Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 554: Chương 554: Vạn Kiếm Triều Tông




Trước cung điện Lôi Thần.

Vương Hạo xắn tay áo lên, rút ra Thiên Ma Cự Kiếm, định dốc sức tính sổ với Sở Thiên Huyền một trận.

Nếu như không phải danh hiệu mà hệ thống phát ra rất lợi hại, hắn nhất định sẽ bị những tâm trạng bi thương lấp đầy trái tim, sống trong những tâm trạng tiêu cực không có cách nào tự mình thoát ra, cuối cùng trở thành một con rối không có tình cảm, không có suy nghĩ.

Còn nữa, nếu không phải Tiểu Bạch kêu gọi, hắn hoàn toàn không tìm được đường trở về.

Hiện tại hắn đã quay về thành công, nếu như món nợ này không giải quyết triệt để một chút thì hắn còn có mặt mũi nào đối mặt với đồng minh của trùm phản diện.

Lúc này, Sở Thiên Huyền đứng ở bờ biển Lôi Thần đối diện hai mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Hạo đang vui vẻ, hắn không hiểu vì sao người này rơi vào trong luân hồi màu vàng của hắn, lại có thể sống sót trở về?

Cho dù Vương Hạo đã thức tỉnh huyết mạch thần tộc, nhưng cũng không có cách nào chống lại biến dị thần thông của hắn đi?

Mộc Đầu nhìn Vương Hạo, lẩm bẩm nói:

- Ngay cả luân hồi màu vàng đều có thể phá, lẽ nào đứa trẻ này thực sự chính là chúa cứu thế gì đó?

- A...

Vương Hạo hét lớn một tiếng, giơ lên Thiên Ma Cự Kiếm, hóa thành một luồng lôi quang màu tím lướt đi về phía Sở Thiên Huyền đứng ở bờ biển bên kia.

- Ầm ầm ầm...

Lúc này, biển Lôi Thần sôi trào, vô số sấm sét kích động dựng lên giống như đang hoan nghênh Đế Vương của bọn chúng vậy.

Tiểu Bạch ngồi ở trên đầu Mộc Đầu, kinh ngạc kêu lên:

- Thật mạnh, lại có thể hoàn toàn không để ý tới những lôi điện khủng khiếp kia.

Mộc Đầu lại cười nói:

- Sấm sét ở đây là của Lôi Thần năm đó đã để lại, Vương Hạo nhận được truyền thừa của Lôi Thần, hắn đã cùng một mạch với những sấm sét này, cho nên khống chế chúng dễ dàng như trở bàn tay, nói cách khác, Vương Hạo chiếm ưu thế thiên thời địa lợi, nếu như thần thông của Sở Thiên Huyền không có tác dụng, như vậy không nghi ngờ gì hắn sẽ phải chết.

- Cũng chính là nói, sau khi bọn họ ở cách biện, thăm dò một chút, cuối cùng sẽ có một trận đánh công bằng rồi sao?

Tiểu Bạch kích động cắn miếng cà rốt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vương Hạo, khuôn mặt nhỏ nhắn phúng phính nhanh chóng đung đưa.

Khóe miệng Mộc Đầu giật nhẹ một cái, tiểu tử Vương Hạo này vừa bắt đầu lại dẫn dụ Sở Thiên Huyền xông vào biển Lôi Thần hai lần, khiến cho bản thân Sở Thiên Huyền bị trọng thương, thực lực không phát huy ra được một phần mười, điều này có thể gọi là công bằng sao?

Tuy nhiên, Vương Hạo phá giải luân hồi màu vàng, quả thật xem như là kỹ năng đã cao hơn một bậc.

Đương nhiên nếu như Sở Thiên Huyền vừa bắt đầu đã sử dụng luân hồi màu vàng, như vậy khả năng của Vương Hạo thực sự sẽ không quay lại được.

Dù sao tu vi khác nhau, sử dụng uy lực của thần thông nhất định sẽ không giống nhau.

- Đừng coi thường người khác!

Sở Thiên Huyền tức giận kêu lên một tiếng, hắn không quan tâm Vương Hạo từ trong địa ngục bò lên như thế nào.

Hắn chỉ cần biết, đưa Vương Hạo trở về đó một lần nữa là được.

Tuy nhiên bởi vì bản thân bị trọng thương, lại thêm vừa rồi hắn đã sử dụng luân hồi màu vàng, dẫn đến hiện tại hắn không có cách nào sử dụng thần thông nguyền rủa, chỉ có thể lựa chọn đấu một trận với Vương Hạo.

Nghĩ tới đây, Sở Thiên rút từ phía sau lưng ra một thanh trường kiếm, ánh mắt sáng giống như điện, mái tóc dài tung bay, toàn thân giống như ngọn núi cao sừng sững, lộ ra khí thế ép người.

Đồng thời, toàn thân Sở Thiên Huyền giống như một thanh kiếm lộ ra hết sự sắc bén, trường kiếm trong tay run rẩy, một kiếm khí không gì sánh được dường như muốn phá thế lao ra, hoàn toàn không áp chế được.

- Cái này chẳng lẽ chính là Nhân Kiếm Hợp Nhất?

Sắc mặt Vương Hạo thoáng thay đổi, phát hiện Sở Thiên Huyền cầm một thanh kiếm ở trong tay, chiến lực trong nháy mắt đã tăng vọt lên gấp mấy lần.

Vương Hạo vội vàng kêu gọi hệ thống ở trong đầu.

- Nhân Kiếm Hợp Nhất này rốt cuộc là vật gì? Vì sao sau khi lĩnh ngộ thực lực lại tăng vọt khủng khiếp như vậy?

Hệ thống giải thích:

- Nhân Kiếm Hợp Nhất chính là lĩnh ngộ kiếm ý, giống như ký chủ nắm giữ kiếm lớn tinh thông của Hồn Nhiên Thiên Thành, chỉ cần nâng cao một cấp, ngay lập tức lại có thể nắm giữ kiếm ý của kiếm lớn.

- Mẹ nó, kiếm lớn tinh thông lại là tiền thân của kiếm ý?

Vương Hạo há hốc mồm, hắn vẫn thực sự không biết kiếm lớn tinh thông của Hồn Nhiên Thiên Thành còn có thể tăng thêm một cấp nữa.

Nếu nói như vậy, vậy thì trên võ kĩ của Hồn Nhiên Thiên Thành, có phải vẫn còn có một đẳng cấp?

- Đinh đinh, hệ thống nhắc nhở, võ kỹ và vũ khí tinh thông khác nhau, đỉnh phong của võ kỹ chính là Hồn Nhiên Thiên Thành, không có cách nào tăng lên nữa.

Vương Hạo khẽ gật đầu.

- Tôi muốn học kiếm ý của kiếm lớn thì phải tốn bao nhiêu điểm tội ác?

Hệ thống đáp:

- Một trăm triệu điểm tội ác!

- Một trăm triệu!

Vương Hạo lại đau lòng, một trăm triệu này tiêu hết thì trên người hắn chỉ còn lại một trăm triệu.

- Xem ra, chờ sau khi giải quyết xong Sở Thiên Huyền, nhất định phải cố gắng kiếm một khoản lớn mới được.

Vương Hạo thở dài, gọi hệ thống:

- Tôi muốn đổi kiếm ý của kiếm lớn.

Một giây tiếp theo, toàn thân Vương Hạo giống như một thanh kiếm lớn sắc bén, trong lồng ngực có kiếm ý không gì sánh được trực tiếp phá thể ra.

Đồng thời, từng tiếng kiếm vang lên trong biển sét lóe sáng, truyền khắp trong phạm vi vạn dặm.

Sấm sét ở Biển Lôi Thần dường như cũng cảm nhận được sự triệu hồi của Vương Hạo, lại có thể chậm rãi biến thành từng lôi quang kiếm.

Mũi kiếm từ phía xa chỉ về phía vị trí của Vương Hạo, giống như những thần tử trong thế tục triều bái quân vương vậy.

- Đây là... Vạn Kiếm Triều Tông!

Vẻ mặt Mộc Đầu không che giấu được sự chấn động, Vương Hạo này mang đến cho hắn quá nhiều bất ngờ, quá nhiều vui mừng!

Tiểu Bạch hiếu kỳ hỏi:

- Vương Hạo là lĩnh ngộ Nhân Kiếm Hợp Nhất sao?

Mộc Đầu khẽ gật đầu, vẻ mặt có chút kích động nói:

- Tôi chỉ nói một chút, nhưng hắn lại lập tức có thể lĩnh ngộ kiếm ý, thực sự là kinh tài tuyệt diễm.

- Hóa ra hắn trưởng thành nhanh như vậy...

Tiểu Bạch bàng hoàng nhìn Vương Hạo, nó quyết định càng phải cố gắng thêm nữa mới được, nếu không bị Vương Hạo đuổi kịp, thì quá mất mặt thỏ rồi.

Sở Thiên Hiên nhíu mày, hắn không nghĩ tới vào lúc này Vương Hạo sẽ lĩnh ngộ kiếm ý, điều này làm cho mọi chuyện đột nhiên trở nên phiền phức.

- Ha ha, kiếm ý này rất tốt, tốt vô cùng...

Vương Hạo cười lớn một tiếng, nắm chặt Thiên Ma Cự Kiếm chỉ lên trời, kiếm ý dồi dào mang theo thiên uy cuồng bạo, đâm về phía không trung.

- Ầm ầm ầm...

Trên bầu trời, một tia sét bổ vào phía trên Thiên Ma Cự Kiếm, khiến cho toàn thân Vương Hạo trong phút chốc rực sáng, uy phong lẫm liệt giống như Lôi Thần thượng cổ hạ xuống.

- Vù... Vù...

Đồng thời, hàng vạn lôi quang kiếm mang theo những tiếng kiếm gấp gáp, bay lượn vây quanh Vương Hạo, giống như chỉ chờ Vương Hạo ra lệnh một tiếng thì vạn kiếm sẽ phát ra.

Vẻ mặt Sở Thiên Huyền biến sắc, hắn cảm nhận được một nguy cơ trước đó chưa từng có.

Ban đầu hắn tưởng rằng cho dù không sử dụng thần thông, hắn cũng có thể tiêu diệt được Vương Hạo, nhưng ai biết được Vương Hạo chiếm ưu thế thiên thời địa lợi, hoàn toàn nghiền ép hắn khiến cho hắn không thoát thân được.

- Thiếu niên, anh dám tới giết tôi thì phải có sự chuẩn bị tâm lý sẽ bị tôi giết!!!

Vương Hạo lạnh lùng cười, Thiên Ma Cự Kiếm trong tay vẽ ra một đường cong hoàn mỹ, mang theo kiếm ảnh u ám bắn ra.

- Lả tả...

Đồng thời, các lôi quang kiếm giống như che thiên lấp địa cũng chỉ mũi kiếm về phía Sở Thiên Huyền, tiếng xé gió chói tai bao phủ khắp biển Lôi Thần, những kiếm quang màu tím nhiều tới mức đếm không xuể cắt ngang qua bầu trời.

- Không được!!!

Vẻ mặt Sở Thiên Huyền kinh hoàng, hắn cảm giác mình sợ rằng khó có thể giữ lại được cái mạng nhỏ này.

Đúng lúc này, những tiếng gầm thét giận dữ từ trên bầu trời vang lên.

- Tiểu tạp chủng, mày dám!!!

Vương Hạo bĩu môi, hắn còn tưởng là cường giả siêu cấp gì hạ xuống, hóa ra chỉ là một thiên lý truyền âm, vậy thì không phải nói nữa, hắn nhất định giết Sở Thiên Huyền này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.