Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 670: Chương 670: Thực Thần hạ xuống




Con đường tử vong.

Phi thuyền Thánh Lang Hào.

Tiểu Bạch khẽ dụi đôi mắt nhập nhèm, vẻ mặt mờ mịt ngồi dậy.

- Các ngươi ồn ào cái gì vậy? Không biết thỏ bảo bảo tôi đang ngủ sao?

Mọi người miễn cưỡng cười một tiếng, đã không có sức nào phỉ nhổ con thỏ không tim không phổi này.

- Ừ...

Tiểu Bạch đột nhiên nhíu chân mày lại, nó nhanh chóng từ trên giường nhảy dựng lên, Hỗn Độn Thanh Trúc cũng nhanh chóng cầm ở trong tay vung vẩy khắp nơi, hình như đang xua đuổi cái gì đó.

Ái Nhi vội vàng hỏi:

- Tiểu Bạch, cậu làm sao vậy?

Tiểu Bạch không trả lời, tức giận nói:

- Trộm đồ trộm đến trên đầu thỏ bảo bảo tôi, thỏ bảo bảo tôi thấy anh không muốn sống rồi.

- Có trộm vặt?

Sắc mặt ba người Ái Nhi, lão ma đầu, Lăng Tiêu đại biến, nhanh chóng đề phòng.

Vừa dứt lời, một giọng nói nặng nề từ cửa vang lên.

- Không nghĩ tới cậu trưởng thành nhanh như vậy, tự nhiên lại có thể phát hiện tôi.

- Ai?

Đám người Ái Nhi quay đầu lại nhìn về phía cửa, chỉ thấy một bóng dáng nam tử xuất hiện, đây không phải là đệ nhất đạo tặc vũ trụ, Hạng Thiên Minh sao.

Tiểu Bạch nhảy tới trên đầu của Ái Nhi, vẻ mặt khinh bỉ nói:

- Thỏ bảo bảo tôi là thỏ Chí Tôn tương lai, anh dùng loại thủ đoạn hạ lưu này còn không mất mặt xấu hổ sao?

Hạng Thiên Minh cười to nói:

- Ha ha, cậu là thỏ Chí Tôn tương lai không giả, nhưng điều kiện là cậu có thể trưởng thành lên, hiện tại Thập Toàn Dược Thần, còn có tôi cùng gây phiền phức cho cậu, cậu cảm thấy cậu còn có ngày mai sao?

Đồng tử của hai người Ái Nhi, Lăng Tiêu chợt co lại, cảm giác chuyện này đặc biết khó giải quyết.

Phải biết rằng Thập Toàn Dược Thần có thể chống lại cường giả Thần Vị cảnh mà không bại, còn có tổng quản Ba Nhĩ Thiên Vị cảnh dưới tay hắn, lại thêm Hạng Thiên Minh đạo tặc tu vi Thiên Vị cảnh này.

Nếu như bọn họ cùng nhau phát động công kích với mình, như vậy thật đúng là dữ nhiều lành ít.

- Anh cho rằng thỏ bảo bảo tôi sẽ sợ sao? Thỏ bảo bảo tôi nói cho anh biết, nếu như anh chọc tới thỏ bảo bảo tôi, thỏ bảo bảo tôi nhất định cho các ngươi biết, thỏ nóng còn có thể cắn người là có ý gì.

Tiểu Bạch nhe răng trợn mắt, lộ ra bốn cái răng cửa.

Lão ma đầu cười ha hả nói:

- Có thể phải khiến cho các ngươi thất vọng, ở thời điểm thỏ Chí Tôn đại nhân quyết định quay về tinh hệ Vạn Thú, lão phu đã truyền tin tức trở lại, tính toán thời gian, cao thủ của tinh hệ Vạn Thú cũng sắp đến.

- Ầm ầm ầm...

Hắn vừa dứt lời, một tiếng nổ kinh thiên vang lên.

Mọi người quay đầu lại nhìn về phía ngoài cửa sổ, chỉ thấy hơn mười chiếc phi thuyền cực lớn hình rồng nhanh chóng bao quanh phi thuyền Thánh Lang Hào, đồng thời liên tục không dừng phát động công kích với phi thuyền của Thập Toàn Dược Thần.

- Làm sao có thể như vậy được?

Sắc mặt Hạng Thiên Minh biến đổi, nội dung vở kịch này cũng quá nhanh đi?

Đúng lúc này, một tiếng cười truyền đến.

- Hôm nay tôi ngược lại muốn xem thử là ai dám động thủ với Chí Tôn tương lai của yêu tộc tôi? Thật sự coi danh tiếng của Thực Thần tôi là trang trí sao?

- Thực Thần!

Trong nháy mắt, nụ cười trên mặt lão ma đầu cứng đờ, hai chân bắt đầu run lên.

- Má của tôi ơi, thế nào lại là vị này?

Hạng Thiên Minh cũng bị dọa cho giật mình, hắn thậm chí cũng không dám có một giây do dự nào, nhanh chân chạy ra ngoài.

- Chạy đi đâu, giao Cực Quang Ma Phương ra!

Tay Tiểu Bạch cầm Hỗn Độn Thanh Trúc, nhanh chóng đuổi theo.

- Lão phu vì cái mạng nhỏ này, liều mạng!

Vẻ mặt lão ma đầu biến đổi, nhanh chóng đuổi theo.

Muốn Thực Thần hạ khẩu lưu tình, vậy hắn chỉ có thể ôm chặt lấy bắp đùi của Tiểu Bạch, mà bây giờ chính là thời cơ tốt nhất để ôm bắp đùi của Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch lấy ra một khối Cực Thiên Ma Phương màu đen, vù một tiếng thân thể lập tức biến mất, chờ lúc xuất hiện lần nữa, nó đã đến trước mặt của Hạng Thiên Minh.

- Truyền Tống Ma Phương!

Hạng Thiên Minh mừng rỡ, hắn không nghĩ tới trên thân của Tiểu Bạch lại còn có khối Ma Phương thứ tư.

- Chạy đi đâu!

Lão ma đầu xông đến, không nói hai lời đã giơ tay lên chính là đánh ra một quyền.

- Mẹ nó, liều mạng!

Vẻ mặt Hạng Thiên Minh biến đổi, vì bốn khối Cực Thiên Ma Phương trên thân của Tiểu Bạch, hắn nhất định phải liều mạng một lần.

Nghĩ tới đây, Hạng Thiên Minh bấm ra một đạo chỉ quyết, một sóng dao động linh hồn cực mạnh được phóng thích ra ngoài.

- Công kích linh hồn, mọi người cẩn thận!

Lão ma đầu kinh ngạc kêu lên.

Sắc mặt hai người Ái Nhi, Lăng Tiêu đại biến, nhanh chóng xông lên trước bảo vệ Tiểu Bạch ở sau người.

Tiểu Bạch bĩu môi, lấy ra một khối Cực Thiên Ma Phương màu vàng.

Đồng tử của Hạng Thiên Minh chợt co lại, thét to:

- Ý thức Ma Phương, trên người cậu lại còn có khối Cực Thiên Ma Phương thứ năm!

- Đần độn, thỏ bảo bảo tôi còn được gọi là thỏ Chí Tôn tăng thêm may mắn, loại người như anh chỉ xứng đưa bảo tới cửa, vì liếm gạch thêm ngói lát đường cho thỏ bảo bảo Chí Tôn tôi thôi.

Tiểu Bạch cho Hạng Thiên Minh một ngón giữa khinh bỉ, sau đó ném Ma Phương màu vàng về phía Hạng Thiên Minh.

- Không cần!

Hạng Thiên Minh sợ tới mức gan cũng muốn nứt ra, muốn nhanh chóng thu hồi sóng dao động linh hồn.

Đáng tiếc thời gian không đợi người, tất cả tới quá nhanh.

-...

Khi Ma Phương màu vàng tiếp xúc cùng linh hồn của Hạng Thiên Minh, Hạng Thiên Minh phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể cũng xụi xuống mặt đất, không còn hơi thở.

Đồng thời, một tiếng cười già nua từ trong Ma Phương màu vàng vang lên.

- Ha ha, cuối cùng cũng có bạn mới tới, như vậy lão phu không còn cô đơn nữa...

Sắc mặt Lăng Tiêu nhất thời biến đổi, Thiên Ma Thần này trước đây đoạt xác Lý Vân Dương, được xưng là đệ nhất ma đầu Tinh Vực lại có thể còn chưa chết.

Ái Nhi cười nói:

- Yên tâm, khối Cực Thiên Ma Phương này nắm giữ ý thức của Cực Thiên Minh Thần, không ai có thể trốn ra được.

- Hi vọng là như vậy!

Lăng Tiêu khẽ gật đầu.

Lão ma đầu nhanh chóng tiến lên, lật tìm ở trên người của Hạng Thiên Minh, rất nhanh hắn lại phát hiện ra một khối Ma Phương màu tím.

- Đây là dung hợp Ma Phương!

Lăng Tiêu, Ái Nhi mừng rỡ, Tiểu Bạch lại nắm giữ sáu khối Cực Thiên Ma Phương, chỉ thiếu một khối này lại có thể nhận được truyền thừa của Cực Thiên Minh Thần.

Đúng lúc này, một tiếng kêu kinh ngạc vang lên ở sau lưng mọi người.

- Không nghĩ tới Chí Tôn tương lai của yêu tộc chúng ta lại là con thỏ, còn là yêu thỏ Không Không rất bình thường.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người có bộ dạng bảy tám phần giống Hương Hương nắm lấy tai của Tiểu Bạch, đang hiếu kỳ quan sát nó.

- Thực Thần!

Lão ma đầu sợ hãi, toàn thân run rẩy, trong lòng cầu khẩn kẻ ăn hàng này không chú ý đến hắn.

Đồng thời, thân thể lão cũng di chuyển tới trong góc, hy vọng có thể tránh thoát sự chú ý của Thực Thần.

Tiểu Bạch tức giận nói:

- Thỏ bảo bảo tôi chính là thỏ Không Không thì sao? Ai quy định thỏ Không Không lại không thể trở thành Chí Tôn?

Thực Thần cười nói:

- Tiểu tử không nên tức giận, tôi không có ác ý, chỉ cần cậu có Chí Tôn Thần Thú Ấn, như vậy cậu lại có thể nhận được yêu giới chúng tôi bảo vệ.

Trong nháy mắt, mắt của Tiểu Bạch sáng lên, kêu lên:

- Thỏ bảo bảo tôi cần tất cả yêu giới hỗ trợ tìm kiếm một khối Cực Thiên Ma Phương cuối cùng...

- Cực Thiên Ma Phương?

Thực Thần sửng sốt một chút, sau đó khóe miệng giật giật, phun ra một khối Ma Phương màu xanh lam.

- Sinh mạng Ma Phương!

Mọi người ở đây trợn tròn hai mắt, vận khí của con thỏ này khó tránh khỏi cũng quá tốt đi? Quả thực chính là suy nghĩ gì lại tới cái đó!

- Đây là... mùi của Thánh Ma Quy!

Thực Thần khịt khịt mũi, rất nhanh lại phát hiện lão ma đầu run lẩy bẩy trốn ở trong góc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.