Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 317: Chương 317: Tiểu Tử Này Điên Rồi Sao?




Trong hoa viên của Sơn trang Thiên Kiếm.

Kiếm Thái Phong đang thưởng thức trà cùng Cô Kiếm, bên cạnh là Cô Dạ đang luyện kiếm.

Cô Kiếm nhìn Cô Dạ đang luyện kiếm, hiếu kỳ hỏi:

- Tiểu tử này bị làm sao vậy? Bình thường lúc này hắn cũng không đi luyện kiếm?

Kiếm Thái Phong cười nói:

- Bị công kích. Trong Liên Bang Tinh Tế này một lần xuất hiện hẳn hai yêu nghiệt, sao hắn có thể không khẩn trương.

- Hai yêu nghiệt?

Vẻ mặt Cô Kiếm nghi ngờ.

Kiếm Thái Phong thở dài:

- Người tài liên tiếp xuất hiện trên giang sơn, lão phu đã già thật rồi.

Sơn trang Thiên Kiếm này lại lớn như vậy, vừa nãy Vương Hạo chiến đấu với Lý Vân Dương sao có thể tránh thoát ánh mắt của hắn, chỉ là hắn chưa bao giờ từng nghĩ qua Lý Vân Dương lại có thể lĩnh ngộ được Thiên Nhân Hợp Nhất.

- Kiếm tiền bối nói đùa, ngươi chính là thần bảo vệ của Liên Bang Tinh Tế, sao có thể coi là già!

Cô Kiếm vội vàng an ủi.

- Ngươi không cần an ủi lão phu, thật ra người già cũng không có gì không tốt.

Kiếm Thái Phong vươn tay vuốt chòm râu, cười to nói:

- Ngươi xem lão phu dựa vào người giả bị đụng, không chỉ mua phòng, mua xe, mục tiêu kế tiếp chính là mua phi thuyền vũ trụ.

Mí mắt Cô Kiếm run lên, trong lòng giống như bị hơn vạn con ngựa lao nhanh qua giẫm đạp, người lớn tuổi tới Thiên Mã tinh ẩn cư đều đánh bài, nhảy quảng trường…

Nhưng vị này thì hay rồi, ngày ngày dựa vào việc hãm hại tiểu bối để làm giàu làm giàu, thật là một lão già khốn kiếp không biết xấu hổ.

- Giết! !

Đúng lúc này, bên ngoài sơn trang Thiên Kiếm vang lên tiếng giết chóc rung trời.

- Ha ha, tiểu tử Vương Hạo này cuối cùng cũng hành động!

Hai mắt Kiếm Thái Phong chợt sáng lên, lớn tiếng cười to, sau đó nhảy lên trên nóc nhà, nhìn từ trận đại chiến với mấy chục vạn Vũ Tông ở xa.

- Ai da, có nhầm hay không, tiểu tử Vương Hạo này điên rồi sao? Lại dám lựa chọn phương thức đơn thương độc mã xông ra…

Vẻ mặt Kiếm Thái Phong kinh ngạc, hắn đã nghĩ đến việc Vương Hạo sẽ dùng vô số loại phương pháp để đột phá vòng vây.

Nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ tới Vương Hạo sẽ điên cuồng đơn thương độc mã xông về phía ba mươi vạn người Vũ Tông.

- Quá Phong tiền bối, ngươi cho rằng Vương Hạo có năng lực xông ra không?

Cô Kiếm hiếu kỳ hỏi.

Kiếm Thái Phong lắc đầu:

- Tuy Vương Hạo lĩnh ngộ được Thiên Nhân Hợp Nhất, cùng với võ kỹ đã đật đến cửa ải Hồn Nhiên Thiên Thành, ở cùng đẳng cấp, hắn tuyệt đối là tồn tại giống như đế vương, nhưng dù sao hắn vẫn là thân thể phàm thai, sớm muộn cũng sẽ có lúc hết lực. Lão phu đoán chắc hai nghìn nhân mã chính là cực hạn của Vương Hạo.

- Một mình đấu hai ngàn nhân mã?

Cô Kiếm hít vào một hơi khí lạnh, một mình có thể đối chọi hai ngàn người trong cùng đẳng cấp, đây là khái niệm gì? Đây là đồ biến thái!

- Giết! !

Mấy tiếng giết chóc vang lên, thân hình của mười mấy Vũ Tông hóa thành bóng đen phóng về phía Vương Hạo.

Chân khí ngang dọc, vô số công kích đánh về những chỗ yếu hại của Vương Hạo, tiếng xuy xuy càng trở nên vang dội trong không trung.

Hai mắt Vương Hạo bình tĩnh như nước, không nhìn chân khí trong không trung, chân đạp một bước, thân hình giống như quỷ mị vậy chỉ thấy được tàn ảnh, xông về phía đám người nhiều đến mức chỉ thấy đầu người kia.

Một giây tiếp theo, kiếm lớn trong tay Vương Hạo nhanh chóng rơi ra, dựa theo xung lượng mang đến tốc độ và kiếm khí, mỗi kiếm đánh ra thế như sấm sét.

- A…

Ánh kiếm hiện lên, một tiếng kêu thê thảm vang lên, chỉ thấy một Vũ Tông chưa né tránh kịp hoàn toàn, lập tức bị cụt tay.

Sắc mặt Vương Hạo không thay đổi, ánh kiếm lại hiện ra, một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén giống như dải lụa mạnh mẽ đánh xuống, một kiếm đánh tan mấy Vũ Tông ở gần đây.

- Phụt! !

Khi kiếm lớn tiếp xúc với vũ khí của đối thủ, mấy Vũ Tông đều cảm nhận được dường như cánh tay mình vừa đụng vào một ngọn núi lớn, máu tươi phun ra, trong cơ thể bị chấn động sôi trào lên, khí tức lập tức mệt mỏi xuống, mất đi sức lực tiếp tục chiến đấu.

Đồng thời, dường như máu tươi phun mạnh ra ngoài bị thứ nào đó dẫn dắt, hóa thành từng năng lượng dung nhập vào trong cơ thể của Vương Hạo, khiến chân khí toàn thân Vương Hạo từ từ biến thành màu đỏ thắm.

Đồng thời khi thời gian trôi qua, chân khí của Vương Hạo càng ngày càng đỏ.

Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, Vương Hạo như đi vào chỗ không người, đạp lên những cánh tay cuot, chân cụt nằm rải rác khắp nơi trên mặt đất, thần sắc hờ hững đi tới.

Nhìn Vương Hạo giống như chiến thần chuyển thế, càng giết càng có tinh thần, tất cả người Vũ Tông ở đó đều sợ đến mức câm như hến.

Này cmn căn bản không phải là người!

Người ta là càng giết càng không còn sức lực, nhưng Vương Hạo lại là càng giết càng có tinh thần, thế này còn muốn bọn họ đánh tiếp như thế nào?

Khóe miệng Vương Hạo nở nụ cười rạng rỡ:

- Nghe nói các thế lực lớn vi đối phó ta mà xuất động ba mươi vạn nhân mã, nhưng trong mắt của ta, ba mươi vạn nhân mã này đều là lũ phế vật.

Nghe tiếng, tất cả Vũ Tông đứng xung quanh đều nổi giận, má nó, một thân một mình đấu với ba mươi vạn người bọn chúng, lại còn dám lớn lối như vậy.

- Các huynh đệ giết!

- Ngày hôm nay, ta nhất định phải chém chết tên khốn kiếp Vương Hạo này.

- Lão tử hôm nay sẽ khiến cho ngươi xem thử, rốt cuộc ai mới là phế vật.

- Giết…

- Nói thừa thật sự cmn nhiều!

Vương Hạo bĩu môi, thân thể giống như quỷ mị, vọt vào đám người.

Một giây tiếp theo, máu tươi ngập trời, màu đỏ tươi nhuộm đỏ mặt đất, mấy tiếng kêu thảm thiết tràn ngập trong thiên địa.

Đồng thời, tiếng nói của hệ thống vẫn liên tục vang lên trong đầu Vương Hạo:

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ giết chết Vũ Tông, thu được 10 điểm phản diện.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ giết chết Vũ Tông, thu được 10 điểm phản diện.

- …

- Tiểu tử này thật khủng khiếp!

Kiếm Thái Phong bị chấn động kinh ngạc thật sâu bởi cảnh tượng trước mắt, hắn căn bản không có cách nào tưởng tượng nổi, đây rốt cuộc là quái vật gì mới dám một mình đơn độc đối chọi với ba mươi vạn người.

Đồng thời ba mươi vạn người này, còn bị hắn xem như chỗ không người.

Cho dù Vũ Tông tiếp được một kiếm của Vương Hạo không chết thì cũng sẽ lập tức mất đi lực chiến đấu, hoàn toàn là một bộ dáng gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Đáng sợ nhất chính là chân khí màu đỏ bao phủ toàn thân của Vương Hạo, chân khí này hoàn toàn giống như một cục pin năng lượng, không ngừng giúp Vương Hạo khôi phục thể lực, chân khí, tinh thần lực.

- Nếu cứ theo đà này, chuyện Vương Hạo giết chết ba mươi vạn người này chỉ còn là vấn đề thời gian, thực sự khủng khiếp, khí phách phóng ra khắp nơi!

Cổ họng của Cô Kiếm nhấp nhô lên xuống, trên trán còn xuất hiện lớp mồ hôi mỏng.

Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được, sau khi trận đại chiến ngày hôm nay kết thúc, hai chữ Vương Hạo này tuyệt đối sẽ khiến các thế lực lớn ăn không ngon ngủ không yên.

Một mình chiến đấu, người cùng đẳng cấp đã không còn là đối thủ của Vương Hạo, thậm chí cả người có đẳng cấp cao hơn Vương Hạo mấy bậc cũng không có cách nào tạo ra tổn thương với hắn.

Quần công, ba mươi vạn đại quân cũng không có cách nào ngăn cản ánh sáng sắc bén của Vương Hạo, sự tàn sát trong trận chiến này hoàn toàn nghiêng về một phía.

Thử hỏi đối mặt với loại đối thủ như vậy, ai có thể ngủ ngon, ăn ngon?

Sau khi hai người Lăng Tiêu, Cô Dương lao ra sơn trang Thiên Kiếm, vẫn cứ trợn mắt há mồm nhìn Vương Hạo ở trong đám người đại sát bốn phương, bọn họ thật sự không có cách nào tưởng tượng nổi, con người thật sự có thể làm ra loại chuyện này?

- Đoàng đoàng đoàng…

Đúng lúc này, tiếng súng dày đặc vang lên.

Mọi người ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy ở trong mũ phía sau lưng Vương Hạo, Tiểu Bạch ôm súng máy Gatlin quét ngang những Vũ Tông muốn tập kích Vương Hạo từ phía sau.

- Đây là vũ khí bí mật của nguyên soái đại nhân sao?

Cô Dương ngơ ngác hỏi, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thỏ nổ súng.

Lăng Tiêu gật đầu:

- Tiểu Bạch là đại sát khí do sư đệ chuyên tâm bồi dưỡng, nếu có người dám xem thường nó, như vậy nhất định sẽ chết không có chỗ chôn.

- Đại sát khí?

Cô Dương hết sức tò mò, con thỏ này rốt cuộc có thể làm chuyện gì, có khả năng gì để Lăng Tiêu gọi nó là đại sát khí?

Lăng Tiêu không tiết lộ, đây là con át chủ bài của Vương Hạo, đương nhiên càng ít người biết càng tốt.

Đồng thời hắn cũng vô cùng mong đợi, khi kỹ thuật khống chế cảm ứng não từ xa bị công phá, khi Tiểu Bạch sẽ biến thân trở thành cơ giáp thỏ, không biết khi cơ giáp thỏ chiến đấu này phối hợp cùng Vương Hạo sẽ bạo phát ra chiến lực mạnh đến mức nào…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.