Sân giác đấu.
Vương Hạo nhìn quanh một vòng, tặc lưỡi cười nói:
- Không nhìn ra, anh ở nơi này rất được hoan nghênh đấy!
Lý Vân Dương lạnh lùng nói:
- Tại sao anh lại ở chỗ này?
- Tôi tới tìm anh hỗ trợ.
Vương Hạo khẽ cười nói.
- Hỗ trợ?
Lý Vân Dương hừ lạnh một tiếng.
- Anh cảm thấy lấy quan hệ của chúng ta, tôi sẽ cần anh giúp sao?
- Cái này thì không thể nói trước được!
Vương Hạo mỉm cười.
- Tôi có thể bắt lấy anh...
- Giết!
Trong khi nói chuyện, từng tiếng hô giết chóc vang lên, chỉ thấy một đám hộ vệ vọt vào sân giác đấu, sau đó không có nhiều, trực tiếp xông về phía Vương Hạo.
Sắc mặt ba người Lăng Tiêu, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu đại biến, nhanh chóng rút vũ khí ra xông về phía Vương Hạo.
- Ầm ầm ầm!
Một giây tiếp theo, vô số dòng chân khí bao phủ Vương Hạo, tiếng nổ cũng theo đó vang lên ở sân giác đấu, một ánh lửa xông lên trời cắn nuốt Vương Hạo.
- Sư đệ!
Lăng Tiêu vô cùng kinh ngạc, trong nháy mắt bản nguyên lửa khủng khiếp bạo phát ra, khiến cho toàn bộ sân giác đấu nóng vô cùng.
Nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người ở đó lập tức ồ lên.
- Đây là lực bản nguyên!
- Hắn là chủng tộc siêu đẳng!
- Làm sao có thể có chủng tộc siêu đẳng tới tinh hệ Bắc Áo?
- Cần gì quan tâm hắn là ai, mọi người nhanh chóng bắt hắn lại.
- Không sai, nhanh chóng bắt hắn lại!
- Chủng tộc siêu đẳng lại đều là kẻ có tiền, chúng ta nhanh qua cướp hắn đi.
- ...
- Á đù, đây rốt cuộc là một tinh hệ gì vậy, thế nào khắp nơi đều là giặc cướp hả?
Khóe mắt Lăng Tiêu co giật một chút, hắn phát hiện khắp nơi trong tinh hệ Bắc Áo, tuyệt đối không thể để lộ ra tiền tài, bằng không nhất định sẽ có người tới cướp.
Lý Vân Dương quát lạnh một tiếng.
- Toàn bộ đều dừng tay cho tôi!
Đám hộ vệ sửng sốt một chút, nhưng vẫn ngừng công kích, lặng lẽ lui sang một bên.
Đúng lúc này, giọng nói bất cần đời của Vương Hạo từ trong ánh lửa truyền đến.
- Ôi u, Lý Vân Dương, tiểu tử anh lăn lộn thật sự không tệ!
Đồng tử của Lý Vân Dương chợt co lại, hắn không nghĩ tới Vương Hạo ở dưới sự công kích của nhiều Vũ Đế như vậy, lại có thể hoàn toàn không có việc gì.
Sau khi ánh lửa tiêu tan, chỉ thấy toàn thân Vương Hạo có một tầng lá chắn năng lượng bao quanh, đây là phù ấn hộ thân, sau khi mở ra có thể không cần để ý tới công kích của Vũ Vương, Vũ Đế, cho dù là cường giả siêu cấp, nó cũng có thể phòng ngự được một chút.
- Lão đại!
Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu vọt tới bên cạnh Vương Hạo, cảnh giác nhìn hộ vệ xung quanh.
- Sư đệ, cậu không sao chứ?
Lăng Tiêu cũng chạy tới.
Đồng thời, ánh mắt mọi người trong sân giác đấu đều tập trung vào bốn người Vương Hạo, đương nhiên vẫn là con thỏ kia bình tĩnh ăn cà rốt, chẳng qua ánh mắt vô cùng nóng rực, còn có ánh mắt hưng phấn khi nhìn thấy dê béo.
Lý Vân Dương tiến lên trước một bước, vẻ mặt thành thật nói:
- Vương Hạo, tôi muốn đánh với anh một trận, không mượn ngoại lực, đường đường chính chính đánh một trận.
Vương Hạo xắn tay áo lên, hoạt động cổ.
- Đợi lát nữa lại nói tới cuộc chiến đấu của chúng ta, hiện tại tôi phải tính sổ mối thù những người này cố gắng tập kích tôi một lần đã.
Ba người Lăng Tiêu, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu lộ ra nụ cười gượng, quả nhiên Vương Hạo còn là Vương Hạo lòng dạ hẹp hòi, chỉ cần có người muốn giết chết hắn, như vậy lại phải chuẩn bị tốt tinh thần bị hắn giết chết.
Lý Vân Dương nhíu mày lại.
- Vương Hạo tôi khuyên anh không nên làm loạn, chỉ dựa vào mấy người các anh còn chưa đủ tư cách gây sự ở nơi đây.
Vương Hạo bĩu môi, lấy ra Linh Giới cầu ném xuống đất.
Lúc này, một hố đen thật lớn xuất hiện ở trên sân giác đấu.
Tiền Vạn Dương cũng không dài dòng, nhanh chóng lao vọt vào, bảo Thiếu Tướng Quân tập hợp, sau đó chuẩn bị khai chiến.
- Đây là vật gì?
Mọi người ở đây lộ ra vẻ mặt hiếu kỳ, rõ ràng chưa từng gặp hố lớn màu đen này.
- Giết!
Chỉ trong giây lát, từng tiếng giết chóc truyền đến, sát khí khủng bố còn tràn ngập ở trong sân giác đấu.
Mọi người ở đây vô cùng hoảng sợ, loại sát khí này là cái quỷ gì? Lẽ nào đây là cánh cửa lớn đi thông tới địa ngục sao?
Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, cho dù Thiếu Tướng Quân từng đối đầu với Ám Tinh Linh Tộc chiến đấu chỉ còn lại có ba trăm vạn người.
Nhưng hắn từ Tiên Thảo Cung mang về nhiều đan dược như vậy, khiến cho Thiếu Tướng Quân cũng đột phá tới Vũ Đế, chiến lực thật đúng là bay vọt.
Đúng lúc này, mỗi một Thiếu Tướng Quân không ngừng lao ra, sát khí ngập trời này càng để cho người cảm thấy kinh hãi.
Hai mắt Vương Hạo chợt mở ra, mở ra kỹ năng đại gian hùng tự mang theo, xưng hùng loạn thế, khiến cho chiến lực của Thiếu Tướng Quân trong nháy mắt lại tăng vọt gấp năm lần.
Nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy, người ngoài hành tinh ở đây đều vô cùng hoảng sợ.
- Quân đoàn này xuất hiện thế nào?
- Nhanh chóng chạy thôi, những người này thật sự quá kinh khủng!
- Rõ ràng chẳng qua là tu vi Vũ Đế cấp một cấp hai, nhưng vì cái gì lại khiến tôi cảm giác bọn họ như nắm giữ chiến lực Vũ Đế cấp tám cấp chín vậy?
- Không nên lắm lời, nhanh chóng chạy thôi!
- Gặp phải xương cứng này, mọi người nhanh chóng chạy đi!
- ...
Rất nhanh, sân giác đấu lại được giải tán lập tức, tất cả mọi người về phía bên ngoài mong được thoát thân.
- Thiếu tướng đại nhân!
Hai người Cô Dương, Tần Phong tới trước mặt Vương Hạo, ôm quyền vấn an.
Vương Hạo khẽ gật đầu.
- Người nơi này thích cướp đoạt, các người đi nói cho bọn họ biết cái gì gọi là cướp đoạt chân chính đi.
Cô Dương, Tần Phong hết chỗ nói rồi, bọn họ là quân chính quy dốc lòng làm người, không phải là cướp đoạt chuyên nghiệp như vậy có được không?
- Vâng!
Cô Dương, Tần Phong nhận lệnh lui ra, dẫn theo Thiếu Tướng Quân trùng trùng điệp điệp nhanh chóng hành động.
Không lâu sau, Giác Đấu Tinh không ngừng có tiếng kêu rên vang lên.
Mấy trăm vạn Thiếu Tướng Quân giống như châu chấu càn quét, bọn họ đi qua nơi nào thật đúng là không có một ngọn cỏ.
Đám người ngoài hành tinh nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sớm đã không nhịn được bắt đầu chửi ầm lên.
- Mẹ nó, những người này ở đâu tới vậy?
- Đúng vậy! Cướp đoạt lại có thể chuyên nghiệp như vậy.
- Không có khả năng, chúng ta tối thiểu còn có thể để lại cái quần lót cho người khác, nhưng bọn họ thì hay rồi, trực tiếp lột trần chúng ta.
- Anh còn tốt, có một tiểu ca bởi vì trên đầu mọc một cái sừng, những người này cũng cho là bảo bối gì đó, lại có thể trực tiếp cưa xuống.
- Đây tính là cái gì, bên kia có một muội tử, bởi vì đuôi lông xù, kết quả cũng bị cắt, nói trở lại làm khăn quàng cổ.
- Những điều này đều không tính là gì cả, bên kia có một phú hào, bộ dạng giống như con hổ, những người này nói tiểu đệ đệ của hắn có thể ngâm rượu, đáng giá, cho nên trực tiếp cắt.
- A, thật sự quá tàn nhẫn!
- Đám người này là giặc cướp chân chính, trình độ chuyên nghiệp hóa cao, khiến cho người ta không thể nói được lời nào, một chút vật đáng tiền cũng không buông tha.
- ...
- Ầm ầm ầm!
Đúng lúc này, Giác Đấu Tinh tuôn ra một quân đoàn, những người này đều có tu vi là Vũ Đế, thân mặc áo giáp màu đen, nhìn qua vô cùng chính quy.
- Là đoàn Giác Đấu, những người này cuối cùng cũng đi ra rồi!
Đám người ngoài hành tinh đều thở phào nhẹ nhõm.
Cô Dương, Tần Phong liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều lộ ra một nụ cười mỉm, cuối cùng có thể thoải mái đại chiến một trận.
- Thiếu Tướng Quân, giết!
Hai người Cô Dương, Tần Phong cầm trường kiếm chỉ tới, xông về phía đoàn Giác Đấu trước.
- Giết!
Đoàn Giác Đấu cũng không dài dòng, từng tiếng giết chóc vang lên tận mây xanh, bọn họ rút vũ khí ra, phóng về phía Thiếu Tướng Quân.
Lúc này, hai bên chiến đấu với nhau, trong nháy mắt khói lửa chiến tranh đã lan tràn tới toàn bộ Giác Đấu Tinh...