Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 355: Chương 355: Thần Long Huyết Tẩy lễ




Minh Thần tinh.

Hương Hương ôm Tiểu Bạch đi ra, cầm trong tay một cái mứt quả ghim thành xâu, gương mặt say mê ăn.

Sau khi Tiểu Bạch thấy Vương Hạo xong, vọt thẳng ra khỏ lòng Hương Hương nhảy tới trên vai Vương Hạo, đồng thời gương mặt ủy khuất nhìn hắn.

Vương Hạo lắc lắc đầu, loại vẻ mặt này không cần nghĩ cũng biết, Hương Hương lại ăn sạch sẽ cà rốt của Tiểu Bạch rồi.

- Vương Hạo, thỏ cục cưng tôi đói bụng. . .

Tiểu Bạch ôm lấy gò má của Vương Hạo, nước mắt chảy quanh trong hốc mắt.

Hương Hương nháy mắt một cái ra vẻ vô tội, đưa mứt quả ghim thành xâu cầm trong tay cho Tiểu Bạch:

- Tiểu Bạch ngươi không phải mới vừa nói không ăn sao? Bây giờ sao lại đói bụng a!?

Vương Hạo đảo cặp mắt trắng dã, đã vô lực đậu đen rau muống với tên tiểu ăn tạp này rồi.

Phải biết sau khi Tiểu Bạch theo hắn, vẫn ăn cà rốt do hệ thống đổi ra, về phần những vật khác căn bản nhìn không thuận mắt, làm sao có thể so sánh với Hương Hương cái tên hám ăn cái gì cũng có thể ăn vào bụng này.

- Hí hí hí..... .

Độc Giác thú kêu to một tiếng, cấp tốc đi tới trước mặt Vương Hạo, dùng cái đầu cụng cụng hắn, dường như đang trách cứ vô duyên vô cớ bỏ nó lại.

- Độc Giác thú!

Hai mắt Hương Hương tỏa sáng, ôm lấy cổ của Độc Giác thú, vui vẻ vô cùng rồi.

Mà Độc Giác thú lại bất ngờ không có công kích Hương Hương, ngược lại lè lưỡi liếm liếm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

- Hì hì. . . Thật là nhột!

Hương Hương cười khanh khách không ngừng.

- Chuyện gì xảy ra!?

Mạch Manh Manh ngạc nhiên nhìn Hương Hương, cô vừa rồi ngồi trên người Độc Giác thú, có thể rõ ràng cảm nhận được tâm tình không vui của con vật này.

Nhưng bây giờ Hương Hương lần đầu tiên thấy Độc Giác thú lại có thể thân mật như thế, có phải là chỗ nào sai lầm hay không a!?

Mạn Văn cũng gương mặt ngạc nhiên nhìn Hương Hương, căn cứ sự hiểu biết của cô, Độc Giác thú tính tình cao ngạo, xưa nay sẽ không chủ động thân cận với nhân loại.

Nhưng bây giờ nó không chỉ bị Vương Hạo thu phục, còn thân mật cùng một tiểu cô nương như vậy, đây là ý gì!?

Vương Hạo sờ soạng cái bụng nhỏ của Tiểu Bạch, phát hiện không có tròn chút nào, đau lòng đưa cho nó mấy củ cà rốt.

Tiểu Bạch cũng không khách khí, ôm lấy cà rốt liền ăn ngấu nghiến, xem bộ dáng là thật sự đói bụng.

- Grừ...ừ...ừ!

Đúng lúc này, trên không trung đột nhiên truyền đến một tiếng rồng gầm.

Đám người Vương Hạo ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một con rồng Đông Phương hình thể có 500m, đang lắc đầu vẫy đuôi cấp tốc đến từ trên bầu trời.

- Rồng!

Tiểu Bạch bị hù khiến tóc gáy dựng lên, nhanh chóng nhét cà rốt vào miệng, sau đó như một làn khói chui vào trong lòng ngực Hương Hương.

Gương mặt Vương Hạo bất ngờ, tên tiểu tử này không ngờ lại không trốn trong ngực của hắn, mà là chạy tới chỗ ấy của Hương Hương.

Lúc này, tuyển thủ dự thi ở đây, tất cả đều gương mặt hâm mộ nhìn Thần Long trong bầu trời.

- Đây là Thần Long của Tinh Tế Liên bang sao?

- Chính là nó, nghe nói Thần Long đạt đến Võ thánh tu vi, vô cùng lợi hại.

- Không sai, thực lực của Thần Long mạnh hơn so với Võ thánh của nhân loại, nghe nói nó có thể đánh hai người như thế.

- Thần Long này lúc trước một vị cường giả thu phục đấy, sau đó vị cường giả kia thọ nguyên đã đến, nhưng Thần Long vẫn thủ hộ gia tộc của vị tiền bối kia.

- Nhưng ta nghĩ không thông, Vương Hạo cứ như thế mà đạt được Thần Long Huyết Tẩy lễ sao!?

- Không có cách, ai kêu Vương Hạo có điểm số cao như vậy, lần này vị trí đệ nhất trừ hắn ra không thể là ai khác.

- Chúng ta cũng không cần nản lòng, thi đấu không phải là sắp mở lần nữa sao!?

- Tham gia thì có sao, Thần Long huyết có một chút như vậy, hiện tại Vương Hạo sử dụng một lần, đợi lát nữa họp thành nhân tổ sử dụng một lần nữa, chờ đến chúng ta sử dụng còn có thể có bao nhiêu năng lượng?

- Người anh em, loại chuyện như vậy không cần cậu lo lắng, bởi vì vị trí đệ nhất ấy khẳng định không phải cậu.

- Lời này không sai, lần này ngoại trừ Vương Hạo ra, còn có hai vị quái vật, căn bản không phải là sự tồn tại mà người khác có thể đối phó.

- Một người là Lý Vân Dương của Tinh Tế Liên bang, một người là Quách Vũ Hiên của Diệu Thiên Liên bang.

- Lý Vân Dương đó lần trước bị bắt, cho dù bị đại hán giày vò cũng không có bại lộ thực lực của mình, thật là không phải người bình thường.

- Cũng chính bởi vì sự tình lần trước, khiến cho Lý Vân Dương chuyên môn tìm tuyển thủ của Diệu Thiên Liên bang hạ thủ, hơn nữa còn là một tên dữ dằn ra tay độc ác.

. . .

- Cậu chính là Vương Hạo!?

Thanh âm thâm trầm của Thần Long vang lên, hai mắt lóe hồng quang, trực diện nhìn chằm chằm Vương Hạo.

Mạn Văn tiến lên một bước, xoay mình cung kính nói:

- Thần Long đại nhân, vị này chính là người đứng đầu của nhóm thiếu niên tranh tài lần này, mời ông ban cho cậu ta Thần Long Huyết Tẩy lễ.

- Grừ...ừ...ừ. . .

Thần Long phát ra một tiếng rồng gầm vô cùng cao vút. Một giọt tinh huyết màu vàng ẩn chứa năng lượng kinh khủng từ từ ngưng tụ trong miệng rồng.

Đồng thời, một cổ uy áp vô cùng bàng bạc lan tràn ra.

- Áp lực thật là đáng sợ, chỉ cần uy áp tràn ngập trên giọt máu tươi này, đã không thua gì Võ vương toàn lực bạo phát.

Vương Hạo nhăn mày lại, cảm giác con đường mình phải đi còn rất dài.

- Tên nhóc kia, sử dụng Thần Long Huyết Tẩy lễ sẽ có chút đau đớn, hy vọng ngươi có thể chịu nổi. . .

Khóe miệng Thần Long chứa đựng một nụ cười, khống chế được tinh huyết cấp tốc vọt tới Vương Hạo.

- Đau!

Vương Hạo kêu to một tiếng:

- Có lầm hay không, nếu như đau, vậy tôi cũng không muốn nữa!

Vừa dứt lời, mọi người có mặt tại chỗ hận không thể quật chết tên hỗn đản Vương Hạo này.

Bọn họ cũng sắp đố kỵ muốn chết, nhưng người này ngược lại, không ngờ lại bởi vì đau mà không cần, cái này chênh lệch quá xa, khiến cho bọn họ tiếp thu không được a!

- Không muốn!?

Thần Long cười lớn một tiếng:

- Cái này không thể được, có người chỉ mặt gọi tên nhất định phải dùng Thần Long huyết cho ngươi tẩy lễ, hơn nữa càng toàn diện càng tốt.

Một giây kế tiếp, tinh huyết màu vàng trong nháy mắt bao phủ Vương Hạo, một cổ khí tức vô cùng nóng rực trong nháy mắt lan tràn tới toàn thân.

Ầm!

Vào lúc Thần Long huyết dung nhập vào thân thể Vương Hạo, năng lượng kinh khủng gần như cuồng bạo đột nhiên nổ ra.

Thân thể Vương Hạo đột nhiên co quắp. Hắn cảm giác rõ rệt huyết khí trong cơ thể mình đang điên cuồng nhào lộn, dường như một cổ lửa lớn hừng hực đang thiêu đốt thân thể hắn.

Đồng thời, một loại đau đớn khó có thể hình dung tràn vào thần kinh đại não, toàn thân giống như bị thiên đao vạn quả.

Vương Hạo phát ra lời thề loại thống khổ này hắn chưa bao giờ trải qua, cũng chưa từng nghĩ qua bản thân mình sẽ trải qua loại thống khổ này.

- A...

Vương Hạo kêu to một tiếng thê thảm, vội vàng vận chuyển lên Vũ Diệu Thiên Ma quyết hấp thu Thần Long huyết, tạo nên kim thân cho bản thân mình.

Nhìn hình dáng thê thảm của Vương Hạo, tất cả tuyển thủ dự thi chung quanh đều giống như ngày tháng sáu uống nước tuyết vậy, gọi là lạnh thấu tim, tâm bay lên.

- Thấy Vương Hạo thê thảm như thế, ta tức giận cái gì đều ra hết rồi.

- Không sai, tuy rằng biết rõ sau đó Vương Hạo sẽ thực lực đại tăng, nhưng bây giờ hắn đau khổ, ta liền sung sướng tê tim.

- Lần này Vương Hạo một trong kẻ cầm đầu đã bị trừng phạt, chúng ta bây giờ phải đi tìm kẻ cầm đầu khác.

- Đúng vậy, nếu không phải là Quách Vũ Hiên, chúng ta cũng sẽ không bị loại bỏ.

- Con mẹ nó, tìm Vương Hạo phiền toái thì tìm Vương Hạo phiền toái đi, nhưng cuối cùng không ngờ lại chúng ta lại bị lôi kéo vào, nhất định không thể bỏ qua hắn.

. . .

Mà lúc này, trong lòng Quách Vũ Hiên buồn bực chí cực, tức thì bị thảo nê mã chen chúc lao xuống, chởi cha thiên hạ hết lần này đến lần khác.

Hắn rõ ràng đang tu luyện, nhưng cuối cùng lại tính toán đến trên đầu của hắn, hơn nữa nhiều yêu thú như vậy hắn cũng không khống chế được có biết hay không?

Chẳng lẽ những người này ngay cả chút thường thức cũng không hiểu sao!?

Chẳng qua là đối diện với mấy người không nói lý này, hắn chỉ có thể lựa chọn tạm thời tránh né, chờ tới khi thi đấu bắt đầu lại lần nữa, lại lần nữa tìm bọn họ tính sổ, khiến cho bọn họ hiểu rõ kết quả oan uổng người ta. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.