Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 386: Chương 386: Thả ra rồi đánh




- Tâm tình của các vị ta hiểu được.

Vương Hạo giơ tay đè xuống:

- Cho nên lần này ta dự tính xuất động trăm vạn đại quân cùng nhau lên, khiến cho các ngươi tha hồ mà đánh. Người nào tốc độ nhanh, quân công này liền thuộc về người đó.

- Con mẹ nó!

Từng người một tướng sĩ đều trợn tròn mắt, trăm vạn đại quân này đánh mười vạn Dị tộc người ta thật sự tốt sao! ? Hơn nữa còn là trăm vạn Vương Bài quân đánh mười vạn Tạp Bài Quân người ta.

Tần Phong xoa nhẹ đầu chân mày, cảm thấy đầu thật sự rất đau đớn, rùng mình một cái. Đây rõ ràng chính là nghiền ép đối phương, giày xéo đối phương đó a!

Thời gian không lâu, hội nghị rất nhanh đã kết thúc.

Trăm vạn Thiếu Soái quân tập hợp, mười chiếc chiến hạm Dũng Khí hào bay lên trời.

Thấy được Thiếu Soái quân đại quy mô hành động như thế, thế lực khắp nơi toàn bộ cũng đều cảm giác đã có chuyện lớn phát sinh.

Vì thế lập tức liên lạc nhãn tuyến nằm vùng tiến vào bên trong Thiếu Soái quân, hỏi thăm Vương Hạo đây là muốn đi làm cái gì.

Mà họ lấy được đáp án là, trên Tư Nặc tinh có mười vạn Dị tộc đang đợi bọn họ đi giết.

Câu trả lời này khiến cho thế lực khắp nơi đều ngây ngẩn cả người. Liêu Vân Xuyên mới vừa bị phục kích ở Tư Nặc tinh, cái này thật sự còn có Dị tộc đợi bọn họ đi giết sao! ?

Mà sau khi thế lực khắp nơi ngẫm nghĩ trong nháy mắt hiểu rõ, đúng là có thể.

Bởi vì sau khi Dị tộc mới vừa đánh xong phục kích, mò một con cá lớn, chắc chắn sẽ không nghĩ tới Nhân tộc còn có thể một lần nữa tấn công đối với Tư Nặc tinh.

Đồng thời, thế lực khắp nơi cũng đều rõ, Vương Hạo con người này nói cái gì mà Ba Tư tinh có Dị tộc, chính là muốn bọn họ lừa đi, để bản thân mình đi ăn mảnh.

Xem như bọn họ không mắc mưu, Vương Hạo cũng có thể lấy cớ này xuất binh, sau đó đi Tư Nặc tinh, nuốt riêng những quân công đó.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, thế lực khắp nơi ngồi không yên, quân công bày ở trước mắt, bọn họ làm sao có thể không mò một cái.

Vì thế, họ lập tức triệu tập binh mã, từng chiếc từng chiếc chiến hạm từ mặt đất bay thẳng lên.

Nhạc Huyên nhìn tình cảnh này, không nhịn được thở dài:

- Bọn người kia gặp Vương Hạo thật sự bi ai a!

Tuyết Thiên Cầm liên tục gật đầu:

- Bọn họ vĩnh viễn không hề biết câu nói nào của Vương Hạo là thật, câu nói nào là giả, nhưng bất kể là lời thật hay là lời nói dối, đều miêu tả ra quả thực thắng lợi, đợi tới khi bọn họ đi hái sẽ phát hiện, đây là kế trong kế, bẫy trong bẫy, một bước Thiên đường, một bước Địa Ngục.

- Hừ!

Hạ Vi Vi tức giận hỏi:

- Các cô đây là ý gì? Có phải coi trọng đồ lưu manh Vương Hạo đó hay không?

Khóe miệng Nhạc Huyên khẽ nhếch lên:

- Vương Hạo đưa cho chúng ta lễ vật lớn như thế, thực tế khiến cho ta rất động tâm a!

Tuyết Thiên Cầm cũng phối hợp gật đầu:

- Cũng không phải thế, 200 ngàn đại quân Dị tộc, quân công này thật sự rất nhiều, khiến cho ta cũng động tâm rồi.

- Các cô. . .

Hạ Vi Vi tức mình đến mức giậm chân.

- Khà khà. . .

Nhạc Huyên, Tuyết Thiên Cầm hai cô che miệng nở nụ cười khanh khách:

- Được rồi, nói giỡn đấy, không nên tức giận. Chúng ta nhanh chóng đi Ba Tư tinh, tiêu diệt đại quân Dị tộc trên đó đi!

- Bổn tiểu thư không muốn đi, bổn tiểu thư tuyệt đối không chiếm tiện nghi của tên khốn kiếp đó. . .

Hạ Vi Vi tức giận nói.

Nhưng Nhạc Huyên, Tuyết Thiên Cầm hai cô nhìn nhau nhoẻn miệng cười, kéo tay Hạ Vi Vi lên một chiếc chiến hạm Dũng Khí hào.

Mà sau khi chiến hạm Dũng Khí hào bay lên, Hoàng Vĩ Nhất đi ra từ trong một góc.

- Vương Hạo, ngươi thật sự coi bản thân mình có thể nắm trong tay hết thảy sao! ?

Hoàng Vĩ Nhất cười lạnh một tiếng, xoay người lên một chiếc chiến hạm đỉnh cấp của Diệu Thiên Liên bang, chiến hạm Chiến Phủ hào.

Đồng thời, cũng có chiến hạm của rất nhiều thế lực bay lên, đuổi theo nhóm ba cô gái Hạ Vi Vi.

..

Lạc Tư tinh.

Đại bản doanh của Dị tộc.

Rất nhiều Dị tộc có hình thù kỳ quái, đang gương mặt hâm mộ nhìn chiến hạm Dũng Khí hào trong quân doanh của Ngưu Đầu Nhân, cùng với năm vạn Ngưu Đầu Nhân mặc trang bị của Hộ Vệ đội.

- Các ngươi nói, mệnh của Ngưu Đầu Nhân làm sao lại tốt như vậy chứ! ?

- Cũng không phải, không những thống trị được Bán Thú Nhân, lại có được một chiếc chiến hạm đỉnh cấp của Nhân tộc.

- Đã có chiếc chiến hạm này, vũ trụ to lớn chỗ nào không thể đi?

- Ta nghe nói, Ngưu Đầu Nhân còn bắt lại năm vạn binh lính, hơn nữa những binh lính đó cũng đều là Hộ Vệ đội của phủ Tổng thống.

- Thiệt giả chứ! ? Hộ Vệ đội đều là vương bài trong vương bài, sao lại bị Ngưu Đầu Nhân bắt được như thế chứ?

- Ta nghe nói họ sử dụng dược phẩm đạn đạo!

- Đây là đạn đạo gì?

- Chính là độc khí!

- Con mẹ nó, khó trách phát đạt, thì ra là dùng thủ đoạn hạ lưu.

“...”

Lúc này, trong quân doanh của Ngưu Đầu Nhân tộc.

Rất nhiều thủ lĩnh Dị tộc ngồi đó, bọn họ tới nơi này đơn giản chính là đánh đại gia.

- Ngưu Khí, các ngươi đã có được một chiếc chiến hạm Dũng Khí hào, năm vạn bộ trang bị của Hộ Vệ đội, thật sự là phát đại tài nha!

- Ngưu Khí, ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, đã biết tiểu tử ngươi có tiền đồ.

- Ngưu Khí, lần này Ngưu Đầu Nhân các ngươi sử dụng độc khí, chuyện này nếu xử lý không tốt, Dị tộc chúng ta chỉ sợ không chống nổi áp lực a!

- Không sai, độc khí là phản sinh vật vũ khí các tinh hệ lớn cấm chỉ sử dụng, tuyệt đối không thể sử dụng.

“...”

Thạch Phong thấy bọn người kia lộ ra cái đuôi hồ ly, tiến lên mỉm cười nói:

- Các vị, sử dụng độc khí là chúng ta làm không đúng, đồng thời cũng hy vọng các vị có thể giúp một chút.

Các tên Dị tộc hai mắt tỏa sáng, có câu nói này, đồ phía dưới là sắp được rồi.

- Nếu không như thế này, cống hiến ra chiến hạm Dũng Khí hào của các ngươi, chúng ta giúp các ngươi làm xong.

- Năm vạn bộ trang bị cũng phải giao ra đây, như vậy chúng ta mới có thể tận tâm giúp các ngươi.

- Đúng rồi, còn có năm vạn tên Hộ Vệ đội đó, đây chính là lợi thế cùng Nhân tộc đòi lợi ích.

“...”

Nghe vậy, Thạch Phong cười lạnh trong lòng. Bọn người kia thực tế quá ghê tởm, thật sự coi Hồ Tộc và Ngưu Đầu Nhân vẫn là dễ khi dễ như ban đầu vậy sao? !

Ngưu Khí không quan tâm những chuyện đó, giận dữ nói:

- Những thứ này đều chiến lợi phẩm của Ngưu Đầu Nhân chúng ta, ai cũng đừng nghĩ mang đi, nếu như ai dám muốn, chớ có trách ta trở mặt vô tình.

- Ngươi. . .

Các vị Dị tộc giận dữ.

Thạch Phong liền vội vàng tiến lên, khuyên nhủ:

- Các vị, các vị, mọi người hãy nghe ta nói, vì những trang bị này tổn thương hòa khí không tốt. Ta vừa rồi nhận được tin tức, đám ngốc Nhân tộc kia lại đi Tư Nặc tinh, hơn nữa nhân số còn rất nhiều, chỉ cần các vị phục kích một lần nữa, đến lúc đó không phải đều đã có sao! ?

- Nhân tộc lại đi tới đó sao! ?

Các vị Dị tộc sửng sốt một chút, sau đó không hẹn mà cùng xoay người rời đi.

Bởi vì cho dù Nhân tộc có đi hay không, bọn họ đều phải đi nhìn một cái.

Nếu quả như thật sự đi, cái này bày tỏ bọn họ có thể giống như Ngưu Đầu Nhân, thử qua phát tài một phen.

Nếu như không đi, vậy sau khi trở về cũng có viện cớ với Ngưu Đầu Nhân yêu cầu đống trang bị đó.

Dĩ nhiên, trong tiềm thức bọn họ, Ngưu Đầu Nhân tộc thành thật, cho tới bây giờ đều không biết nói láo.

Thạch Phong bĩu môi:

- Loại chỉ số thông minh này cũng muốn không làm mà hưởng, thật là buồn cười.

Ngưu Khí vuốt vuốt sừng trâu, cười thật thà nói:

- Vẫn là nhà Vua lợi hại, không chỉ có tăng cường thực lực của chúng ta, còn làm suy yếu thực lực của bọn họ.

Thạch Phong gật đầu đồng ý. Nếu lần này song phương đại chiến lần nữa, như vậy thực lực của hai bên nhất định sẽ giảm nhanh rất nhiều.

Đến lúc đó thế lực khắp nơi giảm nhanh, mà bọn họ không giảm mà lại tăng, suy nghĩ một chút cũng biết quyền lên tiếng cao biết bao nhiêu.

- Báo cáo!

Một vị Ngưu Đầu Nhân báo lại:

- Vừa rồi phủ Tổng thống của Tinh Tế Liên bang phát tới tin tức, chiếc chiến hạm Dũng Khí hào, năm vạn bộ đồ trang bị đó có thể giữ lại, còn năm vạn người bị trói về nhất định phải nhanh chóng để lại chỗ cũ, nếu không nhất định khiến chúng ta đẹp mắt.

Ngưu Khí nhăn mày lại:

- Phủ Tổng thống này không cần năm vạn Hộ Vệ đội rồi sao ?

Thạch Phong lắc lắc đầu:

- Bọn họ không phải là không cần, mà là nhìn vô cùng thấu triệt, biết được chỉ cần Ám Tinh Linh tộc bị đánh lui, như vậy Dị tộc chúng ta căn bản không tạo nên được sóng gió lớn.

- Vậy bây giờ phải làm sao?

Ngưu Khí hỏi.

Thạch Phong ngẫm nghĩ:

- Phát tin tức cho nhà Vua, xem ông ấy nói như thế nào.

Ngưu Khí gật đầu, lấy ra một cái Trí Năng thủ hoàn vô cùng khoa học viễn tưởng gửi đi tin tức. Đây là Trí Năng thủ hoàn được Vương Hạo đổi ra từ trong hệ thống, đẳng cấp vô cùng cao, đối với Nhân tộc trước mắt mà nói, vẫn không có cách nào nghe lén. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.