mẹ ơi! Không ngờ chúng ta đã sống sót.

Đám học sinh ôm nhau khóc, bọn họ thật sự không dám tin, không ngờ chính mình có thể sống sót dưới đạn đạo tinh không mức độ tổn hại cấp năm.

Đương nhiên, điều này vẫn phải cám ơn Trần Diệu đã lấy ra lá chắn năng lượng phiên bản nâng cấp đến cấp năm, đã chống đỡ được phần lớn uy lực của đạn đạo tinh không.

Hơn nữa cộng thêm lá chắn năng lượng bản thân của bọn họ, cũng như thực lực của chính mình mới có thể may mắn sống sót.

- Chúng ta mau chóng đi thôi!

Sau khi chúc mừng may mắn sống sót sau tai họa, đám học sinh phản ứng kịp, nâng đỡ nhau đi về đại học Thiên Bắc.

Đồng thời trong lòng bọn họ thề, sau này cũng không làm quần chúng đứng xem nữa, xem như vậy thật sự quá nguy hiểm.

Mà Quán Thiên cũng may mắn sống sót trong lần phát nổ này, chỉ có điều phi thuyền vũ trụ của hắn lại bị tàn phá, tình trạng gần như thành phế phẩm.

- Vương Hạo!!!

Quán Thiên buồn bực từ trong phi thuyền vũ trụ đi ra, hai mắt lóe lên ánh sáng hung ác.

Thủ hạ ở một bên vội vàng giữ Quán Thiên lại, khuyên nói:

- Thiếu gia, chúng ta ít người không chiếm được lợi ích gì, chờ sau khi trở về tìm đủ binh mã lại đến đây, nhất định khiến cho Vương Hạo phải giao Thiên Văn Ngọc ra, hơn nữa, Thiên Văn Ngọc mất đi có thể tìm lại được, kiếm lớn Duệ Quang chỉ có một thanh!

Quán Thiên hít sâu một hơi, hắn cũng cảm thấy thủ hạ nói đúng, hiện tại quan trọng nhất chính là mang Duệ Quang trở về.

Về phần hai mươi viên Thiên Văn Ngọc, chờ hắn trở về dẫn theo đại quân đến đây, xem Vương Hạo còn dám không giao ra hay không?

- Ai da, còn dám gào hét lung tung với ta, xem bộ dáng của ngươi là một quả đạn đạo tinh không không đủ đúng không!

Vương Hạo nhìn Tiền Vạn Dương búng tay một cái.

Tiền Vạn Dương cũng không nhiều lời, nhanh chóng lấy ra một quả đạn đạo tinh không từ trong không gian Thứ Nguyên, lắp lên nòng pháo.

Nhìn thấy cảnh này, Quán Thiên dọa đến toát mồ hôi lạnh, cuối cùng hiện tại hắn đã hiểu rõ vì sao các thế lực lớn của Liên Bang Tinh Tế đều phát ra cảnh cáo, nhất định không thể trêu chọc Vương Hạo, đây căn bản là một tên điên.

Một khi dính vào hoàn toàn gỡ không ra, hơn nữa còn không nói bất cứ quy củ nào với ngươi, một lời không hợp trực tiếp nổ pháo, còn là liên tiếp nổ pháo.

Đám học sinh cũng bị dọa đến kinh hãi, hận lúc trước mẫu thân bọn họ sinh ra bọn họ, không làm đột biến gien, để bọn họ mọc thêm hai cái chân…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.