Đánh giá: 7.5/10 từ 1 lượt
Trong suy nghĩ của Giản Ninh, người đã trải qua việc đói đến chết, thì tôn chỉ sống chính là: làm ruộng, làm rộng, cố gắng làm ruộng! Thế nhưng nước không có đủ phải làm thế nào? Đào! Trong tay không có hạt giống phải làm sao? Mượn! Người cày cấy tìm không ra? Đích thân bà đây xuống ruộng!
Nhìn tiểu nương tử của mình thân đầy bùn đấy, chân tay lộ ra ngoài, Bắc Vương càng nghĩ càng khó chịu, chịu không nổi quát tên lính bên cạnh: "Đám các ngươi canh gác cẩn thận một chút cho ta, dáng vẻ xinh của Vương phi khi làm ruộng không thể để bất kỳ ai chứng kiến, nếu không cẩn thận cái đầu cái ngươi!"
Bình luận truyện