Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 644: Chương 644: Thiên đạo vô thường




- Khốn kiếp!

Vô Cực Tử thần hoàn toàn nổi giận rồi, không ngờ Tuyệt Trần lại thực có can đảm không vâng theo lời của hắn, quả thực buồn cười.

Ngay tại lúc Vô Cực Tử thần chuẩn bị tiến lên cứu Lý Vân Dương, Địa Ngục chi môn màu đỏ đột nhiên xuất hiện ở người Lý Vân Dương.

- Ầm ầm...

Khi mũi tên màu vàng va chạm vào đại môn màu đỏ, một tiếng nổ chấn vang trời.

Mọi người thất kinh, bọn họ không ngờ cuối cùng người cứu Lý Vân Dương là Vương Hạo.

Vương Hạo thở dài, phiền muộn nói:

- Dù sao hắn cũng là huynh đệ của ta trước đây, làm sao ta có thể nhìn hắn chết như vậy.

Vừa dứt lời, mọi người đua nhau giơ ngón tay cái lên với Vương Hạo.

- Vương Hạo tiểu huynh đệ quả nhiên là tên hán tử, người nghĩa khí.

- Lần trước Vương Hạo tiểu huynh đệ dùng bác đoạt thần thông ngăn trở Lý Vân Dương mở mắt, lần này lại cứu hắn, tình nghĩa huynh đệ thật làm cho người ta bội phục.

- Lý Vân Dương tiểu tử này thực tế không phải là thứ gì rồi, có huynh đệ tốt như vậy mà không không quý trọng, lại muốn ngủ với huynh đệ, đáng đời hắn thành ma đầu.

- Đáng tiếc, cứu được thì có ích lợi gì. Hắn cắn nuốt lệ quỷ, lệ khí quấn thân, đời này cũng không có khả năng khôi phục lại.

- Vương Hạo tiểu huynh đệ, chúng ta biết ngươi là người nghĩa khí, nhưng cứ để cho Lý Vân Dương đi thôi.

- Không sai, Lý Vân Dương còn sống chỉ nguy hại tới thế giới, chi bằng cho hắn chết sớm đầu thai.

- ... . . .

Tuyệt Trần trầm giọng nói:

- Vương Hạo tiểu huynh đệ, ta biết ngươi không nỡ bỏ Lý Vân Dương chết đi, cũng giống như ta không nỡ bỏ Kiếm Phong, có thể hắn đã nhập ma đạo, không giết hắn, thiên hạ liền gặp nguy.

- Vậy ngươi động thủ đi.

Vương Hạo thở dài với vẻ vô cùng phiền muộn.

Lăng Tiêu và mọi người ngây ngẩn cả người, bọn họ cảm giác hôm nay Vương Hạo đặc biệt không như bình thường, hình như thật sự quá thương tâm cho Lý Vân Dương.

- NGAO...

Trong một tích tắc, Tuyệt Trần giương cung cài tên, mũi tên màu vàng bắn vào ngực của Lý Vân Dương. Lý Vân Dương ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rồng gầm thê thảm, trong nháy mắt khí tức xuống tới cực điểm.

Vô Cực Tử thần không ngăn cản, lẩm bẩm nói:

- Lý Vân Dương, không phải vi sư không cứu ngươi, mà là ngươi hút lệ khí quá nhiều, vi sư cũng không thể nào cứu ngươi được. Dù sao ta và ngươi cũng là thầy trò, ta sẽ báo thù giúp cho ngươi.

- Cạc cạc...

Đột nhiên, cả ngàn vạn lệ quỷ phát ra tiếng cười chói tai, điên cuồng đẩy thi thể của Lý Vân Dương vào trong Địa Ngục chi môn.

- Chuyện gì xảy ra?

Mọi người kinh hãi, những lệ quỷ này muốn làm gì dời Lý Vân Dương về nhà làm cái gì.

Vương Hạo nhăn mày lại, đây là tình huống gì? Chẳng lẽ Lý Vân Dương vẫn chưa chết.

- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ khiến cho các con trai ruột của Thiên đạo thủ túc tương tàn, thu được một lần cơ hội giảm giá siêu cấp.

- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ khiến cho con trai ruột của Thiên đạo thủ túc tương tàn, đưa đến một con trai ruột của Thiên đạo tử vong, thu được 30 triệu điểm tội ác.

- Ai, cuối cùng ngươi vẫn phải chết.

Vương Hạo thở dài, không thấy vui mừng, ngược lại trong lòng mất mát, dù sao Lý Vân Dương một mực đấu cùng hắn từ từ Địa Cầu cho đến bây giờ.

Đúng lúc này, toàn thân Đầu Gỗ bạo phát một luồng kim quang, trầm giọng nói:

- Đại Dự Ngôn Thuật, diệt!

Vương Hạo chợt co rụt đồng tử lại, đột nhiên thân thể như bị tê liệt, từng vết rách không ngừng xuất hiện, máu tươi chảy ra không ngừng.

- Đầu Gỗ hèn hạ vô sỉ kia lại đánh lén ta.

Vương Hạo nổi giận gầm lên một tiếng.

Đầu Gỗ nhàn nhạt nói ra:

- Tà môn ma đạo, người người có thể tru diệt.

- Muốn giết ta, không có cửa đâu.

Vương Hạo ngước nhìn trời gầm gừ một tiếng, vận chuyển tất cả chân khí, xua đuổi cổ lực lượng thần bí trong cơ thể.

Đầu Gỗ nhẹ giọng nói:

- Vô dụng, lực lượng Đại Dự Ngôn Thuật đến từ ngoại thiên, ngươi không thể phá giải được, cũng không có khả năng phá giải, nên ngoan ngoãn cam chịu số phận đi.

Vương Hạo cắn chặt răng, nén đau khổ, nếu đuổi không được, vậy hấp thu là được rồi.

Dù sao hắn tu luyện Vũ Diệu Thiên Ma Quyết có thể nói là có thể kiêm dung nhiều loại năng lượng, mà Đại Dự Ngôn Thuật nói cho cùng cũng chỉ là một loại năng lượng kỳ lạ mà thôi.

Nghĩ tới đây, Vương Hạo cũng không đang giãy dụa nữa mà nằm thẳng dưới đất toàn lực vận chuyển Vũ Diệu Thiên Ma Quyết hấp thu năng lượng của Đại Dự Ngôn Thuật, máu tươi chảy đầy đất cũng không thèm để ý tới.

- Sư đệ.

- Lão đại.

- Vương Hạo đại nhân.

Đám người Lăng Tiêu đang ở thu thập Vô Cực chi tuyền nhanh chóng bỏ lại vật trong tay, bay nhanh chỗ Vương Hạo, bọn họ không thể tin được tai hoạ này sẽ chết ở đây.

Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người sôi trào lên trong nháy mắt.

- Ôi trời ơi... Lý Vân Dương vừa mới chết, bây giờ lại thêm Vương Hạo chết nữa sao.

- Hai vị Chí Tôn tương lai bỏ mình cùng một ngày, quả thực khiến người ta nổi điên a.

- Nói bậy bạ gì đó, Vương Hạo vẫn còn khí tức, chưa bỏ mình.

- Các ngươi nói Vương Hạo có thể chống lại Đại Dự Ngôn Thuật?

- Ta cảm giác sao mà mơ mộng hão huyền quá, cho đến giờ vẫn chưa có người nào phá được Đại Dự Ngôn Thuật.

- Ta cảm thấy cũng hão huyền, Vương Hạo mới chỉ tu vi Võ Đế, Quái Kiệt Thánh Sư có thể nói đã là Võ thánh, tu vi chính là phần cứng đó nha.

- Vương Hạo có thể khiêu chiến vượt hai đại cảnh giới, chênh lệch về tu vi hoàn toàn không coi vào đâu.

- Thế nhưng ngươi không được quên, Quái Kiệt Thánh Sư nói là có thể cố định được Thiên Vị Cảnh cao thủ.

- Vậy không so được, hai người gần như nhau.

- Một ngày hai đại Chí Tôn tương lai bỏ mình, Vương Hạo yêu nghiệt cái thế, thế đạo này rốt cuộc làm sao vậy.

- Ai biết, đầu năm nay Thiên đạo vô thường, thế sự khó liệu a.

- ... . . .

- Tên hỗn đản kia, cho thỏ cục cưng ta chết đi.

Đúng lúc này, Tiểu Bạch lặng lẽ mò tới phía sau lưng Đầu Gỗ, sau đó tức giận nhảy cởn lên, cầm Thanh Trúc trong tay ném tới đầu của Đầu Gỗ không chút khách khí.

Một giây sau, Vèo. . . oo một tiếng, đột nhiên Đầu Gỗ biến mất ngay tại chỗ.

Đồng thời âm thanh của Đầu Gỗ vang lên sau lưng Tiểu Bạch:

- Ngươi là đồ bất hiếu, ngày ngày nhớ khi sư diệt tổ, vậy vi sư giữ ngươi lại có tác dụng gì.

Tiểu Bạch chợt co rụt đồng tử lại, quanh thân bạo phát ra một thuẫn bài nhỏ màu vàng.

- Ông trời của ta.

Mọi người không nhịn được hô lên cả kinh, chỉ thấy Đầu Gỗ giang hai tay ra, một viên đạn hội tụ năng lượng mật độ cao, sau đó nhắm bắn thẳng vào Tiểu Bạch.

- Ầm ầm...

Lúc này, một nổ kinh thiên vang rền, năng lượng khủng bố đánh bay Tiểu Bạch trong nháy mắt.

Cách thật xa, mọi người đều có thể nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Tiểu Bạch, khí tức không ngừng rớt xuống.

Giờ khắc này toàn tràng hoàn toàn sôi trào.

- Quả nhiên là Thiên đạo vô thường, thế sự khó liệu a.

- Ba mầm móng có thể trở thành Chí Tôn, vậy mà trước sau chưa được năm phút cả đoàn đã bị diệt rồi.

- Ta cảm giác đây là Thiên đạo cố ý gây nên.

- Không sai, với khí vận của Vương Hạo và thỏ, không thể không phát hiện được nguy hiểm.

- Lời này không sai, nhất định là có thiên cơ che giấu.

- Mà có khí vận che giấu cường đại như vậy, ngoại trừ Thiên đạo thật đúng là không tìm được người nào.

- Thiên đạo hẳn là sợ, cho nên muốn giết chết bọn họ từ trong trứng nước.

- Cấm nói, không muốn sống nữa chăng, dám nghị luận sau lưng Thiên đạo.

- Má ơi, thiếu chút nữa ta quên rồi, Thiên đạo lão gia tha mạng a.

- ... . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.