Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 121: Chương 121: Ưu Tiên Lựa Chọn




Thiên Minh Tinh, trong một ngôi lều quân đội dựng tạm thời.

Trung tướng Kim Uy chau mày, đám người phía dưới cũng giống như vậy.

Sau khi binh sĩ đưa Hoàng Mao về, Hoàng Mao liền thành thành thật thật nói ra tất cả, nhất là sự xuất hiện của Không Gian Bảo Thạch, khiến Kim Uy lập tức cảm nhận được sự việc vô cùng khó giải quyết.

Bởi vì một khi tin tức liên quan đến Không Gian Bảo Thạch truyền đi thì một số lão quái vật trong Liên Bang Stars tuyệt đối sẽ lần lượt xuất thế.

Nếu những lão quái vật này thật sự khai chiến ở sao Thiên Minh, thì sao Thiên Minh sẽ biến thành bụi bặm trong vũ trụ trong nháy mắt.

- Các anh nói xem, việc liên quan tới Không Gian Bảo Thạch phải xử lý như thế nào?

Kim Uy hỏi.

Các vị sĩ quan cấp dưới trầm tư một hồi rồi nhao nhao mở miệng.

- Tôi kiến nghị lập tức liên hệ với cấp trên, để quân bộ phái cao thủ đến đây, đề phòng tin tức lộ ra.

- Đúng vậy, một khi những lão quái vật kia xuất hiện thì hoàn toàn sẽ không để ý tới chúng ta.

- Tuy nói quân bộ là một trong năm năm thế lực lớn của Liên Bang Stars, nhưng đối với những lão quái vật kia mà nói thì chúng ta còn chưa đủ tư cách.

- Chúng ta có thể vừa liên lạc với cấp trên vừa phái binh sĩ đi bắt Hi Dung Hiên, nếu có được Không Gian Bảo Thạch thì chúng ta nhất định sẽ được ban thưởng không ít.

- Chủ ý này hay đó!

Các vị sĩ quan lần lượt gật đầu, bây giờ trên sao Thiên Bình thì thế lực của bọn họ là mạnh nhất đồng thời cũng có khả năng lấy được Không Gian Bảo Thạch trước. Chỉ cần có Không Gian Bảo Thạch trong tay, sau đó giao cho cấp trên thì tuyệt đối sẽ được ban thưởng hậu hĩnh.

- Biện pháp này quả là không tệ, thông báo cho binh sĩ bên dưới toàn lực bắt Hi Dung Hiên.

Kim Uy gật gật đầu, sau đó hỏi:

- Tên nhóc tên Vương Hạo kia xuất hiện rồi sao?

- Đã xuất hiện.

Một binh lính trả lời:

- Hôm nay Vương Hạo bắt đầu buôn bán thuốc giải Virus Zombie, mười vạn người bị lây bệnh được giải độc thành công.

- Ừm...

Kim Uy nhẹ gật đầu:

- Truyền mệnh lệnh của tôi, phân phối ba tỷ mua thuốc giải, giải độc cho các anh em trước rồi nói sau.

Quân bộ trên mỗi tinh cầu đều trú đóng quân khu, mà khi sao Thiên Minh bị Virus Zombie tập kích thì những binh lính kia cũng không tránh thoát được, chỉ có thể dựa vào thuốc kháng thể để kéo dài tính mạng. Có điều cũng may nhân viên đóng quân không quá nhiều, chỉ có hơn một ngàn người.

- Cái này. . .

Binh sĩ cẩn thận dè dặt nhìn Kim Uy:

- Trung tướng, Vương Hạo bán mười tỷ một bình thuốc giải.

- MƯỜI TỶ !

Các vị sĩ quan ở đây đầu tiên là sững sờ sau đó kinh ngạc hô lên. TM quá lố rồi! Đây căn bản là đi cướp bóc, không đúng, là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

- Hắn làm phản rồi...

Kim Uy vỗ mạnh vào bàn một cái, hừ lạnh nói:

- Coi ưnhư hắn là đệ nhất thiên tài của Công Hội Dược Tề cũng không thể tự mình ra giá như thế này chứ, thật sự coi Liên Bang Stars không có pháp luật sao?

Binh sĩ thấp giọng nói:

- Trung tướng, chúng tôi đã điều tra về Vương Hạo, phát hiện hắn là Dược Tông ba cấp, với lại hiện tại hắn mới 17 tuổi, rất được Công Hội Thuốc cấp cao coi trọng, cho nên khi Vương Hạo bán mười tỷ một bình thuốc giải, Công Hội Dược Tề cũng không hề can thiệp.

- Mười bảy tuổi, Dược Tông ba cấp?

Mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, đây không phải là đệ nhất thiên tài Công Hội Dược Tề, mà là thiên tài mạnh nhất trong lịch sử của Công Hội Dược Tề, là nhân vật thủ lĩnh tương lai của Công Hội Dược Tề.

Loại thiên tài bậc này chỉ cần không phản bội Liên Bang Stars thì Công Hội Dược Tề tuyệt đối sẽ bảo vệ hắn chu toàn, còn về phần một bình thuốc giải bán mười tỷ thì đơn giản chính là chuyện nhỏ như hạt vừng, thuộc về chuyện trẻ con trong nhà đùa giỡn.

Sắc mặt Kim Uy hơi biến thành màu đen, có Công Hội Dược Tề ở phía sau chèo chống, hắn muốn Vương Hạo giảm giá là chuyện không thể đùa. Khiến hắn đường đường là Trung tướng quân bộ lại coi tiền như rác, khi trở lại quân bộ còn không phải sẽ bị đồng liêu chê cười đến chết mất!

- Trung tướng, chúng tôi còn điều tra được một số chuyện.

Binh sĩ lần nữa mở miệng nói:

- Vương Hạo mặc dù là đệ nhất thiên tài của Công Hội Dược Tề nhưng trước mắt hắn lại đang học tập ở phân viện Thập Nhất của Đại học Thiên Bắc.

- Phân viện Thập Nhất?

Kim Uy nhớ rõ, Vương Hạo đích xác là mang huy hiệu trường đại học Thiên Bắc, nhưng thiên tài của Công Hội Dược Tề này lại chạy đến Đại học Thiên Bắc làm gì?

Binh sĩ trả lời:

- Theo điều tra cho thấy, Vương Hạo không chỉ là siêu cấp thiên tài ngành dược mà còn là siêu cấp thiên tài võ đạo, hắn đã lĩnh ngộ được bốn năm môn võ kỹ Hồn Nhiên Thiên Thành, chỉ là tu vi hơi kém một chút, mới là Võ sư ba cấp, cho nên trước mắt chỉ có thể học tập ở phân viện của Đại học Thiên Bắc.

- Bốn năm môn võ kỹ Hồn Nhiên Thiên Thành?

Thần sắc mọi người đầy vẻ không tin, một thiếu niên mười bảy tuổi coi như bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ cũng không có khả năng lĩnh ngộ được bốn năm môn võ kỹ Hồn Nhiên Thiên Thành, còn có được bản lĩnh Dược Tông ba cấp.

Binh sĩ cười khổ một tiếng, lấy video của Vương Hạo ra mở.

Trong chốc lát, toàn bộ quân trướng đều yên lặng im ắng.

Thương thuật kia, cự kiếm kia, bộ pháp kia... Đúng vậy, tất cả đều là võ kỹ cấp bậc Hồn Nhiên Thiên Thành.

- Hô hô...

Kim Uythở ra một ngụm khí, chấn động nói:

- Tôi cảm thấy, tôi cần phải đích thân đi xem một chút vị bạn nhỏ Vương Hạo này mới được.

Các vị sĩ quan nhẹ gật đầu, cảm thấy vô cùng cần thiết, nếu có thể tạo mối quan hệ với yêu nghiệt đẳng cấp này thì đối với đám bọn họ cũng không hề thiệt thòi gì.

Nếu có thể khiến Vương Hạo giảm giá thì bọn họ ra ngoài cũng cảm thấy bản thân có chút mặt mũi.

... . . .

Khu vực an toàn.

Một nhóm nhân viên kỹ thuật đang cải tạo phi thuyền Hắc Long, từng bước cài đặt hai quả pháo lôi xạ laser bốn cấp, hai thanh Gatling mười hai quản bốn cấp lên phi thuyền.

Vương Hạo vỗ vỗ Trần Diệu, vui mừng nói:

- Trần Diệu, tiểu tử mày được đó! Nhanh như vậy đã có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.

- Ài!

Trần Diệu thở dài:

- Lão đại, vì có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ anh giao phó, tôi không chỉ hi sinh nhan sắc mà còn cho Tiểu Ngọc ký một series hiệp ước không bình đẳng, đồng thời còn đồng ý nhanh chóng kết hôn.

- Vất vả rồi!

Vương Hạo vỗ vỗ bả vai Trần Diệu, an ủi:

- Chờ sau khi chúng ta phát triển lớn mạnh, thì sẽ là người khác hi sinh nhan sắc để lấy lòng chúng ta, đến lúc đó ưu tiên cho mày lựa chọn.

Mắt Trần Diệu chứa lệ nóng:

- Tạ ơn công lao bồi dưỡng của lão đại, tôi nhất định sẽ không cô phụ sự kỳ vọng của anh, về sau nếu có việc nặng lại hi sinh nhan sắc thì nhất định phải tìm tôi...

Tiền Vạn Dương cực kỳ hâm mộ, phải đến lúc nào hắn mới có thể dung nhập vào hai tên vô sỉ đang nói chuyện phiếm này đây?

Lúc này, Trung tướng Kim Uy mang theo một nhóm binh sĩ đang đi tới.

- Lão đại, Trung tướng Kim Uyđến.

Tiền Vạn Dương kéo Vương Hạo, thấp giọng nói:

- Tôi thăm dò được, binh sĩ vốn trú đóng ở sao Thiên Bình, tất cả đều trúng Virus Zombie, trước mắt chỉ dựa vào thuốc kháng thể để kéo dài tính mạng.

- Tức là bọn họ đến mua thuốc giải!

Trần Diệu híp mắt:

- Nhưng mang theo nhiều thân vệ như vậy đến đây, như vậy người đến có chút không thân thiện rồi.

- Nói nhảm, mày đi mua một một bình thuốc giải giá mười tỷ thì mày có thể có thiện ý sao?

Vương Hạo nhếch miệng.

Hai người Tiền Vạn Dương và Trần Diệu ngạc nhiên quay đầu nhìn Vương Hạo, thì ra ông nội này biết mình bán thuốc giải vô cùng, vô cùng đắt đấy!

- Vương Hạo, chúng ta lại gặp mặt rồi.

Kim Uy nhẹ gật đầu với Vương Hạo, nhưng lông mày lại khóa chặt. Mỗi khi hắn nhìn thấy gương mặt Vương Hạo đều có cảm giác giống như đã gặp ở nơi nào. Hắn và Vương Hạo không có bất kỳ giao thiệp nào, nhưng gương mặt này vì sao lại cứ quen thuộc như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.