Thiên Phật Tinh.
Tiếng cười của Vương Hạo còn đang vang vọng.
Thái Hư, Diệu Khổ, chín trăm vị phật lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, tất cả bọn họ đều có thể cảm nhận được rõ ràng nguy cơ lại tới.
Diệu Khổ vô cùng tự trách, quỳ gối trước mặt Thái Hư.
- Phật Chủ, đệ tử là tội nhân của phật môn.
Thái Hư thở dài nói:
- Bây giờ nói những điều này cũng vô dụng, chúng ta chắc hẳn nên suy nghĩ biện pháp đối phó với ác ma này mới được.
Diệu Khổ lau nước mắt, vẻ mặt kiên nghị nói:
- Chỉ cần có thể đuổi ác ma này ra ngoài, ta nguyện ý bỏ ra tất cả.
Thái Hư im lặng một lát, mới nói:
- Cho dù Đường Tam Tạng này thần bí, nhưng nói cho cùng vẫn là một con người, chỉ cần có Thiên Diệp Kim Liên ở đây, vậy có thể đối phó được với Đường Tam Tạng.
- Siêu thần khí của vũ trụ, Thiên Diệp Kim Liên!
Mắt của chín trăm vị phật phát sáng, bọn họ cảm thấy Thái Hư nói rất có lý.
Phải biết rằng Thiên Diệp Kim Liên là bảo bối do pháp tắc vũ trụ sinh ra, người nắm giữ nó có thể sử dụng pháp tắc vũ trụ gia tăng lên người, đến lúc đó không quan tâm là công kích gì, phòng ngự gì đều có thể dễ dàng phá vỡ.
Diệu Khổ muốn nói lại thôi:
- Nhưng Thiên Diệp Kim Liên không phải còn chưa nhận thức Pháp Chủ làm chủ sao? Vậy phải đối phó với Đường Tam Tạng như thế nào?
Vẻ mặt Thái Hư nghiêm trọng nói:
- Ban đầu lão nạp muốn dựa vào lực lượng của chính mình khiến cho Thiên Diệp Kim Liên nhận chủ, nhưng hôm nay vũ trụ Thiên Phật rơi vào tình cảnh nguy hiểm trong sớm tối, lão nạp chỉ có thể mượn lực lượng của các vị.
- Chúng ta nguyện ý hi sinh tất cả!
Chín trăm các phật đồng loạt quỳ xuống, hai mắt còn nóng rực nhìn Thái Hư, lấy điều này để diễn tả quyết tâm của mình.
Đúng lúc này, giọng nói của Thiên Đạo Phật vang lên.
- Phật Chủ, nếu như các người đều bế quan, Đường Tam Tạng lại xuất hiện thì phải làm sao?
Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đó đều bàn luận xôn xao.
- Nói vậy không sai, nếu như chúng ta đều đi giúp Phật Chủ luyện hóa Thiên Diệp Kim Liên, người nào sẽ tới ngăn cản Ma Vương Đường Tam Tạng?
- Đúng vậy! Nếu như chúng ta không ngăn cản được Đường Tam Tạng, vậy vũ trụ Thiên Phật chúng ta còn không phải sẽ đại loạn sao?
- Chúng ta không có cách nào tẩy não được Đường Tam Tạng, cũng không có cách nào giết chết hắn, so với như vậy, còn không bằng giúp Phật Chủ luyện hóa Thiên Diệp Kim Liên, như vậy mới có thể đối phó được với Đường Tam Tạng.
- Đau dài không bằng đau ngắn, đây là không có biện pháp gì khác sao.
- Ôi, vũ trụ Thiên Phật ta thật đúng là bất hạnh, lại có thể chọc tới loại ác ma này.
- Đừng kêu nữa, Diệu Khổ Chí Tôn cũng là có lòng tốt, ai biết Đường Tam Tạng lại biến thái đến mức độ này.
- ...
Thái Hư suy nghĩ một lát, mở miệng nói:
- Lão nạp sẽ lưu lại phương pháp thần thông kìm chế Đường Tam Tạng, đồng thời lưu lại hơn 300 vị phật, nếu như Đường Tam Tạng lại xuất hiện, các người chỉ cần đuổi hắn đi là được rồi, tất cả chờ lão nạp luyện hóa xong Thiên Diệp Kim Liên lại nói.
- Ngã phật từ bi!
Các phật chắp hai tay lại trước ngực, khom lưng tán tụng Thái Hư.
Đúng lúc này, một giọng nói không thích hợp truyền đến.
- Đi qua đường không nên bỏ qua, lớp phật pháp cấp tốc chiêu sinh, hiện tại Ma Vương Đường Tam Tạng xuất thế, khiến cho các phật bó tay không làm gì được, có thể học lớp cấp tốc, ba ngày thành Phật, năm ngày trừ ma, chỉ cần có tiền, Phật Chủ cũng có chỗ...
Khóe mắt Thái Hư co rút, này không cần nghĩ cũng biết, nhất định là tên Tôn Ngộ Không không biết xấu hổ kia.
- Khốn kiếp, lại có thể trêu chọc các phật như vậy!
Chín trăm vị phật giận dữ liền muốn tiến lên giáo huấn Vương Hạo.
Thái Hư giơ tay lên ngăn cản.
- Cũng không cần động tới hắn, người này cho dù không quá tốt, nhưng quả thật có quan niệm phật pháp độc đáo của riêng mình quan niệm phật pháp.
Diệu Khổ nghi ngờ nói:
- Phật pháp còn có quan niệm đặc biệt sao?
Thái Hư thở dài nói:
- Các người tu hành phật pháp đều lại đi trên con đường lão nạp đã đi qua, căn bản không dám vượt quá nửa bước, nhưng Tôn Ngộ Không với tính cách của hắn chơi ầm ĩ, thích du lịch hồng trần, cuối cùng ở trong hồng trần lĩnh ngộ phật pháp của bản thân hắn, chính hắn quản bộ phật pháp này gọi là phật pháp thế hệ mới.
- Trong hồng trần lĩnh ngộ phật pháp sao?
Các phật trợn tròn hai mắt, biểu tình không dám tin tưởng.
Bọn họ chưa bao giờ từng nghĩ, hồng trần bị bọn họ nhận định thành con mãnh thú và dòng nước lũ, lại có thể cũng có thể trợ giúp người ta lĩnh ngộ phật pháp, vị này khó tránh khỏi cũng quá kỳ diệu đi!
Đồng thời, các phật đều cúi đầu xấu hổ, bọn họ sống cả đời, cuối cùng lại có thể không lợi hại bằng một tiểu hài tử xấu xa.
Thái Hư an ủi:
- Các người cũng không cần như vậy, từng trải của mỗi người khác nhau, cảm ngộ cũng bất đồng, con đường sau này của các người còn dài.
- Ngã phật từ bi!
Các phật vội vàng cảm ơn.
Diệu Khổ cúi đầu nhìn xuống dưới, chỉ thấy người được gọi là Tôn Ngộ Không này đang phát truyền đơn cho hòa thượng phía dưới, tuyên truyền lớp phật pháp cấp tốc của mình.
Nhưng Diệu Khổ lại có cảm giác, hình như mình đã gặp người này ở nơi nào đó, hắn có cảm giác đã từng quen biết.
- Không phải chứ? Mình hẳn chưa từng gặp mặt hắn mới đúng!
Diệu Khổ nhíu mày lại, cẩn thận nhớ lại, nhưng hắn nghĩ không ra đã từng gặp Tôn Ngộ Không này ở nơi nào.
Thái Hư vẫy vẫy tay nói:
- Ngộ Không, thí chủ tới đây một chút!
Tất cả hòa thượng ở đó lộ ra vẻ mặt hâm mộ nhìn Vương Hạo, có thể khiến cho Phật Chủ triệu kiến, đây tuyệt đối là ba đời tu luyện tốt mới nhận được.
Vương Hạo bĩu môi.
- Lão Tôn tôi là người phát ngôn cho phật pháp thế hệ mới, ông gọi tôi tới thì ta lại đi qua sao? Vậy chẳng phải tôi sẽ bị mất mặt sao?
Tất cả mọi người có mặt ở đó lập tức đen mặt, có kích động muốn đập chết tên khốn kiếp này, hắn lại dám lấy mình ra so với Phật Chủ, đây là cùng một trình độ sao?
- Ha ha...
Thái Hư không có tức giận, trái lại cười lớn một tiếng, sau đó chủ động tới trước người Vương Hạo.
- Ào ào...
Nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người ở đó đều xôn xao bàn tán.
- Tôi không nhìn nhầm chứ! Phật Chủ lại có thể tự mình đi tới.
- Đây là Phật Chủ rộng lượng, không muốn tính toán cùng một kẻ ngoan cố.
- Tôn Ngộ Không này lại ở trong hồng trần lĩnh ngộ phật pháp, đây tuyệt đối là trụ cột của phật môn ta sau này.
- Có đạo lý, vậy ngày mai chúng ta cũng đi xem cái gì gọi là phật pháp thế hệ mới.
- Không sai, ngay cả Phật Chủ cũng cảm thấy hứng thú, dù thế nào chúng ta cũng phải nhanh chân đến xem mới được.
- Vậy nói rõ, mọi người ngày mai cùng nhau đi xem phật pháp mới.
- ...
Thái Hư đi tới trước mặt Vương Hạo, chắp hai tay lại trước ngực nói:
- Ngộ Không, lão nạp lập tức phải bế quan luyện hóa Thiên Diệp Kim Liên, để đi đối phó với Đường Tam Tạng, chờ sau khi xuất quan lại đi nghe phật pháp mới của thí chủ.
- Ông cứ làm việc của ông, dù sao không có tiền, ông nghe cũng không hiểu được!
Vương Hạo không để ý, khoát tay áo, hắn không nhịn được hiếu kỳ hỏi:
- Đúng rồi, cái gì gọi là Thiên Diệp Kim Liên? Có nó lại có thể đối phó được với Đường Tam Tạng sao?
- Thí chủ thật đúng là thấy tiền sáng mắt!
Thái Hư bật cười lắc đầu, sau đó giải thích:
- Thiên Diệp Kim Liên là siêu thần khí của vũ trụ, có nó ở trong tay, lại có thể sử dụng pháp tắc vũ trụ gia tăng lên người.
Vương Hạo có phần sững sờ, đây không phải là một loại bảo bối cùng cấp với Kiếm của Chúa Tể sao?
Tuy nhiên muốn dùng thứ này đi đối phó với hắn, có phải là quá coi thường hệ thống hay không hả?
- Được rồi, điều nên nói lão nạp đều đã nói, bản thân thí chủ cẩn thận một chút!
Thái Hư căn dặn một tiếng, sau đó lập tức biến mất.
Vương Hạo nhìn theo các phật rời đi, thì thào cười nói:
- Một đám lừa ngốc, các người tạm thời cứ đi bế quan là được, chờ sau khi xuất quan, tôi nhất định cho các người hiểu rõ, cái gì gọi là mời phật thì dễ tiễn phật thì khó...