Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 518: Chương 518: Triệu Y Linh bái sư




Tiên Thảo tinh.

Triệu Y Linh ngồi bên trong Dược Viên, tay chống cằm chờ Vương Hạo tới đón nàng.

- Tên khốn khiếp này, không phải nói hai ngày nữa sẽ tới đón ta sao? Hôm nay cũng tám chín ngày rồi, làm sao còn chưa tới?

Triệu Y Linh phồng má, mặt đầy mất hứng.

Đột nhiên, một thanh âm trong trẻo lạnh lùng lọt vào trong tai:

- Ngươi chính là Triệu Y Linh?

- Ai?

Triệu Y Linh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cô gái rất xinh đẹp đang nhìn nàng từ trên xuống dưới, trên đầu còn có một đôi sừng.

- Ta là cung chủ Tiên cung, Long San San!

Cô gái mở miệng giới thiệu.

- Cung chủ Tiên cung!

Sắc mặt Triệu Y Linh đại biến, vội vàng đề phòng, nàng từng nghe nói, Vương Hạo đoạt thuốc hoàn hồn cấp chín của cung chủ Tiên cung.

Long San San ngồi xuống, nhẹ giọng nói:

- Ngươi không cần khẩn trương, về chuyện thuốc hoàn hồn cấp chín, ta sẽ xem như chưa từng phát sinh.

- Ngươi có hảo tâm như vậy sao?

Triệu Y Linh vẫn cảnh giác.

Vẻ mặt Long San San nghiêm túc nói:

- Không phải là ta hảo tâm, mà là lão tổ tông Tiên Cung chúng ta, Hỗn Nguyên chí tôn phủ xuống, nói vũ trụ đại kiếp buông xuống, chỉ có vị hôn phu của ngươi, Vương Hạo mới có thể cứu vớt vũ trụ, cho nên phải suy nghĩ cho đại cục, thuốc hoàn hồn cấp chín chỉ có thể coi là chuyện nhỏ.

- Vương Hạo? Chúa cứu thế?

Vẻ mặt Triệu Y Linh như phát mộng, Vương Hạo có đức hạnh như thế nào, nàng hết sức rõ ràng, toàn thân hắn làm gì có bộ dạng chúa cứu thế?

Long San San gật đầu, nhìn về phía Triệu Y Linh có chút hâm mộ:

- Ngươi là nữ nhân may mắn, trước khi thân phận của Vương Hạo chưa được công bố đã quen biết hắn, hơn nữa còn trở thành vị hôn thê của hắn, nếu vũ trụ đại kiếp phủ xuống, hắn nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.

- Đợi một chút...

Triệu Y Linh ngắt lời:

- Ta có thể hỏi một chút, vũ trụ đại kiếp này là cái gì không? Còn nữa thiên phú của Vương Hạo quả thật kinh khủng, nhưng tu vi của hắn mới là Vũ Vương, ngươi xác định hắn có thể cứu vớt vũ trụ?

- Càn rỡ!

Long San San tức giận vỗ bàn:

- Ngươi đang hoài nghi lão tổ tông của Tiên cung chúng ta sao?

Triệu Y Linh bị hù dọa liên tục lắc đầu, tỏ vẻ mình không dám chất vấn loại tồn tại này.

- Vừa rồi xin lỗi, làm ngươi hoảng sợ.

Long San San hít sâu một hơi, vẻ mặt phiền muộn nói:

- Lão tổ tông chúng ta đột nhiên phủ xuống, thực lực đã đạt đến cảnh giới bí hiểm, nhưng khi hắn nói đến vũ trụ đại kiếp lại sợ hãi vạn phần, ngươi có thể tưởng tượng vũ trụ đại kiếp này kinh khủng thế nào không?

- Nhưng tu vi của Vương Hạo mới tới Võ Vương?

Triệu Y Linh im lặng, ngay cả siêu cấp cường giả cũng sợ hãi muốn chết, vậy chuyện này kêu Vương Hạo làm sao đảm đương?

Long San San không nhịn được nói:

- Tu vi thấp có thể tu luyện, hiện tại nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta là lôi kéo Vương Hạo đến Tiên cung chúng ta, không thể để Thiên cung nhanh chân đến trước.

- Các ngươi muốn lôi kéo Vương Hạo thì đi tìm Vương Hạo, tới tìm ta làm gì?

Vẻ mặt Triệu Y Linh đầy nghi vấn.

- Quỳ xuống, bái sư!

Long San San nghiêm túc nói:

- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là cung chủ Tiên cung ta, đồ đệ duy nhất của Long San San ta.

- Cái gì?

Triệu Y Linh choáng váng, cung chủ Tiên cung này cũng quá khôi hài đi! Như vậy đã muốn thu nàng làm đồ đệ?

Trên trán Long San San bộc phát ra một đạo tử quang, một dấu hiệu lôi điện tử sắc rõ ràng hiện ra trên trán.

- Lôi Linh thể! !

Triệu Y Linh kinh hô.

Long San San khẽ nhếch miệng:

- Ta và ngươi giống nhau đều là Lôi Linh thể, muốn trở thành nữ nhân của chúa cứu thế, hơn nữa còn không cản trở, ngươi ngoại trừ bái ta làm thầy, còn có thể lạy ai là thầy?

- Sư phụ ở trên cao!

Triệu Y Linh cũng không ngu, trực tiếp quỳ xuống bái sư.

- Ha ha!

Long San San cười lớn:

- Thiên cung, lần này ta xem ngươi làm thế nào cướp được Vương Hạo, các ngươi hãy chờ diệt vong trong vũ trụ đại kiếp đi!

Nói xong, Long San San đưa tay túm lấy Triệu Y Linh, bay về phía tinh không đen nhánh.

- Sư phụ, ta muốn đợi...

Triệu Y Linh kinh hô, nàng muốn đợi Vương Hạo, bây giờ đi thì làm sao gặp?

Đúng lúc này, thanh âm của Vương Hạo truyền vào trong tai Triệu Y Linh:

- Đừng nói lung tung, cũng đừng nói ngươi đang ở đây chờ ta, chờ ít ngày nữa dừng bước ở Tiên cung, hãy tới tìm ta.

- Ngươi làm sao vậy? Ngươi đang đợi ai sao?

Long San San hỏi.

Triệu Y Linh ngẩng đầu nhìn thoáng qua Long San San, phát hiện Long San San cũng không nghe được thanh âm của Vương Hạo, trong đầu mang theo đầy nghi ngờ lắc đầu, sau đó cùng Long San San rời đi.

Sau khi Long San San và Triệu Y Linh rời đi, Vương Hạo và Tiểu Bạch xuất hiện.

Tiểu Bạch tò mò hỏi:

- Vương Hạo, ngươi để Long San San thu Triệu Y Linh làm đồ đệ là có ý gì? Chẳng lẽ chỉ bởi vì các nàng đều là Lôi Linh thể!

Vương Hạo thản nhiên nói:

- Tiểu bảo bối Y Linh nhà ta đúng là cần có sư phụ tốt, còn nữa ta muốn lưu đường lui, đề phòng sau này có chuyện bất ngờ phát sinh.

- Có ý gì?

Tiểu Bạch nghiêng đầu hỏi.

Vương Hạo bình tĩnh nói:

- Nói dối rút cuộc vẫn là nói dối, vạn nhất có một ngày bị phát hiện, vậy chúng ta lập tức sẽ từ chúa cứu thế trở thành chuột chạy qua đường, đến lúc đó người tới tìm chúng ta tính sổ tuyệt đối giống như cá chép sang sông, nhiều không đếm xuể.

- A!

Tiểu Bạch chợt hiểu ra gật đầu:

- Ngươi sắp xếp tiểu hồ ly ở Thiên cung, sắp xếp Triệu Y Linh ở Tiên cung, là muốn thu hai thế lực này về cho mình, đến lúc đó tinh vực sẽ thuộc về ngươi thống lĩnh, sẽ không sợ người khác tới tìm ngươi tính sổ.

Vương Hạo nhẹ nhếch miệng, khi tiểu hồ ly và Triệu Y Linh hoàn toàn nắm trong tay hai cung Thiên, Tiên, chính là thời điểm hắn tự bộc lộ mình không phải là chúa cứu thế, đến lúc đó cả tinh vực cùng nhau mắng chửi,... thử nghĩ thôi cũng rung động.

Đồng thời, cũng ý nghĩa điểm tội ác cuồn cuộn mà đến.

Tiểu Bạch liếc nhìn Vương Hạo, rốt cục cũng hiểu tại sao Vương Hạo không khoắng sạch bảo khố của hai cung Thiên, Tiên, sau này những thứ đó cũng là của hắn, đoạt đồ của mình thật sự không có ý nghĩa.

Lúc này, Đại dược tiên đi tới, cung kính nói:

- Vị đại nhân, đan dược ngươi muốn đã chuẩn bị xong.

Vương Hạo gật đầu, thản nhiên nói:

- Nhớ kỹ, sau này ở bên ngoài nhìn thấy ta, tuyệt đối đừng bảo là chúng ta quen biết, nếu không ta trở về sẽ giết Tiên Thảo cung bọn ngươi không còn một mảnh giáp.

Đại dược tiên gật đầu lia lịa, tỏ vẻ nhất định làm theo, nhưng trong lòng kêu thầm, ngươi thực sự tưởng rằng có người muốn tỏ ra quen biết ngươi sao? Tốt nhất đời này đừng trông thấy mặt nhau nữa.

- Leng keng, chúc mừng kí chủ gieo rắc tin giả diệt vong khắp vũ trụ diệt vong, lừa gạt cả tinh vực, khiến cho dân chúng tinh vực lâm vào khủng hoảng, đạt được 300 tỉ điểm tội ác.

- Leng keng, chúc mừng kí chủ khoắng sạch bảo khố Tiên Thảo cung, hơn nữa gieo họa cho Tiên Thảo cung, đạt được 5 tỉ điểm tội ác.

Hai mắt Vương Hạo tỏa sáng, mấy ngày qua quả nhiên không uổng phí giả dạng làm lão tổ tông người ta, tung lưới rộng mới có thể ăn no.

- Dùng cơ hội giảm giá siêu cấp lần trước, cho ta đổi một đồng kim tệ sống lại.

Vương Hạo kêu gọi Hệ Thống.

- Leng keng, chúc mừng kí chủ sử dụng cơ hội giảm giá siêu cấp, tốn hao 300 tỉ mua một đồng kim tệ sống lại, còn thừa 7 tỉ điểm tội ác.

- Lần này trong lòng thoải mái hơn rất nhiều.

Vương Hạo thở phào nhẹ nhõm, đồng thời càng thêm mong đợi kế tiếp hạng mục kiếm tiền sắp tới.

Chỉ chốc lát sau, Vương Hạo rời đi dưới ánh mắt kích động của bảy vị dược tiên, hướng lao về phía tinh hệ Ngân Hà...

Tinh hệ Ngân Hà.

Trên một tinh cầu.

Các vị đại lão Nhân tộc đang ủ rũ ngồi họp bàn.

Bởi vì vị nữ hoàng Vũ Thần của Ám Tinh linh tự mình tham chiến, nhân tộc bị đánh liên tiếp thất bại.

Cuối cùng, Ám Tinh linh tộc chỉ tốn thời gian ba ngày đã công phá đường biên cảnh, tiến vào tinh hệ Tiên Nữ, thành công chiếm được một viên tinh cầu cấp sáu duy nhất của nhân tộc.

Còn nhân tộc chỉ có thể bị buộc lui về tinh hệ Ngân Hà, khó khăn chống đỡ với tiến công của Ám Tinh linh tộc.

Kiếm Thái Phong mở miệng nói:

- Tiểu tử Vương Hạo vẫn chưa trở lại sao?

Mọi người bất đắc dĩ thở dài, bọn họ đột nhiên phát hiện kể từ khi tiểu tử Vương Hạo kia xuất hiện, bất kể là chuyện tốt, hay là chuyện xấu, cũng có thể liên quan đến hắn.

Khiến cho trong lòng bọn họ cứ vướng bận khó chịu.

Kiếm Thái Phong lại hỏi:

- Hai vợ chồng Vương Thiên Dật, Lâm Thi Kỳ lúc nào mới có thể xuất quan?

Mọi người lại bất đắc dĩ thở dài, đoán chừng đợi hai vị này khôi phục xuất quan, tinh hệ Ngân Hà cũng sớm đã bị Ám Tinh linh tộc công phá.

Đúng lúc này, một đạo thanh âm bất cần vang lên:

- Hình như các vị rất nhớ ta!

Hai mắt mọi người tỏa sáng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vương Hạo chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện trên chỗ ngồi của Tổng Thống.

Về phần Tổng Thống Hàn Dương, người đã xuất hiện bên cạnh thùng rác, cái đầu nằm bên trong thùng rác, hiển nhiên là do tiểu tử thất đức Vương Hạo này làm.

- Vương Hạo!

Mọi người vui mừng kêu lên, bọn họ chưa bao giờ cảm giác tiểu tử Vương Hạo lại khả ái như thế.

- Hệ Thống đề kỳ, thiên thần phụ thể hiệu quả sắp kết thúc, 5, 4, 3, 2, 1, 0...

- Ừ...

Vương Hạo sửng sốt, phát hiện sau khi Thiên thần phụ thể biến mất, tu vi lại từ Võ Vương nhị cấp đột phá đến Võ Vương tam cấp.

Lúc này, Hàn Dương rút đầu ra khỏi thùng rác, nở nụ cười khổ, tên tiểu tử thúi Vương Hạo này khẳng định đang trả đũa, cha hắn đã nhường vị trí Tổng Thống lại cho hắn.

Kiếm Thái Phong đầy hi vọng nhìn Vương Hạo:

- Vương Hạo tiểu tử, bây giờ ngươi có thực lực gì rồi, có thể diệt Vũ Thần hay không?

Vương Hạo lắc đầu:

- Đại chiêu của ta dùng hết rồi, hiện tại đã khôi phục, chỉ có tu vi Võ Vương tam cấp.

Kiếm Thái Phong không cam lòng hỏi:

- Vậy ngươi có thể tiến vào loại trạng thái đó không?

Vương Hạo ném cho Kiếm Thái Phong một ánh mắt khinh bỉ, lão này điên rồi sao? Hạng mục lớn của hắn còn chưa bắt đầu kiếm tiền, làm sao có thể lại tự sát?

Vẻ mặt Kiếm Thái Phong bi tráng:

- Chẳng lẽ Nhân tộc ta thật sự đến ngày diệt vong rồi sao?

Vương Hạo vỗ đùi, lộ ra vẻ ảo não, mười ngày qua hắn ỷ vào tâm thái vô địch, người trêu chọc đều là cường giả Thiên Vị cảnh, Thần Vị cảnh, khiến cho hắn quên mất trong túi quần mình không có nhiều tiền.

Nhưng hiện tại có người đưa tiền tới cửa, trước hết hắn cứ lừa gạt chút tiền làm tiền tiêu vặt đã, dù sao người đưa tiền phía sau nhất định là còn rất nhiều.

Nghĩ tới đây, Vương Hạo ho khan nói:

- Khụ khụ, thấy tất cả các ngươi là nhân tộc, ta sẽ thuê chiến hạm cho các ngươi, một ngày một trăm vạn Thiên Tinh tệ.

- Phụt...

Các vị đại lão nhân tộc muốn phun huyết tại chỗ, thậm chí có loại vọng động muốn giết tên tiểu tử thúi này.

Phải biết rằng vì để các đại tinh hệ thuận tiện giao dịch, hai đại bá chủ hai cung Thiên, Tiên của tinh vực, mở ra một ngân hàng ở các đại tinh hệ, ngân hàng Thiên Tinh.

Đồng thời, bọn họ còn phát ra một dòng tiền tệ, cũng chính là Thiên Tinh tệ.

Đây là một loại tiền tệ có thể tiêu xài ở bất kỳ tinh hệ nào trong tinh vực, hơn nữa căn cứ với trình độ mạnh yếu của chiến lực tinh hệ, giá tiền trao đổi cũng không giống nhau.

Tỷ như giá cả trao đổi của Diệu Thiên tệ, Tinh Tế tệ và Thiên Tinh tệ của nhân tộc chính là một tỉ ăn một.

Hiện tại Vương Hạo lại chơi công phu sư tử ngoạm, một ngày muốn một trăm vạn đổi một tỉ, đây quả thực là công khai cướp bóc.

- Chỉ có chiến hạm cũng vô dụng!

Nhạc Viễn Quang lắc đầu:

- Nữ hoàng Ám Tinh linh tộc đã tự mình xuất thủ, chiến hạm ở trước mặt nàng cũng không tạo được uy hiếp.

- Nữ hoàng Ám Tinh linh lại tự mình xuất thủ?

Vương Hạo sửng sốt, sau đó khóe miệng nhếch lên:

- Bên ta còn có một cao thủ Vũ Thần, chỉ có điều tiền thi đấu là một trăm ngàn Thiên Tinh tệ.

Đại lão nhân tộc bị hù sợ hết hồn, ra sức nghĩ tên này rốt cuộc là loại gì vậy? Nghe giọng nói của hắn, thật giống như cao thủ Vũ Thần là tiểu đệ của hắn vậy.

Nhưng cũng đúng, hình như cả nhà hắn không có người nào là người bình thường, không chỉ có phụ mẫu biến thái, ngay cả con thỏ nuôi trong nhà cũng kinh khủng hù chết người.

Nhất là lần trước Vương Hạo biến thân, lại càng hù dọa bọn họ thu hồi những tâm tư không nên có, vội vàng ra mặt tẩy trắng danh tiếng của Vương Hạo.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, giá tiền này cũng không phải không thể tiếp nhận, phải biết rằng Ám Tinh linh tộc nổi danh cường đạo, các nàng tấn công những tinh hệ khác khắp nơi, tiền tài cướp đoạt được có thể đếm không hết.

Nếu bọn hắn có thể phản công Ám Tinh linh tộc, như vậy không chỉ không lỗ, ngược lại còn có thể kiếm được một khoản lớn.

- Có cần thời gian suy nghĩ không!

Vương Hạo không nhịn được nói.

Các vị đại lão nhân tộc cười khổ, hiện tại tình thế mạnh hơn người, bọn họ ngoại trừ đáp ứng còn có thể làm gì?

Kiếm Thái Phong thở dài:

- Được rồi, coi như tiện nghi cho tiểu tử nhà ngươi.

- Ùng ùng...

Đột nhiên, cả vùng đất kịch liệt đung đưa, một tiếng oanh minh quanh quẩn bên tai mọi người.

- Báo cáo!

Một tên lính vội vàng tới báo:

- Không xong rồi, Ám Tinh linh tộc đã phát động công kích với chúng ta!

Nghe vậy, ánh mắt mọi người đồng loạt rơi xuống người Vương Hạo, chờ Vương Hạo lấy ra Thiếu Soái Quân và chiến hạm, còn cả vị cao thủ Vũ Thần kia nữa.

Vương Hạo xoa xoa bàn tay, tỏ vẻ đưa tiền trước, sau mới nhìn hàng.

Sắc mặt mọi người hoàn toàn tối đen, lúc này là lúc nào rồi, người này chỉ thấy tiền là sáng mắt, thật là hết thuốc chữa.

Cuối cùng, các vị đại lão vẫn tập thể quyên tiền cho Vương Hạo, tổng cộng là 1100 vạn Thiên Tinh tệ.

Vương Hạo thu tiền, cũng không dài dòng, lấy ra Linh giới cầu chứa năm chiếc chiến hạm, còn cả Hương Hương bên trong.

Các vị đại lão kinh hãi quan sát, khá lắm, khó trách làm sao bọn hắn không tìm được chiến hạm, thì ra vì Vương Hạo đem nó theo người, thật sự quá thần bí.

Hương Hương liếm một cái kem, tò mò hỏi:

- Vương Hạo, lần này cần ta xuất thủ, ngươi tính toán tìm cho ta mấy đầu bếp?

- Vèo...

Đại lão nhân tộc trong nháy mắt phun huyết, tên gian thương Vương Hạo này, đúng là quá gian thương, rõ ràng là chuyện mấy tên đầu bếp có thể hoàn thành, nhưng hắn lại thu của bọn hắn một trăm ngàn Thiên Tinh tệ!

- Ngăn chặn nữ hoàng Ám Tinh linh tộc trước đi, ta tìm cho ngươi mười đầu bếp.

Vương Hạo nói.

Hương Hương quệt mồm, lắc đầu nói:

- Hai mươi!

- Đồng ý!

Vương Hạo sảng khoái đồng ý.

Hương Hương nhét cây kem vào trong miệng, sau đó biến mất ngay tại chỗ.

Đại lão Nhân tộc thật sự muốn chết, đúng là quá đen đủi, một trăm ngàn Thiên Tinh tệ mua được bao nhiêu đầu bếp!

Đồng thời, đại lão nhân tộc cũng hết sức buồn bực, tại sao loại cao thủ ăn hàng loại đơn thuần này, bọn họ lại không gặp được?

- Sùng sục...

Đúng lúc này, một con chim bay đến bên cạnh Vương Hạo, trong miệng ngậm một phong thư.

Đây là không gian điểu, có thể sinh tồn trong hoàn cảnh không có dưỡng khí của vũ trụ, hơn nữa còn có thể chính xác tìm được người nhận thư.

- Người nào gửi thử cho ta vậy?

Vương Hạo tò mò nhận lấy, người viết thư lại là lão ma đầu ban đầu gặp ở Thiên Ma Tinh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.