Dung nhan của thiếu niên hiện ra, đó là một gương mặt kinh diễm kiểu gì.
Chỉ nhìn thôi mà trái tim đã muốn nhảy loạn.
“Cậu ta là Vưu Tư!”
Lúc này, trong đám đông có tiếng người bật thốt.
“Vưu Tư! Đúng đúng đúng, mình biết, giáo thảo ban 5!”
“Thì ra là cậu ta.”
“Mami ơi, cậu ta đẹp trai không còn thiên lý luôn a.”
“Xi xi xi.”
“Cậu nhưng chờ đi, có càng soái hơn nữa!”
Người nào đó vừa mới nói xong, thiếu niên vốn đang ngẩn đầu nhìn chiếc xe thể thao bỗng dời mắt qua, liếc nhìn về phía người nọ.
Đôi mắt màu hổ phách không mang theo bất cứ cảm xúc gì, nhưng vừa bị hắn nhìn đã thấy mình thoắt cái như đặt thân trong địa ngục.
“A!”
Đám đông vang lên một chuỗi tiếng thét dài chói tai.
Đồng tử của thiếu niên dần sâu hút, âm lãnh vô cùng.
Lúc này, trên đỉnh đầu thiếu niên phủ xuống một tầng bóng râm.
Thiếu niên ngước nhìn lên, thì thấy một thanh niên cử chỉ ưu nhã đang đứng trước mặt.
Môi anh ta vểnh lên một độ cong hoàn mỹ không tì vết, tự phụ ưu nhã như quý tộc ở thế kỷ trước, người này làm gì cũng hết sức ưu tú.
Anh ta vừa xuất hiện, tức khắc ánh mắt của một nữa số người đã bị cuốn theo, thời gian như thể lắng đọng chung quanh anh.
Mộ Ngôn liếc nhìn Vưu Tư một cái, thấy cậu ta mặt không cảm xúc, trông thấy cô ánh mắt cũng vẫn bình tĩnh chẳng thay đổi gì.
Cô nhướng mày, đây là làm sao vậy?
Tính cách của Vưu Tư âm tình bất định, có thể có nét đáng yêu ở tuổi hắn, nhưng cũng có sự nguy hiểm và cường đại không thuộc về độ tuổi này.
Lãnh khốc là thế.
Chỉ là một mặt ấy, chưa bao giờ biểu hiện ở trước mặt của Mộ Ngôn mà thôi.
Bất quá ——
Mộ Ngôn lấy ra một quả cà chua hình dáng xinh đẹp, màu sắc đỏ au.
“Thiếu gia, đi thôi.”
Giọng nói đặc biệt trầm bỗng từ tính của thanh niên vang lên, để người nghe mà như tắm mình trong gió xuân.
Một quả cà chua lớn đặt ở trước mặt của Vưu Tư.
Quả nhiên, lập tức thấy thiếu niên ánh mắt lấp lánh, nhìn chằm chằm không dời mắt khỏi quả cà chua.
Quả cà chua bị huơ huơ ở trước mặt, ánh mắt của thiếu niên cũng xoay chuyển theo quả cà chua.
Là vampire thì không thể ngăn trở niềm yêu thích với cà chua.
Chúa tể hệ thống: 【......】 nó cũng chưa từng thấy ký chủ nào dùng quả cà chua đùa giỡn nam nhân nhà mình như thế!
Vừa lúc thiếu niên muốn duỗi tay đến lấy, thì Mộ Ngôn đột nhiên thu hồi quả cà chua, đi qua đứng sau lưng Vưu Tư.
Một tay đặt lên ngực trái, khom người, xem như lễ phép hành lễ.
Vưu Tư rời mắt đi, nhìn người đứng ở trước mặt.
Người này không phải ai khác, chính là nam chính, Trì Mộ.
Lại nói tiếp, xuất diễn tình cảm của nam và nữ chính còn là diễn ra ở trong trường học nữa.
Mà không khéo, ngôi trường mà Vưu Tư đang đi học này, hết sức phức tạp.
Huyết tộc cùng huyết săn đều có đủ.
Tuy nhiên, bình thường chỉ có huyết tộc thực lực hùng mạnh mới dám quang minh chính đại đứng ở trước mặt huyết săn.
Tỷ như Trì Mộ, tỷ như Vưu Tư.
Tự nhiên, cấp bậc của Vưu Tư cao hơn Trì Mộ không biết gấp bao nhiêu lần.
Trì Mộ là một huyết tộc ưu nhã, ngôn ngữ và hành vi hơi giống với khí chất hồ ly của Mộ Ngôn.
Nếu lấy phong cách mà nói, thì đại khái là chung một phong cách với Mộ Ngôn, ôn nhu phúc hắc.
Trì Mộ trước là bày tỏ sự tôn kính với Vưu Tư, nói chuyện cũng không thể bắt bẻ được một chút.
Nội dung đại loại là mời Vưu Tư đến tham dự yến hội của hắn.
“Đây sẽ là một buổi tiệc rất kích thích.”
Trì Mộ cười như không cười mà nói.
Ánh mắt lia nhanh qua người của Mộ Ngôn, nụ cười trên khuôn mặt càng không rõ ý vị.
Quản gia bên cạnh Vương đây, cũng không biết là Vương nghĩ thế nào.
Đặt một huyết săn quang minh chính đại bên người, còn cho hắn địa vị dưới một người, trên vạn người trong huyết tộc.
Ở trong huyết săn, mức độ nổi tiếng của Đường Kha có thể nói là, chỉ cần là huyết săn thì không ai không biết đến Đường Kha.