Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 356: Chương 356: Tôn sùng là kinh điển




Minh Thần tinh.

Vương Hạo nhắm hai mắt lại, khuôn mặt hoàn toàn vặn vẹo. Năng lượng bên trong Thần Long huyết không ngừng rót về phía tứ chi bách hài.

Ầm! Ầm. . .

Chỉ chốc lát, thanh âm nặng nề vang lên điên cuồng trong cơ thể Vương Hạo, thân thể lại càng run rẩy không thể khống chế. Một loại đau khổ không cách nào hình dung lan tràn ra trong tứ chi bách hài của hắn, có loại cảm giác toàn thân xương cốt bị đập bể, máu thịt bị xé ra.

Chẳng qua là Vương Hạo lại có thể rõ ràng cảm nhận được, những năng lượng này tuy rằng xé rách xương cốt toàn thân, mà khi những năng lượng này dung nhập vào trong vết rách, có năng lực khiến cho xương cốt lần nữa bình phục lên.

Tuy rằng loại cảm giác này rất kỳ diệu, nhưng Vương Hạo lại tuyệt không thích loại cảm giác này, bởi vì thật sự là quá đau đớn rồi.

Giữa không trung, Thần Long không nhịn được lắc lắc đầu, thở dài nói:

- Tiểu tử này thiên phú thật là kinh khủng, nhưng lực ý chí đó còn cần đề thăng, ngay cả chút đau đớn này đã kêu chết đi sống lại.

Mạn Văn cười khổ một tiếng, đau đớn ấy có thể gọi là một chút xíu sao? !

Cô có thể nói là đã nghe nói qua, ngoại trừ Trấn uy Nguyên soái Vương Thiên Dật năm xưa ra, những người còn lại tiếp thụ Thần Long Huyết Tẩy lễ, đều bị đau tới hôn mê bất tỉnh ngay từ đầu.

Hiện tại Vương Hạo có thể chỉ phát ra tiếng kêu thảm không có ngất đi, đã là rất lợi hại không phải sao.

- Hả. ..

Thần Long đột nhiên ngạc nhiên nhìn Vương Hạo, chỉ thấy tốc độ hấp thu tinh huyết của hắn thay đổi nhanh, nhất là nhục thân rõ ràng trở nên mạnh mẽ không ít.

Đồng thời khiến cho Thần Long cảm nhận được khó tin chính là, Vương Hạo không ngờ lại chỉ hấp thu tinh hoa trong tinh huyết, về phần những năng lượng khác cho dù phi thường cường đại, hắn cũng không hấp thu.

- Có ý tứ!

Thần Long há mồm lại ngưng tụ một giọt tinh huyết đã rơi vào trên người Vương Hạo.

- A!

Lúc này, Vương Hạo lại phát ra một tiếng kêu thê thảm, trong lòng hận không thể quật chết Thần Long này.

Chẳng lẽ Thần Long này mắt mù, không thấy hắn đau lắm hả!? Đây rốt cuộc là một giọt quỷ quái gì chứ!? Còn có chịu dứt hay không!?

Thấy một màn này, trong mắt tất cả mọi người tại chỗ tràn đầy vẻ hâm mộ.

Người khác có thể được cho một giọt Thần Long Huyết Tẩy lễ, ấy đã là cơ duyên to lớn rồi vậy.

Nhưng Vương Hạo không ngờ lại có thể dùng một lần được hai giọt Thần Long Huyết Tẩy lễ, cái này nếu như chờ Vương Hạo tu luyện xong, thực lực tuyệt đối sẽ tăng vọt gấp mấy lần.

Lý Vân Dương đứng trong đám người, sắc mặt nghiêm túc vô cùng, chiến lực của hắn vốn cũng không như Vương Hạo, hiện tại Vương Hạo lại lấy được hai giọt Thần Long Huyết Tẩy lễ, điều này trực tiếp đưa đến sự chênh lệch giữa bọn họ sẽ còn lớn hơn nữa.

- Vương Hạo, ta nhất định sẽ chiến thắng ngươi. . .

Trong lòng Lý Vân Dương phát ra lời thề độc, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kiên nghị.

Thần Long đột nhiên sững sờ, ánh mắt đã rơi vào trên người Lý Vân Dương.

Nó là thần thú, trời sanh có thể cảm ứng được một số thứ gì đó mà người thường không thể cảm ứng được, ví dụ như khí vận hư vô mờ mịt kia, nó có thể yếu ớt cảm ứng được một chút.

Mà ngay vừa rồi trong nháy mắt, nó rõ ràng cảm ứng được khí vận trên người Lý Vân Dương dường như tăng một mảng lớn.

- Thiếu niên này rất lợi hại, còn lợi hại hơn một chút so với tên gọi là tiểu tử của Vương Thiên Dật năm đó. . .

Hai tròng mắt Thần Long nhíu lại, cũng không biết đang suy tư cái gì.

Đúng lúc này, Hạ Vi Vi đi tới trước mặt Thần Long, lấy ra một cái bình thủy tinh dung lượng lớn, lễ phép kêu một tiếng:

- Long gia gia khỏe!

Thần Long chấn mí mắt lên, đối với vị tiểu La Lỵ bạo lực này có cảm giác âm thầm sợ hãi.

Không lâu trước đây, Hạ Đông Thăng dẫn theo Hạ Vi Vi tìm nó dùng Thần Long Huyết Tẩy lễ, kết quả tiểu La Lỵ bạo lực này dùng xong, lại còn yêu cầu gói mang đi.

Cuối cùng nó sờ sờ bị Hạ Đông Thăng hút mười giọt tinh huyết, đưa đến tu vi đại tổn, tinh thần suy sụp.

Bây giờ tiểu La Lỵ bạo lực này lại lấy ra cái bình thủy tinh, không cần nghĩ cũng biết đây là lại muốn gói mang đi.

Thấy một màn này, mọi người tại chỗ không ngừng vang lên tiếng kinh hô.

- Đây là tiểu công chúa của Hạ gia ư!?

- Đúng vậy, cô gái này tên là Hạ Vi Vi, là truyền nhân duy nhất cua Hạ gia.

- Khó trách sẽ bá đạo như vậy, trực tiếp muốn tinh huyết của Thần Long, thật đúng là nghe điều chưa từng nghe.

- Truyền nhân duy nhất!? Ấy không có nghĩa là người nào cưới cô, là có thể có được hết thảy của Hạ gia sao?

- Chắc là như vậy, tôi lập tức triển khai thế công theo đuổi Hạ Vi Vi.

- Người anh em cậu không nên suy nghĩ lung tung, nghe nói Hạ Vi Vi đã cùng Vương Hạo tình định tam sinh rồi.

- Cái gì!? Lại là Vương Hạo hả?

- Bên cạnh Vương Hạo không phải có rất nhiều mỹ nữ sao!? Tại sao còn có thể không minh bạch cùng Hạ gia chứ?

- Tôi nghe nói Hạ Vi Vi chủ động theo đuổi Vương Hạo, mà hắn thì một mực không đồng ý!

- Không thể nào! Vương Hạo vô sỉ như vậy, Hạ Vi Vi này coi trọng hắn cái gì?

- Người của Hạ gia bá đạo, Vương Hạo vô sỉ, đây không phải là người một nhà tiến vào một cửa sao?

. . .

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Vi Vi tức giận đỏ bừng. Hạ gia cô bá đạo quản bọn họ chuyện gì? Còn có cái gì gọi là không phải người một nhà làm sao tiến vào một cửa chứ, có biết câu nồi nào úp vun nấy không? Bá đạo này cùng vô sỉ có thể dính líu quan hệ sao!?

Thần Long đưa ra một ngón tay chỉ một chút lên cái đầu nhỏ bé của Hạ Vi Vi:

- Nha đầu, Long gia gia cô mấy ngày này rất suy yếu, cho cô tối đa là hai giọt Thần Long huyết.

Hạ Vi Vi lắc lắc đầu, đưa ra ba ngón tay:

- Ít nhất ba giọt, tôi có ba người bạn cần.

Thần Long gầm khẽ một tiếng:

- Cho cô tối đa là hai giọt, nếu cô muốn cho ba người bạn tất cả đều sử dụng, chỉ cần lấy được vị trí thứ nhất của lần tranh tài này là được rồi.

Hạ Vi Vi ngẫm nghĩ, gật đầu đồng ý.

Cô sử dụng qua Thần Long huyết, cho nên không cần, mà hai giọt này có thể cho Tuyết Thiên Cầm và Nhạc Huyên sử dụng.

Đến lúc đó điểm số của ba người các cô tất cả đều giao cho Mạch Manh Manh, như vậy Mạch Manh Manh có thể có được vị trí thứ nhất, sử dụng Thần Long huyết một chút vấn đề cũng không có.

Thần Long nhẹ nhàng thở ra, cũng khá tốt lần này chỉ có hai giọt, nếu như lấy đến mười giọt giống lần trước, mạng rồng nó tuyệt đối sẽ chết trong tay tiểu La Lỵ bạo lực này.

Sau khi Thần Long tự cấp Hạ Vi Vi hai giọt Thần Long huyết, lập tức nhanh chân liền chạy, bày tỏ khoảnh khắc cũng không dám chờ lâu.

Nhìn Thần Long tinh huyết trong tay Hạ Vi Vi, trong ánh mặt mọi người tại đây tràn đầy vẻ hâm mộ.

Mà sau khi Hạ Vi Vi trừng bọn họ một cái, tất cả mọi người đều tự giác thu hồi ánh mắt, không dám nhìn nữa, rất sợ chọc phải người Hạ gia.

Trần Diệu lôi kéo Tiền Vạn Dương, chép miệng:

- Cậu xem, đó không phải là Lý Vân Dương sao!?

Tiền Vạn Dương liếc nhìn Lý Vân Dương một cái, yên lặng mở ra Trí Năng thủ hoàn, gửi đi tin tức cho nhân yêu khố lạp, khiến cho hắn nhanh chóng đến đây, đi dẫn dụ Lý Vân Dương.

Trần Diệu thấp giọng hỏi:

- Cậu nói xem, lão đại tại sao một mực không buông tha Lý Vân Dương chứ?

Tiền Vạn Dương ngẫm nghĩ:

- Tớ cảm giác là Lý Vân Dương không có hảo ý với Nhạc Huyên tiểu thư.

- Lão đại đây là muốn ăn cỏ gần hang?

Trần Diệu nghi ngờ hỏi.

Tiền Vạn Dương nhún vai:

- Có ăn hay không tớ không biết, nhưng nếu có người ăn cỏ gần hang của cậu, cậu sẽ bỏ qua hắn sao!?

Trần Diệu chợt hiểu gật gật đầu, lại hỏi:

- Vậy lão đại tại sao không có hành động đối với Nhạc Huyên tiểu thư!? Là tính toán từ từ sẽ đến sao?

Tiền Vạn Dương thấp giọng đáp:

- Lão đại đã từng nói một câu, tôi một mực tôn sùng là kinh điển. Anh ta nói theo đuổi phụ nữ phải dùng tâm theo đuổi, không thể chỉ nghĩ bạt điểu vô tình.

- Dùng tâm!?

Trần Diệu gương mặt như mộng, với Vương Hạo loại trình độ không biết xấu hổ kia, dùng thận có người tin, nhưng dùng tâm xác định không phải đang nói đùa chứ!?

Tiền Vạn Dương nhíu mày:

- Lão đại nói dụng tâm đi yêu, mới có thể đổi về sự thành tâm của đối phương, như thế mới có thể giải tỏa càng nhiều tư thế.

Trần Diệu và Tiền Vạn Dương nhìn nhau nhoẻn miệng cười, ăn ý lộ ra một chút nụ cười ý vị thâm trường. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.