Thủy Tinh tinh.
Vương Hạo mang theo Tiểu Bạch xoay người rời đi, hoàn toàn không để ý đến thượng cổ chúng thần.
Nhìn thấy một màn này, các thượng cổ chúng thần bắt đầu nóng nảy.
- Bây giờ nên làm cái gì?
- Vương Hạo nổi danh là thấy tiền sáng mắt, mọi người nhanh lấy bảo bối trên người ra.
- Có bảo bối cái rắm, lần trước bị Vương Hạo cướp sạch rồi, hiện tại nghèo đều không còn quần để mặc.
- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thật sự phải đợi Huyết Thần tới giết chúng ta?
- Hiện tại Huyết Thần đã điên rồi, căn bản sẽ không nhớ tình bạn xưa cũ, chỉ biết giết giết giết.
- Nói nhảm, nếu ngươi chỉ còn lại ba năm thọ nguyên, ngươi không điên mới lạ.
- Ta thật không hiểu nổi, Huyết Thần cho phép nguyện vọng vũ trụ hủy diệt gì đó, chẳng lẽ hắn không thể cho phép cơ hội có mạng sống?
- Vũ trụ pháp tắc đồng ý cho Huyết Thần mạng sống có ích lợi gì, nếu Vương Hạo không đồng ý, vậy hắn vẫn phải chết.
- Cho nên Huyết Thần không có ý định sống sót rồi, muốn cả hai cùng chết?
- Bất kể Huyết Thần nghĩ cái gì, hiện tại đã có hơn 20 vị thượng cổ chúng thần bị Huyết Thần giết chết, chúng ta không thể cứ ở đây chờ đợi, phải nhanh chóng mời Vương Hạo xuất thủ mới được.
- Nhưng hắn hoàn toàn không có ý tứ sẽ ra tay?
- Yên tâm, Vương Hạo nổi tiếng là tham tiền, mọi người mau tới đây góp nhặt, xem có thể góp được bao nhiêu bảo bối .
- Ài, cũng chỉ có thể làm như vậy thôi.
- ...
Đệ tử Băng cung trợn tròn mắt, bảy tám chục thượng cổ chúng thần lại đang góp tiền? Chuyện này xác định không phải đang nói đùa?
Lôi Thần vẻ mặt ủy khuất đưa Lôi Thần thương của mình tới, nghĩ bọn họ đường đường là chúng thần, là giống loài đứng trên đỉnh cao của chuỗi vũ trụ thực vật, bất kỳ một người nào cũng là bá chủ hùng bá một phương.
Nhưng bây giờ luân lạc tới trình độ phải góp tiền tập thể, nước mắt chua xót trong chuyện này ai có thể hiểu?
Thịnh Văn Kiệt cảm khái nói:
- Người có thể làm được như Vương Hạo, thật sự rất ngạo mạn!
Vương Thiên Dật không nhìn được nữa, ho khan nói:
- Các vị chúng thần cứ tiếp tục gom đi! Ta sẽ đi khuyên nhủ Hạo nhi.
Nghe vậy, các chúng thần cảm động thiếu chút nữa chảy nước mắt, lão tử của Vương Hạo thật là người tốt! Hoàn toàn là hai thái cực khác biệt đối với Vương Hạo!
Khi mọi người một lần nữa tìm được Vương Hạo, hoàn toàn không biết nói gì, chỉ thấy Vương Hạo đang nằm trên một cái ghế, chỉ huy mười mấy người máy, đang khai khẩn thổ địa.
Khóe mắt các chúng thần như kéo ra, cảm thấy Vương Hạo thật sự quá giả bộ, ẩn cư trồng trọt lại dùng người máy, chẳng lẽ hắn không cảm thấy chuyện này rất giả dối sao?
Vương Thiên Dật tiến lên khuyên nhủ:
- Hạo nhi, nam tử hán đại trượng phu nên chí ở bốn phương, con ở nhà trồng trọt như vậy có thể có tiền đồ gì? Như vậy chẳng phải là lãng phí tuổi thanh xuân của con.
Vương Hạo vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Cha, tư tưởng của cha như vậy là không được, phải biết rằng dân dĩ thực vi thiên, cha không thể vì nhi tử mình là người nông dân trồng trọt mà xem thường hắn.
Mọi người thật sự hết chỗ nói rồi, người trồng trọt rõ ràng là người máy, có quan hệ gì đến hắn?
Đúng lúc này, thanh âm của Hệ Thống một lần nữa vang lên.
- Leng keng, Hệ Thống thăng cấp xong, tất cả vật phẩm hạ giá tiêu thụ.
- Leng keng, Hệ Thống thăng cấp thành công, mở ra bàn quay đại rút thưởng cực phẩm, mỗi lần rút thưởng cần 100 tỉ điểm vũ trụ.
- Leng keng, chúc mừng kí chủ nới lỏng Huyết Thần, khiến cho Thiên Vực gặp phải phá hư, đạt được 300 vạn điểm vũ trụ.
- Leng keng, chúc mừng kí chủ bức Thiên Đạo đến hắc hóa, thả ra Hắc Nguyên tố, đạt được 100 vạn điểm vũ trụ.
- Leng keng, trước mắt kí chủ có 1700 vạn điểm vũ trụ, hai lần cơ hội thăng cấp siêu cấp, hai lần cơ hội giảm giá siêu cấp, một lần cơ hội bàn quay đại rút thưởng cực phẩm.
Hai mắt Vương Hạo tỏa sáng, Hệ Thống rốt cục trở lại rồi, hầu bao của hắn lại căng phồng.
Vương Thiên Dật tiếp tục khuyên nhủ:
- Hạo nhi, cha biết con bị ủy khuất, nhưng người ta cũng tới cửa nói xin lỗi rồi, con lấy lòng dạ nam tử hán tha thứ cho bọn họ đi!
Các chúng thần vội vàng cười phụ họa.
- Không sai, chúng ta đều biết sai rồi!
- Vương Hạo huynh đệ, chuyện trồng trọt không thích hợp với ngươi, ngươi nên là anh hùng vạn người để mắt mới đúng.
- Đúng vậy, trồng trọt có thể có lĩnh ngộ gì, ngươi nên đi chiến đấu, như vậy lĩnh ngộ mới nhiều.
- Lời này không sai, chỉ có chiến đấu mới có thể làm cho người ta nhanh chóng trưởng thành .
- Loại chuyện trồng trọt này không thích hợp với ngươi.
- ...
Vương Hạo liếc nhìn các chúng thần, gọi Hệ Thống nói:
- Ta mới vừa đột phá đến Võ Tôn, cần mua bốn loại thuộc tính thạch cấp bảy, còn có cấp bảy tiềm lực đan.
- Leng keng, chúc mừng kí chủ mua tiềm lực đan cấp bảy, tốn hao 500 vạn điểm vũ trụ.
- Leng keng, chúc mừng kí chủ tốn hao 200 vạn điểm vũ trụ, đổi mười miếng lực lượng thạch cấp bảy.
- Leng keng, chúc mừng kí chủ tốn hao 200 vạn điểm vũ trụ, đổi mười miếng tốc độ thạch cấp bảy.
- Leng keng, chúc mừng kí chủ tốn hao 200 vạn điểm vũ trụ, đổi mười miếng tinh thần thạch cấp bảy.
- Leng keng, chúc mừng kí chủ tốn hao 200 vạn điểm vũ trụ, đổi mười miếng thể lực thạch cấp bảy.
- Leng keng, kí chủ tộng cộng tốn hao 1300 vạn điểm vũ trụ, còn thừa lại 400 vạn điểm vũ trụ.
- Phì, hạ giá rồi còn đắt như thế, vậy sau này còn chơi cái rắm!
Vương Hạo trong nháy mắt lo lắng, nghĩ thầm, vũ trụ này căn bản bị hắn chơi tàn rồi, ngoài chém giết Thiên Đạo, dường như không còn hạng mục gì có thể kiếm tiền.
Mà hiện giờ hắn mới chỉ có tu vi Võ Tôn, sau này còn phải trải qua mấy đại cảnh giới Vũ Thần, Thiên Vị cảnh, Thần Vị cảnh, Phong Thần, Chí Tôn, nếu không có hạng mục kiếm tiền, sau này đúng là xong đời.
Một giây sau, hai mắt Vương Hạo trợn tròn, gân xanh trên cổ nhô ra, một sức bật khó có thể tưởng tượng tuôn ra vào trong cơ thể, cảm giác mình sắp sửa phát nổ.
Đồng thời, một luồng khí tức siêu cường trong nháy mắt bộc phát ra, hư không lại càng nổi lên từng đạo rung động.
Mọi người mở to mắt, người này rõ ràng không đột phá tu vi, nhưng tại sao chiến lực lại vô duyên vô cớ tăng vọt?
Chẳng lẽ tuổi trẻ trồng trọt, thật sự có thể làm cho người ta có điều cảm ngộ?
- Vù vù. . .
Không lâu sau, Vương Hạo thở ra một ngụm trọc khí, cả người cảm giác vô cùng sảng khoái.
Vương Thiên Dật không nhịn được hỏi:
- Hạo nhi, vừa rồi ngươi là. . .
Vương Hạo vô tội nhún vai:
- Sự thật các ngươi cũng nhìn thấy, ta không thích hợp chiến đấu, chỉ thích hợp trồng trọt, cho nên các ngươi vẫn nên mời cao minh khác đi!
Mọi người xung quanh thật sự không biết nói gì nữa, tên khốn này thật đúng là thuận cột bò lên, không thấy bảo bối tuyệt đối không ra tay!
- Ùng ùng. . .
Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên một tiếng oanh minh kinh thiên.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một tầng mây tối như mực, một luồng sát khí siêu cường đang không ngừng nổi lên.
Các chúng thần hoảng sợ kêu lên:
- Là Huyết Thần và năm mươi vạn thiên binh của hắn.
- Ai nha, Huyết Thần tới rồi, chạy mau!
Vương Hạo quát to một tiếng, ôm lấy Tiểu Bạch nhanh chân bỏ chạy.
Sắc mặt mọi người hoàn toàn tối đen, tên khốn này vẫn còn tâm trí giả bộ?
Lôi Thần bất đắc dĩ nói:
- Vương Hạo, chỉ cần ngươi giải quyết được Huyết Thần, chúng ta nhất định sẽ nghĩ cách thu thập bảo bối cho ngươi?
Vương Hạo vội vàng dừng bước, vẻ mặt chính khí nói:
- Làm một đội viên thiếu niên tiền phong ưu tú, tiêu diệt tà ác là trách nhiệm của ta. . .