Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 566: Chương 566: Thân bất tử




Hành tinh Lôi Khắc.

Từng chiếc phi thuyền vũ trụ không ngừng nổ súng vào mặt đất, tiếng nổ cuồng bạo không ngừng vang lên.

Một người đàn ông cao lớn đang lơ lửng giữa không trung, lẳng lặng nhìn mặt đất bị đại bác càn quét qua.

Mà gã đàn ông này chính là cứu binh được Lý Vân Dương mời tới, gia chủ Bạch gia một trong bốn gia tốc lớn của tinh hệ Thiên Dương, Bạch Hùng cũng chính là cha của Bạch Linh.

Đúng lúc này, một tiếng gầm thét giận dữ từ trong cung điện Lôi Khắc vang lên.

- Bạch Hùng, ông đây là ý gì?

Bạch Hùng cười ha hả nói:

- Lôi Khắc, thật ngại quá, có một người bạn nhỏ ra giá cao bảo tôi chặn cậu lại, đối với yêu cầu đơn giản này, tôi không có lý do từ chối!

- Ông...

Vẻ mặt Lôi Khắc tức giận từ trong cung điện vọt ra, cái gì gọi là yêu cầu đơn giản? Đây thật sự là không để hắn vào mắt rồi.

- Nếu cậu đã đến rồi, vậy chúng tôi liền ra tay đây.

Bạch Hùng hoạt động cổ, khóe miệng hơi nhếch lên, hóa thành ánh sáng trắng lao về phía Lôi Khắc.

Sắc mặt Lôi Khắc thay đổi, Bạch Hùng này là cường giả Thiên Vị cảnh lâu đời, mạnh hơn Thiên Vị cảnh mới vừa thăng cấp hắn biết bao nhiêu lần, hắn làm sao có thể đánh thắng được.

Nghĩ tới đây, Lôi Khắc nhanh chân lại bỏ chạy, lập tức hóa thành ánh sáng màu xanh lục biến mất.

Giờ phút này, trong đất trời bỗng trở nên yên tĩnh.

Đám người Vương Hạo:

-...

Đám người Lý Vân Dương:

-...

Quần chúng xem náo nhiệt:

-...

Bạch Hùng:

-...

- Ai, đối phó với loại người như thế này, thật sự sỉ nhục cho danh tiếng của Bạch Hùng tôi mà!

Bạch Hùng khẽ xoa chân mày, cũng hóa thành ánh sáng trắng đuổi theo.

Dù sao Lý Vân Dương người ta trả thù lao thật sự quá nhiều, nếu hắn dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ như vậy, thật sự cũng quá ngại ngùng, cho nên vẫn là đuổi theo cho có lệ là được.

Lão ma đầu cau mày, hắn cũng hóa thành ánh sáng màu đen đuổi theo.

- Gào…

Lý Vân Dương hét lớn một tiếng, nửa người dưới bạo phát ra ánh sáng màu vàng, hai chân sau biến thành chân rồng, phía sau còn có thêm đuôi rồng.

Thấy cảnh tượng như vậy, Vương Hạo không nhịn được hỏi:

- Sư huynh, anh đã nhận được phần truyền thừa của Long Thần thượng cổ kia?

- Truyền thừa của Long Thần thượng cổ do ba bộ phận tay Thần Long, chân Thần Long, còn có đuôi Thần Long tạo thành, tôi chỉ nhận được tay Thần Long.

Lăng Tiêu thở dài, nếu như trước đây có thể cố gắng thêm một chút, nhất định có thể có thêm một phần truyền thừa.

Tiền Vạn Dương không nhịn được hỏi:

- Lão đại, anh chắc hẳn đã được truyền thừa của Lôi Thần thượng cổ, vậy truyền thừa kia có tuyệt chiêu gì vậy?

Vừa dứt lời, ánh mắt mọi người đồng loạt rơi vào trên người Vương Hạo.

Vương Hạo thở dài nói:

- Truyền thừa Lôi Thần chỉ có hai tuyệt chiêu, một là khôi giáp Lôi Thần, một là Khống Lôi Thuật.

Mộc Đầu gõ xuống Vương Hạo đầu, tức giận nói:

- Năm đó Lôi Thần dựa vào hai tuyệt chiêu này đã uy chấn cả thời đại thượng cổ, tiểu tử cậu hiện tại lại dám ghét bỏ, nếu như bị Lôi Thần biết được chuyện này, nhất định sẽ cướp lại tư cách truyền thừa của cậu.

- Nói như ai cũng ham truyền thừa của hắn lắm vậy!

Vương Hạo bĩu môi.

- Nếu không phải là truyền thừa của Ma Thần Vũ Diệu quá xa, tôi sẽ không lựa chọn một truyền thừa thượng phẩm.

Ánh mắt của Mộc Đầu chợt co lại, thét to lên:

- Cậu biết truyền thừa của Ma Thần Vũ Diệu ở nơi nào sao?

- Tôi nói ông có thể đừng đột ngột dọa người ta như thế được không?

Vương Hạo bị giật mình, khinh bỉ nói:

- Ông dù gì cũng là cường giả thượng cổ, ngạc nhiên như vậy còn ra thể thống gì?

Mộc Đầu hít một hơi thật sâu, cảnh cáo nói:

- Tiểu tử thối, tôi nói cho cậu biết, trong vũ trụ này chỗ nào cậu cũng có thể đi, nhưng duy nhất chỉ có thánh địa truyền thừa của Ma Thần Vũ Diệu là không đi được.

- Vì sao?

Vương Hạo hứng thú, cảm thấy trong này chắc chắn có bí mật rất lớn.

Sắc mặt Mộc Đầu nghiêm túc nói:

- Bởi vì thánh địa truyền thừa của Ma Thần Vũ Diệu là một phong ấn, bên trong phong ấn một quái vật bất tử.

- Quái vật bất tử!

Toàn bộ mọi người ở đây đều cảm thấy hứng thú, ngồi xung quanh Mộc Đầu, muốn nghe đoạn văn bí mật thời thượng cổ này.

Mộc Đầu khẽ gật đầu, nhớ lại nói:

- Năm đó tôi nghe nói, có một người thiếu niên trong lúc vô ý hắn ăn một quả thần kỳ, kết quả thu được năng lực thân thể bất tử, cho dù có nghiền xương hắn thành tro bụi, hắn cũng có thể một lần nữa tập trung thân xác sống lại.

- Năng lực thân thể bất tử!

Mọi người ở đây hít vào một hơi lạnh, trong ánh mắt đầy vẻ hâm mộ, nếu như bọn họ nắm giữ được năng lực này, vậy chẳng phải làm thế nào thì làm sao?

- Thân thể bất tử?

Vương Hạo nhíu mày, kêu gọi hệ thống hỏi thăm đây rốt cuộc là quả gì, lại có thể nắm giữ thuộc tính lợi hại như vậy.

Hệ thống đáp:

- Đây là quả trường sinh bất tử, sinh trưởng trong hư vô, mười ngàn vạn năm nở hoa, mười ngàn vạn năm kết quả, mười ngàn vạn năm mới chín, lúc chín sẽ ngẫu nhiên trồi lên mặt đất, nếu như trong vòng năm phút không ai hái nó xuống, nó sẽ hóa thành hư vô, nếu có người ăn vào sẽ hoàn toàn tạm biệt cái chết, vũ trụ hủy diệt hắn bất diệt.

- Ùng ục...

Vương Hạo nuốt nước miếng, lại nhìn tới chu kỳ ba trăm tỷ năm ra hoa kết trái kia, không cần hỏi cũng biết hắn mua không nổi.

Đồng thời, hắn cảm thấy vị thiếu niên có thể ăn quả trường sinh bất tử này, nhất định là cha ruột của Thiên Đạo, giá trị số mạng này tuyệt đối hù chết người.

Lúc này, bốn ánh mắt của Lăng Tiêu, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu, Tiểu Bạch đều rơi trên người Vương Hạo, trong đầu bắt đầu nghĩ viễn vông, thiếu niên nắm giữ thân thể bất tử này, sau khi chết gặp mặt Vương Hạo vô địch, sẽ bạo phát ra tình cảm mãnh liệt thế nào đây?

- Tất cả đều nhìn tôi làm gì?

Vẻ mặt Vương Hạo phiền muộn.

- Tôi lại không có năng lực thân thể bất tử này.

Mọi người liếc mắt nhìn Mộc Đầu, tất cả cũng lựa chọn không nhiều lời, dù sao đây cũng là lão quái vật sống sót từ thượng cổ, ai biết là hạng người gì?

Mộc Đầu mỉm cười, biết những người này suy nghĩ gì, nhưng hawmns không tức giận.

Lăng Tiêu giảm bớt bầu không khí xấu hổ hỏi:

- Thiếu niên nắm giữ thân thể bất tử kia tại sao hắn bị phong ấn ở thánh địa truyền thừa của Ma Thần Vũ Diệu?

Mộc Đầu không nhịn được cười nói:

- Năm đó tôi nghe nói, thiếu niên này ỷ vào việc mình nắm giữ năng lực thân thể bất tử, lại hết lần này tới lần khác đi khiêu khích bốn đại Chí Tôn, mỗi lần bị giết chết, hắn lại hết sức không phục, vì vậy lại bỏ chạy đi cắm sừng bốn đại Chí Tôn, bốn đại Chí Tôn lại hết cách, cuối cùng chỉ có thể liên thủ phong ấn hắn lại, mà nơi phong ấn chính là thánh địa truyền thừa của Ma Thần Vũ Diệu.

- Mẹ nó, nhân tài mà!

Mọi người ở đây trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy cuối cùng cũng đã xuất hiện người tiện hơn Vương Hạo.

Vương Hạo cảm giác có chút áp lực, không nhịn được hỏi:

- Người này ở đại thượng cổ chắc hẳn là rất nổi danh mới đúng, tên của hắn là gì vậy?

Mộc Đầu nhíu mày suy nghĩ một lát.

- Người này tôi chưa từng gặp, nghe nói tên của hắn gọi là Trịnh Thiếu Hiên, tự xưng là Thiếu Hiên bất tử, được người đời tặng biệt hiệu là Hiên tiện nhân.

Vừa dứt lời, ánh mắt mọi người ở đây lại một lần nữa rơi trên người Vương Hạo.

Một người nắm giữ vô địch sau khi chết, tự xưng là chúa cứu thế, được người đời tặng biệt hiệu Hạo bẫy người.

Một người nắm giữ thân thế bất tử, tự xưng Thiếu Hiên bất tử, được người đời tặng biệt hiệu Hiên tiện nhân.

Hai quái vật này một khi chạm mặt, không nghĩ cũng biết, tuyệt đối là một trận đại chiến thế kỷ.

Đồng thời mọi người cũng hết sức tò mò, là thân bất tử thật sự vô địch, hay là Vương Hạo sau khi chết có thể giết chết tất cả...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.