Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 643: Chương 643: Vật phẩm thăng cấp lần thứ ba




- NGAO. .

Lý Vân Dương hóa thành Kim Long ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, dùng hết toàn lực đến một Thần Long Bãi Vĩ, hung hăng quất vào cánh tay của Tuyệt Trần.

Tuyệt Trần bị đau nên nhẹ buông tay, khiến cho Lý Vân Dương tránh thoát ra ngoài trong nháy mắt.

Lý Vân Dương thoát được chạy thẳng tới chỗ Vương Hạo, trong mắt hắn hết thảy trên thế gian đều không có nghĩa gì, chỉ có đánh bại Vương Hạo mới là đại sự hàng đầu.

Vương Hạo cau chân mày lại, bấm chỉ quyết một cái:

- Địa Ngục chi môn, mở. .

- Cạc cạc...

Lúc này, từng tràng cười chói tai vang lên. Một đoàn lệ quỷ cuồn cuộn không ngừng vọt ra từ trong Địa Ngục chi môn.

- Vương Hạo, làm sao ngươi có thể khai mở Địa Ngục chi môn.

Tuyệt Trần giận dữ hét.

Vẻ mặt Vương Hạo đầy hiềm khí, lên tiếng:

- Là ngươi không ngăn cản Lý Vân Dương, chẳng lẽ muốn ta ngồi chờ chết a.

Tuyệt Trần tuy tức giận nhưng không phát ra được.

Đứng ở góc độ người xem mà nói, đều không hy vọng Vương Hạo khai mở Địa Ngục chi môn.

Thế nhưng nếu đứng ở góc độ của Vương Hạo, vì tự vệ mà khai mở Địa Ngục chi môn cũng không có gì sai.

Mọi người đều lo sợ muốn vỡ mật, tất cả đều lớn tiếng kêu lên.

- Làm sao bây giờ

- Chạy nhanh lên một chút a.

- Chạy cái rắm, vài giây ngắn ngủi, trong khi đám lệ quỷ này số lượng đến hơn trăm vạn, chạy đi đâu chứ.

- Lệ quỷ không công kích vật lý, ai có thể công kích linh hồn mau chóng đi ra giải quyết bọn chúng một chút đi.

- Số lượng quá nhiều, không thể giải quyết được.

- Chẳng lẽ chúng ta cứ ở đây chờ chết sao.

- Nếu biết sớm sẽ không tìm đến Vô Cực chi tuyền rồi, hiện tại nước suối không phao được, còn góp mạng nhỏ vào rồi.

- ... . . .

Tuyệt Trần mày nhăn lại, bấm ra một đạo chỉ quyết, hét lớn một tiếng:

- Quang minh thủ hộ.

Lúc này, một khí tức thần thánh tản phát quang tráo màu vàng to lớn.

Mọi người tỏa sáng hai mắt, vọt vào trong màn hào quang.

Còn những lệ quỷ kia chỉ cần vừa đụng đến màn quang tráo, lập tức phát ra một tiếng kêu rên, sau đó biến thành tro bụi.

Vương Hạo lườm liếc nhìn năm người Lăng Tiêu một cái, phát hiện bọn họ cũng bị lệ quỷ bao vây lại.

- Đi, giúp bọn họ một chút.

Vương Hạo xoa nhẹ vào đầu Tiểu Bạch thỏ, thâu nhập một cổ khí tức chỉ có trong nhân gian cho Tiểu Bạch.

Tiểu bạch nhẹ nhàng gật cái đầu nhỏ bé, vèo một tiếng liền biến mất ngay tại chỗ.

- Oa ha ha, thỏ cục cưng ta tới rồi.

Tiểu Bạch từ trên trời giáng xuống, rơi vững vàng ở trước mặt năm người, vẫn không quên tạo hình tự cảm thấy rất là xuất sắc.

Lăng Tiêu và mọi người xạm mặt lại, này vừa thấy chính là Vương Hạo nuôi thỏ, tự luyến, vô sỉ, cộng thêm không biết xấu hổ.

- Tiểu Bạch, sao ngươi lại tới đây, chạy nhanh lên một chút a.

Ái Nhi kinh hãi, muốn tiến lên ôm Tiểu Bạch ôm, sau đó ném nó ra khỏi vòng vây lệ quỷ này.

Tiểu Bạch quay đầu lại cho Ái Nhi một cái hôn gió yêu, sau đó giơ quả đấm nhỏ ra thị uy với lệ quỷ:

- Cút đi, cút đi cho thỏ cục cưng ta, các ngươi không thấy Chí Tôn thần thú ấn trên đầu thỏ cục cưng ta đó sao. Hay các muốn bị tước a.

Bọn lệ quỷ sửng sốt một chút, khi nghe được Nhân Gian đạo khí vị trên người Tiểu Bạch, tất cả đều tự giác tản ra tìm mục tiêu kế tiếp.

Lăng Tiêu và mọi người ngẩn người, lệ quỷ cũng biết Chí Tôn thần thú ấn.

Tiểu Bạch vỗ tay một cái, ngước cái đầu nhỏ bé lên, thần thái ra vẻ thỏ cục cưng ta là ngưu bức nhất!

Ánh mắt của Ái Nhi lóe ra điểm sáng nhỏ, cảm thấy thỏ không chỉ đáng yêu mà còn có cảm giác an toàn, rất muốn ôm nó ngủ mỗi lúc trời tối.

Lăng Tiêu thở dài, tán gái so ra kém Vương Hạo coi như xong, bây giờ cũng không sánh nổi một con thỏ, cuộc sống thật là thất bại.

Ái Nhi vui vẻ ôm lấy Tiểu Bạch lông lá xồm xoàm, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn một cái, mỉm cười hỏi:

- Tiểu Bạch yêu quý, có phải ngươi biết ta gặp nguy hiểm, cho nên mới tới cứu ta hay không.

Tiểu Bạch xoa xoa vết son môi trên mặt, vẻ mặt đầy hiềm khí, nói:

- Ngươi không được đa tình, thỏ cục cưng ta chỉ có đến đây giám sát các ngươi thu không thu thập Vô Cực chi tuyền.

Ái Nhi phồng má, cảm giác thỏ này không đáng yêu.

- Grừ...ừ...ừ.

Lý Vân Dương hóa thành Kim Long phát ra một tiếng rồng gầm điếc tai, cái miệng rộng hút toàn bộ đám lệ quỷ vào trong bụng, khiến cho khí tức sau đó tăng cao.

- Không được.

Vô Cực Tử đại biến thần sắc, hắn cảm giác lần này mình tính sai một cách nghiêm trọng, tất cả mọi chuyện đều vượt ra khỏi tầm tay của hắn.

Dĩ nhiên, điều này cũng không thể trách hắn, ai kêu Vương Hạo tiểu tử này quá yêu nghiệt, khiến cho người ta cũng không dám nghĩ tới.

Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người đều đua nhau thở dài.

- Rõ ràng có thể thành tựu Chí Tôn, vì sao tâm lý biến thái như thế.

- Không ngờ hắn lại lệ quỷ vào trong cơ thể, do đó nhanh chóng đề thăng thực lực, đây là đang tự hủy tương lai a.

- Không sai, lệ quỷ đợi tại Lục Đạo Luân Hồi quá lâu, lệ khí trên người rất nặng, hút vào cơ thể sẽ đưa đến hắc ám hóa bản thân mình.

- Cái gì hắc ám hóa, không phải là biến thành ma đầu, một ma đầu chỉ biết sát lục sao.

- Điều này cũng không thể trách hắn, ai bảo hắn bây giờ không có ý thức, chỉ có ý nghĩ đánh bại Vương Hạo.

- Không phải đánh bại Vương Hạo, là chấp niệm vì yêu sinh hận, không có được thì muốn hủy diệt hắn.

- Thật đáng thương tất cũng có chỗ đáng hận, tâm lý biến thái không được mọi người đồng tình.

- ... . . .

- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ hoàn toàn hắc hóa được con trai ruột của Thiên đạo, thu được 100 triệu điểm tội ác.

- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ hoàn toàn hắc hóa được con trai ruột của Thiên đạo, thu được một lần cơ hội lớn rút trúng thưởng Cực phẩm chuyển bàn.

- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ hoàn toàn hắc hóa được con trai ruột của Thiên đạo, thu được một lần cơ hội vật phẩm thăng cấp.

Hai mắt của Vương Hạo tỏa sáng, vật phẩm thăng cấp.

Ba lượt vật phẩm thăng cấp cuối cùng đủ rồi, Phục Hoạt kim tệ của hắn có thể thăng cấp.

Chỉ có điều cực phẩm chuyển bàn đại trừu là cái gì?

Hệ thống giải thích:

- Bên trong cái chuyển bàn này có rất nhiều bảo bối đỉnh cấp, siêu cấp thần thông, thể chất đặc thù, thần công vô thượng...

Vương Hạo sáng mắt lên, thứ có thể khiến hệ thống cũng nói là tốt, chỉ nghĩ cũng biết, đây sự thật rất tốt a.

- Ta tuyệt đối không cho phép loại người tà ác này xuất thế, gây nguy hại nhiều hơn cho người vô tội.

Đúng lúc này, vẻ mặt Tuyệt Trần nghiêm túc, trong tay xuất hiện một thanh trường cung màu vàng, nhắm ngay vào Lý Vân Dương đang hấp thu lệ quỷ từ rất xa.

- Đây là Quang Minh cung thượng cổ Quang Minh thần, đây chính là thần khí, thần khí thực sự a.

Mọi người đua nhau hô lên cả kinh lên.

- To gan!

Vô Cực Tử thần giận dữ, một người truyền thừa tiểu Quang Minh thần lại dám giết truyền nhân của hắn ở ngay trước mặt hắn, đây quả thực là không xem hắn ra gì.

Tuyệt Trần nói:

- Vô Cực Tử thần, ta tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn ma đầu xuất thế, cho dù ngươi giết ta, ta cũng phải giết hắn..

Vương Hạo chợt thức tỉnh, trong lòng gợn lên cơn tức giận.

Đây quả thực là đoạt đầu người trắng trợn, hắn còn trông cậy dùng tên ma đầu Lý Vân Dương này để thành tựu danh tiếng anh hùng của hắn.

- Vèo. . . oo....

Một giây sau, mũi tên dài lao đi phá vỡ hư không, kéo một cái đuôi màu vàng cấp tốc vọt tới trái tim Lý Vân Dương...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.