Ngay khi trong lòng Tô Tử Mạch đang bất mãn, một bóng người mặc áo bào đen đột nhiên chậm rãi xuất hiện, còn thanh trường kiếm lúc này lại như có mọc mắt bay thẳng về phía bóng người đó.
Sau khi thanh trường kiếm đến gần, bóng người giơ tay cầm thanh trường kiếm trong tay, hiển nhiên vừa rồi hắn ta chính là người đã ra tay giết chết nam nhân cao lớn kia.
Còn hai người đồng hành của nam nhân cao lớn khi nhìn thấy cảnh tượng này liền sợ hãi quay đầu bỏ chạy từ lâu rồi, là người của nước Võ Xương, bọn họ dù có võ nghệ cao cường nhưng cũng không phải là kẻ ngu ngốc. Từ ánh sáng màu tím lóe lên trên thanh kiếm của người đó, có thấy thấy rõ tên gia hỏa này là một cao thủ Linh Đế, đối mặt với một cường giả mạnh như vậy, tất nhiên, bỏ chạy trước để giữ mạng mới là điều quan trọng nhất.
Đáng tiếc là vừa mới bắt đầu cất bước đi, hắc y nhân lại giơ tay ném trường kiếm trong tay đi, thanh trường kiếm đó nư có mắt trực tiếp lao về phía hai người kia, nhưng trong chớp mắt đã thủ pháp y hết để cắt cổ hai người đó, hai người đó ngã xuống đất ngay tại chỗ.
Thấy vậy, Tô Tử Mạch cũng nhìn về phía hắc y nhân, tuy rằng nàng có thể dễ dàng giải quyết cả ba tên gia hỏa này, nhưng dù thế nào đi chẳng nữa, thì đối phương coi như cũng giúp nàng giải quyết rắc rối rồi, Tô Tử Mạch cũng không phải người không hiểu lễ nghĩa.
Ngay khi Tô Tử Mạch đang định cảm ơn hắc y nhân, hắc y nhân đột nhiên nhìn Tô Tử Mạch và lên tiếng nói trước: “Ngươi có phải là Tô Tử Mạch không?”
Thấy đối phương gọi tên mình, Tô Tử Mạch không khỏi ngạc nhiên, tên gia hỏa này vậy mà lại biết mình, ban nãy hắn ta ra tay không phải là tình cờ giữa đường gặp nạn rút đao tương trợ, e rằng hắn ta có mưu đồ khác.
Nghĩ đến đây, giọng điệu của Tô Tử Mạch có chút cảnh giác: “Đúng vậy, ta là Tô Tử Mạch, ngươi là ai và tại sao vừa rồi lại ra tay giúp ta?”
“Ngươi là Tô Tử Mạch thì tối rồi, bởi vì mạng của ngươi là của ta.”
Khi giọng nói vừa cất lên, hắc y nhân đột nhiên giơ thanh trường kiếm trong tay mình lên đâm về phía Tô Tử Mạch, chỉ thấy một tia hàn quang lóe lên, nhưng trong nháy mắt, hắc y nhân đã tới trước mặt Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch nhìn thấy hắc y nhân đột nhiên ra tay sau khi xác nhận thân phận của mình, trong lòng không khỏi có chút tức giận, thật sự cho rằng mình rất dễ bắt nạt hay sao hả.
Chỉ thấy cơ thể của Tô Tử Mạch né tránh đòn tấn công của đối thủ, đồng thời giơ tay tát vào mặt hắc y nhân. Toàn bộ động tác đều rất trơn tru và mượt mà không hề có chút trì trệ.
Hắc y nhân dường như không ngờ rằng thân thủ của Tô Tử Mạch lại linh hoạt đến như vậy, mặc dù hắn ta đã phản ứng nhanh chóng và rút lui ngay lập tức, nhưng lòng bàn tay của Tô Tử Mạch vẫn lướt qua mặt hắn ta.
Mặc dù cái tát này không gây ra bất kỳ thương hại thực sự nào cho hắn ta, nhưng rõ ràng là lại có cảm giác bị sỉ nhục, trong mắt hắc y nhân lại lóe lên sự tức giận.
Tô Tử Mạch lúc này chế nhạo hắc y nhân: “Xem ra tu vi của ngươi cũng chẳng ra sao cả, bổn tiểu thư không thù không oán gì với ngươi, tại sao ngươi lại muốn giết bổn tiểu thư? Có phải là có người sai khiến ngươi làm như vậy không?”
Trước sự chất vấn của Tô Tử Mạch, hắc y nhân giận dữ hét lên: “Đừng có nói nhảm nữa, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.”
Nói xong hắc y nhân lại tấn công Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch thấy vậy cũng không muốn phí lời, nàng nên chế ngự tên gia hỏa này trước rồi mới từ từ tra khảo hắn ta là được, đến lúc đó nàng sẽ có cách có được manh mối mà mình muốn từ miệng của tên gia hỏa này.
Chỉ thấy tâm niệm của Tô Tử Mạch chuyển động và ánh sáng của Thương Hải Châu sáng lên, cùng lúc đó, một ông già toàn thân đều phát ra ánh sáng màu vàng xuất hiện trước mặt Tô Tử Mạch, và đây chính là thần nhân mà Tô Tử Mạch đã triệu hồi từ Thương Hải Châu đến.
Vì để mau chóng chế ngự đươc hắc y nhân này, Tô Tử Mạch không muốn lãng phí thời gian nên dứt khoát trực tiếp sử dụng Thương Hải Châu để triệu hồi ông ấy. Với tu vi linh đế cấp chín của Tô Tử Mạch hiện tại, sẽ triệu hồi được một thần nhân để để sánh ngang với cường giả linh hoàng cấp năm trở lên.
Mặc dù việc duy trì sự tồn tại của thần nhân này tiêu tốn rất nhiều linh lực của Tô Tử Mạch, nhưng trong khoảng thời gian này cũng đủ để chế ngự được hắc y nhân rồi.
Hắc y nhân vốn đã định đã sắp lao tới trước mặt Tô Tử Mạch rồi, nhưng ai mà ngờ được rằng sẽ đột nhiên lại một người khác, hơn nữa trên cơ thể người này còn mang theo một luồng khí tức chèn ép mạnh mẽ đến như vậy.
Hắc y nhân không khỏi sợ hãi đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh, theo suy nghĩ của hắn, tên gia hỏa đột nhiên xuất hiện chắc chắn là trợ thủ của Tô Tử Mạch, dựa vào ánh sáng màu vàng trên người ông ta, đối phương là một cường giả linh hoàng hàng thật giá thật.
Sau khi phát hiện ra chuyện này, hắc y nhân không chút do dự nhanh chóng xoay người lui về phía sau định tẩu thoát, Tô Tử Mạch sớm đã dự liệu được rằng hắc y nhân sẽ chạy trốn, liền trực tiếp lên tiếng nói: “Bắt hắn ta lại cho bổn tiểu thư.”
Sau khi nghe được mệnh lệnh của Tô Tử Mạch, thân nhân lao thẳng về phía hắc y nhân, mặc dù hắc y nhân đã chạy ra được xa khoảng mấy chục mét rồi, nhưng thần nhân mà ra tay thì cũng không thể nào xem thường được, vừa cất bước đã trực tiếp đuổi kịp.
Hắc y nhân cảm nhận được tình hình đột nhiên không ổn rồi nên cắn răng, sau đó trong mắt lóe lên một màu đỏ kỳ dị, Tô Tử Mạch nhìn thấy cảnh tượng này cảm thấy có chút quen mắt, hình như trông có vẻ giống với nam nhân to lớn lúc ban nãy.
Tô Tử Mạch sau khi suy nghĩ liền nhanh chóng phản ứng lại, loại bí pháp này dường như là người của Nước Võ Xương sinh ra đã biết, nên khi cái tên hắc y nhân thân là người của nước Võ Xương nằm bắt đươc bí pháp này cũng không có gì đáng để ngạc nhiên, hiện tại dưới sự đuổi theo của thần nhân, hắn ta bị buộc phải sử dụng bí pháp này.
Sau khi thi triển bí pháp này, quanh thân hắc y nhân xuất hiện một tia sáng vàng nhàn nhạt, không ngờ dựa vào bí pháp này, hắn vậy mà lại có thể nâng tu vi của mình lên đế cấp linh hoàng.
Chỉ là Tô Tử Mạch thấy vậy, chẳng những không hề lo lắng mà ngược lại trên khuôn mặt còn hiện lên vẻ vui mừng, đuổi theo ngay sau người hắn ta, trong lòng Tô Tử Mạch biết rõ rằng thời hạn của bí pháp này là có hạn. Một khi tác dụng của bí pháp này biến mất, hắc y nhân không chỉ không thể duy trì tu vi linh hoàng, thậm chí ngay cả tu vi của linh hoàng lúc ban đầu cũng sẽ bị tổn thất. Đến lúc đó, bản thân nàng không cần đến vị thần nhân đó giúp đỡ cũng có thể dễ dàng chế ngự được hắn ta.
Nghĩ đến đấy, Tô Tử Mạch dứt khoát thu hồi thần nhân trở lại Thương Hải Châu. Dù sao thì bây giờ nàng chỉ cần tiếp tục đi theo sau hắc y nhân, đến đến khi bị pháp trên người hắc y nhân hiệu quả tiêu tan, nàng tự nhiên sẽ có thể hạ gục được hắn ta mà thôi.
Chỉ đáng tiếc hắc y nhân không hề biết suy nghĩ của Tô Tử Mạch, lúc này hắn ta chỉ một lòng muốn trốn tránh nên hoàn toàn không dám quay đầu nhìn lại phía sau một cái nào, thậm chí ngay cả việc thần nhân đã không còn ở sau lưng mình nữa hắn ta cũng không biết.
Đuổi theo một hồi, ánh sáng vàng trên người hắc y nhân cuối cùng cũng bắt đầu từ từ trở lại thành ánh sáng màu tím của linh đế, ngay cả như vậy, ánh sáng màu tím cũng từ từ mờ đi và tiếp tục có chiều hướng suy giảm.
Thấy vậy, Tô Tử Mạch lại càng vui mừng hơn, mọi thứ đều đang phát triển theo đúng dự kiến của nàng, không bao lâu nữa sẽ có thể chế ngự thành công hắc y nhân này rồi.
“Công tử, phía trước không xa hình như có người đang truy đuổi nhau, chúng ta có cần phải xen vào không ạ.”
Ngay khi Tô Tử Mạch sắp đuổi kịp hắc y nhân, thì một nhóm người ở cách đó không xa tình cờ đang ở ven đường nghỉ ngơi, nhìn thấy cảnh tượng Tô Tử Mạch đang đuổi theo hắc y nhân.