Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 517: Chương 517: Vĩnh viễn không có được




Vương Hạo trợn mắt, thật sự không có biện pháp nào nắm con thỏ này, ho khan nói:

- Con thỏ này là gián điệp ta an bài bên cạnh Vương Hạo, nó có thể trợ giúp các ngươi dễ dàng đến gần Vương Hạo, nếu có cái gì không hiểu tìm nó, biết chưa!

- Vâng!

Đám người Hạ Phong vẻ mặt bội phục, quả nhiên gừng càng già càng cay, lại dùng một con thỏ làm gián điệp, thật là làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Tiểu Bạch vui thích ăn cà rốt, có danh tiếng gián điệp này, vậy nó có thể thu các loại tiền trà nước trên người của Thiên cung, thậm chí quả của Vương Hạo cũng có thể lấy ra bán lấy tiền.

Vương Hạo liếc mắt nhìn Mộng Kỳ, nhẹ giọng nói:

- Tiểu hồ ly này rất đẹp, ta quyết định cho nàng tới thi triển mỹ nhân kế, để Vương Hạo không trốn thoát lòng bàn tay của Thiên cung chúng ta.

- Cao kiến!

Mọi người rối rít giơ ngón tay cái lên tán thưởng Vương Hạo, không chỉ cài gián điệp thỏ bên trong, còn dùng hồ ly mỹ nhân kế, vị chúa cứu thế này nhất định là người của Thiên cung bọn họ.

- Cái gì...

Tất cả các nam đệ tử đều kêu rên, hiển nhiên có để ý đến vị tiểu hồ ly xinh đẹp động lòng người này.

Nhưng không biết làm sao, trước kia có Hoa Dung Nguyệt để ý, khiến cho bọn họ không dám hạ thủ.

Hôm nay lại trở thành vật hy sinh để mượn hơi Vương Hạo , thật là ông trời không có mắt!

Mộng Kỳ cúi đầu mặt đỏ bừng, không ngờ tên vô lại này lại rắp tâm bất lương như thế.

Nhưng trong lòng vẫn có chút mong đợi, lần này có thể công khai xuất hiện bên cạnh Vương Hạo rồi.

Hoa Dung Nguyệt vội vàng nói:

- Lão tổ tông, Mộng Kỳ là người thức tỉnh của huyết mạch Thiên Hồ, nếu hư thân trước Vũ Thần, tuyệt đối có ảnh hưởng tới trưởng thành sau này của nàng, xin lão tổ tông lựa chọn một vị khác.

Nam đệ tử đứng xung quanh hai mắt tỏa sáng, tất cả đều khẩn trương nhìn Vương Hạo, hi vọng vị lão tổ tông này chọn mỹ nhân khác, bỏ qua cho tiểu hồ ly khả ái trong lòng bọn họ.

Vương Hạo khoát tay áo:

- Yên tâm, Vương Hạo không chỉ có bề ngoài đẹp trai, hơn nữa còn là chính nhân quân tử điển hình, hắn sẽ không làm loạn .

- Khụ khụ...

Tiểu Bạch trong nháy mắt bị sặc, phun cà rốt ra khỏi miệng, những lời không biết xấu hổ này..., Vương Hạo cũng có thể nói ra miệng, chẳng lẽ lương tâm của hắn không thấy cắn rứt sao?

Mộng Kỳ không nhịn được khẽ rùng mình, chính nhân quân tử cái gì, rõ ràng là đồ lưu manh thích chiếm tiện nghi của nữ nhân.

- Thật sao?

Hoa Dung Nguyệt thử dò xét hỏi. Nhưng trong lòng vô cùng rối rắm, có cảm giác như con gái của mình bị loại nam nhân cặn bã để ý.

- Đương nhiên là thật.

Vương Hạo gật đầu nói:

- Hơn nữa tiểu hồ ly cũng không cần bán đứng mình, chẳng lẽ ngươi chưa từng

nghe qua, vĩnh viễn không có được là tốt nhất sao!

- Cao kiến!

Mọi người lại rối rít giơ ngón tay cái lên tán thưởng Vương Hạo, bị vị lão tổ tông này tuyệt đối thuyết phục, thật là người già mà tâm không già, đùa bỡn vẫn có mùi vị.

Trong lòng các nam đệ tử cũng âm thầm cầu nguyện, hi vọng vị Vương Hạo này nhất định là một chính nhân quân tử, nếu không tiểu hồ ly xem như xong đời rồi.

Mộng Kỳ trợn mắt, cái gì mà vĩnh viễn không chiếm được là tốt nhất, là không chiếm được sẽ dùng sức mạnh sao!

Vương Hạo nói tiếp:

- Đúng rồi, quên không nói, còn có một tiểu tử tên là Lý Vân Dương, người này ra vẻ đạo mạo, hèn hạ vô sỉ, sau lưng không biết làm bao nhiêu chuyện thất đức, sau này các ngươi gặp hắn nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối đừng để vẻ bề ngoài của hắn đánh lừa.

- Vâng!

Mọi người nghiêm túc lĩnh mệnh, người có thể làm cho lão tổ tông điểm danh, thử nghĩ xem cũng biết hư hỏng đến trình độ nào, gặp mặt phải giết hắn, vì dân trừ hại.

Tiểu Bạch yên lặng mặc niệm cho Lý Vân Dương ba phút, cái này chính là người ở trong nhà ngồi, họa vẫn từ phía trên rơi xuống.

- Được rồi, ta đã dặn dò xong, ta đi đây...

Vương Hạo dẫn theo Tiểu Bạch trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.

- Lão tổ tông! !

Hạ Phong gấp giọng kêu lên:

- Lão tổ tông, ngươi có thể nói cho ta biết..., làm thế nào đột phá Thần Vị cảnh không?

Vừa dứt lời, tiếng cười của Vương Hạo liền vang lên:

- Ha ha, nhân sinh khỉ làm xiếc sung sướng nhiều, từ đó thiên địa mặc tiêu dao...

- Nhân sinh khỉ làm xiếc sung sướng nhiều, từ đó thiên địa mặc tiêu dao.

Hạ Phong nhíu mày, lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ lão tổ tông đột phá Thần Vị cảnh, là vì ngày nào cũng đi cảm ngộ khỉ làm xiếc.

Mộng Kỳ cố nhịn không dám cười ra tiếng,

Cái gì mà đi cảm ngộ khỉ làm xiếc, đây rõ ràng là Vương Hạo giễu cợt đám đại lão Thiên cung đều là khỉ, bị hắn đùa bỡn chạy vòng quanh, để cho hắn sau này có thể tiêu dao thiên địa.

- Tên vô lại này thật là xấu xa!

Trong lòng Mộng Kỳ không nhịn được buồn cười, nhưng khát khao hơn vẫn là mong đợi một lần nữa gặp mặt Vương Hạo.

... . . .

Trong vũ trụ tối đen, Vương Hạo đang cấp tốc chạy.

Tiểu Bạch ngồi trên bả vai Vương Hạo, tò mò hỏi:

- Vương Hạo, ngươi đã vô địch như vậy, vậy tại sao không nhân tiện khoắng sạch bảo khố Thiên cung?

Vương Hạo gõ lên đầu Tiểu Bạch, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:

- Ngươi thật là con thỏ đần độn, nếu khoắng sạch bảo khố của người ta, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ tin tưởng luận điệu chúa cứu thế ta nói không?

- Có lẽ vẫn sẽ tin tưởng, nhưng nhất định sẽ có hoài nghi.

Tiểu Bạch ủy khuất vuốt vuốt đầu:

- Nhưng đó là bảo khố Thiên cung, chẳng lẽ ngươi hoàn toàn không động lòng sao?

Vương Hạo trợn mắt, tức giận hỏi:

- Nếu như ngươi chỉ có mười ngày vô địch, ngươi sẽ làm gì?

Tiểu Bạch kích động nhảy lên:

- Đương nhiên là khoắng sạch bảo khố của các thế lực lớn, sau đó bổn cục cưng thỏ ta sẽ phát đại tài.

Vương Hạo ngán ngẩm lắc đầu:

- Con thỏ nhà ngươi thật là không có tầm nhìn, chỉ biết làm việc tốn lực.

- Người nào chỉ biết làm việc tốn lực, bổn cục cưng thỏ rất thông minh!

Tiểu Bạch tức giận nói:

- Vậy ngươi sẽ dùng mười ngày đó làm gì?

Vương Hạo nhếch miệng:

- Có đôi khi chúng ta không thể chỉ nhìn lợi ích trước mắt, chúng ta còn cần để ánh mắt đi thật xa mới được.

Tiểu Bạch nghiêng đầu hỏi:

- Đây là ý gì?

- Thời gian mười ngày cho dù cho ngươi đi cướp đoạt, ngươi có thể cướp đoạt được bao nhiêu?

Vương Hạo nhíu mày:

- Cần phải truyền khắp tinh vực Vương Hạo là chúa cứu thế, hơn nữa có được Vương Hạo là có thể sống sót trong đại kiếp vũ trụ, vậy ngươi nói sẽ sinh ra hiệu quả như thế nào!

Tiểu Bạch sợ ngây người, một khi tin tức kia truyền ra, như vậy các đại tinh hệ vì bảo đảm mình không diệt vong trong vũ trụ đại kiếp gì đó, nhất định sẽ phái người tới ra sức lôi kéo Vương Hạo.

Mà muốn mượn hơi Vương Hạo hiển nhiên không thể đến tay không, đến lúc đó bảo bối còn không phải cuồn cuộn mà đến.

Dĩ nhiên mấu chốt nhất chính là, mười ngày vô địch chỉ có thể cướp đoạt trong mười ngày, nhưng lợi dụng thời gian mười ngày vô địch chế tạo ra lời đồn, đây chính là được lợi cả! Đây chính là hạng mục đầu tư lớn lâu dài tinh mắt.

Khóe miệng Vương Hạo nổi lên nụ cười, mặc dù để tin tức truyền khắp tinh vực sẽ tiêu hết thời gian mười ngày vô địch của hắn, khiến cho hắn không có thời gian kiếm điểm tội ác.

Nhưng sau chuyện này cho dù hắn không vô địch nữa, thì hạt giống này đã được chôn xuống.

Chỉ cần hắn thêm chút khích bác, khai chiến giữa các đại tinh hệ tất nhiên sẽ không ít, đến lúc đó điểm tội ác còn không phải cuồn cuộn mà đến.

Về phần các đại tinh hệ có tin hay không, có hai cung Thiên, Tiên dẫn đầu mượn hơi, bọn họ lẽ nào lại không tin...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.