Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 316: Chương 316: Vương Hạo bảo vệ miếng ăn




- Vương Hạo…

Lý Vân Dương miễn cưỡng chống đỡ đứng dậy, cắn chặt răng nhìn về phía Vương Hạo rời đi, hắn xin thề nhất định sẽ tiêu diệt Vương Hạo, trả lại sự yên ổn cho thế giới.

Nghĩ tới đây Lý Vân Dương khập khiễng đi ra khỏi sơn trang Thiên Kiếm, hắn muốn đi tu luyện, hắn cần phải cố gắng tu luyện đồng thời sử dụng kẻ xấu trong thiên hạ làm hòn đá tảng trợ giúp hắn nhanh chóng trưởng thành.

- Hai tiểu tử này đều là đại biến thái, bản tiểu thư cũng phải cố gắng mới được.

Hạ Vi Vi thì thầm một tiếng, dự định trở về tu luyện.

Liệu Vân Xuyên vội vàng đuổi theo, hắn nhất định phải để cho Hạ Vi Vi thấy được thành ý của hắn.

Sắc mặt của Hạ Vi Vi biến thành màu đen, nàng cảm thấy không ra tuyệt chiêu là không bỏ rơi được loại cao dán da chó này.

- Liệu Vân Xuyên ngươi thật sự định đuổi theo bản tiểu thư?

Hạ Vi Vi cong khóe miệng, lộ ra hàm răng hổ sắc bén.

Liệu Vân Xuyên liên tục gật đầu:

- Ta chắc chắn không phải là Hạ tiểu thư sẽ không cưới.

Hạ Vi Vi thông cảm nhìn Liệu Vân Xuyên, đột nhiên hỏi:

- Ngươi biết tại sao Lý Vân Dương bị Vương Hạo hãm hại thê thảm như vậy không?

Liệu Vân Xuyên lắc đầu tỏ vẻ không biết.

- Đây là bởi vì Lý Vân Dương theo đuổi Nhạc Huyên, Vương Hạo vô cùng bảo vệ miếng ăn, hắn tuyệt đối không cho phép nữ nhân bên cạnh mình bị nam nhân khác để mắt tới.

Hạ Vi Vi cười khanh khách nói.

- Vương Hạo thích tiểu thư Nhạc Huyên nhưng chuyện này có liên quan gì tới nàng?

Liệu Vân Xuyên nghi ngờ hỏi.

- Sao không liên quan?

Hạ Vi Vi cất cao giọng nói:

- Tên khốn kia quả thật đã hôn bản tiểu thư hai lần ở trước mặt mọi người rồi.

- Hai lần?

Trong lòng Liệu Vân Xuyên chợt thấy đau xót khó hiểu, đồng thời trong đầu lại nhanh chóng suy nghĩ.

Nếu như theo đuổi được Hạ Vi Vi vậy thì hắn có thể mượn Hạ gia ngồi vững vị trí tổng thống tương lai.

Nhưng cứ như vậy chắc chắn sẽ đắc tội với Vương Hạo.

Mà sự tích thê thảm của Lý Vân Dương đã nói rõ trình độ phúc hắc của tiểu tử Vương Hạo này thực sự quá khủng bố, quả thực chính là đại ma vương siêu cấp.

Nếu hắn thật sự bị Vương Hạo để mắt tới vậy có thể tránh được không?

Sau khi xoắn xuýt hồi lâu Liệu Vân Xuyên quyết định trước tiên đừng nên kích thích dây thần kinh của Vương Hạo, dự tính quan sát trước rồi tính tiếp.

Nghĩ tới đây Liệu Vân Xuyên xoay người rời đi, không đi theo Hạ Vi Vi nữa.

- Tiểu tử này cũng quá nhát gan.

Hạ Vi Vi hơi bĩu mơi.

Lăng Tiêu miễn cưỡng cười khổ một tiếng, vị đại tiểu thư này cũng đã đem Vương Hạo ra rồi, nam nhân kia dám không sợ sao?

Chẳng lẽ thật sự giống Lý Vân Dương sao, cúc hoa chịu tội, trứng bị nghiền nát, sau đó lại dốc lòng phá hủy dung nhan mới được à?

- Hạ cô nương, nàng dùng thanh danh của ta ở bên ngoài giả danh lừa gạt như vậy, phải chăng rất không có đạo đức ?

Đột nhiên Vương Hạo xuất hiện sau lưng Hạ Vi Vi.

Hạ Vi Vi giật mình:

- Ngươi không phải đi bế quan sao? Tại sao lại trở về rồi?

Vương Hạo nhún vai vô tội nói:

- Ta đã bế quan xong, lẽ nào nàng không phát hiện hiện giờ tu vi của ta đã đạt tới Vũ Tông cấp bốn hay sao?

Thật ra bản thân Vương Hạo cũng không nghĩ tới thân thể của Bạch Hổ này lại không cần dùng tới mười giây đã chuyển hóa xong, hơn nữa còn nâng tu vi của hắn lên một cấp, thật sự hệ thống sản xuất ra sản phẩm phục vụ tốt tới mức không còn gì để nói.

- Má ơi, ngươi đang nói đùa sao?

Hai người Lăng Tiêu, Cô Dương chấn động kinh ngạc nhìn Vương Hạo, đây cho dù là cắn thuốc cũng không đến nỗi trong thời gian ngắn như vậy đã đột phá chứ?

Vương Hạo nhíu mày:

- Hạ cô nương, nếu nàng cũng đã nói ta bảo vệ miếng ăn rồi, vậy tối nay ta sẽ đóng gói nàng mang về được không?

Hạ Vi Vi trừng mắt với Vương Hạo, tức giận nói:

- Vương Hạo, bản tiểu thư chỉ có hứng thú với mỹ nữ, đối với nam nhân thối các ngươi không có hứng thú, ngươi đừng hòng mơ tưởng có ý đồ với bản tiểu thư.

- Mẹ kiếp, Hạ Vi Vi lời nói mất trí này nàng cũng có thể nói ra.

Vẻ mặt Vương Hạo khinh bỉ nói:

- Hiện giờ vốn dĩ nữ nhân đã không đủ dùng, nàng lại còn dự định tiêu thụ nội bộ, nàng như vậy khiến cho đám chó độc thân trong thiên hạ này phải sống sao đây?

- Mọi người cạnh tranh công bằng, liên quan gì đến bản tiểu thư?

Hạ Vi Vi ngẩng đầu kiêu ngạo.

Vương Hạo đi tới bên cạnh Hạ Vi Vi, ngón tay út nhẹ nhàng vạch áo của Hạ Vi Vi, cúi đầu nhìn nịt ngực màu trắng nhỏ nhắn, xinh xắn bên trong vẻ mặt ghét bỏ nói:

- Chả trách phải đi tìm nữ nhân thì ra của mình quá nhỏ dự định đi mượn của người khác đẻ thử xúc cảm…

A…

Hạ Vi Vi hét lên một tiếng đẩy Vương Hạo ra, sau đó lấy tay che ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đỏ bừng, trừng mắt nhìn cái tên đại sắc lang này.

- Kêu la gì chứ, nhỏ như vậy ta cũng không muốn xem.

Vương Hạo bĩu môi, vốn tưởng rằng tiểu Lolita bạo lực sức sống bừng bừng này sẽ dậy thì rất tốt, nhưng kết quả lại khiến hắn thất vọng cực độ, phỏng chừng chỉ là cúp a thôi!

- Ngươi, ngươi…

Hạ Vi Vi tức giận giậm chân, sau đó mắt hạnh rưng rưng quay đầu chạy như bay.

Lăng Tiêu không thể nhìn tiếp nữa nói:

- Sư đệ, tuy bình thường tiểu thư Vi Vi này tùy tiện nhưng nói thế nào cũng là cô nương gia, làm sao có thể chịu được ngươi đùa giỡn lưu manh như vậy chứ? Ngươi xem lần này khóc rồi đấy!

Cô Dương giơ ngón tay cái với Vương Hạo, hắn hoàn toàn phục Vương Hạo, nếu đùa giỡn lưu manh ngay cả thần cũng không cản được.

- Cắt, dùng tên tuổi của ta ở bên ngoài giả danh lừa gạt, ta còn chưa khóc vậy nàng có tư cách gì khóc hả?

Vương Hạo bĩu môi, lấy một con nhện nhỏ từ trong hệ thống ra, quăng vào trong đại sảnh chỗ của Thự Quang.

- Sư đệ, ngươi…

Vẻ mặt của Lăng Tiêu thay đổi, đối với con nhện nhỏ gây ra đảo lộn lớn ở Liên Bang Diệu Thiên này hắn quả thật bị ảnh hưởng sâu sắc.

Hiện giờ Vương Hạo lại lấy ra, đồng thời còn ném vào đại sảnh chẳng lẽ là vì muốn lấy súng tự động Thự Quang sao?

- Ngạc nhiên, ngươi cũng không phải chưa từng thấy qua.

Vương Hạo lật tay, kiếm hợp kim lớn cấp năm xuất hiện trong tay, sau đó hoàn toàn không hề do dự phóng người vọt lên, nhảy ra khỏi sơn trang Thiên Kiếm.

- Sư đệ, ngươi không muốn sống nữa à?

Lăng Tiêu vô cùng kinh ngạc, vội vàng đuổi theo.

Hiện giờ bên ngoài có ba trăm ngàn Vũ Tông, chỉ một mình Vương Hạo có thể chọi lại con khỉ gì chứ?

- Vương Hạo ra rồi!

Không biết ai đó hét to một tiếng, trong nháy mắt ba trăm ngàn Vũ Tông bên ngoài sơn trang Thiên Kiếm tinh thần tỉnh táo, giống như hùng sư từ trong giấc mộng tỉnh dậy, trong nháy mắt từng luồng chân khí vô cùng khủng bố bạo phát ra, quấy động sôi trào tầng mây trên bầu trời.

Mà vây bên ngoài ba trăm ngàn đại quân còn có ba mươi ngàn nhân mã, bọn họ là Vũ Tông của công ty Thiên Hỏa và Dược Tề Công Hội, từng người đều đã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, ý chí chiến đấu vô cùng kiên định.

Chỉ có điều bởi số người có hạn, căn bản không cách nào đột phá ba trăm ngàn Vũ Tông này, chỉ có thể quanh quẩn ở bên ngoài.

- Các huynh đệ, Vương thiếu ra rồi.

- Mọi người lên, vì Vương thiếu mở đường máu.

- Hôm nay lão tử giết một tên đủ vốn, giết hai tên kiếm lời.

- Giết!

Một giây tiếp theo tiếng giết chóc vang lên khắp trời, ba mươi ngàn nhân mã không hề né tránh xông về phía ba trăm ngàn đại quân.

- Trước ba, sau bảy, chia ra!

Đại quân ba trăm ngàn người cũng không phải đần độn, lập tức chia thành hai phần, tổng cộng có chín mươi ngàn nhân mã đối phó với Vương Hạo, còn lại hai trăm mười người đối phó với ba mươi ngàn Vũ Tông của công ty Thiên Hỏa và Dược Tề Công Hội…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.