- Đó là hai nhân loại sao?
Khải Long chú ý đến hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu, trong mắt đã lóe lên sát khí.
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu có tật giật mình, trái tim nhỏ bé nhảy loạn, vị này nhìn như vậy là có ý gì? Không phải là muốn giết người diệt khẩu chứ?
Vương Hạo xua tay, nói.
- Khải Long đại nhân, hai người này là nội gian tôi thu mua, đều là người một nhà cả nên ngài không cần lo lắng.
- Nội gian?
Khải Long liếc hai người bằng một mắt, trong mắt hắn toàn là sự khinh bỉ, hắn xem thường nhất chính là loại người này, ngay cả chủng tộc của mình cũng bán đứng.
Nhưng nếu bọn họ đang giúp dị tộc hắn làm việc, vậy thì tha một mạng đi.
- Chúng ta là nội gian!
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu bị dọa cho liên tục gật đầu, mặc dù trên mặt vẫn cười hì hì, nhưng trong lòng nhịn không được khóc thành dòng sông, đi theo vị lão đại không đáng tin như thế, nếu không có tâm lí cường đại, thì chắc chắn đã xong đời rồi.
Khải Long đưa một viên cầu màu trắng sữa cho Vương Hạo.
- Cái này là trái tim thiên sứ, rất thích hợp làm vật để hối lộ Nhân Tộc cao tầng.
- Trái tim thiên sứ!?
Vương Hạo xoa xoa viên cầu màu trắng, phát hiện nó rất co dãn, giống y hệt như cục thịt.
Khải Long gật gật đầu.
- Viên trái tim thiên sứ này là bảo bối do lão phu cướp được ở trên tinh hệ thiên sứ, chỉ cần ăn được nó, sẽ làm cho trong chân khí bản thân có một lực lượng thần thánh, nó là vật khắc chế những lực lượng tà ác.
- Khắc chế lực lượng tà ác!
Hai mắt Vương Hạo tỏa sáng, hắn biết đây chính là bảo bối tuyệt vời.
Căn cứ vào những tài liệu gần đây hắn xem, trong vũ trụ có rất nhiều chủng tộc tà ác, bọn chúng từ lúc sinh ra đã có thể sử dụng lực lượng hắc ám.
Mà lực lượng hắc ám đó chính là một loại lực lượng cực kì tà ác, chỉ cần bị trúng chiêu thì rất khó thanh trừ, hơn nữa loại lực lượng đó còn xung đột với chân khí trong cơ thể, làm cho máu trong gân mạch chảy loạn, cuối cùng hành hạ đến chết.
Giống như bây giờ Ám Tinh Linh Tộc đang đánh nhau với Nhân Tộc,bọn họ có thể sử dụng loại lực lượng hắc ám đó ám kia, ngoài ra cơ thể của Ám Tinh Linh Tộc còn mạnh lẽ hơn Nhân Tộc rấy nhiều, cho nên khi nghe tin Ám Tinh Linh Tộc đánh đến, hai liên bang lập tức để xuống ân oán, cùng nhau đối ngoại.
Khải Long tự tin cười nói.
- Chỉ cần có được trái tim thiên sứ, thì giống như việc có được phương pháp đối phó với Ám Tinh Linh Tộc, lão phu không tin lúc này Nhân Tộc lại cam lòng bỏ qua trái tim thiên sứ.
- Khải Long đại nhân nói rất đúng, nếu muốn hối lộ, vậy thì phải đưa đồ mà họ cần.
Vương Hạo gật đầu, sau đó xòe tay trước mặt Khải Long.
- Vậy Khải Long đại nhân, ngài cho ta mười bảy mười tám viên trái tim thiên sứ đi.
- Mười bảy mười tám viên? Ngươi tưởng trái tim thiên sứ là rau cải trắng hả?
Khải Long hét lên một tiếng, sau đó trách mắng.
- Ngươi phải biết thiên sứ chính là chủng tộc cấp cao, cực kì lợi hại, trái tim thiên sứ trong tay ngươi, đó là do lão phu may mắn gặp được một con thiên sứ bị thương, nếu không thì làm gì có loại bảo vật quý giá như thế này?
- Ngài cho tôi một viên, vậy thì tôi hối lộ ai?
Vương Hạo vô (số) tội xòe hai tay.
- Không phải ngài không biết chứ, các thế lực lớn trong liên minh Nhân Tộc quyết định mọi chuyện bằng cách bỏ phiếu, được một viên thì tôi đi lôi kéo được ai?
- Cái này...
Khải Long nghẹn lời, trong lòng hắn cực kì xoắn xuýt.
Mặc dù chuyện Nhân Tộc chia sẻ tinh cầu thì dị tộc sẽ được nhiều chỗ tốt, nhưng vốn liếng lớn như vậy, sao giống như dị tộc rất ngu đây? Dù sao chuyện này giống như đánh bạc vậy, lỡ may Nhân tộc đổi ý thì sao?
- Tất cả mọi người giải tán!
Vương Hạo xua tay cho các dị tộc xung quanh rời đi.
- Chúng ta cho Khải Long đại nhân chút thời gian.
Vừa dứt lời, dị tộc xung quanh vội vàng đi khỏi chỗ này.
Nhưng bên trong có mấy Hồ Nhân cứ nhảy lên nhảy xuống, châm ngòi thổi gió khắp mọi nơi.
- Vừa rồi không phải là Khải Long đại nhân thay chúng ta hối lộ Nhân Tộc cao tầng sao? Vậy sao bây giờ lại có vẻ mặt này?
- Nói nhảm, tất nhiên là không nỡ rồi/
- Đúng là giống như Ngưu Ma Vương nói vậy, những Võ Thánh kia rất sợ chết, đều tự cho mình là đúng.
- Đúng vậy, nếu không phải là bọn họ tự ý quay về, chúng ta đã trong ứng ngoài hợp tiêu diệt đại quân Nhân Tộc rồi.
- Lời này nói đúng, chỉ cần đại quân Nhân Tộc bị đánh bại, Ngưu Ma Vương sẽ thay chúng ta đi đàm phán, bắt Nhân Tộc chia sẻ tinh cầu cho chúng ta.
- Rõ ràng là hai vị Võ Thánh đại nhân làm sai, bây giờ lại không muốn sửa sai
- Sửa sai? Đừng nói giỡn, bọn họ là Võ Thánh cao cao tại thượng, làm gì quan tâm đến chuyện sống chết của chúng ta.
- Đúng vậy, vốn dĩ bọn họ trở về, chắc chắn là muốn nhân cơ hội kiếm một chút trên người Nhân Tộc.
- Nghe ngươi nói vậy, ta cũng có cảm giác đúng như thế.
- Ta cảm giác bọn họ đang nhân lúc Nhân Tộc cao tầng không ở nhà, nên quay về vơ vét một số, sau đó vỗ mông rời đi, tiếp đến Nhân Tộc sẽ trả thù, kẻ xui xẻo chính là chúng ta.
- Hai Võ Thánh kia không chỉ phá hủy kế hoạch của Ngưu Ma Vương, lại không muốn sửa sai, còn muốn lừa bịp mấy người chúng ta nữa chứ.
- Suỵt! Nói nhỏ một chút, ngươi không muốn sống nữa sao? Bọn họ là Võ Thánh đấy!
- Nhưng... Ta cảm thấy rất uất ức.
- Ai mà không uất ức chứ? May mà chúng ta còn có Ngưu Ma Vương.
- Đúng vậy, Ngưu Ma Vương mới đúng là anh hùng!
- ...
Khóe miệng Vương Hạo giật giật, hắn liếc nhìn đám người Hồ Tộc, ý muốn nói bọn họ mau mau giải tán.
Sắc mặt của Khải Long đỏ lên, sau đó trắng xám, vì muốn dị tộc phát triển, hắn ra bên ngoài nhận hết uất ức.
Nhưng kết quả đồng bào lại nói hắn như vậy, trong lòng hắn sao có thể dễ chịu được chứ?
Vương Hạo đi đến bên người Khải Long, an ủi.
- Khải Long đại nhân là chim yến có chí lớn, không cần chấp nhặt bọn họ, tôi tin ngài đã có biện pháp tốt hơn để cho Nhân Tộc chia sẻ tinh cầu cho chúng ta.
Nghe xong, Khải Long suýt nữa nôn một búng máu tươi, nếu hắn mà có biện pháp, thì đã không cho đại quân dị tộc đi chém giết loạn xạ khắp nơi thế này rồi.
Đương nhiên, hắn cũng từng suy nghĩ đến chuyện đánh giết Nhân Tộc để ép bọn họ thỏa hiệp, nhưng kết quả quan hệ hai bên bị sụp đổ, sau đó nghênh đón Nhân Tộc quay lại trả thù không thương tiếc.
Hơn nữa, hắn còn nghe nói Nhân Tộc đã chuẩn bị năm khẩu Sứ Giả hòa bình, chuyện này làm cho hắn không còn tâm tư khác, hắn không muốn làm vong hồn dưới hỏa pháo cấp sáu đâu.
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu vụng trộm giơ ngón cái với Vương Hạo, bọn họ tỏ vẻ lão đại mình quá xấu xa, lời kia đâu phải là an ủi Khải Long chứ, rõ ràng là đang ép buộc ông ta phải nôn bảo bối ra.
Khải Long thở dài.
- Ngưu Ma Vương, lão phu cho ngươi năm viên trái tim thiên sứ, còn có con trai của tổng thống kia, cộng với 30 ức bình dân Nhân Tộc đến làm vốn liếng đàm phán, chắc chắn ngươi phải kiếm được một vùng đất cho dị tộc ta sống yên.
Vương Hạo vỗ bộ ngực cường tráng của mình, cam đoan.
- Khải Long đại nhân yên tâm, chắc chắn tôi sẽ cố gắng tranh thủ vì sự phát triển của dị tộc chúng ta.
Khải Long vỗ vỗ bờ vai Vương Hạo, đưa năm viên trái tim thiên sứ cho hắn, trong mắt ông ta lóe lên sự hi vọng.
Loại hi vọng này, chính là hi vọng của một người lang thang quyến luyến người đối diện.
Dị tộc bọn họ không cần tài nguyên, cũng không cần nô lệ, bọn họ chỉ cần một ngôi nhà thuộc về mình, bọn họ không muốn sống trong tinh hệ dị tộc, sống trong một hoàn cảnh lúc nào cũng có thể bị cắn nuốt.
- Tiểu tử, nếu như Nhân Tộc không đồng ý, ngươi cứ quay về đi theo chúng ta, quấy rối Nhân Tộc, giết cho bọn chúng máu chảy thành sông.
Khải Long vỗ vai Vương Hạo, nói tiếp.
- Nhưng ngươi phải đảm bảo an toàn cho bản thân mình trước, dị tộc cần ngươi, tất cả chúng ta đều cần ngươi...
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu có xúc động muốn cúng bái Vương Hạo, lão đại đúng là lợi hại, không chỉ lấy được bảo bối của bọn họ, còn thu phục được tâm của bọn họ luôn...