Trong một không gian đen nhánh.
Vương Hạo khôi phục ý thức, vang lên bên tai thanh âm của Hệ Thống:
- Leng keng, chúc mừng kí chủ để cho Thiên Đạo nhi tử sinh ra tự trách mãnh liệt, đạt được năm vạn Thiên Đạo vận khí.
- Leng keng, chúc mừng Thiên Đạo vận khí của kí chủ đạt tới 65100 điểm, đạt được số mệnh gia thân siêu cường giai đoạn thứ hai.
Khóe miệng Vương Hạo khẽ nhếch lên, quả nhiên cái chết của hắn có thể kích thích cha hắn, nhìn tình hình này có lẽ sau này phải giả chết nhiều hơn mới được, như vậy ra đường có thể nhặt được tiền, đỡ cho ra đường không cần lo lắng bị hạch tiền, tán gái cũng không cần lo lắng bị nhìn ra là kẻ nghèo kiết xác. . .
- Leng keng, chúc mừng kí chủ tử vong, đạt được điều kiện sử dụng kim tệ sống lại, xin hỏi kí chủ có sử dụng hay không.
Vương Hạo trợn mắt, loại chuyện này còn cần hỏi hay sao? Ai muốn chết? Đương nhiên là sống lại rồi!
- Leng keng, chúc mừng kí chủ sử dụng kim tệ sống lại, mở ra Thiên thần phụ thể, trong mười ngày sắp tới, Thần cản sát Thần, Phật chặn giết Phật.
Một giây sau, hai mắt Vương Hạo trợn tròn, một cảm giác đau đớn trước nay chưa từng có xông lên đầu, cảm giác cả người giống như muốn bị xé nứt.
- Hệ Thống ngươi lừa ta có phải không? Cái này mà là Thiên thần phụ thể, đây rõ ràng là muốn lấy mạng ta!
Vương Hạo tim gan cào xé kêu to.
Hệ Thống giải thích:
- Hiện tại ngươi đang bị dẫn truyền thần lực, đau một chút là chuyện hết sức bình thường, giống như nữ nhân lần đầu tiên cũng rất đau, lần sau là ngon.
- Phụt. . .
Vương Hạo lập tức phun ra, đây quả nhiên là tên Hệ Thống không đứng đắn, lại không biết xấu hổ nói ra như thế.
- Ừ. . .
Vương Hạo đột nhiên sửng sốt, hắn phát hiện mình có thể rõ ràng cảm ứng được thế giới bên ngoài, phát hiện Vương Thiên Dật đã lĩnh ngộ Thần Chi thiên đạo.
Đồng thời, hắn còn có thể cảm ứng được trong vũ trụ xa xôi, có một luồng kêu gọi bi thống, giống như đang gọi tên của hắn, chỉ có điều khoảng cách quá xa xôi, hắn không nhìn thấy được.
- Là người nào đang gọi tên ta?
Vương Hạo suy nghĩ một chút, thật sự không nghĩ ra, cũng không muốn suy nghĩ.
Rất nhanh, lực chú ý của Vương Hạo đã bị chú ý bởi tên cha tiện nghi vì bị ép buộc, mà chịu khổ gặp sét đánh.
- Tên Thiên Đạo phụ thân này có trăm vạn điểm Thiên Đạo vận khí này, tháo bỏ gông xiềng, thật là thần cũng không đỡ nổi!
Trong lòng Vương Hạo thầm hâm mộ, bên này đánh không lại, bên kia thì Thiên Đạo phụ thân tới đưa phúc lợi.
Nhưng bên phía hắn, mọi người đều chết hết rồi, vị phụ thân này mới bộc phát, khoảng cách này mới suy nghĩ đã cảm thấy ủy khuất.
Nhưng Vương Hạo cũng thật sự bị vị cha tiện nghi này hù dọa, tu vi Võ Tôn, lại dưới tình huống không có phụ trợ lĩnh ngộ Thần Chi đại đạo, đây tuyệt đối là chuyện chưa bao giờ nghe thấy.
Theo hiểu biết của hắn, muốn lĩnh ngộ Thần Chi đại đạo có hai loại phương pháp.
Một là giống như hắn, nhận được một khối ngộ đạo thạch, đập nát nó là có thể ngộ đạo là cái gì.
Nhưng, với tu vi trước mắt của hắn, không thể đập vỡ miếng ngộ đạo thạch, chỉ có thể đặt ở ba lô Hệ Thống, đợi sau này hãy nói.
Hai là giống như Vương Thiên Dật, dựa vào thiên phú của mình, cảm ứng Thiên Đạo, lĩnh ngộ đạo trong Thiên Đạo.
Nhưng loại trực tiếp lĩnh ngộ này, có chút ý tứ nhòm ngó quyền sở hữu kiến thức Thiên Đạo.
Cho nên cho dù là con ruột, Thiên Đạo phụ thân cũng sẽ giáng xuống chút khảo nghiệm, để cho bọn họ hiểu rõ không thể không làm mà hưởng, giống như hiện tại ở bên ngoài Vương Thiên Dật bị Hắc Lôi chém xuống vậy.
- A, con thỏ này mở phong ấn lúc nào vậy? Chuyện này cũng quá kinh khủng?
Vương Hạo đột nhiên cảm ứng được khí tức của Tiểu Bạch điên cuồng tăng vọt, thiếu chút nữa nhảy dựng lên như xác chết vùng dậy.
- Thật không ngờ lại là Hỗn Độn Thanh Trúc!
Minh Hiên không nhịn được cười phá lên, hắn cảm giác nhi tử mình chết thật tốt, không chỉ khiến cho hắn đụng phải truyền thừa của Thượng cổ Chiến Thần, nhìn thấy Hỗn Độn Thanh Trúc, lần này hắn chắc chắn sẽ đột phá Thần Vị cảnh, trở thành thần chúa tể tất cả.
Về phần con thỏ chỉ đạt tới Thiên Vị cảnh này, Minh Hiên tỏ vẻ hoàn toàn không có áp lực.
Bởi vì lúc này lực phá hoại của Tiểu Bạch chỉ đạt tới Thiên Vị cảnh, về phần những phương diện khác, vẫn chỉ là một con thỏ Vũ Vương.
- Hỗn Độn Thanh Trúc!
Thủy Dao, Mộc Dao nhìn nhau, tất cả đều nhìn thấy trong ánh mắt đối phương tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Truyền thuyết vũ trụ thành hình trước, hết thảy quy về hỗn độn, mà trong hỗn độn còn thai nghén ra rất nhiều bảo vật, bọn họ được thế nhân gọi là Hỗn Độn thần vật.
Những Hỗn Độn thần vật này không chỉ có đủ loại hiệu quả, còn chứa Hỗn Độn khí chỉ có trong Hỗn Độn.
Chỉ cần có thể hấp thu Hỗn Độn khí này, như vậy không chỉ có tu vi đột phá rất nhanh, ngay cả chiến lực cũng sẽ điên cuồng đề thăng, giống như Tiểu Bạch vậy, có thể từ Vũ Vương một đường đột phá đến Thiên Vị cảnh.
Chỉ có điều, với thân thể Tiểu Bạch hiện giờ, đoán chừng rất khó thừa nhận luồng Hỗn Độn khí này, sau này nhất định sẽ bỏ mạng.
- A. . .
Tiểu Bạch nhe răng trợn mắt hét lớn, hoàn toàn mở ra hình thức bạo tẩu, nắm Thanh Trúc cấp tốc phóng về hướng Minh Hiên.
Con ngươi Minh Hiên chợt co rụt lại, con thỏ này tu luyện công pháp gì, tại sao có thể hoàn mỹ khống chế lực lượng Hỗn Độn Thanh Trúc mang đến cho nó như thế?
Không kịp ngẫm nghĩ, lưỡi hái trong tay Minh Hiên cũng nhanh chóng vũ động.
Vương Hạo đang nằm trong lòng vô cùng khẩn trương, vội vàng hỏi thăm Hệ Thống còn thời gian bao lâu, hắn cũng không muốn nhìn con thỏ một tay mình nuôi lớn cứ như vậy chết đi.
Hệ Thống đáp:
- Còn năm phút nữa!
- Ùng ùng. . .
Một giây sau, hai người đụng vào nhau, tiếng oanh minh khổng lồ vang lên, sóng nhiệt cuồng bạo thổi quét cả thiên địa.
Mọi người sợ hãi liên tiếp lui về phía sau, con thỏ cuồng bạo này bất kể chung quanh có người hay không, hoàn toàn liều mạng.
Tiểu Bạch múa Thanh Trúc trong tay gõ vào đầu Minh Hiên, chỉ cần bị nó đánh trúng, như vậy lão quái vật này chắc hẳn phải chết.
- Con thỏ chết tiệt!
Minh Hiên nghiến răng nghiến lợi, trong cơ thể bộc phát ra một luồng khí tức cuồng bạo, lưỡi hái trong tay đang không ngừng bay múa.
Tiểu Bạch không ngừng đung đưa trước mặt Minh Hiên, né tránh lưỡi hái công kích, nhưng trong lòng vô cùng khẩn trương, nếu không tìm được cơ hội gõ Minh Hiên, như vậy nó có thể không chống đỡ nổi, vậy còn làm thế nào báo thù cho Vương Hạo?
Đột nhiên, hai mắt Tiểu Bạch tỏa sáng, nghĩ tới một biện pháp vô cùng tốt, nhất định có thể đánh Minh Hiên trở tay không kịp.
Nghĩ tới đây, Tiểu Bạch nhanh chóng quay cuồng trên không trung, cái mông nhắm ngay Minh Hiên, lắc lắc cái đuôi thỏ ngắn ngủn, giống như đang gây hấn.
- Xem đại chiêu siêu cấp vô địch của thỏ ta đây, manh thỏ —pháo rắm!
- Phụt. . .
Lúc này, một thanh âm yếu ớt vang lên.
Trong phút chốc, tất cả mọi người trong nháy mắt hóa đá, cảm giác vừa rồi mình vừa đang nằm mơ.
Bọn họ thật sự không thể tin tưởng những gì mình vừa nhìn thấy, Thiên Vị cảnh cao thủ đánh nhau, cuối cùng lại dùng chiêu đánh rắm.
Đám người Nhạc Huyên vuốt vuốt mi tâm, con thỏ này không hổ do Vương Hạo nuôi lớn, cũng vô sỉ như vậy, không biết xấu hổ, làm cho người ta không đoán ra.
- Rống. . . Khốn kiếp. . .
Minh Hiên nổi giận gầm lên một tiếng, lửa giận vô tận nhen nhóm trên ngực.
Hắn vốn tưởng rằng này con thỏ rất dễ dàng đối phó, nhưng ai biết con thỏ này ỷ vào thân thể khéo léo, không chỉ dễ dàng tránh thoát công kích của hắn, khiến cho hắn không bắt được, còn ác tâm thả rắm thối với hắn.
Ghê tởm nhất chính là, cái rắm này lại trực tiếp nổ trên mặt hắn. . .