Vương Gia Hãy Nhượng Ta Kiêu Ngạo Một Chút

Chương 32: Chương 32: Quân Cờ Biết Nói




«”Lục vương gia yết kiến “.

Đoạn Dịch Trầm tiến vào tẩm cung lộng lẫy của Lan Đế .

Lan Đế đang nằm trên ghế dựa, nhỏ nhẹ chậm rãi mở mắt, nhìn qua mặc dù có chút mệt mỏi, ánh mắt lại khôn khéo lợi hại, che không được sự sắc sảo của đế vương.

“Nga, là lão lục a “.

” Nhi thần tham kiến phụ hoàng “.

” Như thế nào vội vã tới gặp trẫm, có chuyện gì a ?”.

Đoạn Dịch Trầm cười, đi tới trước mặt hắn : ” Nghe nói phụ hoàng hạ thánh chỉ, ban hôn cho Tứ ca “.

Lan Đế ngồi dậy, Đoạn Dịch Trầm thuận lợi đem trà đưa qua, hắn tiếp nhận, nhẹ uống một ngụm : ” Lão tứ lại tới chỗ ngươi khoe khoang hả ? “.

“Ha ha, đâu chỉ có vậy, tứ ca còn mang nữ nhân của nhi thần đi “.

‘Nga ” Lan Đế buông cái chén, giống như nghi hoặc nhéo đôi lông mày, ánh mắt lại khóa trụ hắn : “Ngươi thích nha đầu Lâm gia kia “.

Đoạn Dịch Trầm thu lại ánh mắt : ” Phụ hoàng trước đây là đem việc của Lâm gia giao cho nhi thần xử lý, biết rõ nhi thần đem Lâm Mặc Doanh vào trong phủ, nhưng lại cho phép nàng làm Vương phi của Tứ ca, phụ hoàng chính là muốn khơi mào cho nhi thần và tứ ca bất hòa a “.

” Ha ha “. Nghe được Đoạn Dịch Trầm nói, Lan Đế không giận cười : ” Ngươi cùng lão tứ là vì một nữ nhân mà không hòa thuận, kia căn bản là không xứng làm nhi tử của trẫm, lại càng không xứng… đạt được giang sơn của trẫm “.

Lan Đế đứng dậy, chậm rãi đi ra khỏi phòng, thu tay đứng ở bậc thềm, Đoạn Dịch Trầm yên lặng đứng ở phía sau hắn.

“Lão Lục, mặc kệ trước đây ngươi muốn làm cái gì, trẫm đều tùy ngươi, bao gồm cả chuyện một nhà Lâm Mục Thanh, cũng là bởi vì trẫm tin tưởng ngươi biết chừng biết mực. Thế nhưng, ngươi chớ quên, duy nhất hôn sự của ngươi, không phải do ngươi làm chủ”.

Đoạn Dịch Trầm trên khuôn mặt tràn ngập mê hoặc, lộ ra sự mỉa mai giểu cợt cười yếu ớt : ” Phụ hoàng muốn nhi thần dùng sắc để đi đổi lấy sự hòa bình ngắn ngủi” .

Lan Đế không hờn giận nhướn mày, ngoái đầu lại xem xét hắn : ” Lão Lục, ngươi đi quá rồi “.

Đoạn Dịch Trầm không kiêu ngạo không siểm nịnh mở miệng nói : “Nhi thần biết sai “.

” Trẫm biết, để ngươi lấy công chúa nước khác, ngươi trong lòng không thoải mái. Nhưng ngươi đừng quên, người làm đại sự, không thể có ý nghĩ về chuyện nam nữ, nhất là… » Lan Đế ánh mắt quét về phía hắn : « Ngươi là nhi tử trẫm yêu thương nhất, tương lai, cũng có thể là người kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước “.

” Nhi thần xin tuân theo giáo huấn của phụ hoàng “. Đoạn Dịch Trầm chính là hỉ nộ không rõ, thật giống như, Lan Đế ám chỉ trong lời nói với hắn, không cụ thể bất cứ cái gì.

“Được rồi, trẫm mệt mỏi, ngươi lui ra đi “.

” Phụ hoàng “. Đoạn Dịch Trầm phút chốc nhếch mày : ” Nếu như phụ hoàng muốn cho nhi thân thuận lợi cưới vị công chúa kia làm vợ, xin người đáp ứng nhi thần một thỉnh cầu “.

Lan Đế sắc mặt chậm rãi trầm xuống : “Ngươi là cùng trẫm nói điều kiện “.

” Nhi thần không dám “. Đoạn Dịch Trầm cười khẽ, cười nhưng trong mắt không cười : “Chúng ta bất quá là quân cờ bảo vệ giang sơn của phụ hoàng, quân cờ cũng có điều kỳ diệu của quân cờ, hoặc giống tứ ca như nhau, dùng quân lệnh trang chinh chiến sa trường, hoặc cũng giống như nhi thần bán sắc, lại có lẽ, giống như thất đệ, bị đưa đến quốc gia khác làm do thám. Nói chung, phụ hoàng sẽ không làm cho mấy người huynh đệ chúng ta nhàn rỗi “.

Không nhìn Lan Đế vẻ mặt dần dần trở nên băng lãnh, hắn vẫn là một mặt cười : ” Chuyện khác, nhi thần có thể hoàn toàn nghe lệnh phụ hoàng, chỉ có Lâm Mặc Doanh “. Hắn mâu quang biến đổi, âm lãnh, u ám, giống như đến từ chỗ lửa cháy mạnh của địa ngục, lóe ra quang mang làm người ta sợ hãi : “Nhi thần tuyệt đối sẽ không buông tay “. Tao nhã cúi đầu : ” Nhi thần xin cáo lui “.

Đoạn Dịch Trầm nói xong liền xoay người lui ra.

Lan Đế xưa nay hiểu rõ nhi tử, nhíu mày : ” Lão Lục, ngươi muốn làm cái gì ? “.

Hắn cười đến vài phần xinh đẹp : ” Lập tức xuất phát, chạy tới biên quan, nội trong nửa tháng, nhi thần sẽ trả lại cho phụ hoàng sự thái bình “.

(Miu : Phù….bắt đầu có trò hay rồi đây…*cười gian trá*… )

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.